Hứa Tiên Chí

Chương 463: Dạ Ma

Lôi đình mạnh mẽ lại nện xuống lưng của Hứa Tiên, thống khổ từng nếm trải trên Phi Lai Phong lại xuất hiện. Mỗi một lần lôi đình đánh xuống, cũng là thời khắc bồi hồi trong sinh tử, nhưng lại có nàng ở ngoài ngàn dặm cùng gánh chịu với hắn.

Đợi cho lôi đình tiêu tan, cuối cùng cũng giữ được Hàn Mai tiên tử dưới thân bình yên vô sự, tính toán không có phụ ước định của Cô Tùng đạo nhân.

Trong tâm nhiệm truyền tới âm thanh của Bạch Tố Trinh:

- Quan nhân, hiện tại ta cảm thấy tốt hơn rất nhiều. Hiệu lực của trung thiên kiếp còn mạnh hơn tiểu thiên kiếp nhiều, tuy thân thể có đau đớn, nhưng tinh thần ngược lại sảng khoái hơn rất nhiều, ngươi có sao không!

Hứa Tiên kinh hỉ nói:

- Nếu thật sự là như thế, vậy ngươi bế quan không thành thì đi tìm ta, lần này trong người của ta tồn trữ không ít kiếp lôi đâu.

Cũng đem chuyện của Ngao Ly gần đây nói cho Bạch Tố Trinh nghe.

Bạch Tố Trinh sầu lo nói: Text được lấy tại Truyện FULL

- Chẳng lẽ ta phải xuất quan sao?

Hứa Tiên nói:

- Không cần đâu nương tử, yên tâm đi, tu vi của ta những ngày này tiến bộ rất nhanh, cũng đã liên lạc với một đám thân sĩ ở hải ngoại đi cứu Ngao Ly, tất nhiên sẽ cứu nàng ra ngoài, ngươi chuyên tâm bế quan là được.

- Ân, ta đây cũng yên tâm. Quan nhân, ta muốn tiếp tục bế quan, gấp rút tu luyện, lĩnh ngộ những gì vừa đoạt được vừa rồi. Ta cảm giác nếu như có thể vượt qua trung thiên kiếp, tâm tình của ta sẽ an định lại.

Sau đó không nói gì nữa.

- Tốt, ngươi đi đi!

Hứa Tiên tâm thần buông lỏng, bỗng nhiên lại cảm thấy có chút không đúng, vừa rồi hắn chỉ lo hưng phấn nói chuyện với Bạch Tố Trinh, hoàn toàn quên Hàn Mai tiên tử trong ngực.

Thời điểm này thật vất vả sống qua thiên kiếp, lại cảm giác thân thể của Hàn Mai tiên tử giống như băng hỏa tạo thành, cánh tay ngọc như rắn quấn quanh thân thể của Hứa Tiên, trên thân thể mềm mại tuyết trắng còn nhiễm một tầng ửng đỏ, trong miệng phát ra tiếng ngâm khẽ khó nhịn.

Thiên Ma cũng không có thối lui!

Nhưng tình hình này tuyệt đối là cổ kim hiếm thấu, nếu như bị Thiên Ma không chế tâm thần, thân thể đương nhiên không cách nào chống cự thiên lội, bị đánh thành tro bụi, làm gì có thể bảo tồn mạng sống như hiện tại.

Thần thức của Hàn Mai tiên tử hoàn toàn đắm chìm vào trong dục hỏa thiêu đốt, vuốt ve thân thể tráng kiện của Hứa Tiên, bị khí tức nam nhân mạnh mẽ hấp dẫn, bản năng chỉ cầu hoan ái, dùng thân thể băng thanh ngọc khiết của mình ma sát với thân thể của hắn, trên mặt đáng yêu nhấp nhô khó kìm lòng nổi, không còn lãnh đạm như trước kia.

Hứa Tiên tách thân thể của nàng, bộ dáng mê người của nàng hiện ra trước mặt, hai nụ hoa màu đỏ vươn cao ngạo nghễ chói mắt.

Hứa Tiên quay đầu đi chỗ khác, vỗ nhẹ đôi má của Hàn Mai tiên tử, kêu gọi:

- Tiên Tử, Tiên Tử! Thanh tỉnh một chút, đừng bị Ngoại Ma mê hoặc, thiên kiếp đã qua rồi.

- Không muốn!

Hàn Mai tiên tử phát ra tiếng ngâm khẽ khó nhịn, bàn tay trắng nõn của nàng dùng sức vuốt ve thân hể của Hứa Tiên, tay kia theo bản năng đưa xuống bụng dưới của mình.

Hứa Tiên không thể không bắt lấy tay của nàng, Hàn Mai tiên tử giãy dụa thân thể, trên mặt mang theo cầu khẩn khó kiềm nén được

- Ngươi chính là Hứa Tiên!

Một âm thanh nữ tử xa lạ vang lên trong nội tâm của Hứa Tiên.

Hứa Tiên cả giận nói:

- Thiên Ma? Nhanh chóng rời khỏi tâm thần của nàng, thiên kiếp đã chấm dứt, ngươi nên đi!

Thiên Ma kia cười nói:

- Bổn tọa chính là U Du Dạ Ma Thiên ở phía nam, Ma Vương Dục Sắc Thiên. Nữ nhân này độ kiếp thất bại, đã thành nô lệ của ta, nếu như thả nàng, nếu muốn ta thả nàng cũng không phải là không được, chuyện này còn phải xem Hứa công tử ngươi thế nào đã.

Tâm niệm Hứa Tiên vừa động, cười lạnh nói:

- Mục tiêu của ngươi là ta? Thật tốt, ta sẽ phóng khai tâm thần, thỉnh ngươi tiến vào, ngươi tha cho nàng.

Hắn có thể âm được Hồ Tâm Nguyệt, cũng chưa chắc sợ Dạ Ma Thiên này.

Dạ Ma Thiên cười nói:

- Hứa công tử tâm chí như sắt, ta không có nắm chắc khống chế được ngươi a.

Hứa Tiên trước nay thuận theo tự nhiên, kiên trì nhân đạo của mình, ngược lại không dễ bị mê hoặc. Ngày thường cũng thiếu hụt tinh dục, tình dục chi niệm giống như con đường nước chảy đá mòn, mặc dù mưa to hơn nữa, cũng không giống như hồng thủy tràn bờ.

Hứa Tiên cau mày nói:

- Ngươi muốn thế nào?

Thân hình Hàn Mai tiên tử trong ngực từ lạnh như băng đã biến thành nóng hổi. Da thịt vốn trắng nõn như tuyết lại biến thành đỏ tươi, cái miệng yêu kiều không ngừng phát ra âm thanh rên rỉ.

- Ta muốn tặng cho Hứa công tử một phần đại lễ, nghe nói Hàn Mai tiên tử này là đệ nhất mỹ nhân trên biển, là mộng tưởng của rất nhiều người tu đạo đấy, nhưng trời sinh nàng tính cách lãnh đạm, cho tới bây giờ không động tâm với bất cứ nam nhân nào, tu băng tâm pháp quyết càng lạnh lùng hơn. Rất nhiều người đến nhà muốn gặp mặt nàng một lần cũng không được. Hôm nay không mảnh vải che thân nằm trong ngực của ngươi, đang cầu hoan, mặc quân vuốt vuốt, chẳng lẽ ngươi không động tâm sao?

Hứa Tiên nói:

- Cũng không phải là không có dục vọng, nhưng đáng tiếc vô tình, ta cũng không bao giờ lợi dụng lúc người ta khó khăn, cho ngươi thừa dịp mà vào.

Động sắc niệm trước mặt Thiên Ma, quả thực là tự tìm diệt vong.

Dạ Ma Thiên dường như kinh ngạc trước câu trả lời của Hứa Tiên:

- Ngươi cũng không phải ngụy quân tử, ta thừa cơ mà vào thì sao chứ? Nếu như ngươi không cứu nàng, thì thần niệm của nàng sẽ bị dục hỏa thiêu đốt sạch sẽ, đường đường Hàn Mai tiên tử chẳng phải thân tử đạo tiêu sao, còn biến thành một nữ tử chỉ biết cầu hoan với nam nhân, Hứa công tử sẽ không thấy chết mà không cứu chứ!

Thần sắc Hứa Tiên biến ảo, nói:

- Ngươi muốn như thế nào?

Dạ Ma Thiên nói:

- Ta muốn ngươi phát động một tia dục vọng, hảo hảo nếm thử mỹ nhân trong ngực, thời điểm ngươi bị dục hỏa thiêu đốt, ta sẽ thừa cơ tiến vào trong tâm của ngươi, như vậy ngươi có thể cứu nàng, có muốn đánh cược một keo không? Cho dù thua cũng cứu được nàng, thắng còn được một đại mỹ nhân, nàng nhất định sẽ nhớ rõ nam nhân đầu tiên là ngươi đấu, hì hì!

Đây thẳng nói chỉ rõ chỗ hiểm của Hứa Tiên. Nhưng mà Hứa Tiên thật sự thấy Hàn Mai tiên tử bị nàng khống chế, cũng không đành lòng, Hàn Mai tiên tử cuối cùng cũng chỉ có con đường chết.

Hứa Tiên thầm mắng một tiếng, đánh bạc cái rắm! Tâm Ma cả đời, vạn kiếp bất phục, cho dù hắn vào thời điểm này, bị Thiên Ma xâm nhập, cũng tuyệt đối khó thoát.

Dạ Ma Thiên cười nói:

- Hứa công tử, thời gian của ngươi không còn nhiều, chẳng lẽ ngươi muốn thần niệm của nàng bị đốt sạch, lại lặng lẻ thu thân thể nàng để hưởng dụng sao? Hì hì, thật giảo hoạt?

Lại âm thầm buông lỏng dục hỏa, nếu như người độ kiếp đã chết, nàng cũng không còn lý do lưu lại.

Hứa Tiên thấy Hàn Mai tiên tử đang nhíu mày, trên thân thể xuất hiện màu đỏ tươi, một dòng suối từ trong u cốc của nàng chảy ra ngoài, cuồn cuộn không dứt chảy vào đất tuyết, đông thành băng, mái tóc màu băng lam rối bời.

- Tốt, ta đáp ứng ngươi!

Dạ Ma Thiên nói:

- Đừng tưởng rằng có thể lừa ta, ngươi động tình dục là bổn tọa cảm giác được.

Hứa Tiên cũng không phải người đá, lúc này buông lỏng khống chế tâm thần, dục hỏa trong thân thể bốc lên.

- Ah!

Một tiếng kêu đau đớn xen lẫn yêu kiều thỏa mãn từ trong miệng của nàng vang lên, một tia máu tươi màu đỏ tươi chảy ra ngưng kết trên tuyết. Giống như hoa mai.

Một cổ nước lạnh giống như dập tắt dục hỏa đang thiêu đốt thân thể của nàng, toàn thân Hứa Tiên cứng đờ trong chốc lát, biết rõ đây chính là nguyên âm của Hàn Mai tiên tử. Chỉ một lát, động tác của nàng biến thành chủ động, động tác nhiệt tình mà cứng ngắt.

Hứa Tiên cầm chặt bờ mông của nàng, không hề do dự.

Hai thân thể quấn lấy nhau, ngôn ngữ chính là mấy tiếng rên rỉ của nam nữ, giờ này khắc này, cũng tại nơi băng thiên tuyết địa này biến thành thiên đường cho hai người.

Dạ Ma Thiên ẩn thân trong thân thể Hàn Mai tiên tử, âm thầm quan sát tất cả, nàng âm thầm kinh ngạc cảm giác trong thân thể của Hứa Tiên truyền ra, dục vọng này gấp trăm ngàn lần người bình thường. Nếu người binh thường có dục vọng như vậy, đã sớm biến thành quỷ còn hơn cả sắc quỷ. Nếu như để mình khống chế, thì ma pháp của mình có thể tiến thêm một bước.

Nhưng nàng đang chờ đợi trong kiên nhẫn, chờ dục vọng của Hứa Tiên đến cực hạn, khi đó Hứa Tiên sẽ hoàn toàn bị nàng nắm giữ, rốt cuộc không cách nào đào thoát. Hỏa diễm màu hồng phấn trong người của Hàn Mai tiên tử đang di động, nhiễm lên thân thể của Hứa Tiên.

Hứa Tiên chỉ cảm thấy dục vọng đang từ từ mất đi khống chế, lý tính trở nên không có giá trị, thậm chí lo lắng đối với Dạ Ma Thiên cũng không còn quan trọng, chỉ tận tình chơi đùa với mỹ nữ trong ngực. Cúi đầu hôn lên bờ môi mỏng của Hàn Mai tiên tử, Hàn Mai tiên tử lập tức hùa theo hắn.

Dục hỏa đốt cháy, thời điểm tới cực hạn, ánh mắt của Hứa Tiên đỏ thẫm, ôm chặt Hàn Mai tiên tử.

Dạ Ma Thiên càng không do dự, xâm nhập vào trong cơ thể của Hứa Tiên.

- Hứa Tiên, ngươi là của ta.

Lời nói hơi có chút mập mờ nhưng giống như đang nghiền rủa, muốn đem toàn bộ tâm thần và lý trí của hắn bị hủy diệt.

Dục hỏa đang thiêu đốt tùy ý trong tâm thần của Hứa Tiên, giờ khắc này Hàn Mai tiên tử từ ý thức bị đốt sạch cũng thanh tỉnh đôi chút, không biết có phải là vị Dạ Ma Thiên đánh vỡ băng cứng trong nội tâm hay không, đối mặt với tình cảnh này cũng không cách nào duy trì lãnh đạm như ngày thường.

Hỏa diễm dục vọng đang không ngừng thiêu đốt nàng ta, cảm giác quá lạ lẫm, khi động tác của nam nhân này càng ngày càng kịch liệt, đôi tay kia không khách khí vuốt ve thân thể của nàng, làm cho nàng cảm thấy một tia đau đớn nhưng càng giống như giải thoát.

Xấu hổ, mờ mịt, phẫn nộ, khủng hoảng... Đủ loại cảm xúc không ngừng nổ tung trong nội tâm của nàng hiện giờ, trong nháy mắt này cảm nhận tâm tình còn nhiều hơn nàng tu hành suốt trăm năm qua.

Mà chính vì nam nhân này, vì cứu giúp nàng, lúc này đang lâm vào hiểm cảnh.

Trong tâm hải của Hứa Tiên, chiến đấu vẫn còn tiếp tục. Có lẽ không thể nói là chiến đấu, càng phải nói là nghiêng về một phía, Dạ Ma Thiên khống chế Hứa Tiên lúc này, cũng dễ dàng như khống chế người bình thường.

Nhưng chỗ cuối cùng của tâm hải, bỗng nhiên xuất hiện một bóng người cao lớn đỉnh thiên lập địa, dùng con ngươi màu đen lãnh tịch tĩnh mịch nhìn lướt qua Dạ Ma Thiên dưới chân.

Dạ Ma Thiên kinh hãi, không ngờ trong nội tâm của Hứa Tiên có ý thức cường đại như thế, tụ tập tất cả dục hỏa thiêu đốt bóng người cao lớn này, nhưng ngọn lửa vừa tiến vào thân thể của nam nhân này, giống như tiến vào vực sâu không đáy, không dậy nổi bao nhiêu kích động.

Dạ Ma Thiên kinh hãi muốn bỏ chạy cũng đã muộn. Bỗng nhiên "Đông Nhạc Đại Đế" giơ chân lên, giẫm lên Dạ Ma Thiên giống như con kiến dưới chân.

Dạ Ma Thiên phát ra tiếng thét thảm thiết.

Thiên Ma thao túng nhân tâm, nhân tâm cũng có thể tổn thương Thiên Ma, không có quan hệ tới thực lực.

Đôi mắt đỏ thẫm của Hứa Tiên xuất hiện một tia thần thái, hủy diệt một cỗ phân thân của Dạ Ma Thiên, có lẽ đã làm cho nàng bị thương nặng, đáng tiếc không biết bản tôn nàng ta ở đâu, bằng không có thể giết nàng rồi.

Dục hỏa vẫn còn thiêu đốt trong cơ thể, Hàn Mai tiên tử cũng giống như vậy.

Đối với loại tâm hỏa này, áp chế cũng vô dụng, hắn trở thành người bị hại.

Việc đã đến nước này, Hứa Tiên cũng không cố kị, buông thả động tác, Hàn Mai tiên tử mặc dù không còn hùa theo hắn như trước, nhưng cũng không cự tuyệt, chỉ chăm chú nhắm mắt lại.

Một tiếng ngâm cao vút vang lên, sau đó cả hai thanh tỉnh lại, hoàn thành khâu cuối cùng của mình.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất