Hoành Tảo Hoang Vũ

Chương 167: Xích huyết ma khí (2)

Ads
- Không được xung động!

Lâm Lạc kéo Thái Kế Vũ lại, tên kia chứng kiến đồng môn trưởng bối, sư huynh đệ của mình sống mái với nhau, lúc này muốn đi ra ngăn lại.

- Nhìn kỹ đi!

Ở bên ngoài tử khí, có vô số khí lưu huyết hồng bay bổng, chúng nó thật giống như một mảnh linh xà dài hẹp, trăm phương ngàn kế muốn chui thấu vào trong tử khí!

- Chính là vật này mê loạn thần trí tất cả mọi người!

Tô Mị chau mày, hiện tại nàng thành thuyền lá lênh đênh trong mưa gió, căn bản không dám nhúc nhích, nếu không sẽ gặp đến những người khác điên cuồng công kích!

Mấy người vào lúc trước, cũng hẳn là bị những huyết khí này mê loạn tâm trí, thành kẻ điên chỉ biết giết chóc, cuối cùng đồng quy vu tận!

- Lý sư bá, Chư sư thúc, Chu sư đệ…

Thái Kế Vũ thì thào tự nói, mông rơi xuống trên mặt đất. Mà Triệu Ngọc Nhụy lại không chịu nổi, khuôn mặt trắng bệch, ánh mắt mờ mịt, tùy thời cũng có thể nhổ ra!

Giết chóc đang tiến hành, máu tươi văng khắp nơi, thịt nát xương gãy bay loạn, những người kia cho dù tay gảy chân rơi, nhưng vẫn còn đang điên cuồng chiến đấu, như đã mất đi lý trí làm người cơ bản nhất, so sánh với mãnh thú còn muốn không bằng!

Lâm Lạc có thể làm duy nhất, chính là hai tay nắm một khối cấm khí ngọc bài, tùy thời chuẩn bị bóp nát!

Tuy Tử Đỉnh có thể ngăn cản được dư ba của chư đại cường giả chiến đấu, nhưng nếu bị một vị Giác Vi Cảnh cường giả trực tiếp oanh kích thoáng cái mà nói, Tử Đỉnh có thể sẽ không hư hao, nhưng một tia dư kình đủ để đem bốn người trong đỉnh sinh sinh chấn thành thịt nát!

Đây là một trường thịnh yến máu tươi!

Mà bọn người Lâm Lạc cũng không có chú ý tới, tất cả máu tươi cuối cùng đều chảy về trên bộ bạch cốt phía trong thạch thất. Theo hấp thụ đến máu tươi càng ngày càng nhiều, bạch cốt cũng trở nên trong suốt lên, giống như từ một Hồng Bảo Thạch điêu thành!

Một người tiếp theo một người ngã xuống, nguyên bản hơn trăm người hôm nay chỉ còn lại có mười mấy người, đều là Giác Vi Cảnh cường giả, người thực lực kém một chút căn bản không có khả năng sống đến hiện tại.

Nhưng chiến đấu ngược lại trở nên càng thêm kịch liệt, Giác Vi Cảnh cao thủ lẫn nhau đối bính, lực lượng tràn đi đều có thể so với một kích toàn lực của Niết Âm Đại Viên Mãn Cảnh cao thủ!

Máu chảy thành sông, thịt bọt toái cốt trải rộng mặt đất, giống như Luyện Ngục nhân gian!

Mười bảy, mười ba, bảy. . . càng ngày càng nhiều người ngã xuống, thậm chí chết không toàn thây!

Cuối cùng, ngoại trừ bốn người dưới sự bảo vệ của Tử Đỉnh, những người khác không một may mắn thoát khỏi!

Cái này hoàn toàn thành núi thây biển máu, tuy bốn người Lâm Lạc may mắn thoát một kiếp, nhưng sắc mặt mỗi người khó coi, trường hợp như vậy ai nhìn cũng sẽ không cảm thấy thoải mái! Huống chi, ngoại trừ Triệu Ngọc Nhụy ra, ba người khác đều có "người một nhà" chết ở trong đó!

Nhưng còn không có đợi bọn họ rời khỏi thạch thất, bộ xương khô kia rõ ràng tản mát ra từng đạo quang mang huyết hồng sắc! Thịt nát máu tươi trên mặt đất giống như bị dòng nước xoáy cuốn động, đều hướng về thi cốt của Ám Huyết Ma Quân di động mà đi.

Ở trong ánh mắt kinh ngạc của bốn người, những thịt nát kia từng cái hấp thụ ở phía trên khung xương, giống như Thần linh nặn người, dần dần đầy đặn! Nhưng mà, không có làn da, không có mạch máu kinh mạch, không có ngũ quan, thật giống như một tượng cát chồng chất, hợp thành một bộ thi thể huyết nhục quái dị!

Tốc độ này càng lúc càng nhanh, không đến nửa nén hương thời gian, huyết nhục trên mặt đất, mặt tường đều bị hấp thu đi tới, nguyên bản máu tươi có thể bao phủ lưng bàn chân, hiện tại rõ ràng hoàn toàn khô cạn, chỉ còn lại có một mảnh đỏ sậm!

Tuy hấp thu huyết nhục chừng hơn trăm người, nhưng thi cốt của Ám Huyết Ma Quân lại không có bao nhiêu biến hóa, cũng không có thay đổi thành Cự Nhân, mà là lớn nhỏ giống như thường nhân.

Tạp, tạp tạp tạp!

Chuyện tình càng khiến người sợ hãi đã xảy ra, thi thể của Ám Huyết Ma Quân vậy mà đứng lên, còn không ngừng mở rộng hai tay, tựa hồ thích ứng thân thể mới!

- Ha ha ha…

Quái vật huyết nhục này đột nhiên phát ra cười to, vị trí phần miệng hiện ra một cái cửa động.

- Một ngàn năm ! Một ngàn năm ! Bổn tọa rốt cục đẫm máu sống lại!

Trong nội tâm Lâm Lạc một mảnh kinh hãi!

Chẳng lẽ quái vật kia chính là Ám Huyết Ma Quân? Hắn còn chưa chết?

- Di, cư nhiên còn có bốn người còn sống?

Trên mặt quái vật huyết nhục hiện ra hai lỗ thủng, chậm rãi tạo thành một đôi đồng tử, hắn có chút nghiêng đầu, nhìn xem bốn người Lâm Lạc.

- Đây là cái bảo vật gì, có thể ngăn lại Xích Huyết ma khí của bổn tọa?

- Lão quái vật, đây đều là ngươi bố cục?

- Lâm Lạc quát lớn.

- Tiểu oa nhi lá gan không nhỏ, cũng dám cùng bổn tọa nói như thế!

Lúc này mũi, lỗ tai của quái vật huyết nhục cũng nhanh chóng hình thành, hắn nhìn lướt qua Lâm Lạc.

- Không sai, như các ngươi suy nghĩ, bổn tọa chính là Ám Huyết Ma Quân! Ngàn năm trước, bổn tọa thọ nguyên khô cạn, liền thiết hạ trận pháp, dùng bí pháp tự hủy thân thể, hóa hồn tận xương, binh đi nước cờ hiểm, nếu có thể chết rồi sau đó sinh, bổn tọa liền có thể bước ra một bước cuối cùng, hóa phàm thành Thần, từ nay về sau trường sinh bất tử, thiên hạ thương sinh tất cả đều là vật trong lòng bàn tay bổn tọa!

Lâm Lạc cười ha ha nói:

- Nếu loại lão quái vật như ngươi cũng có thể thành Thần, Thiên Đạo không khỏi cũng quá không có mắt !

Lão quái vật này căn bản không có khả năng buông tha bốn người bọn họ, Lâm Lạc cũng không cần ủy khuất sống, nhưng ý niệm trong đầu lại xoay nhanh, nghĩ ngợi phương pháp chạy trốn. Tuy trước kia Lão quái vật là Thích Biến Cảnh cường giả, nhưng lúc này vừa mới sống lại, là thời điểm lực lượng suy yếu nhất, tuy vẫn là vượt xa trình tự Giác Vi Cảnh, nhưng tuyệt đối không có đến trạng thái đỉnh phong của hắn!

Trong tay bọn họ có sáu khối cấm khí ngọc bài, cũng không phải hoàn toàn không có hi vọng trốn thoát!

- Vô tri tiểu nhi, bổn tọa liền hút khô ngươi một thân huyết nhục, trở thành bữa tiệc lớn sau khi bổn tọa sống lại!

Thân hình Ám Huyết Ma Quân lóe lên, đã lấn đến trước mặt bốn người, một huyết thủ thò ra, chụp vào Lâm Lạc.

Ông!

Tử Đỉnh chuyển động, ngàn vạn tử khí mênh mông cuồn cuộn rung động, đem đại thủ của Ám Huyết Ma Quân cản trở bên ngoài!

Lão ma đầu này động tác thật sự quá nhanh, lúc này Lâm Lạc mới kịp phản ứng, thân hình vội vàng thối lui.

- Có ý tứ!

Ám Huyết Ma Quân lộ ra một vòng tiếu dung cảm thấy hứng thú, duỗi ngón tay bắn ra, một đạo kình khí lập tức kích xạ đến trên Tử Đỉnh.

Ông!

Tử Đỉnh lập tức rung động, phía dưới dư lực chập trùng, toàn thân Lâm Lạc đều đau xót, khóe miệng máu tươi tràn ra! Hắn là người điều khiển Tử Đỉnh, nên bị lực phản chấn là mạnh nhất, mà ba người Tô Mị cùng với mấy thú sủng đồng dạng không cách nào may mắn thoát khỏi!

Nhưng trên người Tô Mị tuôn ra một đạo quang hoa kim sắc, lập tức đem kình lực hóa giải, mà hai tay Viên muội cùng đánh ra, đem Thái Kế Vũ bao quanh bảo vệ, dùng thực lực gần Minh Dương Cảnh của nó vẫn có thể miễn cưỡng hóa giải những dư lực này, nhưng vẫn chấn đắc nó máu tươi cuồng phun!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất