La Phù

Chương 57: Huyền công có chút thành tựu

Cái loại đau đớn mà người tầm thường khó có thể chịu nổi nửa chu thiên, đối với ý chí và tinh thần đều thử thách rất lớn. Huống chi lúc nào Lạc Bắc cũng phải cẩn thận tránh để cho tâm ma tấn công. Tu luyện Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh, linh khí trong trời dất xen lẫn một chút khí dơ bẩn đều có khả năng dẫn tới tâm ma vô cùng lợi hại.

Từ lúc mới đầu chỉ chịu được vài chu thiên sau đó là sáu, bảy chu thiên cho tới bây giờ là hai mươi chu thiên. Ý chí và tinh thần của Lạc Bắc đã đạt tới mức không thể nào tưởng tượng được.

Tuy nhiên hai mươi chu thiên cũng là cực hạn của Lạc Bắc hiện nay.

Sau khi vận hành xong hai mươi chu thiên, thể lực và tinh thần của Lạc Bắc gần như cạn kiệt.

Hắn chỉ còn có một cái suy nghĩ đó là thúc giục chân nguyên của mình và hút linh khí vào trong cơ thể một cách khó khăn. Trong đầu hắn chỉ muốn nằm xuống đi ngủ, ngay cả một chút động đậy ngón tay cũng không muốn.

Nếu như trước đây thì Lạc Bắc chắc chắn sẽ dừng sự tu luyện lại.

Trong lúc tinh thần mỏi mệt mà thúc dục chân nguyên và linh khí để rèn luyện là điều rất nguy hiểm. Cũng giống như lần trước không khống chế được chân nguyên của Đại Đạo Trực chỉ thúy hư quyết khiến cho nó chạy lung tung trong cơ thể. Hiện tại, Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh của Lạc Bắc có được chân nguyên so với Đại Đạo Trực chỉ thúy hư quyết lúc đó còn mạnh hơn mấy lần. Huống chi mỗi một tia chân nguyên màu vàng đều ẩn chứa ý chí cứng cỏi không dễ tiêu tan. Nếu như nó mà bùng nổ trong người thì chỉ sợ hắn chỉ có chết, ngay cả chân tiên cũng không cứu được hắn.

Tuy nhiên sau khi vận hành xong hai mươi chu thiên, hai mươi tia chân nguyên được hút ra khoi lốc xoáy chân nguyên dung hợp trong Thức Hải, Lạc Bắc lại cảm nhận được chân nguyên ngưng tụ thành lốc xoáy như có chút thay đổi hình dạng.

Giống như tim của hắn đang đập, chân nguyên trong lốc xoáy thấp thoáng hơi dao động.

- Quả nhiên là tới thời điểm đột phá.

Cảm nhận được sự thay đổi như vậy, tinh thần của Lạc Bắc vốn không chịu nổi lập tức giống như nuốt được một viên thuốc bổ mà trở nên hưng phấn, vững vàng hơn.

Chân nguyên trong cơ thể dưới sự tràn vào dũng mãnh của linh khí trong kinh mạch, được tinh thần điều khiến lại ngoan cường mà vận chuyển trong kinh mạch.

Liên tiếp hai chu thiên nữa, hai tia chân nguyên cô động lại được hút ra mà rèn luyện, dung nhập vào trong cái lốc xoáy chân nguyên kia. Lốc xoáy chân nguyên đột nhiên phân thành hai lốc xoáy màu vàng nhỏ hơn. Tuy nhiên hai luồng lốc xoáy lại xoay theo hai chiều khác khác. Nhất thời hai lốc xoáy lại lóe lên tia sáng màu vàng giống như một tia chớp.

- Cuối cùng thì Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh cũng trải qua tầng thứ hai mà đạt tới tầng thứ ba.

- Linh khí của núi Thiên thương đúng là nhiều hơn núi Thiên hạo một ít. Nếu không thì hôm nay cho dù ta có chịu đựng được tới hai mươi hai chu thiên cũng chưa chắc có thể phá được gông cùm mà đạt tới tầng thứ ba.

- Nếu buổi tối cứ tới đây tu luyện thì tốt, tiến cảnh chắc chắn còn nhanh hơn. Nhưng nếu hay tới đây, không khéo có sư trưởng nào tới núi Thiên Hạo tìm mà ta không ở đó thì thật rắc rối.

- Tới tầng thứ ba dường như tốc độ hút linh khí vào trong cơ thể lại nhanh hơn, tốc độ ngưng động chân nguyên cũng nhanh theo. Tuy nhiên tiếp theo chắc chắn cũng phải ngưng tụ càng nhiều chân nguyên hơn, tâm chí lại càng phải vững vàng hơn nữa.

Lạc Bắc từ từ mở mắt, thoát ra khỏi trạng thái vô ngã. Ngay lập tức trong đầu hắn xuất hiện vô vàn suy nghĩ.

Tuy nhiên đúng vào lúc này, Lạc Bắc cũng hét lên một tiếng kinh hãi.

Bởi vì khi thân thể của hắn hồi phục cảm giác thì phát hiện trong ngoài đều thấy đau đớn run người.

Lạc Bắc lập tức nội thì thì phát hiện ánh sáng màu vàng trong khí huyết của hắn tăng lên, mà sau khi khí huyết lưu chuyển trong cơ tể không ngờ lại xuất hiện những tia chớp giống như những con rắn nhỏ đang bơi lội.

Điện mang luyện thể!

- Chỉ có chân nguyên xấp xỉ với điện mang mới có thể xuyên qua mọi thứ mà xâm nhập vào trong cốt tủy.

Lạc Bắc lập tức tỉnh ngộ. Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh đạt tới tầng thứ ba, chân nguyên trong cơ thể hắn đã có lực xuyên thấu mà xâm nhập vào cốt tủy.

Xâm nhập vào trong cốt tủy cũng đồng nghĩa với việc thân thể của Lạc Bắc không chỗ nào là không được Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh rèn luyện.

Tuy nhiên Lạc Bắc cũng hơi sững sờ bởi vì theo lý mà nói thì chân nguyên có thể xuyên tới mọi nơi, xâm nhập vào cốt tủy. Cũng có nghĩa là không còn chỗ nào trong cơ thể mà chân nguyên của hắn không tớ được. Tuy nhiên hắn vẫn không cảm nhận được đạo chân nguyên mà Nguyên Thiên Y cho vào trong cơ thể của mình đang nằm ở đâu. Lạc Bắc có thể khẳng định một điều rằng nó không biến mất chỉ ẩn giấu ở một nơi nào đó. Dường như trong thân thể còn có một chỗ nào đó hắn không cảm nhận được.

- Chẳng trách sư phụ vẫn truy tìm bí mật của con người và trời đất. Nguyên lý vận chuyển của thiên địa nhân thật sự quá huyền ảo. Ngoài thế giới bên ngoài ra, trong cơ thể con người cũng là một thế giới. Có điều ta chỉ cần cố gắng thì sau này cũng có thể ngộ được cái đạo lý đó.

“Phù” Lạc Bắc đứng lên, đang trầm tư thì đột nhiên có một cục đá đập trúng đầu hắn.

Một viên đá từ đằng sau bay tới đầu hắn có sức khá mạng khiến cho mắt Lạc Bắc nổ đom đóm. Tới khi hắn quay đầu nhìn lại thì mới có phản ứng.

Trên vách núi sau lưng hắn có sáu con động vật giống như vượn và khỉ, chiều cao thấp hơn so với một người thành niên tuy nhiên nhìn thì khỏe hơn vượng và khỉ rất nhiều. Chúng đang nhe răng thể hiện một sự hung ác với hắn.

Lạc Bắc biết loài động vật này có tên là tinh tinh. Nó là một loài vượn núi tuy nhiên lại hoàn toàn khác với vượn và khỉ. Sức khỏe của chúng cũng hơn hẳn vượn và khỉ lại hung mãnh thích tập trung từ ba tới năm qua để tấn công người qua đường.

Hiện tại, gân cốt và da thịt của Lạc Bắc đều rất cứng. Tảng đá đập trúng đầu cũng không làm cho hắn bị thương nặng nhưng cũng làm cho chút mạch máu và kinh mạch nhỏ bị tổn thương. Tuy nhiên điều khiến cho Lạc Bắc không thể tưởng tượng được đó là sau khi đầu bị nện trúng ngay lập tức chỉ còn một chút nóng và tê dại.

“ Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh đạt tới tầng thứ ba, chân nguyên xâm nhập vào trong cốt tủy có công hiệu chữa trị kinh mạch và huyết nhục thật lớn!”

Lúc trước, lục phủ ngũ tạng của Lạc Bắc bị thương phải sau một đêm mới trở lại bình thường. Tuy nhiên hiện giờ tốc độ hồi phục của hắn nhanh hơn, hiển nhân là do công hiệu của chân nguyên màu vàng đã mạnh hơn. Mà hiện giờ khi Lạc Bắc nội thị thì thấy chân nguyên cũng không ít đi. Hiển nhiên là vết thương của hắn rất nhỏ nên chân nguyên không bị mất đi nhiều.

Nếu như không bị thương nặng thì hắn cũng có thể được chữa trị nhanh chóng, có điều phải mất rất nhiều chân nguyên. Nếu như quả thật sau khi chân nguyên bị mất gần hết mà tiếp tục bị thương thì mới nguy hiểm. Nhưng cho dù chân nguyên bị gần hết thì với gân cốt mạnh mẽ, sức sống của hắn so với người thường cũng mạnh hơn mấy lần.

Lạc Bắc lập tức hiểu rõ điều này.

Mấy tiếng động nữa lại vang lên. Mấy con tinh tinh thấy Lạc Bắc đứng yên thì lại cầm đá ném tới. Chỉ có điều chúng ném không chuẩn chỉ trúng vào tảng đá và mặt đất mà thôi.

- Mấy tên khốn các ngươi không ngờ dám ném ta.

Lạc Bắc đột nhiên ngẩng đầu nhìn mấy con tinh tinh rồi cười cười.

Hiện tại cho dù Lạc Bắc có đứng yên thì trong cơ thể cũng cảm thấy đau đớn.

Đây là do sau khi tu luyện Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh tới tầng thứ ba khí huyết lưu động ẩn chứa chân khí giống như tia chớp màu vàng đang rèn luyện thân thể.

Sau khi Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh đạt tới tầng thứ ba cũng rất thần kỳ. Hiện tại mặc dù tinh thần của Lạc Bắc đang rất mệt mỏi nhưng từ khi dừng tu luyện tới lúc này mới chỉ có một lát nhưng đã gần như hồi phục toàn bộ sức lực. Hơn nữa khí huyết quả thực là mạnh hơn trước rất nhiều, trong thân thể tràn ngập lực lượng bùng nổ. Hiển nhiên công pháp tối cao của La Phù là Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh cũng chú ý tới đạo Thiên Địa nhân, chú ý tới dưỡng sinh và có chút thuần túy theo đuổi uy lực pháp quyết.

Đám tinh tinh ở Thục Sơn trời sinh có tính hung ác, hơn nữa lại thông minh. Nhìn thấy Lạc Bắc nở nụ cười, chúng như thấy hắn đang khiêu khích mà gào lên rồi bắt đầu cầm lấy đá trên vách núi mà ném mạnh về phía Lạc Bắc.

Nhưng khi mấy con tinh tinh vừa mới vung tay thì trên tảng đá lớn cũng không còn bóng dáng cuả Lạc Bắc.

Hắn đã vọt về phía chúng.

Mới dậm chân một cái, Lạc Bắc giống như một viên đạn pháo lao đi được vài chục trượng.

Vách núi trước mặt nơi đàn tinh tinh là do đất lở mà thành nên dựng đứng. Tuy nhiên Lạc Bắc chạy như điên không ngờ lại giống như bằng phẳng gần như kéo theo một dải ảo ảnh. Từ xa nhìn lại Lạc Bắc mặc áo xanh khiến cho người ta có cảm giác giống như một con cự mãng, trong nháy mắt đã vọt tới trước mặt đám tinh tinh.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất