La Phù

Chương 408: Nguy hiểm nhiều hơn

- Các vị pháp vương! Hiện nay Lạc Bắc đã là kẻ địch của chính đạo. Hôm nay, Đại Tự Tại cung và Côn Luân sẽ tiêu diệt tên đồ đệ của yêu nghiệt này. Xin chư vị pháp vương dốc sức giúp đỡ.

Vũ Sư Thanh và Nạp Lan Nhược Tuyết vừa mới phóng ra thì trên Tự Tại ngọc bi cũng vang lên câu nói đó.

- Trần Thanh Đế!

Nhận ra thân phận của người này, đám người Cống Dát Kiên Tán không dám làm trái lập tức thúc dục chân nguyên. Chỉ thấy một ngàn viên bảo thạch từ trong cái bình trên đỉnh đầu Tùng Thành Lâm vương lao ra bay về phía Lạc Bắc. Mà cùng lúc đó, một làn sóng đen cũng ập thẳng tới Yêu vương liên thai của Thái Thúc.

Bốn vị pháp vương không sợ Đại Tự Tại cung nhưng cũng giống như phần lớn các môn phái đều không dám làm trái lại Côn Luân.

Hơn nữa, hiện tại bốn vị pháp vương có thể cảm nhận được pháp lực dao động trên người Trần Thanh Đế so với cả bốn người họ còn mạnh hơn nhiều, dường như tiếp cận với tu vi Độ Kiếp trung kỳ. Tu vi của Trần Thanh Đế như vậy, lại có thêm cái tên Côn Luân khiến cho cả bốn vị pháp vương bắt buộc phải đứng về phía y.

Thuận theo thì sống mà ngược lại thì chết. Đối với bốn vị pháp vương và Hoa giáo, hiện tại có thêm sự xuất hiện của Trần Thanh Đế, thực lực bên phía Đại Tự Tại cung lại chiếm thế thượng phong.

Lúc này, chân nguyên của Nạp Lan Nhược Tuyết và Vũ Sư Thanh gần như kiệt quệ chỉ có thể bỏ chạy mà không nhúng tay vào được.

Bốn vị pháp vương dốc sức khiến cho những con sống lớn do Hắc sát hỏa khí và chất lỏng kim loại tạo thành trào lên làm cho Thái Thúc chỉ có thể cố gắng lắm mới khống chế nổi Yêu vương liên thai. Còn sử dụng pháp thuật khác, hay mở trận pháp kết nối với động phủ dưới đất thì nàng không thể làm được.

Trong lúc nhất thời, Lạc Bắc phải đối đầu với sự ba vây của bốn vị pháp vương Hoa giáo, Trần Thanh Đế, Trần Lê Phù và Vương Diễm Dương.

Nhiều người như vậy công lại khiến cho Lạc Bắc không thể kháng cự, thậm chí còn có cảm giác sẽ bị nghiền nát. Nhưng sắc mặt của hắn vẫn bình tĩnh. Ngay trong nháy mát khi Cống Dát Kiên Tán và Tùng Thành Lâm vương ra tay, một vầng kiếm quang màu đỏ sầm cũng xuất hiện.

Chỉ thấy đạo bản mệnh kiếm nguyên kia cát nát cả trăm viên bảo thạch mà Tùng Thành lâm vương phóng ra rồi lao về phía hóa thân của Cát Tường sinh.

- Cát Tường Sinh! Cẩn thận.

Thành Tùng Lâm vương kêu lên đầy sợ hãi. Viên xá lợi trong tay Cống Dát Kiên Tán lập tức tản ra ánh sáng trắng tạo thành một tấm thuẫn trước mặt Cát Tường Sinh. Cùng lúc đó, Cửu Thiên tinh thần pháo trong tay Trần Lê phù cũng phóng ra tiểng nổ rồi một cột sáng bạc lao thẳng vào đạo bản mệnh kiếm nguyên của Lạc Bắc.

Trần Lê Phù và Vương Diễm Dương hiểu rõ, trận pháp mà bốn vị pháp vương tạo ra so với mỗi một cái pháp thuật mà họ thi triển còn lợi hại hơn mấy lần. Vì vậy mà cả hai quyết định không cho Lạc Bắc phá trận.

Rắc rắc!

Đạo bản mệnh kiếm nguyên màu đỏ bị Cửu Thiên Tinh thần pháo ngăn cản rồi đánh lên vầng sáng trắng mà Cống Dát Kiên tán phát ra. Mặc dù nó làm cho vầng sáng đó tan nát nhưng cũng không xuyên qua nổi. Trong khi đó, bản thân Lạc Bắc chẳng khác nào bị sét đánh. Gần như mọi người không để ý có một tia sáng màu hồng gần như dán trên đạo bản mệnh kiếm nguyên lao thẳng về phía Cống Dát Kiên Tán. Vào lúc này khi đạo bản mệnh kiếm nguyên của Lạc Bắc bị ngăn cản, điểm sáng màu hồng đó đột nhiên xuất hiện bên cạnh Cát Tường Sinh.

Cát Tường Sinh nhìn thấy điểm sáng màu hồng lao tới lập tức vung trăm cánh tay màu vàng đánh xuống. Nhưng trong nháy mắt khi trăm cánh tay đánh trúng điểm sáng thì nó cũng hóa thành một đóa hoa Mạn Đà La cao tới tám trượng.

Rầm!

Trăm cái bàn tay vừa mới chạm vào, đóa hoa Mạn Đà La lập tức vỡ vụn.

Graooo!

Một làn khí huyết và ma khí cực mạnh liền tản ra. Rồi sau đó, một cây Kim Cương xử cũng đâm thẳng vào thiên linh cái của Cát Tường Sinh.

Ánh sáng màu vàng trên người Cát Tường Sinh lập tức tản ra, đồng thời trên đỉnh đầu cũng tuôn ra chân nguyên và khí huyết.

- Cát Tường Sinh.

Lần này thì đám người Cống Dát Kiên Tán đều hét lên.

Trong trận pháp dưới tứ đại pháp vương có bảy tám cây cột đá khắc hình Phật thì có hai cây cột lập tức mất đi ánh sáng. Những con sóng lớn đầy trời đột nhiên mất đi sự duy trì mà rơi xuống.

Hắc Sát hỏa khí cũng không còn trào lên được nữa.

Trong nháy mắt, cái trận pháp khiến cho tiểu Trà phải bó tay đã bị Lạc Bắc phá tan.

- Lạc Bắc!

Trận pháp bị phá vỡ khiến cho vô số Hắc sát hỏa khí và chất lỏng kim loại đang ào lên như những con sóng lập tức rơi xuống khiến cho Thái Thúc ở trong Yêu vương liên thai có cơ hội thở dốc. Nhưng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Thái Thúc cũng phải hít một hơi thật sâu mà không giấu được sự khiếp sợ.

Vào lúc này, cái phân thân trong Chư thiên dung hợp với một viên Huyết Xá lợi đã phát huy uy lực vô cùng khủng bố.

Chỉ thấy, pho phân thân của Lạc Bắc còn cao hơn cả Cát Tường Sinh. Toàn thân nó màu đỏ tươi, dưới chân tản ra pháp lực dao động gióng như những đám mây đỏ như lửa. Phân thân cầm Kim cương xử đâm trúng Kim phật ngàn tay của Cát Tường Sinh mà giơ lên trên không trung.

Một dải ma huyết to bằng ngón tay chảy theo cây Kim cương xử chui vào trong hóa thân của Cát Tường Sinh.

Vào lúc này, pho hóa thân của Cát Tường Sinh hoàn toàn không nhúc nhích, giống như một con tôm hùm bị người ta dùng que xiên qua, chỉ biết co giật, run rẩy. Mà pháp lực dao động tản ra từ phân thân của Lạc Bắc dường như vẫn tăng lên. Rõ ràng rất nhiều khí huyết trong cơ thể phân thân của Cát Tường Sinh đã bị chuyển hóa thành ma huyết rồi chuyển về trong cơ thể của phân thân.

- Lạc Bắc! Không ngờ ngươi luyện được một thứ ma vật như vậy.

Trong nháy mắt, khi sự sợ hãi qua đi, hóa thân thành Pho tượng phật Di Lặc của Cống Dát Kiên Tán trợn mắt tưởng như sắp nứt ra.

Tới lúc này, tất cả đều có thể cảm nhận được sau khi bị phân thân của Lạc Bắc đánh cho trọng thương, rồi bị ma huyết xâm nhập, Cát Tường Sinh đã hoàn toàn không còn sức sống.

Một chuỗi Phật châu từ trong tay Cống Dát Kiên Tán bay ra. Trong nháy mắt, mỗi một viên nhanh chóng hóa thành những gương mặt lớn nhỏ lao về phía Phân thân của Lạc Bắc.

Cùng lúc đó, một tia sáng màu trắng cũng xuất hiện trong tay Cách Lan Vương. Đó là một viên ngọc như ý. Nó như vượt qua không gian, đánh trúng lưng pho phân thân của Lạc Bắc.

Trận pháp bị phá, không còn phải khống chế nữa nên đám người Cống Dát Kiên Tán có thể dốc sức phóng ra pháp bảo và pháp thuật của mình.

Hai cái pháp bảo này có tên là Chân ngôn Phật châu và Thất bảo như ý. Nó đều là những pháp bảo có tính công kích rất mạnh. Nhất là Thất Bảo như ý của Cách Lan vương là một thứ linh bảo hiếm có. Thậm chí nó có thể coi là pháp bảo được nuôi dưỡng trong thần niệm của mấy vị thượng sư có tu vi cực cao mà thành. Trong phạm vi trăm trượng chỉ cần có suy nghĩ thì nó lập tức xuất hiện ở vị trí đó. Tốc độ tấn công của cái pháp bảo này có thể nói là vượt qua phần lớn pháp bảo trên thế gian hay các loại pháp thuật.

Phụp!

Viên ngọc như ý dài chừng hai thước. Tuy nhiên khi nó đánh trúng pho thân thân của Lạc Bắc lại chẳng khác nào đánh vào một đám bùn khiến cho trên người phân thân xuất hiện một cái lỗ thủng to, đồng thời bắn ra một làn sương máu.

Nhìn thấy cảnh tượng đó, Lạc Bắc không hề sợ hãi mà còn lấy làm mừng.

Một khi ném cái phân thân này ra, ngoại trừ việc có thể phong ấn nó lại thì trên thực tế, nó không chịu sự phong ấn của Lạc Bắc. Lúc này, do phân thân đánh chết Cát Tường Sinh khiến cho ba vị pháp vương của Hoa giáo lập tức tấn công phân thân. Điều này đối với Lạc Bắc đúng là không có gì tốt hơn.

Hắn biết pho phân thân của mình giống như một con Huyết thần tử bị Ma huyết ngưng tụ thành. Chỉ cần không bị đánh cho thành mây khói thì chút tổn thương như vậy, nó có thể chịu đựng được.

"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!..."

Liên tục những tiếng nổ vang lên rồi chín đạo kiếm cương trong suốt lao thẳng về phía Trần Lê Phù.

Uy lực của Cửu Thiên tinh thần pháo của Trần Lê Phù có mạnh. Cho dù bản mệnh kiếm nguyên của Lạc Bắc còn mạnh hơn nhưng nếu như giao thủ thì Lạc Bắc cũng bị lực xung kích khiến cho không thể thi triển được pháp thuật.

Mà đối với những người có tu vi cao, hay bị những pháp bảo có uy lực mạnh tấn công thì chỉ một chút như vậy cũng đủ để xác định rõ sống chết.

A!

Trong nháy mắt, sắc mặt của Trần Lê Phù tráng bệch hét lên một tiếng chói tai. Trên đỉnh đầu y chợt lóe lên một vầng sáng màu lam rồi Nguyên Anh nhanh chóng bỏ chạy.

Lúc trước, Trần Lê Phù đã nhạn thấy đạo kiếm cương trong suốt của Lạc Bắc tấn công U Minh huyết trì của tiểu Trà có uy lực như thế nào. Mà y cũng không biết đạo kiếm cương đó được Tĩnh Niệm Thông Minh quyết tăng thêm uy lực. Nhưng trực giác của y cho thấy mình không chống được vì vậy mà đành bỏ chạy.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất