Ma Long Phiên Thiên

Chương 493: Thiên Binh Thần Phù

Bên cạnh tảng đá lớn kia, một gốc cây nhỏ màu đen cao chừng hai thước. Cây này phân ra vài cành, phía trên có hai quả nhỏ màu bạc, tản ra bạch khí nhè nhẹ.

Trong vòng mười dặm quanh ngọn núi nhỏ này, đây là cây thực vật duy nhất mà Phong Liệt phát hiện. Tuy không biết Vạn Hóa Quy Nguyên quả nhìn như thế nào, nhưng nếu nơi này thực sự có, vậy chắc chắn sẽ là gốc cây nhỏ trước mắt.

Trong lòng Phong Liệt vui vẻ, lập tức muốn ra khỏi Long ngục, tiến lên hái lấy linh quả.

Nhưng ngay sau đó, hắn lại hơi có chút do dự, tinh thần lực cẩn thận dò xét bốn phía xung quanh gốc cây.

Bình thường, phàm là thiên địa linh quả thì xung quanh tất nhiên sẽ có một hoặc một đám hung thú canh giữ, Phong Liệt không dám bất cẩn chút nào.

Bất quá, sau khi tìm tòi, hắn lại có chút buồn bực.

Bởi vì trong phạm vi vài dặm xung quanh gốc cây nhỏ kia không hề có một sinh linh nào tồn tại, thậm chí ngay cả nửa điểm dấu vết mà dã thú để lại cũng không có.

- Hi vọng là ta lo xa!

Ánh mắt Phong Liệt hơi lóe lên, tự an ủi mình một câu, sau đó ra khỏi Long ngục, chậm rãi tiếp cận gốc cây kia.

Sau một lát, Phong Liệt chỉ còn cách tảng đá lớn kia chừng trăm trượng, nhất thời cảm thấy không khí xung quanh tràn ngập một cỗ khí tức quái dị. Cỗ khí tức này cực kỳ mờ ảo, nhưng khi ngửi nó lại có cảm giác như linh nhục trên người mình đang bị chia lìa, cực kỳ quỷ dị.

Trong lòng Phong Liệt chợt động, nhất thời vui mừng quá đỗi. Đây đúng là hiệu quả dẫn linh xuất khiếu của Vạn Hóa Quy Nguyên quả mà trên sách đã nói.

Không hề nghi ngờ, quả màu bạc trên gốc cây nhỏ kia chính là Vạn Hóa Quy Nguyên quả có thể giúp người ta ngộ đạo.

Ngay sau đó, Phong Liệt lập tức muốn lướt tới chỗ tảng đá, ngắt lấy linh quả.

Nhưng đúng lúc này, thân hình Phong Liệt bị kiềm hãm, một cỗ cảm giác cực độ nguy hiểm tràn ngập trong tim hắn.

Sắc mặt hắn cả kinh, không chút do dự biến ảo Hắc Ám thân, Bản Nguyên Thần Đồ bảo vệ toàn thân, bên ngoài người xuất hiện hào quang màu ám kim của Tỏa Long thai.

Phía trước thật lâu không có động tĩnh, nhưng Phong Liệt không dám phớt lờ chút nào, bởi vì cỗ cảm giác nguy hiểm kia vẫn cứ đè nặng lên người.

Sau một lát, đột nhiên dưới mặt đất vang lên một loạt tiếng "rắc rắc" giòn tan.

Đồng tử Phong Liệt co rụt lại, ánh mắt lập tức nhìn chằm chằm vào tảng đá lớn, nơi mà Vạn Hóa Quy Nguyên quả sinh trưởng.

Tảng đá lớn màu đen kia dần dần rung động, một cỗ uy áp mênh mông chậm rãi tràn ngập trong thiên địa, giống như có một con viễn cổ hung thú đang chậm rãi thức tỉnh.

- Hung thú Lục giai?

Trong lòng Phong Liệt cả kinh, hung thú Lục giai tương đương với cường giả Long Biến Cảnh trong nhân loại. Hơn nữa, hiển nhiên con hung thú chưa rõ giống loài này không phải vừa tiến vào Lục giai, khí thế của nó so sánh với Cửu U Vương cũng chẳng hề kém cạnh.

Ánh mắt Phong Liệt chợt lóe lên, vẻ mặt hắn đột nhiên trở nên hung ác, thừa dịp con hung thú này vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh, hắn thúc giục Thần Đồ lập tức xuất hiện bên cạnh gốc cây nhỏ kia, duỗi tay hái hai quả màu bạc trên đó xuống, sau đó liền muốn chạy về phía xa. Nguồn tại http://Truyện FULL

- Hống!

Oanh!

Theo một tiếng rồng cuồng bạo, một thảm lửa cực nóng màu đen đột nhiên dựng lên từ bốn phía xung quanh tảng đá, đánh về phía Phong Liệt. Ở một giây trước khi Phong Liệt hái được Vạn Hóa Quy Nguyên quả, ngọn lửa đã đánh bay hắn lên trời cao.

Phong Liệt chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt độ khủng khiếp bao vây mình lại, cách Bản Nguyên Thần Đồ mà gần như đã nung chảy cơ thể hắn.

Phốc!

Hắc Ám thân hóa thành tro bụi, linh hồn của Phong Liệt mang theo Bản Nguyên Thần Đồ và Tỏa Long thai trốn vào trong không gian Long ngục.

- Ngao hống!

Một tiếng rống hung lệ vang vọng đến tận chân trời.

Phía dưới tảng đá màu đen kia đột nhiên thò ra một cái đầu rắn cực lớn, đôi mắt đỏ đậm của nó chớp động lửa giận ngập trời, ngửa mặt lên trời rít gào không thôi, vội vàng tìm kiếm tên dám cả gan chọc giận mình.

Trong không gian Long ngục, sau khi loại trừ hỏa độc trong cơ thể, Phong Liệt vọi vàng phân ra một luồng tinh thần lực quan sát bên ngoài, nhưng lại không khỏi giật mình phát hiện, tảng đá đen lúc trước không ngờ lại là một con rùa thật sự!

- Rùa biết phun lửa? Đùa bố mày à?

Hai mắt Phong Liệt không khỏi máy động, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin.

- Thần... Thần Hỏa Huyền Quy?

Đột nhiên, một tiếng thét kinh hãi vang lên trên không trung.

Người lên tiếng là thiếu niên anh tuấn mặc trang phục của Phiêu Miểu thiên cung, đúng là vị Đại sư huynh kia.

- Ngao hống!

Con hỏa quy đang phẫn nộ này cũng lập tức phát hiện thiếu niên, giống như tìm được chỗ để trút giận, nó gầm lớn lên một tiếng, thân thể cao lớn phun trào ngọn lửa màu đen, ầm ầm đánh về phía thiếu niên, uy thế cuồng bạo như muốn long trời lở đất, làm hư không rung động không thôi.

- Súc sinh muốn chết!

Mắt thấy hỏa quy hung mãnh đánh tới, sắc mặt thiếu niên trở nên hung ác, hai tay đột nhiên đẩy về phía trước!

Ông!

Không gian chấn động, một chiếc hoàng kim đại đỉnh chắn ở trước ngực thiếu niên.

Chiếc hoàng kim đại đỉnh này chớp mắt đã to lên hơn mười trượng, mặt trên chằng chịt những ký hiệu huyền ảo và vô vàn những thái cổ hung thú. Một cỗ khí tức hồng hoang tràn ngập trong thiên địa, uy thế hung lệ vô cùng mạnh mẽ, trong đó mơ hồ truyền ra vô số tiếng rống của hung thú, làm người ta kinh sợ.

Oanh!

Một tiếng nổ thật lớn.

Hỏa quy va mạnh lên kim đỉnh, giống như hai ngọn núi lớn đánh vào nhau, uy thế mênh mông cuồn cuộn lan tràn đi vài dặm, khói lửa đầy trời vẩy ra, mấy gò đất đều hóa thành bột phấn, ngay cả trời cao dường như cũng vỡ vụn thành ngàn vạn mảnh.

Cùng lúc đó, hoàng kim đại đỉnh lập tức bị đánh bay ra hơn mười dặm, thiếu niên cũng liên tục phun máu, sắc mặt trắng bệch, ánh mắt khiếp sợ vô cùng.

Hắn chung quy chỉ là một Long Vũ giả Hóa Đanh Cảnh ngũ trọng thiên, dưới sự phẫn nộ của hỏa quy Lục giai, mặc dù hắn có thần binh tương trợ nhưng vẫn tuyệt đối rơi xuống hạ phong. Thậm chí, nếu không có đại đỉnh, hắn bị hỏa quy nướng chín cũng không kỳ quái.

Lúc này, Phong Liệt trong không gian Long ngục mừng thầm không thôi, chẳng ngờ lại có một tên ngốc ra chịu trận thay cho hắn, điều này quả thực quá mỹ diệu.

Bất quá, khi hắn chú ý đến dấu hiệu môn phái trên tay áo thiếu niên thì lại không khỏi nhíu mày.

- Hả? Đây là... Dấu hiệu của Phiêu Miểu tiên cung? Tại sao bọn họ lại xuất hiện ở chỗ này? Chẳng lẽ là vì Vạn Hóa Quy Nguyên quả? Nếu thực sự là như vậy, Phiêu Miểu tiên cung này cũng thực sự là rất không có quy củ a!

Sau một chút trầm ngâm, Phong Liệt cười lạnh lùng, quyết định cứ ở trong không gian Long ngục quan sát tình hình trước đã.

Nếu bọn người kia thật sự đến vì Vạn Hóa Quy Nguyên quả, vậy cũng chẳng thể trách mình không khách khí!

- Đại sư huynh!

- Đại sư huynh!

Đột nhiên, vài tiếng kinh hô vang lên, đúng là mấy tên đệ tử khác của Phiêu Miểu tiên cung đã đến.

Đám người thấy Đại sư huynh của mình bị thương nặng thì đều không khỏi kinh hãi, vội vàng bước lên giúp đỡ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất