Dịch giả: Ngạo Thiên Môn GroupTrịnh Chí Hợp bị “Huyết Chi Cấm Hồn thuật” trói buộc linh hồn cùng thân thể tầng tầng, trên người các đám mây đen sì dần dần bị máu tươi nhuộm đỏ.
Trong mắt Trịnh Chí Hợp hiện ra hoa văn màu máu phức tạp dày đặc, đan xen thành ô lưới màu máu, rậm rạp.
Yêu ma tàn ảnh kia từ giới chỉ mặt quỷ chạy ra, nháy mắt buông xuống đỉnh đầu Trịnh Chí Hợp, há mồm hút một cái.
“Tần Liệt!”. Cao Vũ quát nhẹ nhắc nhở.
“Được!”. Tần Liệt vì thế đem Huyết Chi Cấm Hồn thuật thu liễm một chút.
Chỉ thấy linh hồn Trịnh Chí Hợp, bị ô lưới màu máu dày đặc gắt gao trói buộc, từ trên thiên linh cái của hắn chậm rãi trôi nổi ra.
Yêu ma tàn ảnh dữ tợn kia dùng sức hút, từng chút một đem linh hồn Trịnh Chí Hợp hút ra.
Linh hồn Trịnh Chí Hợp, ở dưới ô lưới màu máu giam cầm, điên cuồng vặn vẹo giãy giụa.
Đáng tiếc, bất luận hắn cố gắng như thế nào, cũng không chạy thoát “Huyết Chi Cấm Hồn thuật” giam cầm, cuối cùng hóa thành một luồng hồn thể xám xịt, bị yêu ma tàn ảnh kia nuốt hết.
Trong đôi mắt tối tăm băng lạnh của Cao Vũ tràn ra vẻ hưng phấn rõ ràng, hắn còn theo bản năng liếm liếm khóe môi, lẩm bẩm: “Trời cùng giúp ta...”.
Yêu ma tàn ảnh nuốt sống linh hồn Trịnh Chí Hợp, nháy mắt trở về giới chỉ mặt quỷ, vẻ mặt Cao Vũ phấn chấn, trên mặt hiện ra một nụ cười thỏa mãn, lại rơi xuống bả vai Tà Thần.
“Tần Liệt, ta giúp ngươi trông chừng bản thể”.
Đưa tay vỗ cổ Tà Thần một cái, Vị Tà Thần dữ tợn đáng sợ này liền ở biển sâu nhanh chóng bơi đi, rất nhanh tới trên chiếc thuyền lớn nọ chỗ đám người Hình Thắng Nam.
Tà Thần chưa lên thuyền, Cao Vũ cũng chỉ nhìn về phía Hình Thắng Nam trên boong, còn có bản thể Tần Liệt, nói: “Không ai có thể phá hủy thân thể ngươi”.
Tần Liệt nhếch miệng cười, đưa tay chỉ thân thể mất đi linh hồn của Trịnh Chí Hợp, nói: “Ăn đi”.
Thi thể thần lớn nhất kia lập tức đưa tay nắm, đem cái cơ thể này của Trịnh Chí Hợp nhét vào trong miệng, máu thịt bắn tung tóe bắt đầu nhai nuốt.
Toàn bộ võ giả Hắc Vân cung, ở một khắc này, hầu như sụp đổ.
Thiếu cung chủ Trịnh Vân, ba cường giả Như Ý đỉnh phong, cung chủ Trịnh Chí Hợp, thời gian ngắn ngủi bị đánh chết sạch sẽ.
Lúc này, Hắc Vân cung thế lực cấp Xích Đồng, đã gặp tổn thương nặng đáng sợ nhất, cho dù võ giả còn lại tất cả có thể chạy thoát, Hắc Vân cung cũng sẽ từ thế lực cấp Xích Đồng giáng cấp đến thế lực cấp Hắc Thiết, sẽ mất đi vốn riêng cùng thế lực đồng cấp chung quanh tranh đấu.
Thiên Hải các các chủ Giang Hạo cùng đến, sắc mặt trở nên vô cùng trầm trọng, trong lòng bắt đầu một lần nữa đánh giá thế cục.
Ánh mắt Hạ Hầu Xương lóe ra, âm thầm cân nhắc, đã có ý niệm rút lui.
Trong mắt Tần Liệt hiện ra huyết quang màu đỏ tươi, phóng ra linh hồn ý thức, hạ đạt mệnh lệnh.
Tám cái thi thể thần lập tức cuồng bạo rống giận, chấn sóng to biển sâu như rồng cuộn lên, ở trên mặt biển rít gào hung ác điên cuồng ra tay.
“Ào ào ào!”.
Từng cái cột nước, được lực lượng tám cái thi thể thần ngưng kết ra, như sông núi trong suốt, từng cái từ biển sâu phóng lên trời.
Cột nước cao vài trăm thước, to như đỉnh núi, như cái gai khổng lồ hướng ngược lên bầu trời.
Từng chiếc Thủy Tinh chiến xa xoay quanh trên trời, bị các cột nước to lớn đó đánh trúng, lập tức giải thể, nổ tung thành vô số tinh phiến vụn vặt.
Bên trên, rất nhiều võ giả Hắc Vân cung, Thiên Hải các kêu thảm, hoặc bị lực lượng khổng lồ trực tiếp chấn vỡ thân thể, hoặc là ở sau khi chiến xa nổ tung, ùn ùn ngã xuống về phía biển sâu.
Dưới biển, tám cái thi thể thần nóng nảy, mở ra mồm to đầm đìa máu, sớm đang chờ đợi.
Trong lúc nhất thời, cục diện hẳn phải chết của Hình gia, được nháy mắt nghịch chuyển lại.
Cũng ở cùng lúc, Tần Liệt chân đạp Thị Huyết Long, ở trong sóng to màu máu cuồn cuộn, hướng lên trời điên cuồng lướt đến.
Huyết khí vô cùng vô tận, hội tụ thành các ngôi sao băng đỏ đậm như máu, hướng ngược lên trên, phóng ra huyết quang yêu dị, xây dựng ra khí tức huyết sát ngập trời.
Sắc mặt Giang Hạo thay đổi lớn, nhìn nhìn anh em Hình gia vẻ mặt phấn chấn, lại nhìn nhìn Hạ Hầu Xương ánh mắt lóe ra, hắn quyết định thật nhanh, quát: “Rút lui!”.
Toàn bộ võ giả Thiên Hải các, đều đang đợi một tiếng phân phó này của hắn, nghe vậy lập tức hét lên, hướng tới bốn phương tám hướng chạy tán loạn.
“Phân tán đuổi giết!”. Tần Liệt một lần nữa hạ đạt mệnh lệnh.
“Đuổi giết!”. Hình Vũ Viễn cũng rống giận.
Tám cái thi thể thần như tám con băng dương cự thú, đạp sóng biển, như giẫm trên đất bằng, thô bạo đuổi giết kẻ bỏ chạy, không ngừng ngưng tụ sóng to, quả cầu nước, phóng ra các dải cầu vồng kinh thiên.
Hình Thắng Nam cùng hạ đạt mệnh lệnh, để tộc nhân Hình gia, các võ giả Kim Dương đảo trung thành và tận tâm với Hình gia kinh hồn chưa định, tận khả năng lấy phương thức đánh lén, lấy trình độ lớn nhất đánh chết kẻ đến xâm phạm.
“Tiêu diệt Hạ Hầu Xương!”. Tần Liệt quát.
Khống chế thân thể Huyết tổ, hồn lực của hắn nhanh chóng tiêu hao, lại đổi lấy huyết chi linh lực có thể nói là vô tận.
Hai tay đẩy kéo dẫn dắt hư không, Khấp Huyết Quỷ trảo lớn mấy trăm thước, rất nhanh hiện ra, như nanh vuốt con thú khổng lồ, đầm đìa máu chụp vào Hạ Hầu Xương.
“Tốt!”. Hình Vũ Mạc cũng tinh thần hơn gấp trăm lần, trong mắt hiện ra nét hiếu chiến.
Hai anh em tạm thời không đi quản Giang Hạo, đem toàn bộ tinh lực, đều đặt ở trên người Hạ Hầu Xương, phối hợp Tần Liệt động thủ đối với Hạ Hầu Xương.
Mảng bầu trời này, bởi lúc trước không gian dao động hỗn loạn, dẫn tới bất luận kẻ nào cũng không thể lấy độn pháp nháy mắt thoát thân.
Đây vốn là Hạ Hầu Xương sợ anh em Hình gia bỏ chạy, cho nên cố ý hỗn loạn không gian dao động, chém đứt đường lui của bọn họ.
Lúc này, Hạ Hầu Xương bi ai phát hiện, hắn lúc trước tự cho là thông minh, đã biến thành bức tường trói buộc hắn rời khỏi.
Hắn không thể lấy độn thuật thoát thân.
Tần Liệt, anh em Hình gia, ba người liên thủ đến, cùng nhau đem hắn coi là mục tiêu tất sát, do đó từ bỏ xuống tay đối với người còn lại.
Giang Hạo một lòng thoát đi, căn bản không có ý tứ kề vai chiến đấu với hắn, làm hắn rít gào liên tục.
Bên kia, Hạng Tây cùng hai đại hộ pháp khác, trong lòng thì là đang thống khổ giãy giụa, cũng do dự bất định.
Nhìn từ trên cục diện, nhân Tần Liệt đột nhiên ló mặt, kết quả hẳn phải chết của Hình gia sớm đã bị phá vỡ.
Trịnh Chí Hợp chết, khiến Hạng Tây ý thức được hành động lần này, không có khả năng có hy vọng thành công nữa.
Từ hành động của bọn Hạ Hầu Xương lúc trước, Hạng Tây cũng biết, những người đó không tuân thủ ước định, mà là ôm mục đích chém tận giết tuyệt đối với Hình gia.
Mặt khác, Tần Liệt hứa hẹn, chỉ cần hắn chịu buông tay, hắn có thể sống sót...
Đủ loại nhân tố liên hệ ở cùng nơi, khiến Hạng Tây do dự, khiến hắn khó có thể lựa chọn.
Hắn trầm mặc từ đầu tới cuối.
Cái này cũng dẫn tới Hạ Hầu Xương quả thực không có một sự giúp đỡ, phải một mình đối mặt anh em Hình gia cùng Tần Liệt giáp công, điều này làm Hạ Hầu Xương buồn bực gần như hộc máu, không ngừng rống giận, thúc giục Hạng Tây động thủ.
Hai cái Khấp Huyết Quỷ trảo thật lớn lắc lư trên không, hướng về phía Hạ Hầu Xương vỗ đập cào xé.
Trường thương màu vàng, các con linh điểu của anh em Hình gia cũng hình thành thế công liên miên không dứt, hầu như muốn đem Hạ Hầu Xương bao phủ trong đó.
“Xé nát hắn!”. Tần Liệt đứng ở trên người rồng xương màu máu hô to gọi nhỏ.
Hồn lực của hắn dần dần ăn không tiêu, chiến một trận với Trịnh Chí Hợp, đã làm hắn cực kỳ mỏi mệt, hắn chỉ có thể mượn dùng chí bảo Huyết Sát tông uy hiếp, để gia tăng đánh giết đối với Hạ Hầu Xương.
Thị Huyết Long cũng không làm hắn thất vọng.
Hung khí này Huyết tổ tự mình rèn luyện, phát ra tiếng rồng gầm hủy thiên diệt địa, một thân cốt hài như tinh thể màu máu, bắn vọt ra mấy trăm đạo huyết quang.
Mỗi một đạo huyết quang, đều giống như thanh kiếm lớn sắc bén nhất, hội tụ khí tức huyết sát đậm đặc, hình thành lực đánh giết khủng bố vô cùng.
Hạ Hầu Xương liên tiếp bại lui.
“Đại hộ pháp!”. Tư Trường Thịnh la hoảng lên: “Nếu, nếu quyết định không nhúng tay, chúng ta... Có phải rời khỏi trước nói sau hay không?”.
Những kẻ phản nghịch Kim Dương đảo đều đã nhìn ra tình huống không ổn, đều biết ở sau khi tám cái thi thể thần từ biển sâu toát ra, ở sau khi Trịnh Chí Hợp chết thảm, Hắc Vân cung cùng Thiên Hải các liên tiếp chạy tán loạn, bọn họ đã mất đi tư cách đối kháng với Hình gia.
Lúc này không đi, còn đợi tới khi nào?
“Đi!”. Hạng Tây cắn răng một cái, hạ đạt mệnh lệnh.
Hắn và Tư Trường Thịnh, Hứa Gia Đống hai người, ngồi Thủy Tinh chiến xa, nhanh chóng bay đến trên một cái Hỏa Phượng khác.
Ở trên cái Hỏa Phượng này, mấy người Tống Đình Ngọc, Tuyết Mạch Viêm ven cánh vẻ mặt khẽ biến, đều cẩn thận bất an hẳn lên.
Một chiếc Thủy Tinh chiến xa nặng nề rơi ở bên này, thanh âm Hạng Tây từ xa xa truyền đến: “Các ngươi lập tức rời đi”.
Lúc này, Hạng Tây cũng không dám chọc giận Tần Liệt, cho nên không muốn dẫn lên xung đột cùng bọn Tống Đình Ngọc chút nào, cho dù là một lòng muốn đi, cũng không quên nhường ra một chiếc Thủy Tinh chiến xa, cho bọn Tống Đình Ngọc rời khỏi.
“Đi!”. Đỗ Hướng Dương cười to.
Mọi người vội lên Thủy Tinh chiến xa, ở trước khi cái Hỏa Phượng này gào thét bay vút đi, khống chế Thủy Tinh chiến xa thoát ly, hướng trên mặt biển hạ xuống.
Dưới biển, ba chiếc thuyền lớn thuộc về Hạng Tây bên này, cũng vang lên tiếng gầm ‘oành đùng đùng’, cũng hướng tới xa xa bước đi.
Tần Liệt từ trên người rồng xương màu máu thoát ly, rút khỏi khu giao chiến, lấy thân thể Huyết tổ nhìn quanh bốn phía.
Hành động của đám người Hạng Tây đưa tặng Thủy Tinh chiến xa, để bọn Tống Đình Ngọc rời khỏi, hắn đều thu vào đáy mắt.
Hắn cũng thấy được Hạng Tây ý đồ thoát thân.
Lúc này, tám cái thi thể thần trên mặt biển đang điên cuồng đuổi giết võ giả Hắc Vân cung cùng Thiên Hải các, lấy cột nước chống trời, tập kích từng chiếc Thủy Tinh chiến xa.
Tần Liệt nếu có ý, chỉ cần hướng tám cái thi thể thần truyền tin tức, bọn họ sẽ nhìn chằm chằm Lưu Kim Hỏa Phượng của Hạng Tây, còn có ba chiếc thuyền lớn oanh kích kia.
Hắn tin tưởng bọn Hạng Tây tuyệt nhiên không có khả năng né tránh thi thể thần điên cuồng tấn công.
“Tiểu, tiểu hữu...”. Theo Lưu Kim Hỏa Phượng rời khỏi, Hạng Tây và Tần Liệt cách nhau ngàn mét, hắn cũng nhìn ra thế cục, không khỏi cười cay đắng, giương giọng nói: “Ta không có lỗi ngươi chứ?”.
Hắn sợ, sợ Tần Liệt phân phó thi thể thần một tiếng, sợ toàn bộ thành viên tổ chức táng thân nơi này.
Tần Liệt có năng lực đạt thành việc này!
“Hạng lão ca, ngươi thật ra cũng chưa gây thành lỗi lầm lớn, còn thành công đem kẻ địch của Hình gia câu dẫn kêu gọi đến, giúp Kim Dương đảo giải quyết hai cái tâm phúc họa lớn, thêm hai cường giả của Hạ Hầu gia!”. Tần Liệt nhếch miệng cười, nói: “Cho nên, ngươi thật ra chưa từng sai, trái lại, ngươi còn có công lớn”.
Hạng Tây ngạc nhiên.
“Ngươi còn giúp Kim Dương đảo trừ bỏ Bạc Ba Trạch gian tế ẩn nấp đã lâu này”. Dưới biển, Hình Thắng Nam đột nhiên hô lên.
Hạng Tây lại ngẩn ngơ.
“Thật ra, ngươi và Hình gia cũng không có mâu thuẫn khó có thể hóa giải, nếu... Hình gia trả thù đối với ba đại gia tộc, cũng không phải lấy trứng chọi đá, nếu thực lực Kim Dương đảo, có thể trong thời gian ngắn tăng vọt một mảng lớn, ngươi có thể dễ tiếp nhận một chút hay không?”. Tần Liệt nghiêm túc hỏi.
“Tăng, tăng vọt một mảng lớn?”. Hạng Tây không hiểu ra sao.
“Không sai, trong thời gian ngắn tăng lên thực lực toàn bộ Kim Dương đảo! Ta có thể làm được”. Ánh mắt Tần Liệt chân thành.
Hạng Tây rõ ràng không quá tin tưởng.
Tư Trường Thịnh và Hứa Gia Đống hai gã hộ pháp, vẻ mặt lo lắng, luôn lấy ánh mắt ra hiệu, thúc giục Hạng Tây vội vàng rời khỏi.
Bọn họ không muốn lưu lại một khắc nào.
Lúc này, tám cái thi thể thần và tộc nhân Hình gia, đang tận hết sức lực đuổi giết kẻ bỏ chạy tán loạn. Anh em Hình Vũ Mạc, Hình Vũ Viễn, còn có chí bảo Thị Huyết Long của Huyết Sát tông, thì là nhìn chằm chằm Hạ Hầu Xương oanh kích.
Đây là thời cơ chạy thoát tốt nhất của bọn họ!
Ở Tư Trường Thịnh hai người đến xem, một phen lời này của Tần Liệt, hẳn chỉ là vì kéo dài thời gian, vì để thời gian cho Hình gia, cho bản thân hắn đến bao vây tiễu trừ bọn họ.
Bọn họ biết rõ anh em Hình gia tàn nhẫn, biết hành vi của hôm nay, tất nhiên sẽ dẫn tới anh em Hình gia điên cuồng trả thù, cho nên chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi.
“Ngươi lấy cái gì tăng lên thực lực Kim Dương đảo? Còn có, cho dù là thực lực Kim Dương đảo tăng lên một bậc, vẫn không có khả năng cùng ba đại thế lực cấp Bạch Ngân chống lại!”. Hạng Tây trầm mặt.
Do dự một chút, hắn lại nhìn Hình Vũ Mạc và anh em Hình Vũ Viễn một cái, nói: “Chuyện hôm nay dù sao đã xảy ra, từ nay về sau, giữa ta với Hình gia không thể như quá khứ nữa. Chúng ta... Không có cách nào tiếp tục cùng làm việc ở Kim Dương đảo, ta cũng biết anh em Hình gia tuyệt không thể dễ dàng tha thứ chúng ta phản bội!”.
“Hạng hộ pháp! Là Hình gia có lỗi ngươi!”. Phía dưới, Hình Thắng Nam quát to lên: “Hai vị ca ca của ta không nhỏ nhen như vậy, sẽ không đem ngươi coi là kẻ địch đối đãi!”.
Hạng Tây cười cay đắng, lắc lắc đầu, hiển nhiên không quá tin tưởng Hình Thắng Nam cam đoan.
Hắn biết Hình Vũ Viễn là một người như thế nào.
“Cho dù là thật muốn đi, cũng không phải hiện tại”. Tần Liệt cau mày, thở dài một tiếng, nói: “Ngươi nếu thực lập tức rút lui, ta sẽ triệu tập bốn thi thể thần, toàn lực đuổi giết ngươi, còn có người của ngươi”.
Hạng Tây cùng hai đại hộ pháp khác, sắc mặt đột nhiên biến đổi, vẻ mặt cũng bất an hẳn lên.
Vốn tưởng rằng Tần Liệt sẽ không quan tâm bọn họ, sẽ mặc cho bọn rời khỏi, không dự đoán được vẫn là không thể tránh việc này.
“Tiểu hữu, ta chưa từng đắc tội ngươi nhỉ?”. Hạng Tây cười khổ.
Hắn thật lòng không dám là địch với Tần Liệt, trước không đề cập tới Tịch Diệt lão tổ ngọn núi lớn nguy nga này, chỉ cần tám cái thi thể thần nơi đây, đã đủ để làm Kim Dương đảo hủy diệt. Hắn lấy cái gì chống lại Tần Liệt?