Linh Vực

Chương 993-2: Ăn mòn thiên phú (2)

Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Võ giả Cửu Trọng Thiên theo Hàn Lỗi mà đến, bị sự sợ hãi thật lớn bao phủ, tựa như đều biết cho dù là còn sống đi ra ngoài, cũng chắc chắn sẽ gặp Hàn Thiến trả thù tanh máu.

Giờ này ngày này, Hàn Thiến đã trở thành ngôi sao mới chói mắt nhất Cửu Trọng Thiên, còn có thể là cường giả Bất Diệt cảnh trẻ tuổi nhất. Nàng đã thông qua nhiều lần chiến đấu hướng cường giả đỉnh phong của Cửu Trọng Thiên chứng minh năng lực của mình.

Hàn Thiến muốn giết chết bọn họ căn bản chính là dễ dàng.

“Người này quá càn rỡ rồi!”. Ngao Tình hô to gọi nhỏ, quát: “Cơ Kỳ! Ngươi nếu có cách ngăn chặn Hư Hồn chi linh, thì nhanh động thủ đi! Để hắn làm rối như vậy, tất nhiên sẽ phá hỏng kế hoạch của cả Nhân tộc chúng ta!”.

“Người này không thể giữ lại!”. Diệp Nghi Lam cũng lạnh lùng nói.

Cơ Kỳ hít sâu một hơi, gật gật đầu, nói: “Ta biết rồi”.

Lúc nhìn lại Tần Liệt, trong mắt Cơ Kỳ đã toát ra sát ý nồng đậm.

Một tấm gương đồng, từ trong Không Gian giới chỉ của Cơ Kỳ gào thét mà ra, gương đồng phóng ra hào quang trắng xóa, như đem một cái không gian mênh mông không biết khuếch tán ra.

Không gian không biết tên đó dần dần phình to, giống như đang điều chỉnh thiên địa quy tắc khác thường trong hư không loạn lưu, đem nó bình định.

Cơn lốc năng lượng tràn ngập ở quanh thân chậm rãi tiêu tán, các khe hở không gian vỡ ra dần dần khép lại, cột sáng bay vút đi không rung chuyển nữa, chỗ quy tắc thiếu hụt của hư không loạn lưu, theo tấm gương đồng kia dâng lên, như là bị cường hành khôi phục bộ dáng ban đầu.

Nhưng, không gian bị ảnh hưởng, lại bị khống chế rất tốt ở một khu vực nhỏ.

Chỗ ba con Cự Long, vị trí có cửa không gian, nơi đó rung chuyển cuồng loạn nhất, thì là chưa bị lực lượng thần bí trong gương đồng xâm nhập ảnh hưởng.

Nhưng, Tần Liệt ẩn nấp ở trong các cơn lốc năng lượng, theo những cơn lốc đó tiêu tán, lại hoàn toàn bại lộ ra.

Bại lộ ở trong từng ánh mắt lạnh lùng.

Năm đại Hư Hồn chi linh, cũng giống với Tần Liệt, từ trong vòng xoáy gió lốc tiêu tán hiện hình.

“Thứ đó tên là ‘Vân Thiên Kính’, là một kiện kỳ bảo của Cơ gia, nghe nói từng hư hao nghiêm trọng, đến nay cũng chưa thể sữa chữa, vật ấy... Phẩm cấp không rõ”. Trang Tĩnh âm trầm nói.

Không gian quy tắc vặn vẹo của nơi này, theo ‘Vân Thiên Kính’ hiện lên, giống như bị không gian kỳ dị lan tràn trong ‘Vân Thiên Kính’ tằm ăn rỗi, bị dần dần ảnh hưởng.

Toàn bộ cơn lốc năng lượng tiêu tán, Hư Hồn chi linh có thể vận dụng hư không loạn lưu thiên địa sát tràng, liền không còn cách nào phát huy lực uy hiếp kinh người.

Uy hiếp của Tần Liệt đối với các thanh niên Nhân tộc kia cũng yếu bớt trên diện rộng.

“Vân Thiên Kính...”.

Nheo mắt, tập trung đánh giá một tấm gương đồng đó, vẻ mặt Tần Liệt cũng trầm trọng hẳn lên.

Món đồ này Cơ Kỳ phóng ra, có thể bình ổn thiên địa quy tắc, làm hắn mất đi chỗ dựa lớn nhất.

Các cường giả thanh niên kia của trung ương thế giới lúc trước không dám tới gần hắn, lúc này, đều lạnh lùng áp sát.

“Lôi Đế truyền thừa của ngươi bắt nguồn từ người nào?”. Cơ Kỳ trầm giọng nói.

‘Vân Thiên Kính’ lơ lửng ở đỉnh đầu hắn, một mảng không gian trắng xóa không ngừng mở rộng, làm không gian lực lượng vặn vẹo hỗn loạn chung quanh đều bình phục xuống.

“Chúng ta không có quá nhiều thời gian để lãng phí”. Ánh mắt Ngao Tĩnh sắc bén, nói: “Chậm trễ thêm mỗi một giây, tộc nhân Cự Long tộc liền có thể ở trong bí cảnh kia đạt được thu hoạch lớn hơn nữa!”.

“Hắn giết Hàn Lỗi, cái này đủ để nói rõ hắn không phải người chung đường với chúng ta”. Diệp Nghi Lam không kiên nhẫn nói: “Cho dù người đứng sau lưng hắn, thực chính là Lôi Đế, các đại thế lực cấp Hoàng Kim của trung ương thế giới chúng ta cộng lại, chẳng lẽ còn thật sợ hắn hay sao?”.

Cơ Kỳ nhướng mày, nói: “Các ngươi muốn giết hắn, hiện tại đã có thể động thủ. Không cần hỏi ý kiến ta”.

“Các ngươi nói như thế nào?”. Ngao Tĩnh nhìn về phía mấy người khác.

Mấy người đó phân biệt thuộc về Lục gia, Luân Hồi giáo, Lục Đạo minh cùng Bổ Thiên cung, bọn họ lúc trước bận vây đánh ba con Cự Long, lúc này cũng đều như hổ rình mồi đối với ba con Cự Long, cho nên chưa phát biểu ý kiến đối với hành vi của Tần Liệt.

Lúc này, theo Ngao Tĩnh hỏi, bốn người đó liên tiếp gật đầu.

“Các ngươi đem hắn xử lý gọn nhanh chút là được”, Lục Đạo minh Hề Hoằng Trạch nói.

“Người của Cửu Trọng Thiên còn chưa chết sạch nhỉ?”. Ánh mắt Diệp Nghi Lam lạnh lùng: “Hàn Lỗi đã chết, các ngươi nếu không thể đem người này chém giết, cho dù các ngươi có thể sống trở về linh vực, chỉ sợ cũng trốn không thoát Hàn Thiến đuổi giết nhỉ? Đều còn thất thần làm gì?”.

Bọn người Cửu Trọng Thiên theo Hàn Lỗi cùng nhau tới đây, nghe vậy đều phản ứng lại, trên mặt đột nhiên hiện ra nét hung hăng.

Sáu võ giả Phá Toái cảnh trung hậu kỳ chợt liếc một cái, gần như không chia ra trước sau ra tay.

Các thanh linh kiếm tràn ra ánh lửa màu tím “xẹt xẹt”, từ cổ tay áo những người đó bay vụt ra, sáu thanh linh kiếm hóa thành sáu tia chớp màu tím, giữa đường như ngưng tụ thành một cỗ phù kỳ dị.

Cổ phù màu tím vừa hình thành, Tần Liệt chợt nghe được một tiếng nổ vang kinh thiên động địa. Tiếng nổ vang qua đi, trong mắt Tần Liệt chứng kiến đều là biển ánh sáng màu tím.

Trong biển ánh sáng, sáu thanh linh kiếm đột nhiên lóe ra, hướng hai mắt, mi tâm, yết hầu, ngực, đan điền linh hải hắn bắn nhanh đến.

Tần Liệt đột nhiên cười.

Ở trước khi sáu thanh linh kiếm đánh trúng, bóng người hắn bật ra, bắn tung tóe ra rất nhiều tia điện vỡ nhỏ.

Tia điện qua đi, hắn đã biến mất không thấy.

Chờ lúc hắn lần nữa thoáng hiện, đã ở giữa sáu võ giả Cửu Trọng Thiên, như một đoàn lôi cầu lấp lánh lóa mắt.

“Cẩn thận! Người này tu luyện có thể là Lôi Đế truyền thừa chân chính!”. Thanh âm Quan Lượng từ ngoài cùng truyền đến.

Hắn và Vạn Bân hai người mang theo vài tên võ giả Thương Viêm phủ, mặt đầy vết máu lộ diện.

“Người của Thương Viêm phủ!”. Ngao Tĩnh kinh ngạc la lên.

“Xem ra Thương Viêm phủ cũng từng chịu thiệt trong tay người này”. Sắc mặt Diệp Nghi Lam lạnh hơn: “Người này căn bản chính là phản nghịch của Nhân tộc!”.

“Oành!”.

Lúc bọn họ nói chuyện, giữa sáu võ giả Cửu Trọng Thiên bột phát ra gió lốc sấm sét cuồng bạo.

Mấy trăm đạo lôi quang điện mang từ trong đó bắn vụt ra.

Sáu võ giả Cửu Trọng Thiên, trên người đột nhiên điện quang bay múa, thậm chí cũng co giật run rẩy.

Trong điện quang, lại có huyết quang phun ra, mọi người tập trung nhìn, phát hiện không biết từ khi nào, Tần Liệt rút ra một thanh trường đao tia điện phun ra nuốt vào mười mấy thước.

Trường đao như rồng điện vặn vẹo, bay ở giữa sáu võ giả Cửu Trọng Thiên, làm trên người sáu gã đó máu tươi điên cuồng phun ra.

Hầu như cùng lúc, bốn cỗ lực lượng khác của Nhân tộc lấy Hề Hoằng Trạch cầm đầu, lại đột ngột hạ sát thủ đối với ba con Cự Long.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất