Linh La Giới

Chương 552: Trông mong dời chỗ

Cường giả có cảnh giới Linh Hoàng, nếu hai người lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc giống nhau, như vậy một trong hai người không thể đánh tan không gian phong tỏa người còn lại. Nếu muốn phá không gian phong tỏa, nhất định phải lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc đến mức càng sâu. Mới vừa rồi Khưu Ngọc thi triển không gian phong tỏa, bị Hạ Ngôn đánh tan. Lúc này mới khiến trong lòng Khưu Ngọc căng thẳng. Có thể đánh tan không gian phong tỏa của nàng, chứng minh cảnh giới Hạ Ngôn còn muốn cao hơn nàng.
 
Hạ Ngôn thấy Khưu Ngọc nháy mắt thối lui ra sau ngoài ngàn thước, cũng không vội đuổi theo. Lấy lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc hiện tại của Hạ Ngôn, cho dù Khưu Ngọc lập tức chạy trốn, Hạ Ngôn cũng có thể nhấc tay giam cầm. Trước khi Hạ Ngôn đến Đại Lục Ám Dạ, hắn cũng đã lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc tầng thứ tư. Sau khi tới Đại Lục Ám Dạ, trong lúc vô ý trợ giúp hai cha con Húc Minh, lại không ngờ Hạ Ngôn hiểu được lực lượng pháp tắc tầng thứ năm.
 
Đương nhiên, hiện tại Hạ Ngôn vẫn chưa chân chính bước vào cảnh giới lực lượng pháp tắc tầng thứ năm. Nếu muốn bước vào giai đoạn lực lượng pháp tắc tầng thứ năm, Hạ Ngôn cần thỏa mãn ba điều kiện. Điều kiện thứ nhất là cảm nhận lực lượng pháp tắc một tầng càng sâu hơn, cũng chính là lực lượng pháp tắc tầng thứ năm. Điểm này là khó nhất, tuy nhiên Hạ Ngôn đã làm qua rồi. Điều kiện thứ hai, chính là cường độ linh hồn. Nếu muốn chân chính bước vào cảnh giới tầng thứ năm, cường độ linh hồn của Hạ Ngôn còn phải tiếp tục đề cao. Mà điều kiện thứ ba, chính là lực lượng tự thân cũng chính là linh lực. Hạ Ngôn hiện tại toàn lực xuất thủ, mặc dù không mượn uy lực thần khí, cũng có thể phát uy lực võ kỹ năm trăm triệu độ. Đương nhiên, nếu như Hạ Ngôn ngưng kết linh lực thành một điểm, thậm chí có thể phát ra uy lực võ kỹ một tỷ độ.
 
Luận uy lực võ kỹ, Hạ Ngôn rất khủng bố. Cho dù là một ngọn núi, lấy thực lực hiện tại của Hạ Ngôn, đều có thể làm cho bằng phẳng trong mấy hô hấp. Hai điều kiện sau này, đều có thể dùng thời gian tăng lên, tương đối mà nói đơn giản. Chỉ có điều kiện thứ nhất mới khó nhất
 
- Ngươi rốt cuộc là ai?
 
Giọng nói Khưu Ngọc truyền lại ngàn thước, truyền vào trong tai Hạ Ngôn.
 
- Hai mươi năm trước, Thánh Hoàng Mai gia đi Chủ thế giới là ông ngoại ta!
 
Hạ Ngôn nhìn Khưu Ngọc nói.
 
- Thánh Hoàng Mai gia là ông ngoại ngươi? Nếu ta nhớ không lầm, Thánh Hoàng Mai gia tổng cộng có bốn con trai và một cô con gái. Nói như vậy, ngươi là con của con gái Thánh Hoàng Mai gia sao?
 
Khưu Ngọc mày liễu cau lại.
 
- Đúng vậy!
 
Hạ Ngôn gật gật đầu nói.
 
- Điều đó không có khả năng!
 
Thân thể mềm mại của Khưu Ngọc run lên. Hai mươi năm trước, con gái Thánh Hoàng Mai gia dường như mới hai mươi tuổi đầu. Mà ngươi nếu là con trai nàng thì không thể vượt quá hai mươi tuổi. Mặc dù ngươi từ lúc sinh ra bắt đầu tu luyện thì cũng không có khả năng hiện tại bước vào cảnh giới Linh Hoàng, hơn nữa, lực lượng pháp tắc của ngươi dường như còn mạnh hơn ta!
 
Khưu Ngọc không thể tin.
 
- Ngươi không cần phải tin.
 
Hạ Ngôn lạnh nhạt nói. Khưu Ngọc tin hay không, cũng không có bất cứ liên quan nào với mình.
 
Người tu luyện bước vào cảnh giới Linh Hoàng, đúc lại thân hình, cho nên mặc dù trước khi bước vào cảnh giới Linh Hoàng rất già, một khi bước vào cảnh giới Linh Hoàng, cũng sẽ một lần nữa khôi phục lại dáng vẻ trẻ tuổi. Thân thể cường giả Linh Hoàng do năng lượng ngưng tụ sinh ra. Đương nhiên, nếu cẩn thận cảm nhận, cũng có thể nhìn ra người tu luyện có cảnh giới Linh Hoàng tu luyện thời gian dài hay ngắn.
 
Khưu Ngọc trông Hạ Ngôn, quả thật cũng cảm giác hắn chắc hẳn tu luyện không lâu. Nhưng trong thời gian ngắn như vậy liền bước vào cảnh giới Linh Hoàng, đây quả thực rất khó tin. Chính tuổi chân thật của nàng, cũng gần trăm tuổi. Nếu không phải bước vào cảnh giới Linh Hoàng, đúc lại thân thể, bề ngoài của nàng ta đều là một lão thái bà!
 
- Ngươi muốn giết ta?
 
Trầm mặc một lát, Khưu Ngọc lại mở miệng:
 
- Chúng ta đều là Linh Hoàng, vạn thọ vô cương. Những con kiến kia chết thì coi như chết rồi, ngươi làm gì chấp nhất chứ?
 
Hiển nhiên Khưu Ngọc không tính toán chuyện báo thù cho đám người Khưu gia chết đi. Nếu như Hạ Ngôn không hề so đo, e rằng bà lập tức rời đi. Khi bà kiến thức thực lực của Hạ Ngôn, liền không hề có tâm tư báo thù.
 
- Ha ha!
 
Mắt Hạ Ngôn nhếch lên, nói:
 
- Khưu Ngọc! Nếu thực lực ta không bằng ngươi thì ngươi còn có thể nói như thế hay khôngchứ?
 
Khưu Ngọc nghe vậy, trợn mắt:
 
- Vậy ngươi muốn giết ta hay sao? Hừ! Ngươi muốn giết ta, e rằng cũng không dẽ dàng. Ngươi vừa mới cứu ra những người đó, chẳng lẽ ngươi không bận tâm sống chết của bọn họ sao? Ta không thể giết ngươi nhưng muốn giết đám người đó, cũng dễ như trở bàn tay.
 
Khưu Ngọc chỉ về phía đám người phía sau Hạ Ngôn.
 
Quả thật, Khưu Ngọc giết chết đám người thực lực bị giam cầm như đám người Mai gia, ngay cả phất tay cũng không cần. Hai vị cường giả Linh Hoàng chiến đấu kịch liệt, sóng dao động, đều có thể khiến đám người Mai gia tử vong.
 
Ý của Khưu Ngọc cũng rất rõ ràng. Nếu như Hạ Ngôn thực sự không dừng tay, vậy bà liền ra tay đánh chết đám người Mai gia phía sau Hạ Ngôn.
 
Đám người Mai gia nghe được những lòi nói này, sắc mặt cũng liền biến đổi.
 
Mai Tam vội thủ hộ Mai Lạc Thiên ở phía sau, nhìn về phía âm thanh truyền tới.
 
- Hà?
 
Hạ Ngôn mỉm cười lắc đầu, nói:
 
- Khưu Ngọc! Có ta ở nơi này, ngươi e rằng không có cơ hội giết chết bọn họ.
 
- Hạ Ngôn! Chúng ta sẽ chết sao?
 
Sắc mặt Mai Tuyết tái nhợt, gấp giọng hô.
 
- Chết sống của ngươi có liên quan gì với ta?
 
Hạ Ngôn cũng không quay đầu lại, chỉ lạnh giọng nói một câu.
 
Thân thể Mai Tuyết cứng đờ, ánh mắt nhìn qua bên cạnh, chợt lại vội nói:
 
- Chẳng lẽ ngươi không quan tâm đến sống chết Mai Lạc Thiên sao?
 
- Hạ Ngôn! Ta có thể sống đến ngày hôm nay, cũng nhờ có bọn họ.
 
Mai Lạc Thiên mở miệng vài lần, cuối cùng nói:
 
- Những năm gần đây, đều do bọn họ tiết kiệm thực vật không nhiều lắm, ta mới có thể sống sót. Nếu không phải bọn họ, ta đã sớm chết đói.
 
Mai Lạc Thiên thở dài một tiếng. Mấy năm nay, cũng may mà mỗi ngày có Mai Triển Tường đưa cơm.
 
- Thiếu chủ
 
Mai Tam cũng lên tiếng.
 
- Con biết rồi!
 
Hạ Ngôn nói:
 
- Các ngươi không cần lo lắng, nàng không giết được các ngươi đâu.
 
Khưu Ngọc cách hơn ngàn thước, nhưng lại đột nhiên di động. Nàng thấy Hạ Ngôn không chịu bỏ qua, liền không hề chần chờ, thúc dục linh lực trong cơ thể, lập tức xuất hiện lưu quang màu đen. Lưu quang này giống như một trường tiên, uyển chuyển trong không gian, phát ra tiếng vang tê tê, cắn nuốt về nơi đám người Hạ Ngôn. Bóng tiên chung quanh, một số cái khe rất nhỏ màu đen, rất dày đặc.
 
Ánh mắt Hạ Ngôn phát lạnh, thân thể nháy mắt bắn nhanh ra.
 
- Ngươi cho là, ngươi thật sự có cơ hội giết chết bọn họ sao?
 
Giọng nói của Hạ Ngôn, như tiếng sấm của cửu thiên, ầm ầm, đánh trong tâm linh Khưu Ngọc. Khưu Ngọc chỉ cảm thấy tâm thần mình, đều muốn bị đánh phân tán, ngay cả phóng ra thần khí, đều không thể khống chế được.
 
- Đi!
 
Khưu Ngọc cắn chặc răng gắt gao thúc dục thần khí đang cầm, tiếp tục muốn quét về phía mọi người.
 
Năng lượng khổng lồ điên cuồng không thể chống cự, như mưa rền gió dữ bao phủ xuống, đám người Mai gia bị bao phủ lại, cảm giác ngay cả hô hấp cũng không thể làm được. Lực lượng của cường giả Linh Hoàng, bọn họ căn bản không thể chạm được, chỉ cần chạm vào, sẽ hóa thành tro bụi. Gần như khí thế phát ra công kích, khiến thân thể bọn họ không thể chịu đựng.
 
- Phong!
 
Hạ Ngôn giơ tay lên, lực lượng pháp tắc không gian lập tức sinh ra. Tốc độ của Khưu Ngọc lập tức rơi chậm lại, dường như lọt vào một vũng bùn không thể tự kiềm chế. Mà ngay cả thần khí trước người nàng hình thành hào quang màu đen cũng bỗng trì trệ không tiến.
 
Lực lượng pháp tắc không gian của Hạ Ngôn ngay cả công kích của nàng, đều có thể phong tỏa.
 
- Điều. Điều này không có khả năng!
 
Khưu Ngọc duyên dáng gọi to một tiếng, thân thể manh mẽ giãy dụa, muốn tránh thoát không gian trói buộc của Hạ Ngôn.
 
- Khưu Ngọc! Ta nói rồi, ngươi không có năng lực giết chết bọn họ.
 
Hạ Ngôn cười lạnh nói, ngón tay cong lại bắn ra không gian phong tỏa, chặn giết Khưu Ngọc.
 
- Không! Chờ một chút!
 
Khưu Ngọc điên cuồng quát to.
 
- Hả? Bà còn muốn nói gì nữa?
 
Hành động của Hạ Ngôn hơi hơi ngừng lại, nhìn về phía Khưu Ngọc.
 
- Ngươi gọi là Hạ Ngôn đúng không? Hạ Ngôn! Ngươi không thể giết ta. Ta có quan hệ với Chung Vô Hoa không giống bình thường.
 
Khưu Ngọc thấy Hạ Ngôn đình chỉ hành động, dường như thấy được một chút hy vọng, vội nói.
 
- Ngươi và Chung Vô Hoa có quan hệ gì thì có liên quan gì với ta chứ?
 
Hạ Ngôn nhíu mày nói.
 
- Chung Vô Hoa là Thánh Hoàng Đại Lục Ám Dạ, ngươi giết ta, hắn nhất định sẽ không tha cho ngươi!
 
Khưu Ngọc nói khản cả giọng.
 
- Ha ha! Ngươi cảm thấy Chung Vô Hoa có thể giết chết ta?
 
Hạ Ngôn cười một chút.
 
- Hạ Ngôn! Ngươi bước vào cảnh giới Linh Hoàng, sớm hay muộn cũng phải đi Chủ thế giới. Chung Vô Hoa hiện tại quả thật không giết chết được ngươi nhưng tới Chủ thế giới, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ!
 
Mặt Khưu Ngọc cười, lúc này có vẻ có chút ác độc.
 
- Cái gì?
 
Hạ Ngôn quả nhiên có chút tò mò.
 
- Chẳng lẽ Chung Vô Hoa có liên hệ gì với Chủ thế giới sao? Điều đó không có khả năng. Không gian thông đạo của Chủ thế giới và Phân thế giới bị hủy. Người của Chủ thế giới, đã sớm không thể thông qua không gian thông đạo đến Phân thế giới đi.
 
- Ta không lừa ngươi! Chung Vô Hoa quả thật có liên hệ với người của Chủ thế giới, đây là chính miệng lão nói cho ta nghe.
 
Khưu Ngọc sợ Hạ Ngôn không tin lời nàng.
 
- Hừ! Dù vậy, hôm nay ngươi cũng phải chết!
 
Cuối cùng ngón tay của Hạ Ngôn vẫn bắn ra, nháy mắt gần sát trước người Khưu Ngọc, rồi sau đó biến mất.
 
- Hạ Ngôn! Ngươi sẽ hối hận. Ngươi sẽ hối hận
 
Giọng nói sắc bén của Khưu Ngọc, gào thét tràn ra phía xa xa
 
Đám người Mai gia, đều dùng hai tay che lỗ tai mình, thậm chí khóe miệng tràn ra tơ máu.
 
Một cái đầu, đầu tiên ngã nhào từ trên không trung. Rồi sau đó, mới là thân thể không đầu. Hạ Ngôn chém ra kiếm khí hồng quang, trực tiếp cắt đầu của Khưu Ngọc xuống.
 
- Khưu Ngọc này nói, Chung Vô Hoa có liên hệ với Chủ thế giới. Dường như không giống như đang nói dối! Nhưng Chung Vô Hoa kia rốt cuộc dùng phương pháp nào, liên hệ với Chủ thế giới chứ? Hạ Ngôn nhíu mày, suy nghĩ trong lòng.
 
- Không được! Ta phải gặp Chung Vô Hoa. Khưu Ngọc này nói mình có quan hệ không với hắn. Chẳng lẽ hai người này đã kết hợp?
 
Hạ Ngôn nhìn thấy bên cạnh thi thể Khưu Ngọc, có một trường tiên màu đen và một chiếc nhẫn lộ ra.
 
- Khưu Ngọc này, không ngờ cũng có một chiếc nhẫn không gian!
 
Hạ Ngôn có chút không ngờ, tay hơi hơi nhấc lên, thu vào trong tay hai kiện vật phẩm. Trường tiên kia, là một kiện thần khí công kích. Mà nhẫn còn lại là một chiếc nhẫn không gian. Theo đó, bóng người Hạ Ngôn trong một cái chớp động, đã tới gần đám người Mai Lạc Thiên.
 
- Hiện tại Khưu gia đã gần như bị hủy, ta cũng nên tìm bốn phần còn lại của Linh La tâm pháp. Hiện tại, ta cảm ứng bốn phần Linh La tâm pháp không còn mãnh liệt. Chờ ta tu luyện đến hết tâm pháp tầng thứ ba, liền có thể rõ ràng cảm ứng được vị trí của chúng ở nơi nào.
 
Hạ Ngôn thu lại tâm thần, nhìn đám người Mai Lạc Thiên.
 

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất