Hỗn Nguyên Võ Tôn

Chương 648: Cha con gặp lại: Qua Bưu!

"Nguyên! Huynh nhất định phải yên lành, nếu đến lúc đó… muội sẽ đi cùng huynh…" Thu Tố Thanh ôm chặt vai Yêu vương, nét mặt đầy nhu tình: "Chỉ tiếc chúng ta không kịp nhìn mặt con gái. Muội thật muốn thấy mặt Lan nhi, cả Phong nhi nữa."

"Sư thư yên tâm, có Diệp Phong ở bên, Lan nhi sẽ không sao." Thu Tố Nhã an ủi, nhưng ánh mắt thể hiện rõ quyết tâm, nếu Yêu vương có mệnh hệ gì, bà ta tuyệt đối không bỏ lại ông mà sống một mình.

Yêu vương mỉm cười với hai người, có hai giai nhân hết lòng vì mình như thế, ông còn tiếc nuối gì nữa? Nam nhi đại trượng phu nếu không bảo vệ được nữ nhân của mình thì còn mặt mũi nào sống trên đời. Ba người nhìn nhau, tình cảm đọng hết trong ánh mắt.

Tiếc rằng sẽ có kẻ phá hoại cảnh ấm áp đó. Một lão giả mặc áo lục trong ngũ thánh mặt mũi âm dương quái khí bước ra trào phúng: "Hắc hắc! Đến nước này rồi mà Yêu vương các hạ vẫn còn ở đó mà nhi nữ tình trường? Các hạ đã nghĩ rõ chưa, có giao vạn niên linh trì hay không?"

"Muốn bản vương dâng vạn niên linh trì cho mấy lão thất phu các ngươi? Đúng là si tâm vọng tưởng! Có thủ đoạn gì cứ giở hết ra đi." Yêu vương lạnh lùng bước ra, ánh mắt lẫm liệt bất khuất. Ông biết không thể lộ vẻ khiếp nhược, bằng không Yêu điện sẽ gặp đại họa.

"Yêu vương không uống rượu mời mà uống rượu phạt thì ngũ thánh đành phải thỉnh giáo cao chiêu của Yêu vương." Tứ thánh còn lại cũng lướt tới hình thành trận thế hình nửa vòng cung, vây Yêu vương vào giữa.

"Nếu Yêu vương thua thì Yêu điện sẽ bồi táng vói ngươi." Một thánh giai sắc mặt lạnh lùng uy hiếp.

"Sợ rằng các ngươi không có bản lĩnh đó." Yêu vương vung tay, thể nội lập tức bạo phát năng lượng khí tức cực mạnh bức ngũ thánh lùi lại một bước. Tình thế trở nên cực kỳ khẩn trương, chiến đấu sắp bùng nổ.

"Hắc hắc! Yêu vương không hổ là Yêu vương... Tiếc thật, sao các hạ không thi triển Thần thông biến? Nếu các hạ thi triển bí thuật này, bọn lão phu chắc không làm gì các hạ." Ngũ thánh hơi kinh hãi rồi lỏng ra.

Lục y thánh giai vẫn thăm dò, chúng không hiểu Sinh mệnh điêu linh ảnh hưởng đến đối phương thế nào, thực lực của Yêu vương tạo cho chúng ấn tượng quá sâu, không dám làm gì quá đáng.

"Ứng phó các ngươi không cần như thế." Yêu vương tuy nói cứng nhưng trong lòng cũng thấp thỏm. Ông lẽ nào lại không muốn thi triển Thần thông biến? Nhưng khi thi triển, năng lượng và khí hải đều vận chuyển với tốc độ gấp trăm lần, sẽ khiến Sinh mệnh điêu linh phản ngược.

Yêu vương không sợ chết, nhưng trước khi chết phải trừ đi năm mối ẩn hoạn tâm phúc cho Yêu điện.

"Cùng lên." Ngũ thánh nhìn nhau, cùng bạo phát ra lĩnh vực, thánh giai khí tức lan tràn, áp lực như núi ép xuống Yêu vương.

Ngũ thánh nhất tề xuất thủ, công kích hàm chứa năng lượng hung hãn dổ vào Yêu vương. Sắc mặt ông ngưng lại, không dám chậm chễ, thể nội ngũ hành khí hải cấp tốc chuyển động, hình thành năm lĩnh vực khác màu nhau bao quanh người. Mỗi lĩnh vực ngưng thành một tấm năng lượng thuẫn, vây lấy ông ở giữa, nghênh đón năm đạo công kích.

"Ầm!" Yêu vương run lên, sắc mặt nhợt nhạt đi, thực lực của ông hiện tại còn không đầy bảy thành, ngạnh tiếp ngũ thánh, hiển nhiên lép vế hơn.

"Vô sỉ! Đường đường năm thánh giai mà còn lấy đông hiếp ít." Yêu điện yêu hoàng không nhịn được, cùng mắng chửi.

"Ha ha! Bọn ta không ngại các ngươi phái thêm vài ngươi. Dù thế nào ngũ thánh cũng tiếp hết." Đối phương mặt dày cười vang.

Yêu điện không còn nhân thủ có thực lực như Yêu vương, dù phái thêm năm mươi hoàng cấp cường giả cũng không chống nổi một đòn của thánh giai. Hà huống, giao đấu ở mức thánh giai, hoàng cấp cường giả nhúng vào chỉ tổ vướng chân vương tay, liên lụy đến Yêu vương. Đối phương hiển nhiên biết rõ nên mới ngông nghênh khiêu chiến. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

"Yêu vương! Trạng thái này của ngươi không phải là đối thủ của bọn ta." Lục y thánh giai cười âm lạnh: "Vì sao còn không thi triển Thần thông biến? Lẽ nào ngươi không còn năng lực thi triển bí thuật nữa?"

Nêu Yêu vương không thể thi triển Thần thông biến thì ngũ thánh không còn gì vui hơn. Chỉ là chúng không dám xác định, bèn khích tướng: "Nếu Yêu vương chỉ có bản lĩnh này, hôm nay Yêu điện không ai thoát được."

"Hắc hắc! Yêu vương, hai nữ nhân cuản gươi khá lắm, bản thánh rất có hứng thú." Lục y thánh giai không hề e dè nhìn Thu Tố Thanh và Thu Tố Nhã, khóe môi nhếch lên.

"Muốn chết?" Yêu vương nổi giận, sát khí lăng lệ tràn khắp toàn trường, biết đối phương nhận ra trạng thái thân thể của ông không thể đấu dằng dai.

"Thần thông biến!" Yêu vương bất chấp tất cả kích hoạt chân nguyên chi lực, cảm giác cuồng bạo lan khắp thân thể, khí trường vốn bị khí thế của đối phương dồn ép thì bùng lên cùng với chân nguyên, chấn lùi ngũ thánh.

"Không xong!" Lục y thánh giai biến sắc, khí tức từ thể nội Yêu vương tràn ra khiến lão có cảm giác không lành.

Quan trọng nhất là khí thế của Yêu vương vượt xa lúc thi triển Thần thông biến trước kia, lẽ nào… ông ẩn tàng thực lực? Chúng đều bị ông giả bộ lừa gạt?

"Cẩu tặc, chịu chết đi." Nhãn thần sắc bén của Yêu vương rực hàn quang, thân hình như thiểm điện lao tới lục y thánh giai, thân thể ông lớn lên cực nhanh, bàn tay hóa thành lợi trảo cứng đanh, cùng với chân nguyên hung hãn chụp xuống.

"Mau tránh đi." Tứ thánh thấy lục y thánh giai không tránh được, ba người xuất thủ tung ra đòn mạnh nhất vào sau lưng Yêu vương, buộc ông phải bỏ công kích để giữ mình.

Một thánh giai khác cũng nhanh chóng công kích vào lục y thánh giai, hất lão văng đi.

"Thiết bì thuật!" Yêu vương như không thấy công kích sau lưng, dùng nhục nhân chống chọi, tay ông chợt dài ra đầy quỷ dị, vẫn chụp vào lục y.

"Ầm!"

Phụt!

Công kích của ba thánh giai cơ hồ trúng vào Yêu vương, đồng thời cự trảo của ông cũng xé tan lĩnh vực của lục y…

Lụ y ở trong lĩnh vực gào lên thê thảo. Hắn dựa vào thánh giai tu vi, nhanh chóng vút lên nhưng công kích của Yêu vương như sét đánh, tuy không chụp trúng đầu hắn song trúng nửa thân dưới… Máu rải khắp không trung, cùng với đó là vô số mảnh thịt vụn tan nát.

Một thánh giai lại không chịu nổi một hiệp với Yêu vương? Chỉ trong tích tắc đã nằm thoi thóp dưới đất.

Bốn thánh giai kia kinh hãi vô cùng, tuy đều biết Yêu vương lợi hại nhưng không ngờ khi ông nổi giận lại đáng sợ như thế. Một trảo ban nãy mà nhắm vào mình thì… trán tứ thánh đầm đìa mồ hôi, lòng chùn hẳn lại.

Phụt. Nhất kích đắc thủ, mắt Yêu vương chứa sát cơ lạnh người, nhưng khi ông định tiếp tục hành động thì thể nội năng lượng như mất khổng chế, chảy khắp huyết mạch, cổ họng ông ngọt lịm, phun ra một màn huyết vụ.

Ban nãy ông đốt cháy chút nguyên nguyên lực sau cùng để ức chế Sinh mệnh điêu linh, khiến thực lực của thời kỳ đỉh cao trở lại trong tích tắc. Ông định trước lúc Sinh mệnh điêu linh triệt để bạo phát thì giết sạch ngũ thánh để tuyệt hậu hoạn!

Nhưng… ông đã giá thấp địa giai vu thánh... đánh giá thấp địa giai vu chú: Sinh mệnh điêu linh...

Trong lúc Yêu vương tái kích phát thực lực, Sinh mệnh điêu linh cũng bạo phát.

"Ha ha ha! Yêu vương, không ngờ ngươi cũng có hôm nay." Tứ thánh hơi ngẩn ra rồi phản ứng lại, khí tức của Yêu vương sụt xuống, nếu chúng còn không hiểu thì thật ngu không để đầu cho hết.

"Nguyên!"

"Điện chủ!"

"Yêu vương đại nhân!"

Yêu điện vừa hoan hân cổ vũ vì Yêu vương đại triển thần uy giờ đều lo lắng cực độ.

"Giết Yêu vương tuyệt hậu hoạn." Tứ thánh biết thời cơ không thể để lỡ, nhanh chóng sử dụng lĩnh vực bổ vào Yêu vương.

"Mau bảo vệ điện chủ." Các yêu hoàng cùng thể hiện thiên phú lĩnh vực, xá mệnh bảo vệ Yêu vương.

Nhưng các yêu hoàng chỉ là hoàng cấp, dù yêu thú thiên phú được trời ban vẫn không thể sánh với thánh giai. Năng lượng song phương va nhau, nổ vang trời, thân thể Yêu vương bị sóng năng lượng hất đi như cánh diều đứt dây, khiến nhân mã Yêu điện đều thắt lòng lại.

Tứ thánh hớn hở, Yêu vương dã trọng thương, đòn liên thủ của chúng càng làm nặng thêm. Yêu vương không chết cũng mất đi sức uy hiếp. Thêm một đòn nữa, không có chúng yêu hoàng bảo vệ, Yêu vương chết chắc.

Thân ảnh tứ thánh như tên rời dây cùng lao tới. Các yêu hoàng dù muốn cứu viện cũng không thể theo kịp tốc độ của thánh giai.

"Đó là hậu quả không chịu thần phục Thánh minh. Yêu vương, chịu chết đi." Tứ thánh không đợi Yêu vương rơi xuống, lại toàn lực phát động lĩnh vực công kích!

"Ai dám đả thương cha ta." Trên đỉnh thánh sơn, trong thông đạo nối với thánh địa đột nhiên vang lên tiếng quát.

Đồng thời, bốn luồng khí tức ngưng áp toàn trường, bao trùm thánh sơn. Khí thế của tứ thánh so với mấy luồng khí tức đều kém xa.

Biến cố đột nhiên khiến cả thánh sơn chìm trong khí tức hùng hậu đó. Khí thế của tứ thánh cũng tan biến trước khí tức này.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất