Đương nhiên, đây không phải là có năng lực đột phá phòng ngự của kỵ sĩ đoàn, mà là đột phá về quyền hạn mà thôi, có một ít người bọn họ không thể ngăn trở, dù là Long Cát công chúa cũng không đi ngăn cản, cho nên Diệp Lãng phải tiếp đón ma thôi.
Lãnh Huyết Tổ cũng đang âm thầm bảo hộ Diệp Lãng, cũng ngăn cản không ít phiền toái giúp Diệp Lãng, Lãnh Huyết Ngũ thì không ở bên cạnh Diệp Lãng.
Nói đến Lãnh Huyết Ngũ, vào thời điểm thọ yến, lại biến mất không thấy đâu, cho đến khi chuyện này chấm dứt cũng không xuất hiện, mà đối với chuyện này, Diệp Lãng cũng chỉ thuận tiện hỏi qua, chỉ là thuận tiện mà thôi.
Vốn với thân phận của Lãnh Huyết Ngũ, nàng có rất nhiều việc cần phải xử lý, biến mất cũng là chuyện bình thường, chẳng có gì lạ.
Truyện Sắc Hiệp - http://truyen360.comKết quả chứng minh cách nghĩ của Diệp Lãng là chính xác, Lãnh Huyết Ngũ phải đi xử lý công việc, chính là chuyện của tam đại thế gia và Vô Kỵ vương tử.
Chu Tước đế quốc đã biết chuyện này từ sớm, làm sao mà không có chuẩn bị chứ, Lãnh Huyết Ngũ là người phải giải quyết vấn đề này, sau đó, nàng cũng phải đi giải quyết những chuyện còn lại, cho nên không thể xuất hiện bên cạnh Diệp Lãng được.
Lại nói, gần đây Diệp Lãng rất phiền muộn, hắn muốn rời đi!
- Phụ thân, mẫu thân, lúc nào thì chúng ta mới trở về Diệp thành đây!
Diệp Lãng không phải lần đầu tiên hỏi phu thê Diệp Thành Thiên về vấn đề này, nhưng mỗi lần như thế đều nhận được một đáp án giống như, qua mấy ngày nữa, qua mấy ngày nữa chúng ta sẽ đi.
Cũng không phải là phu thê Diệp Thành Thiên muốn trả lời qua loa với nhi tử, mà đây là tình hình thực tế, bọn họ muốn mấy ngày nữa sẽ trở về, nhưng bọn họ không thể nào nói đi là đi được.
Mà mấy ngày nay Diệp Lãng đều cảm thấy khó chịu được, hắn cảm thấy người ở đây rất phiền, hơn nữa ở chỗ này, mình cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào!
Mà mấy ngày này, hoàng thái hậu và hoàng đế đã nhiều lần gọi Diệp Lãng tới hoàng cung ngồi một chút, Diệp Lãng cũng rất nể tình, đi hoàng cung ngồi một chút, nhưng mà, hắn chỉ ngồi một chút, không bao lâu liền rời đi.
Cũng trong mấy ngày này, hắn cũng có được một chuyện vui vẻ, đó là hắn đi quốc khố của Chu Tước đế quốc, cầm một ít gì đó, dù sao thì hoàng đế đã đáp ứng hắn chuyện này từ trước rồi.
Đối với chuyện này, chỉ có Diệp Lãng cảm thấy vui vẻ, nhưng hoàng đế thì rất buồn, bởi vì Diệp Lãng lấy đi đều là vật hi hữu, đều là thứ trân quý, thậm chí chỉ có một cái trong quốc khố, những thứ đó đều bị Diệp Lãng lấy đi.
Mà hoàng đế cũng nghĩ biện pháp hỏi Diệp Lãng trả lại, nhưng đều phí công, nói thế nào thì Diệp Lãng cũng không thấy những thứ đó ra, hắn thà rằng lấy một ít đồ vật ra trao đổi, cũng không trả lại.
Vì vậy hoàng đế chỉ có thể tiếp nhận quà đáp lễ của Diệp Lãng, không hỏi những thứ kia của Diệp Lãng nữa, nhưng mà, đồ vật mà Diệp Lãng trao đổi cũng không kém, là thứ mà rất nhiều người muốn.
Cho nên dù nói thế nào, hoàng đế cũng không chịu thiệt thòi, ít nhất là không chịu thiệt thòi lớn.
Mà trong mấy ngày này, Diệp Lãng cũng đã hỏi Long An Kỳ những chuyện xảy ra trước kia, là vì cái gì mà quan hệ giữa nàng và Chu Tước đế quốc lại nhạt như vậy.
Tuy Diệp Lãng không rõ ràng tất cả, nhưng ít ra cũng hiểu đại khái!
Còn nhớ thuộc tính của Long An Kỳ là gì không? Chính là Băng hệ hiếm thấy!
Đây vốn là một chuyện rất cao hứng, bởi vì sự đặc thù của Băng hệ đối với thành tựu tương lai của một người không có chỗ xấu nào cả, mà thực lực của Long An Kỳ hiện giờ đã chứng minh điểm này.
Nhưng, đó là trong gia đình, là người bình thường thì mới có thể.
Long An Kỳ là hoàng tộc của Chu Tước đế quốc, mà hoàng tộc Chu Tước đế quốc, đều không ngoại lệ, có được Hỏa thuộc tính, cũng chính vì như thế, bọn họ mới có được huyết mạch Chu Tước trong truyền thuyết.
Nhưng Long An Kỳ lại là Băng thuộc tính, điều này làm cho hoàng tộc cảm thấy nàng có vấn đề, từ nhỏ đã đem nàng ra bên ngoài nuôi dưỡng, không công bố thân phận công chúa của nàng cho người khác, rất ít nhắc tới sự tồn tại của nàng.
Chính vì vậy, thân phận công chúa của Long An Kỳ có rất ít người biết, thậm chí là không biết, thời gian rất lâu, ngay cả người hoàng tộc cũng không biết, thậm chí huynh đệ tỷ muội của Long An Kỳ cũng không biết mình có một tỷ tỷ và muội muội như thế.
Đơn giản mà nói, Long An Kỳ là một tồn tại bị vứt bỏ!
Dù là thế cũng không là gì, Long An Kỳ cũng sẽ không thèm chú ý, dù không để nàng chết già, nhưng khi nàng và Diệp Thành Thiên vô tình quen biết nhau, sau đó yêu nhau, đột nhiên chuyện này bị Chu Tước đế quốc phản đối.
Khi đó, người trong hoàng tộc nói Long An Kỳ là công chúa của đế quốc, không được phép ở cùng một chỗ với Tường Không Diệp gia, chuyện này tuyệt đối không có khả năng.
Kết quả, Long An Kỳ phát hỏa, các ngươi vốn không đối đãi với ta như công chúa, thậm chí không đối đãi ta như người hoàng tộc, tại sao đột nhiên đứng ra ngăn cản.
Bế ngoài thì giống như ngăn cản hai người ở cùng một chỗ, còn phát sinh xung đột, thậm chí có người thương vong, đương nhiên, đều là bên phía Chu Tước.
Cự thể chuyện này thì Diệp Lãng không biết, hai người Diệp Thành Thiên cũng không có nói tỉ mỉ, hình như bọn họ không muốn đề cập tới vấn đề này, bởi vì bọn họ cảm thấy đây là chuyện đã qua, bây giờ có nói, cũng không có ý nghĩa!
Diệp Lãng thấy tình huống như vậy, tự nhiên sẽ không truy hỏi tới cùng, giả mơ hồ cũng tốt, thật sự mơ hồ cũng tốt, vấn đề này cứ như vậy mà qua đi.
...
Ngày hôm sau, thời điểm hai phu thê Diệp Thành Thiên chuẩn bị hai ngày sau sẽ rời đi, nhưng bọn họ phát hiện ra có người không đợi được.
- Cái gì? Ngươi nói tên vương bát đản kia đã chạy đi rồi?
Long An Kỳ có cảm giác ngơ ngác, giống như vừa nghe được một chuyện gì đó không thể tha thứ.
- Đúng vậy, cô cô, tên tiểu hỗn đản kia gạt chúng ta rồi chạy đi! Hắn lưu lại tờ giấy, nói mình sẽ tự trở về Diệp thành, sẽ ở Diệp thành chờ mọi người! Hết nói, ngay cả hai ngày cũng không chờ được!
Long Cát công chúa có chút oán trách, đối với việc Diệp Lãng đột ngột rời đi, trong nội tâm âm thầm thề lần sau gặp được Diệp Lãng, nhất định sẽ cho hắn đẹp mắt.
Đương nhiên, lời thế này nàng đã thề rất nhiều lần, nhưng cho tới bây giờ nàng vẫn chưa thực hiện bao giờ!
- Phụ thân, mẫu thân, có phải đệ đệ rời đi rồi không?
Vào lúc này Diệp Lam Vũ đã chạy tới, hình như nàng cũng thu được tin tức.
- Đúng vậy!
Long An Kỳ gật đầu.