Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 1006: Khách tới từ Long Vực!

Một ngày, hai ngày, ba ngày . . . Thời gian chín ngày thoáng một cái đã qua, Lâm gia? Lâm gia không có một chút ít phản ứng nào, dường như căn bản không có từng nói muốn cho Liễu Duẫn Nhi thành hôn với Lâm Hiến Dương.

Chuyện này tự nhiên khiến rất nhiều người nghị luận ầm ĩ, nói là Lâm Vô Bệnh sợ Hồng Nguyệt, nếu không làm sao có thể lật lọng, chuyện này tương đương với tự tát một cái vào mặt mình.

Nhưng Chu Hằng lại là nhíu lông mày lại, đánh giá về Lâm Vô Bệnh tăng lên.

Người thường nghị luận ầm ĩ thì như thế nào đi nữa, Lâm Vô Bệnh cần để ở trong lòng sao? Trong mắt của tuyệt đại cường giả như hắn, cái nhìn của người khác căn bản không trọng yếu, khó chịu liền dùng một bàn tay đập chết toàn bộ là được rồi!

Lâm Vô Bệnh hẳn là suy đoán ra giữa mình và Hồng Nguyệt còn có chênh lệch nhất định, lúc này mới nuốt xuống quả đắng như hiện tại.

Chu Hằng có thể dùng hai phù văn mà Hồng Nguyệt cho hắn để đả bại Bạch Cốt Khô Lâu, nhưng Lâm Vô Bệnh hiển nhiên không có năng lực này, bởi vậy hắn đoán chính mình hẳn không phải là đối thủ của Hồng Nguyệt.

Cho dù hắn đánh giá cao Hồng Nguyệt, nói không chừng thực lực của hai người sàn sàn như nhau, chỉ khi nào khai chiến thực lực tương đương liền có nghĩa là phương đó cũng có thể ngã xuống!

Lâm Vô Bệnh vừa mới tiến vào Hắc Động Cảnh, cuộc sống sung sướng còn chưa có hưởng thụ a, như thế nào cam tâm đồng quy vu tận với Hồng Nguyệt? Cho dù là trọng thương làm cho tu vi hạ thấp cũng không muốn a!

Lâm Vô Bệnh lấy sự cẩn thận để nổi danh, cũng không làm chuyện không nắm chắc, lựa chọn như vậy cũng phù hợp với tính cách của hắn.

Mà nói không chừng trong tay hắn còn nắm giữ một ít kế thừa của Bạch Cốt Thánh nhân, còn có thể tăng tu vi lên nữa trong khoảng thời gian ngắn, trở thành Hắc Động Hoàng đỉnh phong, thậm chí một bước nhảy vào Hắc Động Đế, vậy khả năng thành công sẽ lớn hơn.

Hắn ở dưới tay Ma Long Đại Đế nhịn nhiều năm như vậy, còn để ý nhẫn nhịn thêm mười mấy hai mươi năm nữa sao?

Tuy nhiên, tuy rằng việc hôn sự này dường như chưa bao giờ tồn tại, trên thực tế Lâm Vô Bệnh đã trở thành Hoàng đế trên thực tế của Đại Tần Quốc, sự tình lớn nhỏ đều do hắn một lời định ra. Đại thần trong triều cũng đã coi Lâm gia trở thành hoàng cung, mỗi ngày cũng phải đi yết kiến, ngược lại ném Liễu gia hoàng thất sang một bên.

Đây là tất nhiên!

Không có cường giả cấp Hắc Động tọa trấn, hoàng tọa của Liễu gia liền lung lay sắp đổ ở trong mưa gió! Thế giới này người mạnh là vua, hiện tại Đại Tần Quốc còn có hai cường giả siêu cấp là Hồng Nguyệt và Lâm Vô Bệnh.

Nhưng Hồng Nguyệt rõ ràng không có ý muốn đối với quyền lực, nếu không đã sớm đã sớm trở thành tân hoàng của Bách Long Tinh, như vậy lựa chọn của lũ triều thần liền đơn giản, chỉ có thể ôm đùi của Lâm Vô Bệnh!

Dù sao đây cũng sẽ không đắc tội với Hồng Nguyệt!

Đối với chuyện này, Liễu gia tự nhiên là vô cùng phẫn nộ, trong bụng đều phẫn nộ nói Lâm Vô Bệnh đại nghịch bất đạo, nhưng bọn họ có biện pháp gì? Mất đi lực lượng cấp Hắc Động, chẳng khác nào trực tiếp mất đi hoàng quyền, bọn hắn bây giờ còn có thể kéo dài hơi tàn là bởi vì Lâm Vô Bệnh kiêng kỵ Hồng Nguyệt!

Nếu không, đánh cho Liễu gia từ trên xuống dưới chỉ còn Liễu Duẫn Nhi, sau khi đại hôn thiên hạ này liền thuận lý thành chương thuộc về Lâm gia.

Liễu Duẫn Nhi không có tâm kế, thiếu nữ chỉ biết chơi đùa, không thèm để ý tới quyền lực chút nào, nhưng Triệu Lạc Nhạn lại là vô cùng ham muốn quyền lực, ba phen mây bân cổ động Chu Hằng, muốn hắn mời Hồng Nguyệt ra xử lý Lâm Vô Bệnh. Vì thế lại làm Chu Hằng chống lại nhiều lần.

Chu Hằng tự nhiên sẽ không đáp ứng, quan hệ của Hồng Nguyệt với hắn cũng cực kỳ tinh tế, trên thực tế hắn cũng không muốn thiếu nhân tình của nữ nhân này, nhưng nợ này lại đang không ngừng gia tăng, cuối cùng có một ngày chỉ có thể dùng thịt để bồi thường a!

Một khi đến lúc đó, Chu Hằng liền khó xử, đến tột cùng là giúp Hồng Nguyệt, hay giúp Hoặc Thiên?

Có lẽ không cần đến lúc đó, chính là hiện tại Hoặc Thiên đột nhiên đánh tới, hắn lại có thể trơ mắt nhìn Hoặc Thiên đánh giết Hồng Nguyệt sao?

Hắn đã rơi vào rồi!

. . .

Tinh Môn của Bách Long Tinh nhoáng lên một cái, hai nam nhân vươn người đi ra, cũng là cực phẩm mỹ nam có thể làm nữ nhân vừa thấy sẽ thét chói tai, người bên trái khí chất nho nhã, mặt mũi đều là nụ cười ấm áp, làm cho người ta kìm lòng không đặng mà sinh lòng thân cận.

Người bên phải thì mang theo một cỗ khí lãnh liệt, đường cong mặt mũi kiên định, có vẻ vô cùng cao ngạo.

Khí chất của hai người này rõ ràng không hợp nhau, nhưng đi cùng một chỗ lại tạo thành bù đắp hoàn mỹ, đúng là tuyệt phối.

Bọn họ vừa xuất hiện, phong thái động nhân lập tức hấp dẫn người chung quanh nghỉ chân mà xem, có một ít nữ nhân mắt đã phiếm hồng tinh, tựa hồ không kìm nổi mà nhào tới.

- Một đám xú trùng!

Ánh mắt của nam nhân lạnh như băng đảo qua, áp lực nặng nề lập tức điên cuồng áp bách tới, chấn cho mọi người phụ cận đều không tự chủ được mà quỳ xuống.

- Chỉ là một đám dân ở nơi xa xôi, không nên chấp nhặt cùng bọn họ!

Nam nhân ôn nhu thì mang theo nụ cười ấm áp.

- Hừ!

Nam nhân lạnh như băng tựa hồ như trời sinh nhìn cái gì cũng không thuận mắt, hắn cất bước đi.

- Đất man hoang này không ngờ cũng dám lấy tên là Long, thật sự là to gan lớn mật!

- Cô Vũ huynh, chớ để bị kích động, khu hoang dã này cũng có Hắc Động Vương tọa trấn!

Nam nhân ôn nhu khuyên.

- Hắc Động Vương? Hắc Động Vương lại dám là địch cùng Lục Long nhất mạch chúng ta sao?

Nam nhân lạnh như băng thì vẻ mặt khinh thường.

- Chúng ta đi tới hoàng cung, bảo Hoàng đế của bọn họ sửa tên của tinh cầu này, cũng dám lấy tên của Long Tộc chúng ta, thật sự là muốn chết!

. . .

Chu Hằng trầm tư suy nghĩ, cuối cùng chán nản dừng lại.

Đối với việc đột phá nghìn đạo Thiên Hà như thế nào hắn mờ mịt không có một chút rõ ràng, chuyện này ngay cả Hồng Nguyệt cũng không nói ra chút ý kiến nào, giống như nàng không biết nên làm sao để Chu Hằng hình thành vạn tinh tú.

Cái này thậm chí vượt ra khỏi phạm trù của Thánh nhân, nếu không Minh giới sớm đã có bốn đại yêu nghiệt có cảnh giới hơn hẳn Đại viên mãn xuất thế, đâu còn đến phiên Chu Hằng đau đầu?

- Ngươi muốn đột phá nghìn đạo Thiên Hà, bản tôn liền cho ngươi một phần thưởng lớn, cho ngươi hôn tay của bản tôn một cái!

Hồng Nguyệt ngạo kiều nói.

Từ điểm đó mà nói, Hồng Nguyệt với Hoặc Thiên không khác nhau, có đôi khi thậm chí sẽ làm Chu Hằng hoài nghi, hai nàng này có phải song bào thai hay không, bằng không làm sao có thể đều là đẹp đến không gì sánh kịp?

- Cắt, ai thích!

Chu Hằng ra vẻ khinh thường, trong lòng phanh phanh phanh nhảy loạn, mỹ nhân kế này rất mãnh liệt, hắn biết rõ Hồng Nguyệt là cố ý muốn kích khởi ý chí chiến đấu của hắn, nhưng cũng vì thế mà vui vẻ không thôi.

Xong đời, đã thích ma nữ này sao?

Chu Hằng buồn bã thở dài, nếu là hắn thực sự yêu Hồng Nguyệt, vậy khi Hồng Nguyệt đấu với Hoặc Thiên, hắn nên chọn lựa lập trường gì?

- Chu Hằng, có chuyện lớn! Có chuyện lớn!

Liễu Thi Thi chạy nhanh tới.

Chu Hằng không khỏi vui vẻ, nữ nhân này khi nào thì giống như con lừa đen, kích động đến mức ngay cả lời nói cũng không rõ ràng? Hắn lười biếng nói:

- Trời sập cũng có người đỡ, có lời nói thì từ từ nói, không vội!

- Có hai người xông vào hoàng cung, đả thương thật là nhiều người!

Liễu Thi Thi thở hồng hộc nói.

- Nga?

Chu Hằng hơi kinh hãi, hoàng thất tuy rằng mất đi ba vị Hắc Động Vương, thực lực chưa từng giảm, nhưng Liễu gia cũng không thiếu cường giả Tuệ Tinh Cảnh, nhất là hoàng cung, bởi vì Liễu Duẫn Nhi cùng Triệu Lạc Nhạn dọn ra ngoài, tòa nhà tượng trưng cho đế quốc này thực ra đã rơi vào trong tay dòng họ Liễu gia.

Cho dù là vì đã sớm không còn dư lại bao nhiêu thể diện, bọn họ cũng sẽ tử thủ hoàng cung, sao có thể để cho người khác đạp đổ?

Chu Hằng biết, trong dòng họ Liễu gia còn có ít nhất ba vị đến gần Tuệ Tinh Đế đỉnh phong, có được 90 tuệ tinh trở lên, đều là có tư cách trùng kích Hắc Động Cảnh!

Đương nhiên, có tư cách trùng kích Hắc Động Cảnh cùng có thể đột phá Hắc Động Cảnh là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, khả năng đầu có ít nhất 1% Tuệ Tinh Đế cũng có thể làm được, nhưng khả năng sau . . . Chưa chắc có một phần vạn.

- Hai người này là ai? Lâm gia?

Liễu Thi Thi lắc đầu, nói:

- Không phải, là hai người ngoại vực, theo tin tức tìm hiểu trở về, bọn họ mới vừa đi ra từ Tinh Môn!

- Đi, đi xem!

Hai người đi tới đế đô, nhưng sau khi đi tới hoàng cung, lại biết được hai người kia đã ly khai, đi tới Phủ nguyên soái của Lâm Vô Bệnh.

- Hai người này muốn làm gì?

Chu Hằng nổi hứng tò mò, hai người này thật đúng là to gan lớn mật. Bởi vì từ tình hình chiến đấu dọc đường mà xem, bọn họ rõ ràng cũng chỉ là Tuệ Tinh Đế bậc cao mà thôi.

Tuệ Tinh Đế liền dám khiêu chiến Hắc Động Hoàng? Đây không phải là điên thì chính là có hậu trường vô cùng cường ngạnh!

Từ ngoại vực tới, quả thật có thể tới từ địa phương rất trâu bò, tỷ như Thái Hư tinh vực, Bạch Cốt tinh vực, linh tinh đủ các loại, đó cũng đều là địa phương xuất hiện Thánh nhân, hiện tại cũng hầu như không còn có Thánh nhân ra đời nữa, thiên hạ ai có thể so sánh?

- Ta đi hỏi một chút!

Liễu Thi Thi chạy như một làn khói, cũng không lâu lắm nàng liền trở lại, nói:

- Hai người kia, một người giống như mặt người chết, tên là Diệp Cô Vũ, còn có một người vẻ mặt luôn cười dâm đãng, tên là Lý Vân Thông, bọn họ đều đến từ Long Vực!

- Long Vực?

Chu Hằng sửng sốt, dường như không có nghe nói qua cái chỗ này?

- Long Vực chính là địa bàn của lão Thanh Long kia, nó sinh ra chín người con, nhưng chỉ có năm đứa con thành tài, thành lập Ngũ đại tinh vực, hợp xưng là Long Vực!

Thanh âm của Hồng Nguyệt đột nhiên bay lên trong đầu Chu Hằng.

Chu Hằng không kỳ quái chút nào, Hỗn Độn Cảnh đã là mạnh nhất dưới Thánh nhân, mà nói tới lĩnh ngộ pháp tắc, Hỗn Độn Cảnh thậm chí có thể sâu hơn so với Thánh nhân. Đừng nói Hồng Nguyệt còn ở Bách Long Tinh, chính là cách 70 tinh vực thì dùng thần thức truyền âm như thế cũng sẽ không khiến Chu Hằng khiếp sợ.

- Ta cũng không biết Long Vực là địa phương nào!

Liễu Thi Thi còn đang lắc đầu, nàng tự nhiên không có khả năng nghe được lời nói của Hồng Nguyệt.

Người của Long Vực chạy đến nơi này làm gì

Không giống Bách Long Tinh thuộc loại khu vực "biên hoang", Long Vực chính là khu vực cao cấp chân chính, cái này không quan hệ tới cấp bậc linh khí của tinh cầu, mà là có cường giả siêu cấp tọa trấn hay không, kế thừa võ đạo bất diệt.

Long Vực có ít nhất một cường giả Hỗn Độn Cảnh, Thanh Long một trong 4 thần thú!

Đương nhiên, ở trong miệng Hồng Nguyệt đây bất quá là một lão Thanh Long mà thôi, không biết lời này để những bọn tiểu bối kia của Long Vực nghe được có thể lại đây liều mạng hay không? Chỉ là Hồng Nguyệt đã lĩnh ngộ ra 1000 bước pháp tắc của Hỗn Độn Cảnh, thậm chí vượt qua Thái Hư Thánh Nhân năm đó, lão Thanh Long kia cũng chưa hẳn là đối thủ của nàng.

- Bách Long Tinh dường như cũng không có gì hay để đùa, qua chút thời gian nữa ta liền dẫn ngươi tới Long Vực đi dạo!

Thanh âm của Hồng Nguyệt vang lên trong đầu Chu Hằng, nhưng Chu Hằng cũng chỉ có nghe, không biết nên tiếp lời như thế nào.

Chu Hằng, đương nhiên sẽ không tin tưởng theo như lời Hồng Nguyệt chỉ là đi dạo mà thôi, tu vi của hắn gặp bình cảnh, ở Bách Long Tinh khả năng không thể đột phá, không biết ở tinh vực cao cấp như Long Vực có thể mang cho hắn đầy đủ áp lực hoặc là động lực, thúc đẩy hắn bước ra một bước mấu chốt hay không?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất