Gần đây Bóng Ma đã mọc rễ tại Phẩm Hương lầu, hiển nhiên hắn vẫn rất ngưỡng mộ văn hóa Mông Gia, dù sao thì Mông Gia từng là trung tâm của đại lục Thần thú.
Trở lại trạm dịch chơi cùng Nini trong chốc lát rồi Trâu Lượng cũng bắt đầu cân nhắc, chẳng lẽ lão Ma đã nhận ra mình?
Khả năng này không cao, hai linh hồn của mình có sự khác biệt về bản chất, nhưng đối với loại người kiến thức rộng rãi kinh nghiệm từng trải này cũng không phải không có khả năng. Mình phải cẩn thận.
Còn chuyện ám sát hắn lại không để ý lắm. Việc này không thể kết thúc ở đây, người sau màn cũng không thể bị bắt vì việc nhỏ này. Nhiều nhất là lại có một trận đấu tranh, một lần thỏa hiệp, đương nhiên chắc chắn đối phương sẽ phải thu lại. Làm ầm ĩ như vậy, giờ đây muốn giải quyết êm xuôi sẽ phải chịu trả giá, đây là quy tắc, ai cũng không thay đổi được. Ngang nhiên phá vỡ quy tắc sẽ phải đối kháng với cả đế quốc, trừ phi ngươi thật sự có sức mạnh độc bá thiên hạ còn nếu không thì chỉ có thể xử sự theo quy tắc.
Kể cả khi đối phương là người của gia tộc Nicola.
Kỳ thực lần ám sát này đối với Giáo đình cũng như đối với Subaru đều là một chuyện tốt, có thể mượn cớ, thậm chí có thể dằn mặt, nhân tiện kiếm chút lợi lộc từ đối thủ.
Benedict mười lăm giận dữ yêu cầu tra rõ, có điều thích khách kia vẫn chết trong ngục, cuối cùng một chữ cũng không khai ra.
Subaru cũng không trông chờ có thể dùng sát thủ này để bắt được kẻ đứng sau, chỉ là mượn chuyện này để kiếm chác lợi ích, đề cao tầm ảnh hưởng của mình một chút. Cộng thêm sự cất nhắc của Giáo hoàng, vị Subaru xếp hạng thứ hai đếm ngược trong số các Shaman này gần đây trở nên rất oai phong.
Nghe tin này rất nhiều gia tộc và thế lực đều lập tức hành động.
Lần ám sát này cũng là một nhắc nhở đối với Trâu Lượng, lần này đối phương phái sát thủ cấp đồng thau, tiếp theo không biết sẽ là cái gì. Hắn phải đối kháng sức mạnh của những gia tộc này, từng bước đi tới thượng đỉnh thuộc về chính mình, quan trọng nhất là phải còn sống.
Ai sống đến cuối cùng mới có khả năng là người cười cuối cùng.
Trâu Lượng rất muốn đi Thông thiên cảnh kiếm chút lợi ích nhưng nhiệm vụ hàng đầu bây giờ là hầu hạ Bóng Ma thật tốt. Đây chính là nhiệm vụ chính trị do Giáo hoàng hạ đạt, xem ra bụt chùa nhà không thiêng, cao thủ từ bên ngoài đến cũng rất được ưu đãi. Chuyện này không thể chậm trễ, mắt tam giác cũng lệnh cho hắn giám sát, nhất cử nhất động đều phải ghi lại.
Một lão già uống rượu thì ghi cái gì?
Tiền tiêu hắn cũng phải tìm nguồn khác mới được, bây giờ hắn không có thu nhập gì, chỉ dựa vào món tiền thưởng đó. Cứ miệng ăn núi lở như vậy sớm muộn gì cũng phải trở lại cảnh nghèo rớt, huống hồ bây giờ hắn còn có năm thủ hạ cần nuôi.
Năm anh em Doff sau đó đi tới đế đô theo Trâu Lượng, nhiệm vụ của anh em là hỏi thăm nơi nào có thú linh tốt nhất. Cho dù Trâu Lượng muốn mua hết tất cả thú linh có chứa thuộc tính của Mông Gia nhưng hiển nhiên điều này không quá hiện thực. Avril bên kia cũng chỉ có thể cố gắng mua sắm. Trâu Lượng mượn Thomas chút tiền chuẩn bị nhân lúc nhàn rỗi đi tìm xem đế đô có hàng tốt hay không. Trước hết hắn để năm anh em Doff đi hỏi thăm khắp nơi, tốt nhất nhân dịp thuật khảm nạm chưa hoàn toàn công khai phải tìm thấy vài thứ dùng được.
Giống như Trâu Lượng, năm anh em này cũng đi khắp các phố phường, tỏ ra tương đối quen thuộc, việc tìm kiếm như thế này cũng sẽ tương đối hiệu quả. Nhưng sự xuất hiện của Bóng Ma làm cho Trâu Lượng cũng không thể đi tìm nữa.
Doff vội vàng chạy tới, hiển nhiên có phát hiện.
" Ngươi nói là thú linh của nữ vương Medusa?"
Trâu Lượng nghe xong tim đập tình thịch, mặc dù năm người Doff không biết thú linh Medusa này cụ thể có thuộc tính gì nhưng vô cùng có khả năng bao hàm thuộc tính hóa đá, đương nhiên cụ thể có hay không còn phải do điêu khắc sư linh hồn xem xét mới được.
Trâu Lượng biết thủ pháp khảm nạm có thể sẽ chỉ do cao tầng của Thần miếu và Công hội điêu khắc sư linh hồn nắm giữ, đương nhiên Jerusamer xem như một trường hợp đặc biệt, nhưng sợ rằng chuyện này cao tầng đều đã biết, chỉ cần là người hơi có đầu óc là sẽ nhận gia giá trị của thú linh này.
" Ngươi đi xem, bất kể đối phương ra giá thế nào cũng đặt tiền trước, nói với họ chỉ cần là thú linh hoàn chỉnh thì nhất định sẽ mua, ta còn có chút việc, lập tức sẽ đến!"
Doff lập tức biến mất như một cơn gió, năm anh em Doff sẵn lòng đi theo tế ti Arthur từ nội tâm, đối với họ quả thật Arthur như một người bạn, là đồng đội, là thông cảm mà không phải nô lệ. Trâu Lượng càng đối xử với họ như vậy họ càng giữ lời hứa của mình.
Tộc sói làm việc luôn luôn mạnh mẽ, nói một không hai, cũng sẽ không nghi vấn bất cứ quyết định nào của Trâu Lượng.
Trâu Lượng vội vàng đi tìm Bóng Ma, dù sao đã hẹn trước thời gian, đến muộn không phải chuyện tốt, có điều quả thật thú linh của nữ vương Medusa làm cho hắn rất hồi hộp, nếu như là hoàn chỉnh lại có thuộc tính tốt thì tám chín phần mười chính là thuộc tính hóa đá, khảm lên trên lá chắn của Ernest tuyệt đối là đỉnh cấp.
Lúc Trâu Lượng đến Bóng Ma còn đang ăn, điều này quả thực làm cho Trâu Lượng không nói được gì. Chẳng lẽ ngay cả đồ ăn đế quốc Hannibal cũng không có?
" Nhóc con, ngươi đến muộn. Lát nữa có hoạt động gì không?" Bóng Ma há miệng gặm đùi gà, mùi vị thật không tồi. Cùng là đùi gà nhưng Hannibal không có nhiều kĩ xảo chế biến như vậy.
" Ha ha, tiền bối, nhân tiện ta phải đi mua một thú linh, nếu có hứng thú thì chúng ta cùng đi nhé!"
" Thú linh yêu thú? A, quên mất, nhóc con nhà ngươi là một tế ti linh hồn, cũng được, dù sao ta cũng không có việc gì, ta rảnh lắm mà".
Bóng Ma dùng cánh tay lau lau miệng không hề có hình tượng, tiền tay cầm theo một cái chân gà theo.
Text được lấy tại Truyện FULLMột già một trẻ, kỳ thực Trâu Lượng rất thích loại người không câu nệ tiểu tiết này, luôn thoải mái hơn nhiều so với loại cao thủ tiền bối ra vẻ đạo mạo nghiêm trang. Khi nói chuyện cũng thấy thoải mái hơn.
Xe ngựa đã ở bên ngoài, Trâu Lượng kêu người đánh xe đi tới địa chỉ Doff cho với tốc độ cao nhất.
Bách Bảo các.
Là một người đế đô thì phải biết Bách Bảo các, tuy gọi là các nhưng Bách Bảo các không hề chỉ có một tòa nhà mà là một khu vực. Là một trong bốn điểm giao dịch lớn phồn vinh nhất đế đô, nổi danh vì có các loại vật phẩm vô cùng kỳ lạ, mà trong đó Bách Bảo các là sản nghiệp của gia tộc Gabriel, tinh phẩm càng có vô số.
Cả thương khu Bách Bảo các quả thực chính là một tụ bảo bồn, không thể không nói đến tài năng của đại nhân Bích Tú Gabriel, trong số bốn khu giao dịch lớn của đế đô thì gia tộc Gabriel khống chế ba khu, khu còn lại nằm trong tay gia tộc Nicola. Đương nhiên sản nghiệp chủ yếu của gia tộc Nicola là các sản nghiệp ngầm.
Bóng Ma vừa ăn vừa xem, đôi khi còn hoa chân múa tay. Nếu như không phải Trâu Lượng đã biết hắn thì có khi còn cho rằng hắn là một tên nhà quê chưa từng thấy việc đời. Có điều Trâu Lượng còn chưa đến mức trông mặt đã dám bắt hình dong, đây chính là lợi ích của việc hắn có trí nhớ hai đời.
Tất cả những thứ Bóng Ma thấy hứng thú hắn đều giải thích chu đáo, thỉnh thoảng cũng đưa vào chút kiến giải của mình. Hắn không phải người đế đô, nói chính xác thì hắn mới thật sự là người nhà quê, kiến thức đối với đế đô đa số cũng chỉ biết đến qua người khác. Dù hắn cũng đã tích cóp được chút tri thức nhưng gặp phải chuyện gì không biết hắn lại tuyệt đối không nói linh tinh, hiển nhiên không có cảm giác hơn người vì Mông Gia là trung tâm của đại lục Thần thú Almond.
Xe ngựa chỉ có thể dừng lại bên ngoài Bách Bảo các, đủ loại kiểu dáng xe ngựa như là nơi này đang mở triển lãm xe ngựa. Đây là quy củ của thương khu Bách Bảo các, xe ngựa không thể vào trong, bất luận kẻ nào cũng phải đi bộ. Đây cũng là quy củ do đại nhân Bích Tú lập ra.
Mặc dù sốt ruột nhưng Trâu Lượng cũng không thể quá vội, Bóng Ma thì hứng thú nhìn hết thảy xung quanh, đại khái là muốn hiểu một chút về tình hình chân thực của Mông Gia.
Là Hội trưởng Công hội sát thủ đế quốc Hannibal, mặc kệ bây giờ còn chăm lo công việc hay không thì dù sao cũng phải hiểu biết nhất định về tình hình đế quốc Mông Gia.
"Nhóc con, có phải ngươi rất sốt ruột không?"
"Ha ha, không giấu tiền bối, thứ ta muốn mua quả thật cấn gấp một chút, ngài biết đấy, thứ tốt luôn bị tranh giành, đến muộn có thể sẽ không còn".
Trâu Lượng cũng không che giấu.
"Đi, trước hết giải quyết chuyện của ngươi đã, nếu không bố đi dạo cũng không sướng".