Dịch giả: nila32Ngay tại lúc này, thân thể Liễu Minh lóe lên một tầng hào quang màu vàng đất tiếp đó biến thành vô số phù văn cùng màu xoay chuyển một vòng rồi dồn dập chui ngược vào trong người hắn. Hào quang màu vàng đất lúc này mới tiêu tán. Nương theo một tràng “Ông ông”, trên người hắn liền hiện ra hào quang màu lam. Sau một lát, ánh sáng xanh lam cũng chuyển thành phù văn chui vào bên trong cơ thể họ Liễu. Sau khi lam quang biến mất, cơ thể Liễu Minh cũng không xuất hiện dị trạng nào khác.
Vào thời khắc này, đỉnh đầu của hắn bất chợt lóe lên, một tiểu nhân màu đen trông rất sống động hiện ra, đúng là nguyên thần của hắn. Xung quanh người nó là tường vân ba màu, một đen, một vàng, một lam vờn quanh. Ba đóa tường vân này là do vô số pháp tắc phù văn li ti tạo thành, không hề xâm phạm lẫn nhau mà luân phiên bọc lấy Nguyên Thần họ Liễu. Trong đó, đám mây màu đen có diện tích lớn nhất, màu sắc cũng đậm nhất. Về phần đám mây màu vàng đất và màu lam thì có kích thước không kém nhau bao nhiêu. Nguyên thần của Liễu Minh nhìn lại phù văn pháp tắc quanh người, khuôn mặt lộ ra thần sắc thỏa mãn.
Ngay tại lúc này, phù văn pháp tắc đột nhiên tỏa sáng rực rỡ khiến cho khuôn mặt Nguyên Thần lộ ra một chút thống khổ. Toàn bộ tiểu nhân bị một luồng năng lượng nóng bức bao lấy giống như đang bị liệt diễm thiêu đốt. Miệng đắng lưỡi khô, thân thể đỏ thẫm. Vào thời khắc này, thân thể Liễu Minh thình lình phát ra lực hút. Nguyên Thần theo đó thoáng chút mơ hồ rồi bay trở về bên trong Thần Thức hải. Vừa về tới đó, năng lượng tuôn ra từ người tí hon giống như tìm được nơi để phát tiết, bắt đầu chảy ngược khắp nơi trong cơ thể của hắn.
Chỉ nghe một tiếng “Oanh”, thân thể Liễu Minh liền dâng lên một ngọn hỏa diễm đỏ đen bao bọc cả người hắn vào trong. Qua giây lát, quần áo trên người hắn liền bị ngọn lửa thiêu hủy thành tro tàn. Lúc này, có thể thấy được thân thể họ Liễu lộ ra từng khối cơ bắp vạm vỡ, hình thể rắn chắc, làn da hiện lên màu đồng cổ sáng bóng như kim loại, thoạt nhìn giống như được đúc nên từ sắt. Dưới sự bao phủ của hỏa diễm màu đỏ thẫm, khuôn mặt Liễu Minh thoáng lộ vẻ đau đớn. Thân thể của hắn lúc này giống như khối sắt bị ném vào liệt hỏa để tiến hành rèn luyện, dần dần trở nên đỏ bừng. Một ít chất lỏng màu đen không ngừng chảy ra từ lỗ chân lông trên người hắn, giống như tạp chất bên trong đang bị sức nóng ép ra khiến cho thân thể họ Liễu càng thêm thuần túy, đến mức có thể loáng thoáng thấy được kinh mạch bên trong xương cốt.
Ngọn lửa đỏ thẫm bao vây thân thể của Liễu Minh chừng một khắc đồng hồ, Chân Đan hai màu đen trắng bên trong Linh Hải chợt phát sinh chấn động, mang theo lực hút khiến cho hỏa diễm xung quanh nhanh chóng tiêu tán giống như nước biển bị cá voi hút vào. Liễu Minh thấy vậy buông lỏng sắc mặt. Toàn thân nổi lên cảm giác mát lạnh, thoải mái dị thường. Cảm giác tê dại sâu trong linh hồn điên cuồng tuôn ra khiến hắn không nhịn được ngẩng đầu lên cao, há miệng thét dài một tiếng truyền ra phương viên mấy trăm dặm. Tiếng kêu gào giống như từng trận Kình Lôi cuồn cuộn lướt đi. Sương mù xung quanh núi lửa liền như vừa bị vòi rồi quét sạch. Thậm chí cả tòa sơn thể cũng phát ra từng tràng rung động ù ù. May mắn nơi đây là một mảnh hoang vu, không có sinh linh nào khác nếu không nghe phải tiếng rống vừa rồi tất nhiên sẽ bị vỡ vụn đầu óc, bạo thể mà chết.
Sau khi thét dài một tiếng, Liễu Minh đứng lên, thay vào một bộ trường bào màu xanh dương. Một cột sáng trong suốt màu đen dâng lên từ trên người hắn, bay thẳng đến chân trời. Mười tầng pháp trận cấm chế xung quanh cũng không cách nào ngăn cản. Giờ phút này, dung mạo của hắn cũng không phát sinh quá nhiều biến hóa thế nhưng khí tức tản ra đã thay đổi đến mức không thể tưởng tượng. Trước kia, pháp lực hùng hồn của hắn luôn khiến người ta cảm thấy mạnh mẽ. Nhưng giờ phút này, toàn thân họ Liễu đều tạo nên cảm giác nội liễm, thoạt nhìn không có gì đặc biệt, thần kỳ. Cơ thể tản ra ánh sáng đen nhàn nhạt giống như một tu sĩ tầm thường. Bất quá người tinh mắt liền có thể nhận ra, ẩn dưới vẻ ngoài bình thường ấy là uy năng sâu không lường nổi.
Liễu Minh cảm thụ một thoáng pháp lực trong cơ thể. Khuôn mặt lộ vẻ vui mừng. Hắn biết rõ bản thân sử dụng lực lượng của ba loại Thiên Địa pháp tắc đã thuận lợi tiến cấp Thông Huyền cảnh. Hơn nữa, có thể nói nhờ vào Ma Thiên, khí tức mà hắn tản ra lúc này đã vượt xa các đại năng Thông Huyền như Hoàng Phủ Ngọc Phách cùng Liễu Tung Dương, thậm chí còn mơ hồ đạt tới vài phần cảm giác mà Hoàng Phủ Ung cùng Liễu Hồi Phong tạo nên. Ngoài ra, hắn còn cảm thấy trí nhớ của mình thình lình nhiều hơn một ít đoạn ngắn lộn xộn. Từ những ký ức lẻ tẻ vụn vặt này, hắn miễn cưỡng chắp vá ra một hiện thực: bản thân từng là một Ma Nhân tầng lớp thượng lưu được vô số kẻ khác vây quanh, lại thêm tính cách tàn bạo, cô lệ; ngoại trừ kiêng kị một số nhân vật thì như gần như coi trời bằng vung, không biết sợ hãi là gì. Bởi vì những ký ức này quá mức lộn xộn, họ Liễu căn bản không thể tìm ra tin tức gì hữu dụng. Nhưng hắn có thể khẳng định, trí nhớ này vốn không thuộc về Ma Thiên.
Sau khi suy nghĩ một chút, hắn liền dứt bỏ những suy nghĩ lộn xộn này. Tuy hắn đã đạt đến cảnh giới Thông Huyền nhưng vẫn còn một cửa ải khó khăn cần phải đối mặt. Bầu trời phía trên khe núi chẳng biết từ lúc nào đã hiện ra một đám mây đen khổng lồ gần như che kín toàn bộ. Từ trong hắc vân truyền đến từng trận nổ vang ù ù đinh tai nhức óc. Hơn nữa còn có thể mơ hồ thấy được một từng đạo điện mang to lớn như linh xà xuyên qua đảo lại giữa biển mây đen. Bên dưới hắc vân, từng đạo vòi rồng đen kịt cuồng vũ gào thét, cuốn lấy tất cả nham thạch trong đỉnh núi gần đó.
Giữa không trung lúc này, bóng người lóe lên, thân ảnh của Liễu Minh hiện ra, lẳng lặng quan sát mây đen rợp trời. Họ Liễu vừa xuất hiện, biển mây dường như cảm ứng được gì liền cuộn trào kịch liệt giống như mặt nước thình lình chia đôi. Vòi rồng màu đen xung quanh cũng đột nhiên bành trướng gấp bội, thoạt nhìn giống như cự long lượn vòng bốn phía nhìn chằm chằm con người nhỏ bé đang lơ lửng. Lúc này, vài ngọn núi gần bên đã bị lốc xoáy xoắn đến nát vụn. Nhìn qua cảnh tượng xung quanh, khuôn mặt Liễu Minh không hề lộ ra chút gì sợ hãi. Hắn đã sớm tìm hiểu từ chỗ Ma Thiên lý giải về đại kiếp nạn của cường giả Thông Huyền. Dị tượng này được gọi là Phong Lôi kiếp, hoàn toàn không giống Lôi Kiếp mà hắn từng trải qua trong quá khứ. Lúc này, mây đen cuồn cuộn tuôn trào giữa không trung, chợt phát ra tiếng nổ vang lan đến tận phía chân trời. Biển mây cũng theo đó lộ ra một đại động rộng lớn, từ đó tuôn ra một cỗ lốc xoáy xanh dương mờ mịt.
“Đã bắt đầu!”
Liễu Minh ngưng tụ sắc mặt.
Lốc xoáy màu xanh dương vừa rời khỏi lỗ đen lập tức biến lớn trở thành cuồng phong phô thiên cái địa không ngừng ép xuống Liễu Minh bên dưới. Từ đó bắn ra vô số phong nhận cực lớn, mang theo âm thanh xé gió bén nhọn. Những nơi mà nó đi qua, không gian liền bị kéo lê tạo thành từng đạo vết nứt đen sì. Nhưng họ Liễu nào phải người bình thường, hắn khẽ quát một tiếng. Từng đạo kiếm khí vàng kim lập tức tách ra, một đóa hoa sen ánh kim cũng theo đó hiển hiện. Mỗi cánh sen đều do vô số kiếm khí sắc bén tạo thành. Vô số phong nhận xanh dương gào thét lao đến nhưng gặp phải hoa sen trước người Liễu Minh liền bị đánh cho nát vụn. Cuồng phong giằng co quanh người họ Liễu chừng nửa canh giờ mới chậm rãi tiêu tán thế nhưng hoa sen kim sắc vẫn thủy chung bất động, không hề có dấu hiệu của sự sụp đổ.
Lỗ đen giữa không trung bỗng phát ra âm thanh chấn động. Một cỗ vòi rồng màu xám theo đó hiện ra, thổi thốc xuống dưới. Từ đó cũng bắt đầu hiện ra vô số Phong Nhận lớn gần trượng, lẳng lặng quét ra bốn phía. Bất quá lần này phong nhận lại có màu xám trắng. Thoạt nhìn có vẻ bình thường nhưng thực tế ẩn chứa lực lượng cực kỳ to lớn, vượt xa phong nhận xanh dương lúc trước. Khi những lưỡi dao gió này nện lên hoa sen kim sắc, cánh sen lập tức run rẩy liên hồi, nhiều nơi bắt đầu xuất hiện lỗ hổng. Liễu Minh thấy vậy nào dám lơ là, khẽ quát một tiếng. Trên người hiện ra một tầng ánh sáng lam nhạt phát tán khí tức băng hàn. Hoa sen kim sắc quanh người hắn cũng được lam quang bao phủ, thoạt nhìn giống như phủ thêm một tầng kiên băng khiến nó càng thêm vững chắc.
Cuồng phong màu xám tàn sát bừa bãi chừng một canh giờ, rốt cuộc tiêu tán. Lỗ đen giữa không trung lại lóe lên một cái tạo thành gió lốc màu đỏ sậm…
Trong thời gian kế tiếp, từng loại từng loại phong kiếp không ngừng thổi ra từ lỗ đen giữa không trung. Mục tiêu của chúng không ai khác ngoài Liễu Minh.
Một ngày một đêm về sau, chín loại Phong kiếp không giống nhau đã lần lượt xuất hiện. Giờ phút, toàn thân Liễu Minh đang được bao bọc bên trong một vòng bảo hộ màu vàng đất. Mặt ngoài của nó hiện ra hư ảnh ngọn núi cùng trường hà màu đen, phát tán trận trận hào quang óng ánh. Vòng bảo hộ này là do hắn dùng mười hai khỏa Sơn Hà châu biến ảo tạo thành, đồng thời sử dụng thủ đoạn phòng ngự kiên cố nhất là Mậu Thổ Thiên Cương.
Quanh người hắn lúc này, cuồng phong màu trắng nhạt tạo ra vô số Phong Long cùng màu đang tấn công vòng bảo hộ một cách điên cuồng. Mỗi đợt xung kích, chúng đều lưu lại bên trên vòng bảo hộ dấu vết thật sâu. Liễu Minh giờ phút này hết sức chăm chú. Pháp lực trong cơ thể cuồn cuộn rót vào Thiên Cương, kiệt lực duy trì. Cuồng phong màu trắng nhạt điên cuồng tấn công hơn một canh giờ, rốt cuộc tiêu tán. Lỗ đen giữa không trung lấp lánh một hồi cuối cùng khép lại một cách chậm rãi. Liễu Minh thấy vậy thở phào một cái. Hắn rốt cuộc đã vượt qua cửu trọng Phong kiếp. Giờ phút này, pháp lực trong cơ thể đã bị tiêu hao gần nửa nhưng hắn vẫn chưa dám buông lỏng tinh thần bởi hắn hiểu rõ Lôi Kiếp sắp đến mới là đáng sợ nhất.
Trong lúc họ Liễu đang cân nhắc, mây đen giữa không trung bắt đầu tạo nên từng đạo quang điện màu tím vô cùng sống động.
Ông ông ô…ô…n…g!
Trăm quả lôi cầu màu tím liên tục hiện ra khiến cho phương viên trăm dặm biến thành biển sét trong nháy mắt. Chỉ nghe một tiếng sấm vang lên, biển sét liền ập xuống đầu Liễu Minh. Hắn hít một hơi thật dài, hai tay giơ lên. Lòng bàn tay bắn ra hai đạo quang điện ngũ sắc khổng lồ, hóa thành lôi võng cực lớn che chắn bên trên. Lôi cầu màu tím rơi xuống võng điện ngũ sắc tạo nên va chạm giữa sấm sét hai màu. Chỉ thấy lôi cầu màu tím dồn dập vỡ vụn, biến thành từng đạo quang điện nhập vào lưới điện ngũ sắc. Liễu Minh thấy vậy nhẹ nhàng thở ra. Cửu Thiên Thần Lôi không hổ là tồn tại chí tôn trong Lôi pháp, nhẹ nhõm chống được Lôi Kiếp đầu tiên.