Linh La Giới

Chương 155: Ai có thể đến giúp ngươi

Hạ Ngôn sau khi trở về liền về ngay phòng của mình, hăn thấy thổ cẩu nắm ườn sát đất, đôi tai vẫn dựng thẳng nghe ngóng, Thổ cẩu hơi ngơ ngác khi thấy Hạ Ngôn từ ngoài tiến vào, liền đứng dậy, cái đuôi ngắn cũn ngoe nguẩy.
 
"Ô. "
 
Hai mắt to màu lục toả sáng. Nó đã đợi Hạ Ngôn rất lâu rồi.
 
"Đừng lộn xộn!" Hạ Ngôn Nhìn biểu tình của thổ cẩu, rồi nói, "Bây giờ còn sớm, giờ chúng ta đi tìm xem Tử Hân ở chỗ nào, đợi khi trời tối, chúng ta tìm một tửu lâu để ăn cơm. "
 
Thổ cẩu nghe Hạ Ngôn nói vậy lại uể oải nằm xuống, hai cái tai lớn cụp xuống.
 
Hạ Ngôn liếc mắt nhìn thổ cẩu một cái, rồi cũng chẳng thèm để ý đến nó nữa, đến bên giường vận chuyển Linh La tâm pháp hấp thu thiên địa linh lực. Tốc độ hấp thu linh lực của Hạ Ngôn bây giờ là vô cùng chậm, cho dù có hấp thu được một chút cũng không thể mạnh hơn được bao nhiêu. Nhưng nếu không hấp thu sợ rằng linh lực trong cơ thể vĩnh viễn sẽ không gia tăng.
 
Tụ linh huyệt liên hệ với tử vân trong linh hải, linh lực trong người Hạ Ngôn không ngừng co rút lại. Sự co rút này tương đương với nhịp hít thở của Hạ Ngôn, từ đó hình thành một quy luật nhất định.
 
Lúc này, cho dù có người ở bên cạnh hắn, cũng có thể nghe được nhịp hô hấp của hắn, nhưng họ cũng gần như không thể thấy ngực Hạ Ngôn nhấp nhô một chút nào! Lúc này Hạ Ngôn hô hấp vô cùng nhỏ.
 
Nhắm mắt lại, Hạ Ngôn linh lực trong cơ thể mang theo hàng ngàn vạn quang điểm nhỏ, những điểm sáng này tràn ngập trong khắp các kinh mạch!
 
Mặc Hạ Ngôn mới trở thành linh sư có một thời gian ngắn, nhưng linh lực trong cơ thể vẫn không ngừng cải tạo cơ thể hắn, theo thời gian trôi qua, kinh mạch, huyết nhục, gân cốt Hạ Ngôn vẫn không ngừng biến cường, cứng rắn hơn.
 
Bây giờ Hạ Ngôn cũng không biết cơ thể minh đã mạnh mẽ tới trình độ nào nữa. Dù sao sự biến hoá này, Hạ Ngôn có thể rõ ràng cảm nhận được.
 
"Chẳng biết đến khi nào thánh hoàng gia gia dạy ta luyện đan dược? Ta đã là linh sư trung kỳ, hắn là có thể luyện chế nhất phẩm đan dược rồi!" Trong đầu Hạ Ngôn chợt lóe lên ý niệm này, lông mày có chút run run, nhưng lại rất nhanh chóng thu liễm lại, tập trung tiến vào trạng thái nhập định!
 
Khi từ trong trạng thái nhập định tỉnh lại, nhìn qua cửa sổ đã thấy mặt trời lặn rồi, bầu trời chỉ còn lại sắc hồng nhàn nhạt.
 
Trong phòng lúc này đã gần như tối đen, Hạ Ngôn từ trên gường bước xuống, thổ cẩu thấy vậy tinh thần hưng phấn, cái đuôi ngắn càng vẫy nhanh. Mới vừa rồi có mấy tên đệ tử sơ cấp muốn tiến vào tìm Hạ Ngôn, nhưng đều bị thổ cẩu trợn mắt nhe nanh đuổi đi.
 
"Thời gian không còn sớm nữa chúng ta đi tìm Tử Hân thôi!" Hạ Ngôn nhẹ nhàng vặn mình mấy cái rồi nói với thổ cẩu.
 
"Ô. " Thổ cẩu vui mừng kêu lên.
 
"Ai, túi đồ của ta đặt ở chỗ này thuỷ chung cũng không thể an tâm được, nhất là khối Bích Thuỷ Chi Tâm kia, vật này ta rất cần để chế tạo vũ khí. Vạn nhất đánh mất. " Hạ Ngôn nhìn chằm chằm ngăn tủ nơi để túi đồ của hắn, rồi lại chuyển ánh mắt nhìn lên cái khoá bằng sắt.
 
Khóa sắt này, đối với người bình thường mà nói thì còn có tác dụng, nhưng đối với cường giả hậu thiên mà nói, chỉ có thể là thùng rỗng kêu to!
 
"Quên đi, tạm thời đành phải như vậy, chút nữa ăn cơm xong, sẽ đi mua một cái rương thật tốt. Hôm nay còn thời gian, phải đi ăn một bữa cơm cùng Tử Hân và Lưu Khải. Ngày mai đã chính thức bất đầu học tập tu luyện, sợ rằng không có thời gian nữa. " Hạ Ngôn vừa đi ra khỏi phòng vừa nghĩ.
 
"Hạ Ngôn!"
 
Mới vừa bước ra khỏi cửa, Hạ Ngôn đã nghe thấy bên cạnh có một tiếng gọi to. Liền nhìn qua thì ra là tên đệ tử ở phòng sát vách, hình như cũng vừa từ trong phòng đi ra.
 
" Hạ Ngôn ta bây giờ đi ăn cơm, ngươi đi cùng ta chứ?" Tên đệ tử này có chút hưng phấn nói.
 
Hạ Ngôn cười cười nói:" Ngươi đi trước đi, ta còn phải tìm người thân nữa!"
 
Tên đệ tử kia ánh mắt liền lộ ra vẻ thất vọng, nhưng rất nhanh lại vừa cười vừa nói:" Vậy sau này có cơ hội chúng ta sẽ cùng ăn cơm nhé, ta sẽ mời! Hạ Ngôn, ngươi hôm nay giáo huấn tên đệ tử cao cấp kia, thật sự là thống khoái!"
 
"Không có gì. Ha ha!" Hạ Ngôn cười cười thuận miệng ứng phó.
 
Ra khỏi toà nhà bốn tầng, nhìn sang hai bên toà nhà màu xám, cáo toà nhà dành cho sơ cấp đệ tử tổng cộng có hai mươi tầng, nhưng trên thực tế cũng chỉ dử dụng hết mười tầng mà thôi.
 
"Giáo sư Đái Kỳ là người thứ tư, còn Thái Kim Hoa là người thứ năm. Ta hiện tại ở tòa nhà số bốn, vậy Lưu Khải khẳng đinh là toà nhà số năm, Tử Hân có thể là ở toà nhà số sáu." Hạ Ngôn ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía bên phải.
 
" Hạ Ngôn ca!"
 
Hạ Ngôn vừa quay lại đã thấy Lưu Khải từ toà nhà số năm đi ra, nhìn thấy Hạ Ngôn hai tay vẫy loạn, sau đó gọi to một tiếng rồi chạy tới.
 
Hạ Ngôn cũng hướng về phía Lưu Khải đi tới.
 
" Hạ Ngôn ca, nữ nhân. kia, Mụ già Thái Kim Hoa. Thật sự là phiền phức! Hôm nay đệ đi theo bà ta dạo quanh học viện một vòng. Bà ta mở miệng là nói không ngừng, không dứt quãng. Hạ Ngôn ca, huynh là thân đệ tử của viện trưởng có thể hay không tác động với viện trưởng một chút, cho đệ được giáo sư xinh đẹp của huynh phụ trách?"
 
Mới vừa tới bên Hạ Ngôn, hai mắt như muốn khóc nhìn Hạ Ngôn nói một tràng.
 
Hạ Ngôn cười nói:"Ngươi cảm thấy viện trưởng sẽ quản việc nhỏ này sao?"
 
Lưu Khải vừa nghe thấy, sắc mặt liền trầm xuống, rồi lại nghiêm mặt trinh trọng nói: "Đệ tuyệt đối nghĩ rằng viện trưởng sẽ không quản!"
 
"Tốt lắm, chúng ta đi tìm Hạ Tử Hân, sau đó ra ngoài ăm cơm!" Hạ Ngôn vỗ vai Lưu Khải rồi nói.
 
"Uh!" Lưu Khải đáp lại.
 
Dưới sân toà nhà thứ sáu!
 
"Tử Hân tiểu thư!"
 
Lưu Khải lớn giọng gọi!
 
Tòa nhà số bảy!
 
"Tử Hân tiểu thư!"
 
Mặc dù có không ít người từ trên lầu ghé mắt xuống nhìn, nhưng Lưu Khải cũng mặc kệ, tại dưới sân mỗi tầng lầu đều gọi to ba lần, nếu không thấy ai lên tiếng liền đi sang toà nhà khác.
 
Tới cái sân đối diện toà nhà số tám!
 
"Tử Hân tiểu thư!" Lưu Khải tiếp tục lớn giọng gọi.
 
"Ranh con kia, ngươi la hét cái gì?" Đột nhiên từ bên phải cách bọn họ khoang trăm thước truyền tới tiếng quát lớn.
 
Hạ Ngôn và Lưu Khải đồng thời nhìn qua hướng đó, mặc dù sắc trời đã chạng vạng tối, nhưng Hạ Ngôn vẫn tong thấy vô cùng rõ ràng mấy người, bọn họ không phải là sơ cấp đệ tử.
 
"Ta xoa!" Lưu Khải thấp giọng mắng một câu.
 
Hắn mặc dù biết thực lực của mình mặc dù không đến nỗi tồi. Nhưng đối phương có đến bốn người. Một người đối chiến với bốn người tuyệt đối không có phần thắng! Cho dù là đơn đả độc đấu, thì cũng khó nói trước!
 
"Ranh con!" Người kia lớn tiếng quát.
 
"Đáng giận. Tên hỗn đản này, quá kiêu ngạo rồi! Ta muốn khiêu chiến hắn!" Lưu Khải hừ lạnh một tiếng, đang định tiến lên.
 
"Quên đi, không cần phải vậy!" Hạ Ngôn ngăn Lưu Khải lại. Bất quá ánh mắt của hắn lại cẩn thận đánh giá mấy người này một lượt, "Chúng ta đi xem Tử Hân có ở tòa nhà thứ chín không. "
 
"Hừ, đệ tử cao cấp đến nơi này làm gì? Nơi này là túc xá của đệ tử sơ cấp mà!" Hạ Ngôn trong lòng nghi hoặc, chân mày khẽ nhíu.
 
"Hải Tuyền ca!"
 
Ngay khi Lưu Khải và Hạ Ngôn đi tới gần mấy tên kia, Hạ Ngôn lúc này trong lòng vẫn đang thắc mắc, thì từ tòa nhà số chín truyền ra một thanh âm rất quen thuộc.
 
Hạ Ngôn ánh mắt ngưng trọng, "Trương Phong!"
 
Ngay sau đó Trương Phong liền xuất hiện còn có Tử Hồng thân vận bạch y theo phía sau.
 
" Trương Phong và Tử Hồng rốt cuộc có quan hệ thế nào? Vì sao Tử Hồng luôn theo bên cạnh hắn?" Hạ Ngôn trong đầu có một ý niệm thoáng qua, nhưng đối với chuyện không liên quan đến mình hắn cũng không muốn quản.
 
"Ha ha, Trương Phong đến đây, ta giới thiệu cho đệ một chút!" Một nam tử vóc người vạm vỡ, ha ha cười sau đó đi đến bên người Trương Phong rồi nói.
 
" Uh, Ngươi chính là Trương Phong? Ta nghe Hải Tuyền nói ngươi mặc dù tuổi không lớn nhưng thực lực không hề nhỏ! Hải Tuyền nói thực lực của ngươi và hắn không sai biệt lắm, có cơ hội nhất định phải bàn luận một phen!" Một người khác trên mặt tươi cười nói.
 
"Các vị đại ca, cứ hay nói giỡn với tiểu đệ, thực lực của ta so với các huynh còn kém xa lắm!" Trương Phong thật sự thấp giọng nói, cũng không còn thấy bản chất kiêu ngạo mọi khi nữa.
 
"Đây không phải tên hỗn đản trong Như Ý lâu hay sao?" Lưu Khải sắc mặt khẽ biến đổi, nhìn Hạ Ngôn một chút thấp giọng nói.
 
" Vị này là?" Vài tên kia nhìn thấy Tương Tử Hồng nhãn tình sáng ngời, run run giọng hỏi.
 
"Đây là Tử Hồng, cũng là người Kim Dương thành bọn đệ, phụ thân của muội ta cũng là bạn tốt của phụ thân đệ, cho nên bọn đệ mới quen biết nhau. " Trương Phong cười nói với mấy người này.
 
Tương Tử Hồng hiển nhiên không muốn hoà đồng với mấy người này. Chỉ ậm ừ ứng phó vài câu!
 
"Lão đệ, đệ cũng đã tiến vào học viện Tử Diệp, vậy là gia tộc chúng ta học tập ở nơi này đã đồng thời tu luyện ở nơi này đã có ba người! Ha ha! Đi, hôm nay, đệ vừa mới tới, ta làm một bữa tiệc tẩy trần cho đệ!" Hải Tuyền vui sướng nói.
 
Hạ Ngôn trong lòng hơi rúng động, xem ra Hải Tuyền và Trương Phong là người trong cùng một gia tộc!
 
"Ba người.? Trương Phong, còn có Hải Tuyền này nữa, vậy người thứ ba đâu?" Hạ Ngôn nghe hắn nói như vậy không khỏi trầm ngâm nghĩ ngợi.
 
"Dạ, Hải Tuyền ca, toà lầu thứ chín này còn có một mỹ nữ. " Trương Phong lại cười hắc hắc hạ giọng nói, "Các vị đại ca gặp được nàng, khẳng định sẽ hài lòng!"
 
Trương Phong ánh mắt dâm tà loé lên, hất hàm về hướng toà nhà thứ chín.
 
"Oh?" Mấy tên kia ánh mắt sáng ngời nhìn về phía toà nhà thứ chín, "So với tiểu thư Tử Hồng thì sao?"
 
Một tên cười the thé nói!
 
"Uhm!" Trương Phong nhích lại gần hắn. Rồi nhìn thoáng qua Tử Hồng rồi thấp giọng nói, "Mỗi người một vẻ!"
 
"Thật hay giả?" Trương Hải Tuyền ánh mắt tỏ vẻ không tin tưởng hỏi lại Trương Phong, "Mỹ nữ như Tử Hồng quả là khó tìm, như thế nào trong một toà nhà này lại có tới hai người?"
 
Những người khác đều có vẻ không tin.
 
"Chẳng lẽ các huynh lại không tin vào mắt của Trương Phong đệ?" Trương Phong vỗ ngực một cái, " Như vậy đi, ta đi gọi nàng ra cho các vị đại ca gặp mặt!"
 
" Trương Phong, tiểu tử ngươi nhanh như vậy đã để ý thấy người ta?!" Hải Tuyền ha ha cười nói.
 
"Kỳ thật, tại trước kỳ khảo hạch có chút khúc mắc. Hắc hắc, hiện giờ cũng không được hoà thuận lắm! Các vị đại ca, các huynh chờ ta gọi nàng ra. Tử Hồng muội chờ ta một lát. " Trương Phong vừa nói xong liền xoay người lại, định đi chạy vào toà nhà để họi người.
 
" Người mà Trương Phong này nói không phải là Tử Hân chứ?" Hạ Ngôn trong lòng chấn động. Ánh mắt trở nên ngưng trọng.
 
" Tử Hân tiểu thư!"
 
Lúc này Trương Phong đang định hét lớn một tiếng như vậy.
 
Mới vừa rồi Hải Tuyền vài người vừa đến không quá để ý đến bên cạnh đó cách bọn họ không xa có Hạ Ngôn, Lưu Khải và thổ cẩu đang đứng ở đó. Lúc này Lưu Khải đi gọi người, bọn họ xoay người nhìn lại liền thấy có hai người và một con chó đang đứng ở đó, Trương Phong đang định đi vào toà nhà số chín cũng nhìn về phía Hạ Ngôn!
 
"Sao?" Trương Phong nhìn thấy Hạ Ngôn đầu tiên là ngây người, rồi sau đó ha ha cười nói: "Thật là quá khéo, dĩ nhiên lại gặp ta ở chỗ này. Quen biết viện trưởng? Còn cả người bên cạnh viện trưởng nữa? Không biết, hôm nay ai có thể đến để giúp ngươi."
 

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất