Ma Thiên Ký

Chương 249: Vạn Cốt Nhân Ma

Dịch giả: Diệp Thiên Phong

Biên: hungprods

Khô lâu này rõ ràng có vẻ ngoài vô cùng rách nát.

“Vật này là …” Liễu Minh vừa nhìn thấy Khô lâu, mặt không khỏi biến sắc.

Mặc dù bị ngăn cách bởi màn sáng, thế nhưng khi vừa nhìn thấy Khô lâu, hắn vẫn cảm nhận được một luồng khí tức khủng bố, khiến người ta hít thở không thông đập vào mặt.

Nếu không phải hắn đã tiến giai đến Ngưng Dịch kỳ, e rằng chỉ cần đến gần bệ đá này thôi cũng sẽ ngay lập tức bị cỗ Linh áp kia ép cho lùi về sau hai bước.

“Năm đó bên người Lục Âm tổ sư của bổn môn từng có hai đại Linh sủng - một Quỷ, một Ma. Dưới sự trợ giúp của chúng, tổ sư gia mới có thể quét ngang toàn bộ tông môn của Đại Huyền quốc mà không ai có thể địch lại. Trong đó Quỷ giả chính là Man Lực Quỷ Vương, đến khi tổ sư qua đời cũng biến mất một cách bí ẩn. Còn Ma giả chính là bộ Bạch Cốt Nhân Ma đạt tới cấp độ ‘Vạn Ma’ này, cũng là bộ Nhân Ma duy nhất của bổn tông được luyện hóa tới cảnh giới này.” Chưởng môn Man Quỷ Tông nhìn bộ Khô lâu trên bệ đá, cực kì ngưng trọng nói.

“Vạn Cốt Nhân Ma!” Liễu Minh vừa nghe xong, lập tức hít vào một hơi khí lạnh.

Phải biết rằng Bạch Cốt Nhân Ma này tuy là một trong những Quỷ vật được không ít đệ tử Man Quỷ Tông lựa chọn để tu luyện Khôi Lỗi, nhưng đại đa số chỉ là những Nhân Ma rất bình thường mà thôi, ngay cả việc tế luyện luyện đến cấp độ “Bách Cốt” đã ít lại càng thêm ít. Về phần Bạch Cốt Nhân Ma đạt tới “Thiên Cốt”, Liễu Minh thật sự hoài nghi không biết liệu trong tông có người thực sự luyện chế thành công hay không.

Dù sao muốn tế luyện ra loại Quỷ vật Khôi lỗi cao giai này cũng cần dùng vô số thời gian và Linh thạch, tầng lớp cao tầng bình thường còn ngại mình tu luyện chưa đủ, làm sao có thể cam lòng hao phí nhiều tâm huyết như vậy trên một kiện ngoại vật chứ.

Lúc này bộ Nhân Ma đang đứng trước mặt còn là một bộ Nhân Ma được tế luyện đến cấp độ “Vạn Cốt”, Liễu Minh làm sao có thể không kinh hãi được!

Nghe nói Bạch Cốt Nhân Ma đạt tới cấp độ “Thiên Cốt” đã có thực lực ngang với một vị Linh Sư vô cùng cường đại, vậy bộ Vạn Cốt Nhân Ma kia còn mạnh mẽ đến mức độ nào?

Sau khi suy nghĩ một hồi, Liễu Minh gần như không dám tiếp tục nghĩ đến chuyện này nữa.

“Vạn Cốt Nhân Ma này trước đây đã giúp Lục Âm tổ sư tiêu diệt rất nhiều cường địch, nếu nói đến thanh danh thì không kém hơn Man Lực Quỷ Vương chút nào, sở dĩ hiện nay ít người biết đến, nguyên nhân là do trong một lần Tổ sư gia gặp phải đại địch bị trọng thương, bộ Nhân Ma này cũng theo đó mà bị hủy đi. Mặc dù sau đó đã được tổ sư tu bổ, tế luyện lại một lần, nhưng vẫn không thể phục hồi hoàn toàn, thực lực chỉ còn lại gần nửa so với ban đầu. Nhưng nghe nói kể cả là như thế, nó vẫn có thể miễn cưỡng chống lại sức tấn công của một gã Hóa Tinh sơ kỳ. Đương nhiên, việc này chưa từng được bất cứ ai nghiệm chứng qua, cũng không biết liệu có phải là thật như thế hay không!” Chưởng môn Man Quỷ Tông lại tiếp tục nói.

“Chỉ còn gần nửa thực lực ban đầu đã có thể tương đương với Hóa Tinh sơ kỳ! Vạn Cốt Nhân Ma này so với trong truyền thuyết còn đáng sợ hơn nhiều.” Liễu Minh quan sát Khô lâu tí hon trong màn sáng, trong lòng lấy làm kinh hãi nói nhỏ.

“Điều này cũng không phải. Nghe nói bộ Vạn Cốt Nhân Ma này của Lục Âm tổ sư gia sử dụng Linh cốt hạch tâm dường như là một vật rất có lai lịch, cho nên chiến lực thực tế mới mạnh hơn vài phần so với những ‘Vạn Cốt Nhân Ma’ bình thường khác. Tuy nhiên cũng bởi vì vậy, năm đó sau khi nó bị hủy lại không thể dùng những loại Linh cốt khác trực tiếp thay thế tu bổ, mà chỉ có thể đặt tại một Âm Khanh nào đó trong thời gian dài, dùng khí Chí Âm chậm rãi tẩm bổ. Nhưng từ hơn một nghìn năm trước, sau khi miễn cưỡng tu bổ đến tình trạng như hiện nay liền không thể tu bổ thêm được chút nào nữa. Không những thế, Chiến Hồn đỉnh giai mà năm đó Tổ sư gia dùng để phụ thể vào bộ Nhân Ma này cũng đã hồn phi phách tán từ rất lâu rồi. Về sau này, các đời tiền bối đều đã thử dùng những Chiến Hồn khác để thúc giục bộ Nhân Ma này, thế nhưng tất cả đều thất bại. Cho đến tận khi có một tiền bối tu luyện Khống Cốt Đại Pháp, dứt khoát không cần Chiến Hồn phụ thể, trực tiếp dùng thuật khống cốt mới thành công thúc giục Nhân Ma này hoạt động một lần duy nhất.” Chưởng môn Man Quỷ Tông giải thích.

“Ta đã hiểu, Chưởng môn sư huynh cảm thấy nếu ta có thể khống chế bộ Vạn Cốt Nhân Ma này thì trong cuộc chiến với Hải tộc sẽ mang lại trợ giúp cho tông môn lớn hơn nhiều so với việc sử dụng Phệ Hồn Chùy. Chỉ có điều, sau khi mất đi Chiến Hồn phụ thể, e rằng uy lực thực tế của bộ Vạn Cốt Nhân Ma này còn giảm đi không ít so với trước kia.” Ánh mắt Liễu Minh chớp động, tựa như có điều suy nghĩ nói.

“Hiển nhiên ta cũng biết điều này. Tuy nhiên, theo lời các đời tiền bối kể lại, dù khuyết thiếu Chiến Hồn đỉnh giai, uy lực của bộ Vạn Cốt Nhân Ma này cũng hơn xa Phệ Hồn Chùy. Mà với năng lực hiện tại của sư đệ chỉ có thể thao túng một trong hai mà thôi. Hiển nhiên cái sau chắc chắc sẽ khó khống chế hơn so với cái trước nhiều, đây là việc không thể nghi ngờ.

Vậy nên cuối cùng Liễu sư đệ sẽ lựa chọn cái nào, chỉ có thể căn cứ vào kết quả sau khi thử nghiệm mới có thể xác định. Tuy nhiên, đối với Phệ Hồn Chùy, ngoại trừ Khống Cốt Đại Pháp, vi huynh còn có một phương pháp khác có thể miễn cưỡng thao túng bảo vật này, chỉ có điều phương pháp này để lại hậu hoạn không nhỏ, nếu không phải lúc vạn bất đắc dĩ, ta sẽ không lựa chọn sử dụng.” Chưởng môn Man Quỷ Tông cười khổ trả lời.

“Ta hiểu ý của Chưởng môn, vậy trước tiên cứ để ta thử qua một lần rồi hẵng nói.” Liễu Minh nghe đến đó, không tiếp tục nhiều lời, dứt khoát nói.

“Tốt lắm, ta sẽ lập tức mở ra cấm chế.” Chưởng môn Man Quỷ Tông nghe vậy liền cực kì vui mừng.

Tiếp đó một tay lão vẽ một vòng, cái mâm tròn màu vàng lúc trước lại lần nữa xuất hiện trong tay, sau khi cổ tay lão rung lên, nó lập tức chớp lên một cái rồi dán lên trên màn sáng năm màu.

“Phanh!” một tiếng, sau khi mâm tròn chớp động mấy cái, màn sáng năm màu lập tức vỡ tan rồi biến mất.

Kế đó Chưởng môn Man Quỷ Tông liền lui sang một bên, bộ dáng mặc cho Liễu Minh thi pháp.

Liễu Minh quan sát Khô lâu tí hon trên bệ đá, hai mắt nheo lại, sau đó hai tay chậm rãi bắt đầu bấm niệm pháp quyết, đồng thời trong miệng vang lên tiếng chú ngữ trầm thấp.

Sau khi tu luyện Minh Cốt Quyết tới tầng thứ tư, không ngờ hắn lại có thể từ đó cảm ứng được một loại bí thuật thao túng Linh cốt kỳ quái.

Thời gian bốn năm Liễu Minh nhàn rỗi tại Huyền Kinh, cũng dành chút thời gian luyện thành thuật này, chẳng qua đây thực sự là lần đầu tiên thi triển pháp quyết này trước mặt người khác.

Theo âm thanh chú ngữ vang lên, trên người Liễu Minh tuôn ra từng luồng khí đen, vây xung quanh hắn rồi cấp tốc xoay tròn, một lát sau từ trong đó mơ hồ truyền ta tiếng quỷ khóc sói tru.

Chưởng môn Man Quỷ Tông vốn đang đứng bên cạnh mỉm cười quan sát, khi nhìn thấy thanh thế như vậy, trên mặt không nén nổi mà lộ ra vẻ kinh ngạc.

Độ tinh thuần Pháp lực của vị Liễu sư đệ này dường như còn cao hơn nhiều so với phán đoán của lão lúc trước.

Đúng lúc này, âm thanh chú ngữ trong miệng Liễu Minh ngừng lại, cánh tay nhấc lên, một ngón tay chậm rãi điểm về phía Khô Lâu trên bệ đá.

Linh quang lóe lên!

Một đạo pháp quyết màu trắng bắn ra, sau khi lóe lên liền chui vào hộp sọ của Khô lâu.

Tiếp đó, pháp quyết trong tay Liễu Minh lại biến đổi.

“Phốc” một tiếng!

Thân hình tàn phá của Khô lâu rung lên một cái, sau đó Linh văn màu đen bên ngoài thân thể bắt đầu lóe sáng, không những thế một cánh tay còn chống xuống mặt bệ đá, chậm rãi ngồi dậy.

Chưởng môn Man Quỷ Tông chứng kiến cảnh này, trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng.

Đúng lúc này, ngón tay Liễu Minh run lên, liên tục điểm về phía Khô lâu.

Tiếp đó, hai chân Khô Lâu tí hon khẽ chuyển động, nhảy thẳng từ trên bệ đá xuống, tuy nhiên khi vừa tiếp đất, hai chân không khống chế được tự nhiên mà không ngừng run rẩy, thân hình loạng choạng thiếu chút nữa là té ngã xuống mặt đất.

Liễu Minh khẽ nhíu mày, âm thanh niệm chú ngữ trong miệng nhanh hơn, đồng thời mười ngón tay liên tục điểm ra, từng đạo pháp quyết bắn ra như mưa rào, toàn thân Pháp lực cách không truyền vào trong cơ thể Khô lâu.

Sau một khắc, trong hai hốc mắt tối om của Khô lâu bỗng “Phừng” một tiếng, hai ngọn lửa màu vàng nhạt bùng lên, sau khi xoay tròn một vòng liền bắt đầu rào rạt thiêu đốt.

Chỉ sau nháy mắt, từng đạo Linh văn màu đen bên ngoài thân thể Khô lâu bay ra ngoài, sau đó lập tức nổ tung hóa thành một đoàn sương mù bồng bềnh vờn quanh.

Trong giây lát, Khô lâu đã bị che phủ hoàn toàn bởi một mảng lớn sương mù màu đen nhạt, chỉ có thể nhìn thấy một thân ảnh mơ hồ.

Tiếp đó từ trong sương mù truyền ra một tiếng gầm nhẹ lạ lẫm, nhưng lại chứa đựng vô tận uy nghiêm.

Tiếp đó, thân ảnh mơ hồ của Khô lâu trong màn sương mù màu đen nhanh chóng biến lớn, gần như chỉ trong nháy mắt liền biến thành một quái vật khổng lồ cao mấy trượng.

“Phanh” một tiếng động thật lớn vang lên!

Một cái cẳng chân cực lớn, đường kính như cái chậu rửa mặt từ trong sương mù bước ra, ở trong đó dường như có một Quỷ vật cực lớn đang muốn hiện hình đi ra vậy.

Liễu Minh thấy vậy, trái tim trong lồng ngực đập mạnh một cái.

Nhưng đúng lúc này, quái vật khổng lồ trong màn sương mù màu đen bỗng nhiên gào thét, thân hình nhanh chóng thu nhỏ lại, tiếp đó sương mù màu đen cũng tan biến, một lần nữa biến thành Khô Lâu tàn phá đứng ngây ngốc ở phía xa, ngọn lửa màu vàng trong mắt đã trở nên cực kì ảm đạm, dường như một màn lúc trước chưa từng xảy ra vậy.

“Mặc dù ta đúng là có thể thao túng Nhân Ma này, tuy nhiên lại quá miễn cưỡng một chút, chỉ sợ không thể nào sử dụng trong lúc chiến đấu với người khác.” Liễu Minh nhướng mày, xoay đầu, vẻ mặt thất vọng nói với Chưởng môn Man Quỷ Tông đang đứng bên cạnh.

“Hắc hắc, sư đệ không nên thất vọng. Biểu hiện của ngươi còn tốt hơn so với phán đoán của ta lúc trước, có thể lăng không thao túng Vạn Cốt Nhân Ma đến mức này cũng đã đủ rồi. Ở đây, ta đã sớm chuẩn bị cho ngươi một vật khác.” Chưởng môn Man Quỷ Tông nghe vậy nhưng không lộ vẻ tiếc nuối, ngược lại còn cười hắc hắc nói.

Trong lúc nói chuyện, lão đã lấy từ trong tay áo ra một khối lệnh bài làm bằng xương trắng, trên bề mặt không ngờ lại có khắc Linh văn màu đen giống như trên thân của Vạn Cốt Nhân Ma, hào quang chớp động óng ánh.

“Đây là …” Liễu Minh vô thức nhận lấy lệnh bài, có chút không hiểu hỏi.

“Đây là cấm chế lệnh bài được luyện chế từ một mẩu xương sườn của Vạn Cốt Nhân Ma, cũng là pháp khí mà vị tiền bối kia sau khi thao túng thành công bộ Nhân Ma này, ngày đêm suy nghĩ mới luyện chế ra. Có nó ngươi sai khiến bộ Nhân Ma này càng thêm thuận buồm xuôi gió.” Chưởng môn Man Quỷ Tông mỉm cười trả lời.

“Không ngờ vật này lại có hiệu quả như thế, vậy để ta thử lại lần nữa xem sao.” Liễu Minh nghe vậy, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Ánh mắt của hắn lại quét qua Khô lâu cách đó không xa, sau đó liền truyền Pháp lực vào lệnh bài, đồng thời vung lên một cái về phía đối diện.

Một tiếng trầm đục vang lên!

Lúc này, Linh văn màu đen trên bề mặt của bạch cốt lệnh bài tỏa hào quang, đồng thời vô số phù văn màu đen từ đó tuôn ra, tựa như mưa to bắn tới phía đối diện.

Thân hình Khô lâu rung lên, sau đó hấp thu tất cả phù văn vào trong thân thể của mình, đồng thời theo âm thanh chú ngữ từ chỗ Liễu Minh phía đối diện vang lên, ngọn lửa màu vàng trong hốc mắt cũng bắt đầu bùng cháy mãnh liệt, từng đoàn từng đoàn sương mù màu đen từ trong thân hình tuôn ra.

Chỉ trong chốc lát, thân hình Khô Lâu lại bị sương mù màu đen che phủ lần nữa, tiếng gầm kinh người lại từ đó truyền ra, đồng thời một luồng khí tức còn cường đại hơn gấp mấy lần so với lúc trước ầm ầm cuốn ra.

Đồng tử Liễu Minh bỗng nhiên co rụt lại, sau đó một con quái vật khổng lồ thân cao bảy tám trượng từ trong màn sương mù màu đen bước ra.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất