Dịch giả: Ngạo Thiên Môn GroupLúc Tần Liệt và đám người Huyết Lệ lao ra khỏi Lạc Nhật quần đảo, hướng nơi Huyễn Ma tông tụ tập cuồn cuộn mà đến, cơ sở ngầm của Huyễn Ma tông trước một bước đi hải đảo chỗ Phan gia, luôn âm thầm quan sát thế cục.
Có thể nói, Hắc Vu giáo quả thực đem tình hình chiến đấu quan sát rõ ràng, cũng ở nháy mắt thắng bại vừa mới phân ra, đã đem tin tức truyền tới.
“Nói một chút tình huống cụ thể, không được bỏ sót bất cứ chi tiết nào!”. Tương Ngạn phân phó.
Anh em Công Dã vội vàng đem đủ loại tin tức bọn họ thu hoạch, rất nhiều chi tiết nhỏ về trận chiến ấy, đều bẩm báo rõ ràng.
Tương Ngạn trầm mặc nghe.
Hồi lâu sau, trong mắt Tương Ngạn hiện lên một tia sáng kinh hãi: “Sáu sinh mệnh thể kỳ dị có thể hư hao hồn đàn?”.
“Không sai, nghe nói sáu sinh mệnh thể kỳ dị đó, mới là mấu chốt Tần Liệt nghịch chuyển thế cục”. Sắc mặt Công Dã Thanh trầm trọng: “Vốn tám thi thể thần đã mỏi mệt không chịu nổi, không thể tiếp tục tạo thành uy hiếp với Văn Tân, đột nhiên, từ trên người Tần Liệt toát ra sáu sinh mệnh thể kỳ dị, bọn chúng vừa xuất hiện, liền xâm nhập hồn đàn của Văn Tân cùng Sở Diệu Đan, làm hai người hoảng sợ đến cực điểm. Sau đó, ở ngắn ngủi mấy chục giây, Văn Tân cùng Sở Diệu Đan giống như bị thương, vội vàng kết thúc chiến đấu, sợ hãi bỏ chạy”.
“Sinh linh có thể làm hồn đàn bị thương nặng, thật sự đáng sợ đến cực điểm, đối với chúng ta mà nói cũng là uy hiếp lớn khó có thể tưởng tượng”. Công Dã Trạc thở dài.
“Huyễn Ma tông lần này phiền to rồi”.
Tương Ngạn sờ cằm, lưng tựa một cây leo khô, con ngươi âm u, như có vô số ý niệm độc kế ở bên trong dâng trào.
“Vũ Lăng Vi suất lĩnh thủ hạ cùng môn đồ trung với ả, còn đang chiến đấu bám trụ Thanh Quỷ tộc, cục diện còn chưa thể ổn định. Lúc này, Văn Tân và Sở Diệu Đan nếu có thể làm bị thương nặng Huyết Sát tông, hợp nhất Hôi đảo Luyện Khí sư chiếm cứ, do đó thu hoạch lượng lớn Liệt Diễm Huyền Lôi, có lẽ có thể vãn hồi xu hướng suy tàn của Huyễn Ma tông một ít”.
“Đáng tiếc bọn hắn thế mà lại thua”.
“Văn Tân và Sở Diệu Đan bị thương, Vũ Lăng Vi lại phân thân vô thuật, nay là thời cơ tốt nhất tiến công Huyễn Ma tông”.
Mắt anh em Công Dã đột nhiên sáng ngời.
“Không được”. Tương Ngạn biết tâm tư bọn họ, lắc lắc đầu, nói: “Trong lúc ba đại Quỷ tộc xâm nhập, chúng ta tuyệt đối không thể tranh đấu với Huyễn Ma tông, chỉ có chờ đem ba Quỷ tộc đánh bại, chúng ta mới có thể thừa cơ xâm nhập Huyễn Ma tông”.
“Rõ”. Anh em Công Dã tiếc nuối gật đầu.
“Báo cho ba đại gia tộc, đem tin tức Lạc Nhật quần đảo chiến thắng Huyễn Ma tông nói rõ, để trong lòng bọn hắn có tính toán một chút”. Tương Ngạn do dự một chút, lại nói: “Ước thúc giáo đồ phía dưới, bảo bọn chúng về sau bớt đi lại ở Lạc Nhật quần đảo, tận lực không nên nổi xung đột với bọn họ”.
“Tuân mệnh”.
***
“Bọn Tần Liệt thế mà thắng lợi rồi?”.
Tịch Diệt tông, vợ chồng Hứa Nhiên, Lôi Diêm, còn có Trầm Khôi, sau khi thu được tin tức, cũng mặt đầy ngạc nhiên.
“Bọn họ thắng lợi như thế nào?”. Hứa Nhiên sững sờ nhìn về phía Trầm Nguyệt.
Trầm Nguyệt đem tình huống nói rõ tỉ mỉ.
“Sáu sinh mệnh thể kỳ dị? Đột nhiên xâm nhập hồn đàn của Văn Tân cùng Sở Diệu Đan? Đó là cái quỷ gì?”. Lôi Diêm sửng sốt một lát, đột nhiên nói: “Chẳng lẽ là Hư Hồn chi linh?”.
Hư Hồn chi linh loại vật kỳ dị này, thế lực ở Bạo Loạn chi địa hiểu biết cũng cực ít, Tịch Diệt tông bởi vì kết giao chặt chẽ với Tu La tộc, mới thông qua Hắc Tư Đặc biết một chút kỳ diệu của Hư Hồn chi linh.
Chỉ là bọn họ hiểu biết cũng không phải quá khắc sâu.
“Hư Hồn chi linh! Tần Liệt thân mang Hư Hồn chi linh?!”. Hứa Nhiên nhịn không được la hoảng lên.
Đồng Chân Chân càng thêm hoảng sợ thất sắc.
“Các ngươi... Biết ảo diệu của Hư Hồn chi linh?”. Lôi Diêm nghẹn lời.
“Ta từng nghe Chân Chân nói một chút”. Hứa Nhiên quay đầu nhìn thoáng qua thê tử, sắc mặt trở nên cực kỳ nghiêm nghị ngưng trọng: “Hư Hồn chi linh chỉ cần tiến hóa đến cấp sáu, có thể xâm nhập hồn đàn thoát ly thức hải, từ trong hồn đàn nuốt ăn ngũ hành chi tinh, còn có linh tài đối xứng bọn nó. Ở những thiên địa có thế lực cấp Hoàng Kim tọa trấn, Hư Hồn chi linh còn được xưng hô là ‘kẻ cắn nuốt hồn đàn’, đây là một loại ma đầu khủng bố làm toàn bộ sinh linh cấp cao sợ hãi, chỉ cần chủng tộc tu luyện đến cuối cùng có thể rèn luyện hồn đàn, đều sẽ e ngại loại sinh mệnh thể kỳ dị này”.
Lời vừa nói ra, Lôi Diêm, Trầm Khôi, Trầm Nguyệt đều biến sắc.
“Ngươi nói cho ta nghe một chút chuyện Tần Liệt cùng Hư Hồn chi linh”. Đồng Chân Chân nhìn về phía Lôi Diêm.
Lôi Diêm không chần chừ, đem chuyện hắn lúc ở Lạc Nhật quần đảo, cùng Hắc Tư Đặc cảm giác được Hư Hồn chi linh, còn có Hắc Tư Đặc ý đồ từ trong tay Tần Liệt thu hoạch Hư Hồn chi linh tỉ mỉ giải thích một lần.
“Hắc Tư Đặc là cường giả Tu La tộc, hắn có thể biết được ảo diệu của Hư Hồn chi linh cũng là bình thường”. Đồng Chân Chân âm thầm gật đầu, nói: “Dựa theo ý kiến của Hắc Tư Đặc, Hư Hồn chi linh của Tần Liệt khi đó hẳn chỉ là ấu sinh thể, là cấp năm yếu nhất. Hư Hồn chi linh cấp năm, hẳn là còn chưa có năng lực xông vào hồn đàn, xem ra cách hơn hai năm, bọn Hư Hồn chi linh đó của hắn đã tiến hóa một cấp, lúc này mới có thể làm Văn Tân cùng Sở Diệu Đan bất ngờ không kịp đề phòng ăn đau khổ”.
“Dì Đồng, ngươi là rất hiểu biết Hư Hồn chi linh phải không, ngươi có thể nói kỹ cho chúng ta chỗ kỳ lạ của bọn nó hay không?”. Trầm Nguyệt năn nỉ.
Đồng Chân Chân nhìn về phía mọi người chờ mong, lắc lắc đầu, áy náy nói: “Ta từng lập lời thề, phải bảo vệ bí mật của chúng ta, có một số việc không thể nói quá kỹ”.
“Như vậy nha”. Trầm Nguyệt gật gật đầu, không hỏi nhiều gì nữa.
“Chân Chân không phải Bạo Loạn chi địa chúng ta, nơi nàng sống trước kia... Rất đặc thù, thậm chí không ở linh vực”. Hứa Nhiên mịt mờ giải thích: “Lúc nàng đi ra, liền lập lời thề, không thể làm trái một số quy tắc ước thúc”.
Lôi Diêm và Trầm Khôi lần lượt tỏ vẻ hiểu.
“Ta chỉ có thể nói cho các ngươi, về sau nếu gặp phải Hư Hồn chi linh, tuyệt đối không cần đem hồn đàn từ thức hải đưa ra!”. Đồng Chân Chân nhắc nhở bọn họ.
“Kẻ cắn nuốt hồn đàn, chỉ cần cái tên này, đã đủ để làm hồn đàn cường giả sợ hãi. Ta về sau lúc gặp Tần Liệt lần nữa, nhất định sẽ không đem hồn đàn phóng thích!”. Lôi Diêm hít một hơi, trong mắt toát ra kiêng kị thật sâu.
***
“Huyết Sát tông và Viêm Nhật đảo thế mà thắng được Huyễn Ma tông?”.
“Văn Tân và Sở Diệu Đan đồng thời bị thương?”.
“Tám thi thể thần khiến Văn Tân không thể bứt ra, còn có sáu cái sinh mệnh thể kỳ dị, khiến hồn đàn của Văn Tân, Sở Diệu Đan hư hao?”.
“Huyễn Ma tông ở trận này tổn thất thảm trọng. Văn Tân cùng Sở Diệu Đan hai người, giống như vừa về đã đi bế quan”.
“Liệt Diễm Huyền Lôi của Viêm Nhật đảo, mấy chục viên cùng nổ, thế mà lại khiến ngàn người của Huyễn Ma tông táng thân!”.
“...”.
Thiên Kiếm sơn, ba đại gia tộc, Thiên Khí tông cùng Vạn Thú sơn các thế lực cấp Bạch Ngân, còn có rất rất nhiều thế lực cấp Xích Đồng. Gần ngàn thế lực cấp Hắc Thiết, đều đang bàn luận sôi nổi việc lớn chấn động thiên hạ này.
Trong khoảng thời gian này, bởi vì ba đại Quỷ tộc xâm nhập, các phương thế lực của Bạo Loạn chi địa đều tin tức linh thông, chú ý chặt chẽ thế cục thiên hạ.
Huyễn Ma tông chiến đấu với Lạc Nhật quần đảo tất nhiên cũng bị các phương chú ý.
Trước kia, ở trong ấn tượng của rất nhiều người, Lạc Nhật quần đảo và Huyễn Ma tông quan hệ chặt chẽ, hẳn là âm thầm có minh ước minh hữu.
Ai cũng không ngờ, đột nhiên, Huyễn Ma tông liền triệu tập lực lượng giết về phía Lạc Nhật quần đảo, loại biến cố khác thường này, lập tức hấp dẫn mọi người chú ý.
Làm người ta kinh ngạc là Huyễn Ma tông lại là một phương bị thua!
Trong lúc nhất thời, thiên hạ chấn động, các thế lực lớn đều đang dò hỏi chi tiết trận chiến ấy.
Tần Liệt, Huyết Lệ, tám thi thể thần, Liệt Diễm Huyền Lôi, sáu sinh mệnh thể kỳ dị, những cái tên này được nhắc tới nhiều lần.
Cái này dẫn tới kết quả, chính là giá Liệt Diễm Huyền Lôi tiếp tục tăng vọt, còn có chính là rất nhiều thế lực trước kia đối với Viêm Nhật đảo có lòng mơ ước, âm thầm đánh mất tà niệm trong lòng, bắt đầu chủ động hướng Viêm Nhật đảo tung cành oliu.
***
Hai ngày sau.
Tần Liệt và đám người Tống Đình Ngọc, Lang Tà, từ hải đảo nọ chỗ Phan gia quay trở về Viêm Nhật đảo.
Huyết Lệ và võ giả Huyết Sát tông, trải qua một ngày một đêm đuổi giết, sau khi khiến Huyễn Ma tông trả giá lớn hơn nữa, cũng cùng nhau trở về.
“Tần Liệt, ngày mai đầu sỏ các thế lực Tà Dương đảo, Thiên Xà cốc, còn có Xích Hà đảo sẽ tới đây trao đổi chuyện hợp tác”. Tống Đình Ngọc từ trên Lim Kim Hỏa Phượng đi xuống nói.
“Ta cần bế quan một đoạn thời gian”. Tần Liệt nhíu mày nói.
“Ồ, vậy ngươi tu luyện cho tốt, việc trên đảo giao cho ta là được”. Tống Đình Ngọc nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Chỉ có lực lượng bản thân ngươi tăng lên, tương lai Viêm Nhật đảo, mới có thể càng thêm vững chắc”.
“Vất vả rồi”. Tần Liệt nhẹ nhàng nói.
Tống Đình Ngọc nhoẻn miệng cười: “Nhìn Viêm Nhật đảo từng ngày lớn mạnh, với ta mà nói, là có cảm giác thành tựu nhất”.
“Ta cũng thế”. Tần Liệt cười gật đầu.
Nửa ngày sau, hắn tiến vào tòa cung điện chuyên thuộc về hắn ở Viêm Nhật đảo, ở trong một gian phòng tu luyện cực kỳ rộng lớn, bắt đầu chỉnh lý đủ loại thể ngộ của trận này.
Phần Nhật Luân, Liệt Diễm thần hỏa, Liệt Diễm thần huyết, Huyền Lôi Tâm Hạch, Hư Hồn chi linh v. V... Các linh quyết bí thuật, còn có một chuỗi sự tình, hắn đều cần hảo hảo ngẫm lại.
Ngồi yên, trên người hắn các đạo điện mang bơi lội, từng chút một quan sát ảo diệu của bản thân.
“Xẹt xẹt xẹt!”.
Một thanh trường đao dần hiện ra ở trên đầu gối hắn, trên hai tay hắn điện mang như hỏa, chậm rãi vuốt ve lưỡi dao.
Từng luồng điện quang như thủy ngân thẩm thấu ở trên thanh trường đao tên là ‘Lôi Phách’ này.
“Oành đùng đùng!”.
Một tiếng sét đánh từ trong trường đao tuôn ra, nháy mắt, có vô số tia chớp bắn vọt ra, như rắn điện tới lui ở trên trường đao.
“Vù vù vù!”.
Tần Liệt xách đao đứng dậy, như một con rồng điện, ở trong phòng tu luyện điều khiển ‘Lôi Phách’, linh hồn thì là thông qua vận dụng đối với sấm chớp, để thể ngộ chỗ kỳ diệu của ‘Ý Niệm Sinh Lôi’.
Trận chiến lúc trước, hắn ở thời khắc mấu chốt tiến vào diệu cảnh, theo linh hồn ý niệm chuyển động, trong đầu sấm sét cuồng bạo không ngớt.
Từng lần hồn niệm hủy diệt đó, đều làm hắn đối với lực lượng sấm chớp có cảm thụ càng sâu hơn.
Hiện tại, hắn muốn một lần nữa tiến vào diệu cảnh đó, tiếp tục tăng cường nhận biết đối với lực lượng sấm sét.
***
Trong phòng tu luyện bí mật, các tia chớp đan xen, xây dựng thành lưới điện dệt dày đặc, thiên lôi nổ vang không ngớt.
Tần Liệt điều khiển ‘Lôi Phách’, nhào lộn ngay tại trong lưới điện, trong đầu từng cái ý niệm chuyển động, đều kèm theo tiếng sấm nổ.
Cũng không biết qua bao lâu, thân thể hắn dần dần chậm lại, cuối cùng lại ở trong lưới điện lẳng lặng ngồi xuống.
Một trận chiến lúc trước, thể ngộ lực lượng sấm sét chưa xong, tựa như được tái hiện tiếp, quanh thân hắn cũng một lần nữa hiện ra các tia điện.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Cũng không biết qua bao lâu, hắn từ từ tỉnh lại, lúc mắt khép mở tia điện tràn ra, lúc đứng lên hoạt động khớp xương, toàn thân nổ vang từng đợt “phốc phốc”.
Hắn lấy chân hồn từng chút một quan sát biến hóa nhỏ bé của bản thân...
Trong linh hồn thức hải, hồn hồ tựa như mở rộng một ít, rất rất nhiều tia chớp tơ nhện, như sợi dây bạc tràn ngập ở trong hồn hồ, theo ý niệm hắn hội tụ, những tia chớp tơ nhện đó sẽ mang theo mỗi một luồng ý thức dò xét bên ngoài.
“Thiên Lôi Cức!”.
Tâm niệm khẽ động, một luồng linh hồn ý thức do chân hồn ngưng kết, tụ tập hồn lực trong hồn hồ, đột nhiên đi ra.
Một đạo u mang không lường được không thể nhận ra, từ trong con ngươi hắn bắn ra, dừng ở trên một cây cột đá của phòng tu luyện.
“Oành!”.
Tiếng sấm chớp nổ, từ trên cột đá truyền đến, rõ ràng có thể nghe.
Mắt Tần Liệt bừng sáng lên.
Thiên Lôi Cức cảnh giới tầng thứ tư - Ý Niệm Sinh Lôi, rõ ràng được thật sự nắm giữ, cái này ý nghĩa từ nay về sau, linh hồn ý thức hắn sẽ mang theo uy lực không thua sấm chớp!
Về sau, lúc hắn giao phong với kẻ địch, có thể ngưng luyện một luồng linh hồn ý thức, đến thẳng linh hồn thức hải của đối phương, thúc giục lực lượng sấm chớp, tiến hành oanh kích đối với linh hồn kẻ địch.
Sấm sét là khắc tinh của linh hồn, một khi để ý niệm sấm chớp của hắn đột phá phòng tuyến, vô ý rơi vào thức hải, cho dù là võ giả cảnh giới cao hơn hắn một bậc, chỉ sợ cũng sẽ nháy mắt chịu đau khổ.
Cái này giống Hư Hồn chi linh có thể làm Văn Tân, Sở Diệu Đan bị thương.
Văn Tân cùng Sở Diệu Đan hai người, bởi vì không biết Hư Hồn chi linh, không biết loại sinh mệnh kỳ dị này có ác danh ‘kẻ cắn nuốt hồn đàn’, có thể chuyên môn nhằm vào hồn đàn trồi lên thức hải tiến hành cắn nuốt, cho nên bọn họ ở lúc giao chiến dám tùy tiện đem hồn đàn phóng ra.
Kết quả bị Hư Hồn chi linh dễ dàng chui vào, bị nuốt ăn một ít ngũ hành chi tinh rèn luyện hồn đàn, do đó bị thương.
Thiên Lôi Cức sau khi tu luyện đến cảnh giới ‘Ý Niệm Sinh Lôi’, có thể ban cho linh hồn ý thức lực lượng sấm chớp, do đó xâm nhập thức hải đối phương oanh kích, đối với linh hồn kẻ địch hình thành uy hiếp trí mạng.
“Cảnh giới thì chưa có biến hóa, vẫn là Như Ý cảnh trung kỳ, chẳng qua cảm giác huyết mạch lực có điều tăng cường...”.
Nghĩ như vậy, hắn dừng thúc giục đối với Thiên Lôi Cức, lại đi vận chuyển lực lượng huyết mạch.
Trong máu tươi sôi trào, từng cái Liệt Diễm thần văn từ trong đó bốc hơi ra, như tinh tú long lanh khắc ở trong gân mạch, cốt cách, da thịt hắn.
Đột nhiên, một loại cảm giác đột ngột lấy được thần lực, từ trong lỗ chân lông toàn thân hắn phóng ra.