Ma Long Phiên Thiên

Chương 457: Thái tử ma tộc(2)

Hắn định lấy nửa non cái đầu kia, nhưng lập tực xoa tan chủ ý này, linh hồn bên trong không chết, thế nhưng là phiền toái lớn.

Tiếp đến, hắn nhanh chóng thúc dục thần đồ bổn nguyên trên thân thể, tiến tới bên cạnh Cửu U Vương, trước khi mọi người chưa kịp phản ứng, liền dẫn theo Cửu U Vương biến mất không thấy.

Thái tử Ma Tộc lúc này tuy cảm giác được Cửu U Vương biến mất, nhưng không quá chú ý, dù sao thây ma là quan trọng, hắn vẻn vẹn chỉ dùng ba tức liền quét sạch khói đen trong hố sâu.

Nhưng sau một khắc, hắn không khỏi có chút ngây ngốc.

Chỉ thấy dưới đáy hố sâu một mảnh trống rỗng, thây ma khổng lồ khi trước biến mất không thấy, vẻn vẹn chỉ lưu lại nửa non đầu thây ma lơ lủng trên không trung. Truyện được copy tại Truyện FULL

- Chết tiệt, ai làm chuyện này?

Thái tử Ma Tộc sững sờ, giận dữ quát, khuôn mặt anh tuấn nhăn lại.

Bộ phận quan trọng nhất trong thi thể thây ma chính là trái tim, bởi vì bên trong tất nhiên tồn tại tinh huyết Cổ Ma, tiếp đến chính là thân thể thây ma.

Ma khí Cổ Ma ẩn chứa bên trong từng tấc huyết nhục, ma khí trên đầu không sao sánh bằng.

Nhưng hôm nay, 99% thi thể đã biến mất không thấy, điều này có thể không khiến người ta bực tức sao?

Bất quá bức tức cũng chỉ là bức tức, cho dù là nửa cái đầu cũng không thể lãng phí, thái tử Ma Tộc không chút khách khí liền thu thập nó, sau đó giận dữ bay khỏi hố sâu, chuẩn bị giết sách tất cả đám người ở đây để chút giận.

Nhưng sau khi hắn bay ra, phát hiện tất cả mọi người đã biến mất, khiến hắn càng thêm căm phẫn.

* * * * *

* * * * *

Cách Ám Dạ trấn không xa có một tòa Đẩu Tiễu Sơn cao ngàn trượng, đây cũng là ngọn núi cao nhất khu vực hắc ám.

Trên núi ba mặt vách đá, có chút bằng phẳng, ngoại trừ một số cây cỏ thích hợp sinh trưởng trong bóng đêm, trên núi chỉ có vô số cự thạch màu đen.

Lúc này, xuất hiện một tòa cự tháp hai tầng màu đen đang hạ xuống đỉnh núi, chiếm cứ phạm vi mấy trăm trượng trên đỉnh núi, xung quanh cự tháp tản ra một cổ khí thần thành, tà ác mà quỷ dị, khiến người ta hoảng sợ bất an.

Phong Liệt sớm coi khu vực này là địa bàn của chính mình, tự nhiên sẽ không rời đi, hơn nữa, hắn tự tinh chính mình sở hữu thần khí trong tay, trong thiên hạ cũng không có mấy người đủ tư cách xua đuổi chính mình.

Trong không gian Huyền Thiên Tháp, Phong Liệt đắc ý nhìn thây ma cực lớn dưới chân, trong lòng thoải mái không gì sánh được.

Hôm nay hắn đã xác định rõ ràng, đoạn xương ngón tay lấy được từ tay Triệu Kiên, tất nhiên chính là chém ra từ thây ma này.

Lúc trước luyện hóa một đoạn xương ngón tay, liền khiến thực lực Cửu U Vương từ ngũ giai đỉnh phong đã đạt tới Long Biến Cảnh sơ kỳ.

Nếu luyện hóa toàn bộ cổ thây ma cấp Thánh Hoàng cao 30 trượng này, vậy Cửu U Vương đạt tới trình độ nào? Chuyện này thực sự khiến người ta mong đợi.

Lúc này, Phong Liệt đột nhiên nhướng mày, trừng mắt nhìn về phía bên ngoài.

Giờ khắc này, có một gã thiếu niên anh tuấn cưỡi một đầu quái vật cực lớn xuất hiện phía trên Huyền Thiên tháp.

- Ủa? Khí tức tòa cự tháp này tại sao cổ quái như vậy, giống như khí tức thánh tộc thánh vực chúng ta.

Vị thiếu niên này nhíu mày lẩm bẩm.

Thiếu niên này không phải ai khác, đúng là thái tử Ma Tộc lúc trước xuất hiện bên ngoái hố sâu.

Hắn không thể đạt được thây ma, trong lòng vô cùng căm phẫn, cho rằng người cướp đoạt thây ma còn chưa thể đi xa, liền âm thầm tìm một vòng quanh khu vực hắc ám, không thể tìm được người cướp đoạt thi ma, lại bất ngờ phát hiện cự tháp phi thường.

- Nơi này không thể ở lâu, trước hết phải lấy tháp này đi, quay về nghiên cứu.

Thái tử Ma Tộc trầm ngâm một lát, tự nhiên phát hiện đây là một kiện bảo vật không tồi, cũng không để ý bảo tháp này có chủ hay không, lập tức muốn thu thập nó.

Trong không gian Huyền Thiên tháp, Phong Liệt nghe thấy tiếng thái tử Ma Tộc nói, khóe miệng nhếch lên tia cười lạnh.

Trông thấy thái tử Ma Tộc bay về phía Huyền Thiên Tháp, mưu tính lấy đi thần tháp, Phong Liệt tự nhiên không có phản ứng.

Cửu U Vương lập tức khoanh chân ngồi xếp bằng, hai tay nhanh chóng kết ấn, vài đạo ấn quyết đánh vào tháp hồn trong không gian.

Sau một khắc, chỉ thấy trên đỉnh Huyền Thiên Tháp chấn động ầm ầm, một cổ khí tức hủy diệt mênh mông cuồn cuộn bỗng nhiên phát tán, khiến thái tử Ma Tộc và quái thú dưới chân hắn tập trung gắt gao, tựa hồ tùy cơ hội bạo phát nhất kích kinh thiên động địa.

Cảm nhận được cổ khí tức này uy thế mênh mông cuồn cuộn không gì có thể ngăn cản, thân hình thái tử Ma Tộc lập tức run lên, trên mặt không khỏi lộ vẻ kinh ngạc, dần dần tái nhợt không thôi.

Từ xưa tới nay hắn chưa bao giờ có cảm giác cái chết đến mình như giờ khắc này, hắn không chút hoài nghi, tiếp đến chính mình chắc chắn xuất một kích hủy thiên diệt địa, mặc cho chính mình có Thánh Kiếm trong tay cũng không làm nên chuyện gì.

Thoáng chốc, thái tử Ma Tộc gắt gao cầm chặt Thánh Kiếm trong tay, không dám cử động, cổ họng ngưng đọng, ngay cả quái thú dưới chân hắn đều phát ra tiếng bất an, ánh mắt hoảng sợ.

- Cường giả nhân tộc, bản thái tử vô tình mạo phạm quấy rầy.

Sau khi cả kinh, ánh mắt thái tử Ma Tộc có chút lập lòe, vội vàng cẩn thận nói về phía Huyền Thiên Tháp.

Vừa dứt lời, hắn liền ra hiệu cho quái thú dưới chân từ từ thối lui, chuyện hôm nay không thể làm, đương nhiên bảo vệ tính mà là quan trọng.

Không ngờ, hắn vừa mới cử động, trong Huyền Thiên Tháp không thể ngăn cản sát lại lần nữa tăng thêm một phần nồng đậm.

- Ngươi, người muốn thế nào?

Sắc mặt thái tử Ma Tộc cả kinh, không thể thoái lui, vội vàng nhìn chằm chằm vào cự tháp.

Trong tháp không gian, Phong Liệt không khỏi một hồi đắc ý, kỳ thực hắn giờ phút này chẳng qua chỉ là giả mạo mà thôi.

Hắn hiện tại và Cửu U Vương phân thân, vẻn vẹn chỉ có thể sử dụng Huyền Tiên Tháp giống như sử dụng xác rùa đen, căn bản không phát huy chút uy lực nào.

Cũng may mắn hắn thôi động uy thế đủ chân thật dọa thái tử Ma Tộc phải khiếp sợ.

Sau khi khẽ âm trầm, ánh mắt Phong Liệt vô tình nhìn tới bảo kiếm trong tay thái tử Ma Tộc, con mắt lập tức sáng ngời, sau đó lạnh lùng nói:

- Tiểu gia hỏa, mau bỏ bảo kiếm trong tay ngươi xuống.

- Cái gì? Không thể, đây là Thánh Kiếm Thánh Tộc ta, tuyệt đối không thể để mất.

Thái tử Ma Tộc nghe xong muốn hắn lưu lại bảo kiếm trong tay, lập tức biến sắc, không chút do dự liền cự tuyệt.

Chuôi kiếm này này do phụ hoàng hắn giao cho hắn để thống lĩnh quần ma, xâm lấn tín vật trong Long Giới, cũng là kiện thần binh uy lực mạnh mẽ nhất trên thân thể hắn, dựa vào kiếm này hắn có thể đơn giản chém giết cường giả cùng cấp, một khi mất đi, uy tín và thực lực của hắn đều giảm xuống trầm trọng, tự nhiên không thể vứt bỏ.

- Hừ, đã như vậy, ngươi hãy lưu lại mạng nhỏ tại đây.

Phong Liệt hừ lạnh một tiếng, không chút khách khí nói.

Lúc trước chứng kiến chuôi bảo kiếm này chém Long Biến Cảnh trung kỳ Triệu Nguyên Khuê thành hai đoạn, Phong Liệt đã biến rõ kiếm này là tuyệt vật phi phàm, âm thầm ngấp nghé trong lòng, giờ phút này thái tử Ma Tộc đến thăm, hắn đương nhiên không muốn bỏ qua.

Tuy trên thân thể hắn không ít bảo vật, nhưng thần binh uy lực cường đại không nhiều lắm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất