Ma Long Phiên Thiên

Chương 456: Thái tử ma tộc(1)

Không biết có phải trùng hợp hay không, đạo kiếm khí này dĩ nhiên vừa mới chém vỡ hồ nước giam cần thây ma, phá hủy cấm chế, từng đạo xiềng xích màu tím trên thân thể thây ma liền giới tới mức tối thiểu.

- Ha ha ha không thể tưởng tượng được vận khí của thái tử tốt như vậy, lúc này gặp được huyết mạch tinh thuần nhất của Thánh Tộc ta ha ha ha. . .

Theo đạo tiếng cười hung hăng càn quấy vang lên, một gã thiếu niên anh tuấn trên đầu cự quái xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

- Kiếm khí thật cường đại.

- Long Biến Cảnh hậu kỳ. Truyện được copy tại Truyện FULL

Lúc này, đám người Triệu Nguyên Khuê, Cửu U Vương, Diệp Khải đều ngừng tay, đứng thẳng đưa mắt nhìn lại, ánh mắt khẽ kinh động.

Chỉ thấy đó là một gã thiếu niên ma khí lượn lờ quanh thân, khoảng chừng hơn hai mươi tuổi, môi hồng răng trắng, dáng người cao to, quần áo hoa mỹ, đầu đội kim quan, tản ra một tia khí tức uy nghiêm, thoạt nhìn liền biết xuất thân không tầm thường.

Dưới chân thiếu niên là một đầu quái thú giống chim không phải chim, thật giống như một đầu cá voi có hai cánh chim thật lớn, không có móng vuốt, miệng đầy răng nanh, cực kỳ lạ lùng.

Mọi người khiếp sợ chính là, gã thiếu niên này khí tức trên người cực kỳ hoành tráng, nghiễm nhiên đã đạt tới Long Biến Cảnh hậu kỳ, uy áp cường đại khiến đám người Cửu U Vương có chút cảm giác bị áp bức.

Thậm chí đầu quái thú giống như điểu không phải điểu, giống như cá không phải cá cũng có được tu vi lục giai trung kỳ.

- Thái tử Ma Tộc? Ma Tộc tại sao xuất hiện ở chỗ này?

Ánh mắt Triệu Nguyên Khuê Co Rút lại, không khỏi phát ra tiếng kinh hô.

Đám người còn lại cũng âm thầm kinh ngạc không thôi.

Gần một tháng qua, nghe nói địa bàn Hắc Long Giáo đại lục Tây Phương liên tiếp gặp người thời thượng cổ đã bị diệt vong, lại đột nhiên đột nhiên bị chủng tộc Ma Tộc hiện thế xâm nhập.

Vốn trên đại lục võ giả hưng thịnh, không ai quan tâm đến Ma Tộc.

Nhưng sự thực chính là, Hắc Long Giáo thương vong cực kỳ nghiêm trọng, hơn nữa còn có hơn năm trăm và ba mươi Long võ giả bị Ma Tộc san thành bình địa.

Long Võ Minh gần đây cũng đang thương nghị đối sách, không thể tưởng tượng được hôm nay ma nhân trong tộc sẽ tiến nhập lục địa.

- Hừ, đại quân thánh tộc chúng ta chắc chắn sẽ tiếp cận, không lâu sau phiến đại địa sẽ thuộc về chúng ta, bắt đám dư nghiệt Long Tộc vạn ác này trở thành nộ lệ của chúng ta.

Thái tử Ma Tộc khinh thường hừ một tiếng, tiếp tục nói:

- Bất quá, hôm nay bản thái tử tới đây chỉ muốn thu hồi huyết mạch của tổ tiên, kẻ nào dám ngăn cản giết không tha.

Vừa dứt lời, hắn khống chế quái thú bay nhanh về phía hố sâu, trong mắt khó có thể che giấu được vẻ tham lam.

Hắn tuy thân là thái tử Ma Tộc, thân thể sở hữu huyết mạch vương giả, nhưng hắn biết rất rõ ràng, huyết mạch của chính mình không thể nào thuần khiết ngang bằng huyết mạch cổ ma.

Bởi vì Ma Tộc hôm nay chỉ là hậu duệ Cổ Ma và Nhân Tộc kết hợp mà thôi, còn cái thây ma kia chính là một cỗ di thể Cổ Ma thuần khiết, sánh ngang thần tộc viễn cổ.

- Hừ Ma Tộc có gì đặc biệt hơn người, lại khiến bổn tọa phải chiếu cố ngươi.

Triệu Nguyên Khuê tự nhiên không giương mắt ếch nhìn thái tử Ma Tộc cướp đi thây ma, hắn hừ lạnh một tiếng, tay phải dùng bao tay đen hung hăng đánh ra một quyền.

Bộ bao tay đen này chính là kiện bảo vật chí bảo uy lực cực kỳ kinh người, có thể khiến lực công kích của võ giả tăng gấp 30 lần, hắn từng sử dụng một quyền đuổi giết một đầu Long thú lục giai sở hữu lực phòng ngự kinh người.

Ầm. . .

Thoáng chốc, một đạo quyền ảnh cực lớn oanh kích về phía thái tử Ma Tộc, khí thế hùng hồn gần như muốn oanh phá trời xanh, không gì có thể chống đỡ.

- Tự tìm cái chết đi.

Sắc mặt thái tử Ma Tộc lạnh lùng, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện vài thanh trường kiếm huyết sắc, sau đó chém ra một kiếm khó có thể tưởng tượng.

Xoẹt. . .

Một đạo kiếm khí màu đỏ xé rách trời cao, đơn giản chém quyền ảnh thành hai nửa, sau đó tiếp tục chém về phía Triệu Nguyên Khuê.

- Không xong rồi!

Triệu Nguyên Khuê cảm thấy uy thế của kiếm khí vô cùng sắc bén, lập tực thầm hô không ổn, hắn đánh phải dốc sức huy động hai đám đánh tan kiếm khí.

Nhưng tiếp đến điều khiến hắn khiếp sợ chính là, chính mình điên cuồng công kích vậy mà không cách nào ngăn cản kiếm khí.

Phốc xuy!

Một tiếng trầm muộn.

Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Triệu Nguyên Khuê đường đường là một gã cường giả Long Biến Cảnh trung kỳ, lại bị người ta đơn giản chém thành hai nửa, ngay cả cặp bao tay chí bảo đều vỡ thành bốn mãnh, đồng thời linh hồn cũng bị chôn vùi.

Cạch cạch cạch. . .

Hai tiếng nhẹ nhàng vang lên, hai đoạn thi thể của Triệu Nguyên Khuê rơi trên mặt đất, chết oan khuất.

Xịt!

Đám người Diệp Khai, Sở Thanh Nhãn không khỏi hít sâu một ngụm lương khí, ngay cả trong lòng Cửu U Vương cũng cả kinh, cảm thấy khó có thể ngăn cản kiếm khí kia.

Rất dễ nhận thấy, trường kiếm màu đỏ trong tay thái tử Ma Tộc tất nhiên là một kiện lợi khí phẩm cấp cực cao, rất có thể vượt qua chí bảo, thậm chí cả thánh bảo.

Một kiếm này lập tức trấn áp tất cả mọi người, tuy thây ma rất quan trọng, nhưng mạng nhỏ của chính mình quan trọng hơn, bốn người Diệp Khai, Cửu U Vương, Sở Thanh Nhã, người thần bí đều đề phòng thái tử Ma Tộc, nhưng không tiếp tục tiến lên ngăn cản nữa.

- Hừ võ giả Nhân Tộc các ngươi quá yếu.

Thái tử Ma Tộc khinh thường cười cười, sau đó liền muốn đánh xuống hố sâu, thu hồi thây ma.

Trông thấy cổ thây ma cao tới hơn ba mươi trượng cách chính mình càng lúc càng gần, trong lòng hắn quả thực sảng khoái vô cùng.

Nhưng sau một khắc, ngay khi hắn cách hố sâu chưa tới nghìn trượng, đột nhiên, phía dưới toát lên một mảnh khói đen đậm đặc cực lớn, phủ kín hố đen.

- Ủa? Muốn chết sao?

Sắc mặt thái tử Ma Tộc trở nên giận dữ, không khỏi ngừng bước, không dám tùy tiện xâm nhập.

Ánh mắt hắn khẽ lập lòe, sau đó vội vàng lấy ra bàn tay tuyết bạch, đột nhiên bạo phát một cổ hấp lực, giống như vòi voi hút nước điên cuồng thôn phệ khói đen phía dưới.

Trong đám khói đen, Phong Liệt không hề do dự.

Ngay khi thả khói đen ra, hắn liên lập tức chui ra khỏi Long Ngục, sau đó không chút khách khí.

- Xoẹt.

Một đạo kiếm quang chói mắt xẹt qua đầu thây ma.

Xiềng xích trên thân thể thây ma đã dần dần tiêu tan, nó đang muốn giãy giụa thoát khỏi giam cầm chạy tìm đường sống, lại không đề phòng, một đạo kiếm quang sắc bén đột nhiên trảm trúng đỉnh đầu.

Phốc xuy!

Một đạo âm thanh trầm muộn.

Đầu thây ma lúc này bị chém bay một nửa, thân thể cao lớn dường như muốn ngã quỵ, còn nửa khúc trên đầu hắn bay lên không trung.

- Không thể nào, cho dù là cường giả Long Biến Cảnh đỉnh phong cũng không thể phá hư ngươi như vậy.

Nửa khúc đầu kia trên không trung, hoảng sợ thét chói tai.

- Ủa? Vậy mà không chết?

Phong Liệt thấy linh hồn trong thây ma kia vậy mà không chết, con ngươi co rụt lại, trong nội tâm vô cùng kinh ngạc, bất quá giờ phút này tình hình cấp bách, hắn không thể nghiên cứu.

Sau khi chém ra một kiếm, nguyên lực trong cơ thể hắn đã tiêu hao hầu như không còn, tiếp đến hắn cũng không hề chú ý tới một nửa đầu thây ma kia, vội vàng thu thập thây ma ngã xuống đất vào không gian Long Ngục.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất