Khảo nghiệm chỉ có vẻn vẹn hai hàng chữ : hạ giới thu một gã đệ tử mang đại công đức trong người, ít nhất công đức sinh kim quang, kim quang trăm trượng. Giết mười tên Địa Tiên Tán Tiên tội nghiệt quấn thân, ít nhất tội nghiệt sinh huyết quang, huyết quang trăm trượng.
"Cái này..." Kỷ Ninh nhíu mày.
Bảo mình thu đồ đệ? Cùng giết người?
Ít nhất công đức sinh kim quang mà lại kim quang trăm trượng, cái này quá hiếm thấy.
Bình thường người có đại công đức vận khí đều rất tốt, cho nên sẽ sớm bái nhập một vài tông môn, nhưng lại là đại tông môn. Dù sao công đức kim quang bên người, mà lại kim quang ít nhất trăm trượng, loại đệ tử thân có đại công đức này... Càng là đại tông môn, đại tộc lại càng thèm muốn, có người này chính là có thể trấn áp số mệnh.
Chẳng lẽ mình phải chém giết để thu đệ tử sao?
Về phần giết người, cần biết đám Địa Tiên Tán Tiên có Tam tai Cửu Kiếp rất đáng sợ, tội nghiệt càng lớn, uy năng của Tam tai Cửu Kiếp cũng sẽ càng lớn. Cho nên đại đa số Địa Tiên Tán Tiên đều khắc chế bản thân, cũng không dám làm ra tội nghiệt quá lớn, thậm chí thường xuyên làm việc thiện. Chỉ có Đại Ma Đầu chính thức, đạo tâm rất cao minh, ma đầu có thực lực ngập trời mới dám tùy ý giết chóc, vô tận tội nghiệt quấn thân! Loại Địa Tiên Tán Tiên này tuyệt đối là không dễ chọc đến.
Giết một tên vẫn không được, phải giết mười tên!
"Thu đồ đệ cùng giết người, Nhị sư huynh..." Kỷ Ninh nhìn về phía Tế Điên đứng ở một bên.
"Thu người đại công đức làm đồ đệ, dạy bảo hắn, cũng là làm công đức việc thiện. Giết kẻ có tội nghiệt lớn, cũng là đại công đức. Đối với ngươi đều là chuyện tốt." Tế Điên gật đầu, "Tuy rằng phải hao phí chút thời gian, ngươi cũng không cần sốt ruột, hạ giới chậm rãi tìm kiếm là được, một năm không hoàn thành thì mười năm cũng đủ rồi."
Kỷ Ninh gật đầu: " Nhưng việc hạ giới thu đồ đệ, giết người phải đi ở đâu? Chẳng lẽ đi ba nghìn Đại Thế Giới, hàng tỉ tiểu thế giới?"
"Ngươi chưa từng xuất sư, không thể ly khai thế giới động phủ này." Tế Điên nói, "Cái gọi là hạ giới, chính là đi một phương của thế giới động phủ, một phương này gần như không có chút nào thua kém một phương của Đại Thế Giới. Nếu ngươi chậm rãi đi dạo, thì vạn năm trăm vạn năm cũng không đi hết."
"Vâng."
Kỷ Ninh liền nói ngay : "Cám ơn Nhị sư huynh chỉ điểm, sư đệ sẽ đi ngay."
"Đi đi." Tế Điên phất phất cây quạt.
Kỷ Ninh không vội vã hạ giới, mà trước tiên quay về bên trong Tiên Phủ của chính mình.
Chính giữa tĩnh thất trong Thủy Phủ.
"Oanh", cửa đóng lại.
Kỷ Ninh đang khoanh chân ngồi trên giường U Minh Thủy Ngọc, rất nhanh tâm thần liền yên tĩnh lại, sự kích động khi chứng kiến nhiều pháp môn thần thông trong Tam giới cung khi hoàn toàn biến mất. Đương lúc hoàn toàn tỉnh táo, Kỷ Ninh bắt đầu cẩn thận nghĩ lại.
"Thần thông bí thuật mặc dù nhiều, nhưng nên chuyên tâm. Dù học nhiều hơn nữa, nếu như không chuyên tâm thì cũng vô dụng." Kỷ Ninh tỉnh táo suy tư về những thần thông, bí thuật.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.com"Tì Lô Thi Thân thì trợ giúp đối với mình quá nhỏ bé. "Chưởng Trung Phật Quốc" kia tuy rằng uy năng rất cao minh, nhưng đối với người có Trích Tinh Thủ, tu luyện thần thông đó đối với ta cũng không gia tăng thực lực." Kỷ Ninh nhanh chóng loại trừ một môn thần thông, hết thảy cân nhắc từ sở trường đến việc gia tăng thực lực.
"Có hai môn chắc chắn phải có."
"Một môn là "Bát Cửu Huyền Công", một khi ta luyện thành Kim Cương Bất Hoại, thân thể sẽ giống như Pháp bảo. Căn bản cũng không cần tiêu hao thần lực, thần thông bình thường thi triển ra sẽ tiêu hao thần lực, như Trích Tinh Thủ bộc phát ra lực lượng kinh người nhưng thần lực tiêu hao cũng rất kinh người. Song đối với Bát Cửu Huyền Công, đạt tới thân thể cửu chuyển Kim Cương Bất Hoại, không phải tiêu hao thần lực sẽ là ưu thế rất lớn! Mình đứng đó, kẻ khác đều không làm gì được mình."
"Môn thứ hai là "Hậu Nghệ tiễn thuật", đây cũng là thần thông đánh xa lừng lẫy trong Tam giới, dù cách vạn dặm, mười vạn dặm, một mũi tên có thể bắn chết đối thủ. Mặc dù mình có thể không đạt tới cấp độ Thượng Cổ Hậu Nghệ, chỉ cần khả năng đạt tới thành thứ nhất cũng đã có thể trở thành chỗ dựa để mình tung hoành Tam giới rồi."
Kỷ Ninh vứt bỏ hết tất cả các pháp môn khác trong Tam giới cung.
Bát Cửu Huyền Công, chủ phòng ngự! Kim Cương Bất Hoại, lại không cần thiết hao tâm tổn sức.
Hậu Nghệ tiễn thuật, chủ đánh xa! Bài danh trong mười thần thông đứng đầu Tam giới.
Trích Tinh Thủ, chủ cận chiến! Đồng dạng là mười thần thông đứng đầu trong Tam giới!
"Phòng ngự, đánh xa, cận chiến... Đã đủ rồi." Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu, "Nếu như sư phó cho phép, ta lại chọn thêm "Chúc Long Chi Nhãn" kia."
Chúc Long Chi Nhãn, không phải phòng ngự không phải đánh xa không phải cận chiến, mà là một loại thủ đoạn phụ trợ cực kì lợi hại! Chọn nó một là có thể phụ trợ, quan trọng hơn là môn thần thông này có khảo nghiệm vô cùng dễ dàng, chỉ là quét dọn đường xuống núi mà thôi. Bất quá bây giờ Kỷ Ninh cũng không dám chọn, ai cũng không biết Bồ Đề lão tổ cho phép mình được chọn mấy môn trong Tam giới cung.
Nếu mình chọn Bát Cửu Huyền Công và Chúc Long chi nhãn, sau đó Bồ Đề lão tổ lại không cho mình chọn nữa, lúc đó mới khổ.
Trước chọn Bát Cửu Huyền Công, tiếp theo chọn Hậu Nghệ tiễn thuật, cuối cùng là Chúc Long chi nhãn.
"Thế nhưng tại sao trong cung Tam giới lại không có thần thông độn thuật?" Kỷ Ninh nhíu mày nghi hoặc, Phong Dực độn pháp chẳng qua là căn bản của thần thông " Già Lâu La Chi Dực " được đơn giản hoá, ở trên Phương Thốn sơn ba mươi năm, với nhãn lực của hắn bây giờ, Phong Dực độn pháp lại quá yếu, căn bản không đủ để hắn sử dụng.
Kỷ Nunh cũng tu luyện " Phong Dực độn pháp " tới đại thành, nhưng vẫn còn quá thấp.
"Đợi lần sau lúc đi gặp sư phó, mời sư phó chỉ điểm, dạy ta một môn thần thông độn thuật." Kỷ Ninh thầm nghĩ, "Thật sự không được, phải đi Thần Tiên Cung tìm một môn thần thông độn thuật."
Trong Thần Tiên Cung cũng có rất nhiều thần thông.
Lúc trước Kỷ Ninh một lòng học kiếm thuật, sách vở nào khác trong Thần Tiên Cung cũng không chọn, nghĩ thầm muốn chọn trong Tam giới cung, nhưng ai có thể tưởng tượng được trong Tam giới cung lại không có thần thông độn thuật. Đi trước cầu sư phó, sư phó cầu không được, thì phải đi Thần Tiên Cung tìm một môn thần thông độn thuật, dù là môn thần thông bình xem như bình thường trong Tam giới, nhưng thật sự so với Phong Dực độn pháp thì đã tốt hơn gấp trăm lần nghìn lần rồi.
"Vù"
Kỷ Ninh ngồi trên giường U Minh Thủy Ngọc, bên cạnh xuất hiện một làn sương mù, sương mù ngưng tụ thành một bóng người, là Kỷ Ninh mặc đạo bào màu đen, đệ Nhị Nguyên Thần của Kỷ Ninh!
"Đệ Nhị Nguyên Thần của mình, cũng nên bước vào cảnh giới Phản Hư Địa Tiên thôi."
Ở trên Phương Thốn sơn ba mươi mốt năm, đệ Nhị Nguyên Thần của Kỷ Ninh vẫn đình trệ tại " Nguyên Thần viên mãn ", vẫn như vậy bởi vì sư phụ Bồ Đề lão tổ đã từng nói qua với Kỷ Ninh : "Kỷ Ninh, ta biết ngươi ở trong đại hội Tiên Duyên được một nghìn vạn cân nguyên dịch thể, tuy nhiên đệ Nhị Nguyên Thần của ngươi không thể vội vã đột phá, đệ Nhị Nguyên Thần này của ngươi là " Nhất Khí Nguyên Thủy châu ", trời sinh đối với " Thủy hành " (đạo của nước) có cảm ngộ rất tốt. Mặc dù cùng là giai đoạn Nguyên Thần, cảm ứng Đạo của bản thể ngươi so với đệ Nhị Nguyên Thần là khác nhau. Cho nên giai đoạn Nguyên Thần của đệ Nhị Nguyên Thần nên dừng lại ít nhất mười năm."
"Vâng." Lúc ấy Kỷ Ninh cung kính đáp.
Bất quá đúng như lời sư phụ nói, đệ Nhị Nguyên Thần có cảm ngộ rất cao đối với Thủy hành.
Hiện nay ngoại trừ kiếm đạo, thì Thủy Hành của Kỷ Ninh là cao nhất, cao hơn nhiều so với Hỏa Hành, cuối cùng mới là Phong hành, Càn Khôn Đại Đạo!
Bởi vì có được chỗ tốt, lại thêm trên núi Phương Thốn căn bản không có chém giết gì, cho nên Kỷ Ninh một mực không vội vã đột phá, mà là tận lực để cho đệ Nhị Nguyên Thần tại giai đoạn Nguyên Thần dừng lại càng lâu, sư phó bảo ít nhất mười năm, Kỷ Ninh dừng lại vượt qua ba mươi năm, bây giờ muốn xuống núi chém giết rồi.
Tán Tiên Địa Tiên muốn giết không phải loại bình thường , đều là những kẻ tội nghiệt quấn thân, Đại Ma Đầu đáng sợ có huyết quang trăm trượng. Tất nhiên Kỷ Ninh muốn chuẩn bị đầy đủ, để cho đệ Nhị Nguyên Thần đạt tới giai đoạn Phản Hư.
Kỳ thật trong ba mươi mốt năm, đệ Nhị Nguyên Thần cũng một mực tu luyện "Bắc Minh kinh", chẳng qua là "Bắc Minh kinh" lại là pháp môn do Đại La đạo tổ sáng chế, đệ Nhị Nguyên Thần khổ tu ba mươi mốt năm, vẫn như cũ dừng lại ở Nguyên Thần viên mãn, chưa từng đạt tới cực hạn! Nếu như lúc trước học công pháp Thủy Nguyên Chú của Hắc Bạch Học cung, về sau đạt tới Nguyên Thần viên mãn, tu luyện thêm ba mươi năm chắc có thể đột phá Phản Hư Địa Tiên rồi.
Dựa theo dự đoán, chậm rãi tu luyện không cần bất luận Linh Đan, nguyên dịch thể gì, tối thiểu nhất phải mất tám chín mươi năm mới có thể đạt tới Phản Hư tiền kỳ.
"Vèo."
Một bình ngọc bay ra, hạ xuống mặt đất phía trước, nắp bình tự động mở ra.
"May mắn ta có một nghìn vạn cân nguyên dịch thể." Tâm ý của hắc sắc đạo bào Kỷ Ninh khẽ động, một dòng nguyên dịch trực tiếp từ bình ngọc bay ra, vẻn vẹn to bằng ngón tay, lúc bay đến gần hắc sắc đạo bào Kỷ Ninh, xung quanh liền xuất hiện vòng xoáy vô hình.
Những thứ nguyên dịch thể này như thủy triều bay vào bên trong vòng xoáy rồi biến mất không thấy.
Ở bên trong Nhất Khí Nguyên Thủy châu của hắc sắc đạo bào Kỷ Ninh, là không gian Tử Phủ mênh mông, trong hải dương nguyên lực đang có một con Quy Xà lớn, trên lưng con Quy Xà có một ngọn lửa đang cháy, ngọn lửa này chính là Nguyên Hỏa!
"Oanh long long ... "
Hải dương Tử Phủ dậy sóng mãnh liệt, tinh hoa nguyên lực bay về phía không trung.
Trên bầu trời vô số vì sao hướng xuống bắn ra từng vầng sáng, tất cả đều hội tụ ở phía trên Quy Xà, trong lúc nhất thời Nguyên Hỏa trên lưng Quy Xà bùng cháy! Xùy xùy xùy ... Nguyên Hỏa cháy mãnh liệt, thậm chí Quy Xà còn phát ra thanh âm hi...ii..ii..
Mười vạn cân Nguyên dịch thể, hai mươi vạn cân, ba mươi vạn cân... không ngừng bị luyện hóa, cảnh giới càng cao, tốc độ luyện hóa cũng nhanh hơn.
Nguyên Hỏa càng ngày càng mãnh liệt.
Một hồi lâu sau...
"Tách"
Dường như có hạt giống chui từ dưới đất lên nẩy mầm, trên lưng Quy Xà, trong ngọn lửa nóng bỏng ngút trời lại có một đóa Kim Liên mảnh khảnh chập chờn sinh trưởng bên trên mai rùa.
Mai rùa giống như thổ nhưỡng.
Nguyên Hỏa giống như ánh mắt trời, hơi nước.
Kim Liên chập chờn, chậm rãi sinh trưởng.
Một cây Kim Liên vô cùng nhỏ bé, cùng Nguyên Hỏa ngập trời và Quy Xà to lớn bên cạnh, thế nhưng nguyên lực vờn quanh bên cạnh Kim Liên kia lại vô cùng tinh thuần, vượt xa nguyên lực lúc trước. Đồng thời toàn bộ con Quy Xà cực lớn cũng bắt đầu trở nên ảm đạm, đại lượng tinh hoa không ngừng hội tụ truyền vào cây Kim Liên, để cây Kim Liên chập chờn này không ngừng sinh trưởng, càng lúc càng lớn, mai rùa trên lưng Quy Xà cũng dần dần trở nên ảm đạm, đã không còn sáng bóng như trước.
"Phản Hư tiền kỳ rồi."
Thần hồn của đệ Nhị Nguyên Thần cũng từ Quy Xà tiến nhập vào chính giữa Kim Liên.
Bất kể là Địa Tiên, hay là Tán Tiên, Nguyên Thần đều là Kim Liên Nguyên Thần!
Muốn thành Thiên Tiên tiêu diêu tự tại, phải là Kim Liên Chi Hỏa!
"Tiếp tục!" Xung quanh hắc sắc đạo bào Kỷ Ninh quả thực là cái động không đáy, có bao nhiêu nguyên dịch thể đều bị hút vào.
Một hồi lâu, im lặng.
Hắc sắc đạo bào Kỷ Ninh chỉ một cái về phía xa, bình ngọc trên mặt đất lập tức được đóng lại.
"Tu luyện "Bắc Minh kinh", nguyên dịch tiêu hao quả thực kinh người. Tuy nhiên nguyên lực của mình so với Địa Tiên bình thường thì tinh thuần hơn một hai lần." Kỷ Ninh cũng không đau lòng, "Từ Nguyên Thần viên mãn đến Phản Hư hậu kỳ, tổng cộng tiêu hao hơn năm trăm vạn cân nguyên dịch thể! Trong cái chai này còn thừa lại hơn bốn trăm vạn cân, ừm, nên vì Bạch thúc, Tiểu Thanh chuẩn bị chút ít."
Sở dĩ tu luyện tới Phản Hư hậu kỳ lại dừng lại, là vì một khi đạt tới Phản Hư viên mãn, như vậy bất định lúc nào Thiên Kiếp cũng có thể đến.
"Nên đi hạ giới rồi."
"Oanh", cửa tĩnh thất mở ra, bản thể Kỷ Ninh đi ra ngoài.