Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 341: Bí ẩn chân chính của Cửu Chuyển Huyền Công


Cửu Chuyển Huyền Công vẫn còn nửa bộ sau?
 
Hàn Phong bị tin tức chấn động này làm cho bất ngờ không nói lên lời.
 
Lão giả thấy biểu tinh của Hàn Phong, biết hắn tất nhiên sẽ có dáng dấp như này, vì vậy nhàn nhạt nói:
 
- Không cần hoài nghi, năm đó giao tình giữa ta và Cổ Thanh rất sâu, sau khi hắn sáng tạo Cửu Chuyển Huyền Công, bởi vì thế nhân không hiểu mà cười nhạo, hắn dưới cơn nản lòng thoái chí liền tìm tới địa phương bí mật một mình tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công tới lúc thành công.
 
Nói đến đây, lão giả cũng không khỏi thở dài, lập tức nói tiếp:
 
- Thiên phú của Cổ Thanh xác thực rất tuyệt vời, dựa vào nghị lực của hắn, chỉ cần không tới trăm năm thời gian liền luyện Cửu Chuyển Huyền Công tới tứ chuyển, tuy rằng lãng phí thời gian nhưng Cổ Thanh cũng chứng minh được suy nghĩ của mình là chính xác, Cửu Chuyển Huyền Công xác thực có thể rèn luyện cường độ thân thể của võ giả. Ai ngờ, Cổ Thanh còn chưa hưng phấn được bao lâu, thế nhưng hắn lại cảm giác được đại nạn của mình buông xuống, rơi vào đường cùng, chỉ có thể buông tha việc tán công tu luyện.
 
Dừng lời, lão giả đột nhiên nhìn về phía Hàn Phong, trong mắt tràn ngập vẻ bất khả tư nghị nói:
 
- Nói đến, tiểu tử ngươi ngược lại đúng là một tên quái vật, năm đó Cổ Thanh cũng là một kỳ tài ngút trời, nhưng phải dùng tới thời gian trăm năm mới luyện Cửu Chuyển Huyền Công tới tầng thứ tư. Nhưng tiểu tử ngươi mới bao nhiêu năm đã luyện tới tầng cao nhất là Kim nguyên chi thể, thực sự làm cho người ta khó tin tưởng nổi, nếu như Cổ Thanh gặp được, chỉ sợ cũng phải giật mình không ngớt!
 
Đối với câu nói này của lão giả, Hàn Phong cũng đã nghe qua vô số người nói, ngược lại không có mấy phản ứng gì lạ, lúc này hắn đối với nửa bộ phía sau của Cửu Chuyển Huyền Công trong lời lão giả cảm thấy hết sức tò mò.
 
Hàn Phong đang rất nóng lòng muốn biết rõ chuyện này, vì vậy liền có chút giục nói:
 
- Sau đó thì sao? Nói nhiều như vậy tựa hồ không có liên hệ gì.
 
Lão giả nghe vậy, liền lập tức giải thích:
 
- Cổ Thanh sau khi buông tha tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công liền có chút nản lòng thoái chí, nhưng không biết có phải kiếp nạn buông xuống hay là vì hồi quang phản chiếu, không nghĩ tới trước đó vài ngày, dĩ nhiên lại có cảm ngộ, lĩnh ngộ Cửu Chuyển Huyền Công sâu hơn một tầng, từ đó sáng tạo ra nửa phần Cửa Chuyển Huyền Công còn lại mà thế nhân không biết tới.
 
Nếu như đổi lại là người khác, nghe được lời này lão giả nói, có lẽ cũng chẳng mấy bận tâm.
 
Dù sao, Cổ Thanh cho tới lúc chết cũng không thể chứng minh được Cửu Chuyển Huyền Công thực sự cường đại như chính hắn giới thiệu.
 
Ai cũng không muốn vì một công pháp chưa biết thật giả mà hủy đi công sức tu luyện của mình qua mấy trăm năm, thậm chí là mấy trăm năm sinh mệnh.
 
Tự nhiên đối với nửa phần còn lại của Cửu Chuyển Huyền Công càng không dậy nổi hứng thú.
 
Thế nhưng, Hàn Phong lại khác, hắn hiểu rõ công dụng của Cửu Chuyển Huyền Công, tin tưởng trên đại lục này ngoài Cổ Thanh đã chết, không còn ai hiểu rõ được bằng hắn.
 
Đương nhiên hắn cũng rõ ràng, lý luận năm đó Cổ Thanh sáng tạo ra Cửu Chuyển Huyền Công cũng không sai. Nhưng nếu như không có tình huống đặc thù của bản thân Hàn Phong, thì Cửu Chuyển Huyền Công sao có thể ngắn trong mấy năm đã luyện thành được.
 
Cho nên mới nói, chọn con đường này, chỉ có một mình Hàn Phong là người thích hợp nhất tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công, thậm chí so với người sáng tạo ra nó là Cổ Thanh còn thích hợp hơn.
 
Cũng chính bởi vậy, nửa bộ còn lại của Cửu Chuyển Huyền Công đối với Hàn Phong có lực hấp dẫn cực lớn.
 
Hơn nữa, theo lời lão giả nói lúc trước, nửa bộ Cửu Chuyển Huyền Công còn lại có thể giúp hắn khôi phục lại thân thể với toàn bộ kinh mạch bị đứt đoạn, hắn tự nhiên sẽ không buông tha cơ hội tốt như vậy.
 
Hắn biết rõ, chỉ khi hắn khôi phục lại lực lượng, bọn họ mới có thể rời khỏi nơi này. Bằng không, phỏng chừng cả đời này bọn họ sẽ trở thành hàng xóm của lão giả này cũng nên.
 
Thấy lão giả nói xong, Hàn Phong liền vội vã mở miệng nói:
 
- Đã như vậy, xin tiền bối truyền lại nửa cuối bộ Cửu Chuyển Huyền Công cho tại hạ, tại hạ xin vạn phẩm cảm tạ.
 
Lão giả nhìn Hàn Phong nóng ruột như vậy, ngược lại cũng hiểu rõ nguyên nhân, nhàn nhạt nói:
 
- Kỳ thực, đối với nửa sau bộ Cửu Chuyển Huyền Công mà nói đơn giản hơn rất nhiều, cũng không phải liên tục tán công rồi trùng tu như bộ trước nữa.
 
Kế tiếp, Hàn Phong từ trong miệng lão giả biết được phương pháp tu luyện của nửa sau bộ Cửu Chuyển Huyền Công.
 
Nghe xong, trên mặt Hàn Phong cũng tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng, cộng thêm nội dung nửa bộ đầu tiên hắn có được qua hồi ức từ kiếp trước, đối với vị Cổ Thanh này, trong lòng càng phát ra tia bội phục không ngớt.
 
Cũng không biết Cổ Thanh suy nghĩ thế nào, cư nhiên lại có thể nghĩ ra được một bộ công pháp như thiên mã hành không này.
 
Mà chính theo lời lão giả nói, phương pháp tu luyện nửa phần còn lại của bộ Cửu Chuyển Huyền Công so với bộ trước Hàn Phong tu luyện mà nói, xác thực đơn giản hơn rất nhiều.
 
Chỉ cần đơn giản vận dụng khẩu quyết, sau đó quan một đoạn ngắn thời gian bế quan liền có thể tu luyện hoàn thành.
 
Chẳng qua Hàn Phong đồng dạng có thể hiểu rõ, nửa bộ sau của Cửu Chuyển Huyền Công mặc dù không có phức tạp, yêu cầu liên tục tán công rồi trung tu như bộ trước, nhưng độ phiêu lưu ngược lại còn cao hơn gấp mấy lần.
 
Nói cách khác, Hàn Phong chỉ cần hơi chút vô ý, Hắn sẽ không thể luyện thành Cửu Chuyển Huyền Công, thậm chí còn có thể mất đi tính mạng.
 
Nhất là, thân thể hắn hiện tại còn đang thụ thương, mức độ phiêu lưu lại tăng thêm một phần.
 
Về phần lão giả nói nắm chắc bảy phần thành công, Hàn Phong căn bản không tin là thật.
 
Kỳ thực nguyên lý tu luyện nửa bộ sau Cửu Chuyển Huyền Công rất đơn giản, nhưng nghĩ ra được nó lại không phải chuyện dễ dàng.
 
Căn cứ theo lời Cổ Thanh, bởi vì nửa bộ trên Cửu Chuyển Huyền Công chú trọng việc dùng đấu khí cường hóa cường độ thân thể.
 
Mà dựa theo hắn thôi diễn, thân thể một người chỉ cần trải qua chín lần đấu khí Thiên giai rèn luyện là có thể đạt tới một trình độ khó có thể tưởng tượng được, Cổ Thanh đặt tên cho cảnh giới đó là Kim nguyên chi thể.
 
Cũng chính là cảnh giới hiện tại Hàn Phong đạt được.
 
Một khi thân thể đạt tới Kim nguyên chi thể liền đủ để chống lại đấu khí Thiên giai đả kích. Năm đó Cổ Thanh cho rằng, tới đây cũng đủ chứng minh được suy đoán của hắn là chính xác.
 
Về phần nửa sau bộ Cửu Chuyển Huyền Công, Cổ Thanh lại căn cứ vào Cửu Chuyển Huyền Công tầng thứ tư do hắn luyện thành, từ đó cảm ngộ rồi sáng tạo ra.
 
Nguyên lai, theo nghiên cứu của Cổ Thanh, hắn cũng phát hiện ra, sau mỗi lần tán công rèn luyện, đấu khí Thiên giai cũng không có hoàn toàn biến mất mà có hơn phân nửa năng lượng còn lưu lại trong cơ thể.
 
Nhưng mặc dù là vậy cũng không thể khống chế được những năng lượng này.
 
Thế nên Cổ Thanh lập tức nảy sinh một suy nghĩ kỳ lạ, tuy rằng suy nghĩ này rất khó tưởng tượng được.
 
Giả thiết có người luyện thành tầng thứ chín Cửu Chuyển Huyền Công, cũng chính là Kim nguyên chi thể, sau đó liền không cần những năng lượng này cường hóa thân thể nữa.
 
Như vậy những năng lượng này ở trong cơ thể chẳng phải là rất lãng phí sao.
 
Thế nên Cổ Thanh liền nghiên cứu ra một phương pháp, nỗ lực kích phát những năng lượng dư thừa trong cơ thể ra ngoài, một lần nữa tu luyện rồi hấp thu chuyển hóa thành thứ có thể sử dụng.
 
Phải biết rằng, Hàn Phong trước đó đã tán công chín lần, chín lần đều là đấu khí Thiên giai, nếu như toàn bộ được tích lũy lại sẽ là một tồn tại hết sức kinh khủng.
 
Mặc dù chỉ còn lại một nửa, thế nhưng cũng đủ khiến người ta không dám nghĩ tới rồi.
 
Hàn Phong thoáng tính qua, nếu đúng như lời Cổ Thanh nói, Hàn Phong có thể hấp thu rồi dung hợp toàn bộ những lực lượng này.
 
Như vậy thực lực của hắn sẽ có một bước nhảy vọt cực lớn.
 
Về phần có thể đạt tới trình độ nào, Hàn Phong cũng không thể đánh giá.
 
Nghĩ đến đây, trái tim Hàn Phong không khỏi đập loạn.
 
Chẳng qua lập tức hắn lại nghĩ tới những phiêu lưu cần trải qua để hoàn thành bước chuyển hóa này.
 
Ngay cả Cổ Thanh sau khi sáng tạo thành nửa sau bộ Cửu Chuyển Huyền Công cũng phải cảm thán bộ công pháp này quá mức bá đạo, quá mức nguy hiểm.
 
Có thể nói, muốn luyện thành Cửu Chuyển Huyền Công, cần phải trải qua nguy hiểm như cửu tử nhất sinh.
 
Cũng không kỳ quá, phải biết qua chín lần tán công, lực lượng lưu lại sẽ kinh khủng tới mức nào, nếu toàn bộ những năng lượng này cùng lúc dồn vào cơ thể một người, chỉ cần hơi vô ý liền dẫn tới bạo thể mà chết.
 
Đồng thời, khi cỗ năng lượng khổng lồ này tiến vào cơ thể sẽ dẫn tới thống khổ rất khó tưởng tượng được.
 
Loại trình độ xé rách, phá hủy toàn bộ kinh mạch trong cơ thể xa xa vượt qua mức chịu đựng của con người.
 
Chỉ một thoáng không kiên định, rất có khả năng chưa kịp hoàn thành hấp thu năng lượng đã chịu không nổi dằn vặt mà chết ngất đi.
 
Mà một khi mất đi ý thức, cỗ năng lượng khổng lồ này sẽ không chút khách khí, triệt để phá hủy thân thể người tu luyện, trực tiếp giết chết hắn.
 
Sau khi nghe lão giả thuật lại toàn bộ, Hàn Phong liền cúi thấp đầu, cũng không nói lời nào, trong đầu không ngừng tự hỏi.
 
Ngược lại, Đường Vũ Nhu ở một bên, sau khi nghe lão giả giới thiệu xong, đói với công pháp có tính nguy hiểm như vậy cảm thấy khiếp sợ vô cùng.
 
Nàng tuyệt không muốn cho Hàn Phong chấp nhận nhiều mạo hiểm như vậy để thử nghiệm một công pháp còn chưa được chứng thực.
 
Vạn nhất không may, Hàn Phong cũng vì vậy mà mất mạng.
 
Đường Vũ Nhu tình nguyện để hai người vĩnh viễn không thể rời khỏi đây cũng không muốn thấy Hàn Phong chết ngay trước mắt nàng.
 
Chẳng qua, Đường Vũ Nhu cũng hiểu rõ, chỉ có thể để Hàn Phong tự mình quyết định, nàng sẽ không nói gì làm hắn do dự.
 
Hàn Phong sau một hồi lâu cúi đầu tự hỏi, một lần nữa ngẩng đầu lên, hai mắt kiên định nhìn tới lão giả.
 
Lão giả trông thấy biểu tình này của Hàn Phong, cũng có chút tán thưởng nhìn hắn một cái, sau lập tức cất giọng nhàn nhạt:
 
- Quyết định rồi chứ?
 
- Đúng vậy!
 
Hàn Phong gật đầu, đáp lời ngắn gọn nhưng rất có lực.
 
Chẳng qua, Đường Vũ Nhu ở phía sau hắn, nghe tới Hàn Phong trả lời như vậy, nội tâm cũng nhịn không được hơi run lên, có điều nàng vẫn cắn răng kìm nén xung động, hai mắt chăm chú nhìn lên bóng lưng Hàn Phong.
 
- Tốt! Tiểu tử ngươi ngược lại khiến ta phải thay đổi cách nhìn, bất quá thời gian hôm nay còn lại không nhiều, chờ tới lần sau ta xuất hiện sẽ nói cho ngươi biết công pháp hoàn chỉnh.
 
Lão giả cau mày nói.
 
Lập tức, giống như nghiệm chứng lời nói của lão, thân ảnh lão lại giống như những lần trước theo một cái vặn vẹo bất quy tắc giữa không gian để rồi biến mất không còn thấy đâu nữa.
 
Thấy lão giả rời đi, Hàn Phong tựa hồ vẫn còn chìm đắm trong hồi ức trước đây.
 
Thẳng đến khi Đường Vũ Nhu ở phía sau nhịn không được, cuối cùng hắng giọng một tiếng, lúc này Hàn Phong mới xoay người lại nhìn nàng.
 

 
Lúc lão giả một lần nữa xuất hiện đã là năm ngày sau đó. Trong thời gian năm ngày này Hàn Phong lại một lần nữa hiểu rõ cấu tạo thân thể mình.
 
Cẩn thận cảm thụ năng lượng Thiên giai tiềm tàng trong cơ thể hắn theo như lời lão giả nói.
 
Năm ngày toàn tâm nghiên cứu, Hàn Phong rốt cuộc cũng phát hiện sự tồn tại cỗ năng lượng này, khiến Hàn Phong kinh ngạc không ngớt chính là, những năng lượng này dĩ nhiên trải rộng khắp toàn thân hắn, nhưng hắn lại chẳng bao giờ phát hiện ra sự tồn tại của chúng.
 
Cũng không biết lúc trước Cổ Thanh làm thế nào mới phát hiện ra điều này, nghĩ tới đây Hàn Phong cũng hơi mặc cảm.
 
Trong năm ngày này, Đường Vũ Nhu cũng từng nỗ lực muốn khuyên giải Hàn Phong, mong hắn buông tha công pháp mạo hiểm này, thế nhưng mỗi lần nói ra gần tới miệng lại không thể toát ra thành lời.
 
Ngược lại, Hàn Phong thấy nàng khác thường liền đoán được trong lòng nàng đang lo lắng, vì vậy cũng mở miệng an ủi khuyên giải một lúc lâu.
 
Dù sao, nếu như hắn không thể khôi phục lại lực lượng, đời này bọn họ định trước không thể rời khỏi nơi này.
 
Đây là chuyện Hàn Phong không thể dễ dàng tha thứ, ở bên ngoài còn nhiều thứ lo lắng như vậy, hắn định trước không có khả năng mãi lưu tại chốn này.
 
Đường Vũ Nhu tự nhiên rõ ràng lời Hàn Phong, vì vậy mấy ngày nay nàng cũng im lặng không nhắc tới chuyện này nữa. Nhìn hàn Phong dựa theo lời lão giả nói, không ngừng tìm hiểu thân thể chính mình, nàng cũng lẳng lặng ngồi một bên, chăm chú theo dõi Hàn Phong, tới cuồi cùng lại có chút ngây dại.
 
Lại một trận cuồng phong thổi tới, giống như mọi lần, lão giả lền xuất hiện trước mặt Hàn Phong và Đường Vũ Nhu.
 
Thoáng quan sát Hàn Phong, lão giả liền gật đầu, cũng không nói nhiều, trực tiếp hỏi;
 
- Chuẩn bị xong chưa?
 
- Rồi! Chúng ta bắt đầu đi.
 
Hàn Phong ngắn gọn đáp.
 
Nghe vậy, lão giả cũng không chậm trễ, trực tiếp truyền lại nửa bộ sau Cửu Chuyển Huyền Công, mỗi câu mỗi chữ đều nói cho Hàn Phong.
 
Sau một lát, cuối cùng Hàn Phong cũng ghi tạc trọn vẹn cả bộ Cửu Chuyển Huyền Công trong đầu, đồng thời cẩn thận nhắc lại một lượt.
 
Mà lúc này, lão giả cũng mở miệng nói:
 
- Nếu như ngươi có thể luyện thành nửa bộ Cửu Chuyển Huyền Công còn lại, không chỉ có thể trọng tố kinh mạch bị đứt đoạn trong cơ thể mà đấu khí cũng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, đến lúc đó ta sẽ nói cho ngươi biết phương pháp rời khỏi Vạn Tượng Trận.
 
Hàn Phong nghe vậy cũng gật đầu.
 
Lập tức, Hàn Phong đột nhiên nhớ ra điều gì đó, nhìn sang lão giả hỏi:
 
- Tiền bối, vì sao nơi này cứ tới buổi tối xung quanh lại xuất hiện gió lạnh thấu xương như vậy?
 
Đường Vũ Nhu phía sau nghe được câu này của Hàn Phong, trong lòng biết được hắn đang lo lắng cho mình, không khỏi ấm áp một trận.
 
Mà lão giả nghe được Hàn Phong hỏi vậy, đầu tiên là sửng sốt, sau lập tức kịp phản ứng, không khỏi trêu tức nói;
 
- Ngươi đang lo lắng cho nữ oa nhi này?
 
Không đợi Hàn Phong trả lời, lão giả lắc đầu, như cố thuyết phục mình nói:
 
- Quên đi, xem ngươi là hậu nhân của Trữ Băng, ta sẽ truyền cho ngươi một bộ khẩu quyết có thể giúp ngươi chống lại âm khí nơi này, cứ như vậy ngươi không phải mỗi đêm đều bị tiểu tử này chiếm tiện nghi nữa.
 
Nghe được lão giả nói, sắc mặt Đường Vũ Nhu hóa thành một mảnh phiếm hồng.
 
Mà Hàn Phong lại có chút xấu hổ, hắn cũng không nghĩ tới, lão giả này dĩ nhiên cũng biết chuyện của bọn họ.
 
Không để ý tới phản ứng của hai người, lão giả liền truyền cho Đường Vũ Nhu một bộ khẩu quyết đơn giản.
 
Khẩu quyết này cũng không khó, Đường Vũ Nhu chỉ nghe hai lần là có thể nhớ kỹ.
 
Tiếp theo, lão giả thấy mọi việc xong xuôi, cũng không dừng lại lâu, chẳng qua nhàn nhạt nói một câu:
 
- Đợi lực lượng của ngươi khôi phục, ta sẽ lại tới tìm ngươi!
 
Dứt lời, lão giả liền một lần nữa tiêu thất không thấy.
 
Đợi cho lão giả tiêu thấy, Hàn Phong liền quay sang Đường Vũ Nhu nói:
 
- Việc này không nên chậm trễ, ta sẽ bắt đầu tu luyện công pháp này, tranh thủ sớm ngày rời khỏi nơi đây.
 
Đường Vũ Nhu nhìn Hàn Phong, cũng không nói gì, chỉ đơn giản gật đầu.
 
Kế tiếp. Hàn Phong tự nhiên đi tìm một chỗ sạch sẽ, án chiêu theo nửa bộ Cửu Chuyển Huyền Công vừa có được, bắt đầu tu luyện.
 
Mà Đường Vũ Nhu bên cạnh lại thay hắn hộ pháp, tuy rằng trong sơn cốc này cũng không có bất luận chút nguy hiểm nào, nhưng Đường Vũ Nhu vẫn kiên trì với ý nguyện của mình.
 
HIDE
 
Cửu Chuyển Huyền Công vẫn còn nửa bộ sau?
 
Hàn Phong bị tin tức chấn động này làm cho bất ngờ không nói lên lời.
 
Lão giả thấy biểu tinh của Hàn Phong, biết hắn tất nhiên sẽ có dáng dấp như này, vì vậy nhàn nhạt nói:
 
- Không cần hoài nghi, năm đó giao tình giữa ta và Cổ Thanh rất sâu, sau khi hắn sáng tạo Cửu Chuyển Huyền Công, bởi vì thế nhân không hiểu mà cười nhạo, hắn dưới cơn nản lòng thoái chí liền tìm tới địa phương bí mật một mình tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công tới lúc thành công.
 
Nói đến đây, lão giả cũng không khỏi thở dài, lập tức nói tiếp:
 
- Thiên phú của Cổ Thanh xác thực rất tuyệt vời, dựa vào nghị lực của hắn, chỉ cần không tới trăm năm thời gian liền luyện Cửu Chuyển Huyền Công tới tứ chuyển, tuy rằng lãng phí thời gian nhưng Cổ Thanh cũng chứng minh được suy nghĩ của mình là chính xác, Cửu Chuyển Huyền Công xác thực có thể rèn luyện cường độ thân thể của võ giả. Ai ngờ, Cổ Thanh còn chưa hưng phấn được bao lâu, thế nhưng hắn lại cảm giác được đại nạn của mình buông xuống, rơi vào đường cùng, chỉ có thể buông tha việc tán công tu luyện.
 
Dừng lời, lão giả đột nhiên nhìn về phía Hàn Phong, trong mắt tràn ngập vẻ bất khả tư nghị nói:
 
- Nói đến, tiểu tử ngươi ngược lại đúng là một tên quái vật, năm đó Cổ Thanh cũng là một kỳ tài ngút trời, nhưng phải dùng tới thời gian trăm năm mới luyện Cửu Chuyển Huyền Công tới tầng thứ tư. Nhưng tiểu tử ngươi mới bao nhiêu năm đã luyện tới tầng cao nhất là Kim nguyên chi thể, thực sự làm cho người ta khó tin tưởng nổi, nếu như Cổ Thanh gặp được, chỉ sợ cũng phải giật mình không ngớt!
 
Đối với câu nói này của lão giả, Hàn Phong cũng đã nghe qua vô số người nói, ngược lại không có mấy phản ứng gì lạ, lúc này hắn đối với nửa bộ phía sau của Cửu Chuyển Huyền Công trong lời lão giả cảm thấy hết sức tò mò.
 
Hàn Phong đang rất nóng lòng muốn biết rõ chuyện này, vì vậy liền có chút giục nói:
 
- Sau đó thì sao? Nói nhiều như vậy tựa hồ không có liên hệ gì.
 
Lão giả nghe vậy, liền lập tức giải thích:
 
- Cổ Thanh sau khi buông tha tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công liền có chút nản lòng thoái chí, nhưng không biết có phải kiếp nạn buông xuống hay là vì hồi quang phản chiếu, không nghĩ tới trước đó vài ngày, dĩ nhiên lại có cảm ngộ, lĩnh ngộ Cửu Chuyển Huyền Công sâu hơn một tầng, từ đó sáng tạo ra nửa phần Cửa Chuyển Huyền Công còn lại mà thế nhân không biết tới.
 
Nếu như đổi lại là người khác, nghe được lời này lão giả nói, có lẽ cũng chẳng mấy bận tâm.
 
Dù sao, Cổ Thanh cho tới lúc chết cũng không thể chứng minh được Cửu Chuyển Huyền Công thực sự cường đại như chính hắn giới thiệu.
 
Ai cũng không muốn vì một công pháp chưa biết thật giả mà hủy đi công sức tu luyện của mình qua mấy trăm năm, thậm chí là mấy trăm năm sinh mệnh.
 
Tự nhiên đối với nửa phần còn lại của Cửu Chuyển Huyền Công càng không dậy nổi hứng thú.
 
Thế nhưng, Hàn Phong lại khác, hắn hiểu rõ công dụng của Cửu Chuyển Huyền Công, tin tưởng trên đại lục này ngoài Cổ Thanh đã chết, không còn ai hiểu rõ được bằng hắn.
 
Đương nhiên hắn cũng rõ ràng, lý luận năm đó Cổ Thanh sáng tạo ra Cửu Chuyển Huyền Công cũng không sai. Nhưng nếu như không có tình huống đặc thù của bản thân Hàn Phong, thì Cửu Chuyển Huyền Công sao có thể ngắn trong mấy năm đã luyện thành được.
 
Cho nên mới nói, chọn con đường này, chỉ có một mình Hàn Phong là người thích hợp nhất tu luyện Cửu Chuyển Huyền Công, thậm chí so với người sáng tạo ra nó là Cổ Thanh còn thích hợp hơn.
 
Cũng chính bởi vậy, nửa bộ còn lại của Cửu Chuyển Huyền Công đối với Hàn Phong có lực hấp dẫn cực lớn.
 
Hơn nữa, theo lời lão giả nói lúc trước, nửa bộ Cửu Chuyển Huyền Công còn lại có thể giúp hắn khôi phục lại thân thể với toàn bộ kinh mạch bị đứt đoạn, hắn tự nhiên sẽ không buông tha cơ hội tốt như vậy.
 
Hắn biết rõ, chỉ khi hắn khôi phục lại lực lượng, bọn họ mới có thể rời khỏi nơi này. Bằng không, phỏng chừng cả đời này bọn họ sẽ trở thành hàng xóm của lão giả này cũng nên.
 
Thấy lão giả nói xong, Hàn Phong liền vội vã mở miệng nói:
 
- Đã như vậy, xin tiền bối truyền lại nửa cuối bộ Cửu Chuyển Huyền Công cho tại hạ, tại hạ xin vạn phẩm cảm tạ.
 
Lão giả nhìn Hàn Phong nóng ruột như vậy, ngược lại cũng hiểu rõ nguyên nhân, nhàn nhạt nói:
 
- Kỳ thực, đối với nửa sau bộ Cửu Chuyển Huyền Công mà nói đơn giản hơn rất nhiều, cũng không phải liên tục tán công rồi trùng tu như bộ trước nữa.
 
Kế tiếp, Hàn Phong từ trong miệng lão giả biết được phương pháp tu luyện của nửa sau bộ Cửu Chuyển Huyền Công.
 
Nghe xong, trên mặt Hàn Phong cũng tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng, cộng thêm nội dung nửa bộ đầu tiên hắn có được qua hồi ức từ kiếp trước, đối với vị Cổ Thanh này, trong lòng càng phát ra tia bội phục không ngớt.
 
Cũng không biết Cổ Thanh suy nghĩ thế nào, cư nhiên lại có thể nghĩ ra được một bộ công pháp như thiên mã hành không này.
 
Mà chính theo lời lão giả nói, phương pháp tu luyện nửa phần còn lại của bộ Cửu Chuyển Huyền Công so với bộ trước Hàn Phong tu luyện mà nói, xác thực đơn giản hơn rất nhiều.
 
Chỉ cần đơn giản vận dụng khẩu quyết, sau đó quan một đoạn ngắn thời gian bế quan liền có thể tu luyện hoàn thành.
 
Chẳng qua Hàn Phong đồng dạng có thể hiểu rõ, nửa bộ sau của Cửu Chuyển Huyền Công mặc dù không có phức tạp, yêu cầu liên tục tán công rồi trung tu như bộ trước, nhưng độ phiêu lưu ngược lại còn cao hơn gấp mấy lần.
 
Nói cách khác, Hàn Phong chỉ cần hơi chút vô ý, Hắn sẽ không thể luyện thành Cửu Chuyển Huyền Công, thậm chí còn có thể mất đi tính mạng.
 
Nhất là, thân thể hắn hiện tại còn đang thụ thương, mức độ phiêu lưu lại tăng thêm một phần.
 
Về phần lão giả nói nắm chắc bảy phần thành công, Hàn Phong căn bản không tin là thật.
 
Kỳ thực nguyên lý tu luyện nửa bộ sau Cửu Chuyển Huyền Công rất đơn giản, nhưng nghĩ ra được nó lại không phải chuyện dễ dàng.
 
Căn cứ theo lời Cổ Thanh, bởi vì nửa bộ trên Cửu Chuyển Huyền Công chú trọng việc dùng đấu khí cường hóa cường độ thân thể.
 
Mà dựa theo hắn thôi diễn, thân thể một người chỉ cần trải qua chín lần đấu khí Thiên giai rèn luyện là có thể đạt tới một trình độ khó có thể tưởng tượng được, Cổ Thanh đặt tên cho cảnh giới đó là Kim nguyên chi thể.
 
Cũng chính là cảnh giới hiện tại Hàn Phong đạt được.
 
Một khi thân thể đạt tới Kim nguyên chi thể liền đủ để chống lại đấu khí Thiên giai đả kích. Năm đó Cổ Thanh cho rằng, tới đây cũng đủ chứng minh được suy đoán của hắn là chính xác.
 
Về phần nửa sau bộ Cửu Chuyển Huyền Công, Cổ Thanh lại căn cứ vào Cửu Chuyển Huyền Công tầng thứ tư do hắn luyện thành, từ đó cảm ngộ rồi sáng tạo ra.
 
Nguyên lai, theo nghiên cứu của Cổ Thanh, hắn cũng phát hiện ra, sau mỗi lần tán công rèn luyện, đấu khí Thiên giai cũng không có hoàn toàn biến mất mà có hơn phân nửa năng lượng còn lưu lại trong cơ thể.
 
Nhưng mặc dù là vậy cũng không thể khống chế được những năng lượng này.
 
Thế nên Cổ Thanh lập tức nảy sinh một suy nghĩ kỳ lạ, tuy rằng suy nghĩ này rất khó tưởng tượng được.
 
Giả thiết có người luyện thành tầng thứ chín Cửu Chuyển Huyền Công, cũng chính là Kim nguyên chi thể, sau đó liền không cần những năng lượng này cường hóa thân thể nữa.
 
Như vậy những năng lượng này ở trong cơ thể chẳng phải là rất lãng phí sao.
 
Thế nên Cổ Thanh liền nghiên cứu ra một phương pháp, nỗ lực kích phát những năng lượng dư thừa trong cơ thể ra ngoài, một lần nữa tu luyện rồi hấp thu chuyển hóa thành thứ có thể sử dụng.
 
Phải biết rằng, Hàn Phong trước đó đã tán công chín lần, chín lần đều là đấu khí Thiên giai, nếu như toàn bộ được tích lũy lại sẽ là một tồn tại hết sức kinh khủng.
 
Mặc dù chỉ còn lại một nửa, thế nhưng cũng đủ khiến người ta không dám nghĩ tới rồi.
 
Hàn Phong thoáng tính qua, nếu đúng như lời Cổ Thanh nói, Hàn Phong có thể hấp thu rồi dung hợp toàn bộ những lực lượng này.
 
Như vậy thực lực của hắn sẽ có một bước nhảy vọt cực lớn.
 
Về phần có thể đạt tới trình độ nào, Hàn Phong cũng không thể đánh giá.
 
Nghĩ đến đây, trái tim Hàn Phong không khỏi đập loạn.
 
Chẳng qua lập tức hắn lại nghĩ tới những phiêu lưu cần trải qua để hoàn thành bước chuyển hóa này.
 
Ngay cả Cổ Thanh sau khi sáng tạo thành nửa sau bộ Cửu Chuyển Huyền Công cũng phải cảm thán bộ công pháp này quá mức bá đạo, quá mức nguy hiểm.
 
Có thể nói, muốn luyện thành Cửu Chuyển Huyền Công, cần phải trải qua nguy hiểm như cửu tử nhất sinh.
 
Cũng không kỳ quá, phải biết qua chín lần tán công, lực lượng lưu lại sẽ kinh khủng tới mức nào, nếu toàn bộ những năng lượng này cùng lúc dồn vào cơ thể một người, chỉ cần hơi vô ý liền dẫn tới bạo thể mà chết.
 
Đồng thời, khi cỗ năng lượng khổng lồ này tiến vào cơ thể sẽ dẫn tới thống khổ rất khó tưởng tượng được.
 
Loại trình độ xé rách, phá hủy toàn bộ kinh mạch trong cơ thể xa xa vượt qua mức chịu đựng của con người.
 
Chỉ một thoáng không kiên định, rất có khả năng chưa kịp hoàn thành hấp thu năng lượng đã chịu không nổi dằn vặt mà chết ngất đi.
 
Mà một khi mất đi ý thức, cỗ năng lượng khổng lồ này sẽ không chút khách khí, triệt để phá hủy thân thể người tu luyện, trực tiếp giết chết hắn.
 
Sau khi nghe lão giả thuật lại toàn bộ, Hàn Phong liền cúi thấp đầu, cũng không nói lời nào, trong đầu không ngừng tự hỏi.
 
Ngược lại, Đường Vũ Nhu ở một bên, sau khi nghe lão giả giới thiệu xong, đói với công pháp có tính nguy hiểm như vậy cảm thấy khiếp sợ vô cùng.
 
Nàng tuyệt không muốn cho Hàn Phong chấp nhận nhiều mạo hiểm như vậy để thử nghiệm một công pháp còn chưa được chứng thực.
 
Vạn nhất không may, Hàn Phong cũng vì vậy mà mất mạng.
 
Đường Vũ Nhu tình nguyện để hai người vĩnh viễn không thể rời khỏi đây cũng không muốn thấy Hàn Phong chết ngay trước mắt nàng.
 
Chẳng qua, Đường Vũ Nhu cũng hiểu rõ, chỉ có thể để Hàn Phong tự mình quyết định, nàng sẽ không nói gì làm hắn do dự.
 
Hàn Phong sau một hồi lâu cúi đầu tự hỏi, một lần nữa ngẩng đầu lên, hai mắt kiên định nhìn tới lão giả.
 
Lão giả trông thấy biểu tình này của Hàn Phong, cũng có chút tán thưởng nhìn hắn một cái, sau lập tức cất giọng nhàn nhạt:
 
- Quyết định rồi chứ?
 
- Đúng vậy!
 
Hàn Phong gật đầu, đáp lời ngắn gọn nhưng rất có lực.
 
Chẳng qua, Đường Vũ Nhu ở phía sau hắn, nghe tới Hàn Phong trả lời như vậy, nội tâm cũng nhịn không được hơi run lên, có điều nàng vẫn cắn răng kìm nén xung động, hai mắt chăm chú nhìn lên bóng lưng Hàn Phong.
 
- Tốt! Tiểu tử ngươi ngược lại khiến ta phải thay đổi cách nhìn, bất quá thời gian hôm nay còn lại không nhiều, chờ tới lần sau ta xuất hiện sẽ nói cho ngươi biết công pháp hoàn chỉnh.
 
Lão giả cau mày nói.
 
Lập tức, giống như nghiệm chứng lời nói của lão, thân ảnh lão lại giống như những lần trước theo một cái vặn vẹo bất quy tắc giữa không gian để rồi biến mất không còn thấy đâu nữa.
 
Thấy lão giả rời đi, Hàn Phong tựa hồ vẫn còn chìm đắm trong hồi ức trước đây.
 
Thẳng đến khi Đường Vũ Nhu ở phía sau nhịn không được, cuối cùng hắng giọng một tiếng, lúc này Hàn Phong mới xoay người lại nhìn nàng.
 

 
Lúc lão giả một lần nữa xuất hiện đã là năm ngày sau đó. Trong thời gian năm ngày này Hàn Phong lại một lần nữa hiểu rõ cấu tạo thân thể mình.
 
Cẩn thận cảm thụ năng lượng Thiên giai tiềm tàng trong cơ thể hắn theo như lời lão giả nói.
 
Năm ngày toàn tâm nghiên cứu, Hàn Phong rốt cuộc cũng phát hiện sự tồn tại cỗ năng lượng này, khiến Hàn Phong kinh ngạc không ngớt chính là, những năng lượng này dĩ nhiên trải rộng khắp toàn thân hắn, nhưng hắn lại chẳng bao giờ phát hiện ra sự tồn tại của chúng.
 
Cũng không biết lúc trước Cổ Thanh làm thế nào mới phát hiện ra điều này, nghĩ tới đây Hàn Phong cũng hơi mặc cảm.
 
Trong năm ngày này, Đường Vũ Nhu cũng từng nỗ lực muốn khuyên giải Hàn Phong, mong hắn buông tha công pháp mạo hiểm này, thế nhưng mỗi lần nói ra gần tới miệng lại không thể toát ra thành lời.
 
Ngược lại, Hàn Phong thấy nàng khác thường liền đoán được trong lòng nàng đang lo lắng, vì vậy cũng mở miệng an ủi khuyên giải một lúc lâu.
 
Dù sao, nếu như hắn không thể khôi phục lại lực lượng, đời này bọn họ định trước không thể rời khỏi nơi này.
 
Đây là chuyện Hàn Phong không thể dễ dàng tha thứ, ở bên ngoài còn nhiều thứ lo lắng như vậy, hắn định trước không có khả năng mãi lưu tại chốn này.
 
Đường Vũ Nhu tự nhiên rõ ràng lời Hàn Phong, vì vậy mấy ngày nay nàng cũng im lặng không nhắc tới chuyện này nữa. Nhìn hàn Phong dựa theo lời lão giả nói, không ngừng tìm hiểu thân thể chính mình, nàng cũng lẳng lặng ngồi một bên, chăm chú theo dõi Hàn Phong, tới cuồi cùng lại có chút ngây dại.
 
Lại một trận cuồng phong thổi tới, giống như mọi lần, lão giả lền xuất hiện trước mặt Hàn Phong và Đường Vũ Nhu.
 
Thoáng quan sát Hàn Phong, lão giả liền gật đầu, cũng không nói nhiều, trực tiếp hỏi;
 
- Chuẩn bị xong chưa?
 
- Rồi! Chúng ta bắt đầu đi.
 
Hàn Phong ngắn gọn đáp.
 
Nghe vậy, lão giả cũng không chậm trễ, trực tiếp truyền lại nửa bộ sau Cửu Chuyển Huyền Công, mỗi câu mỗi chữ đều nói cho Hàn Phong.
 
Sau một lát, cuối cùng Hàn Phong cũng ghi tạc trọn vẹn cả bộ Cửu Chuyển Huyền Công trong đầu, đồng thời cẩn thận nhắc lại một lượt.
 
Mà lúc này, lão giả cũng mở miệng nói:
 
- Nếu như ngươi có thể luyện thành nửa bộ Cửu Chuyển Huyền Công còn lại, không chỉ có thể trọng tố kinh mạch bị đứt đoạn trong cơ thể mà đấu khí cũng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, đến lúc đó ta sẽ nói cho ngươi biết phương pháp rời khỏi Vạn Tượng Trận.
 
Hàn Phong nghe vậy cũng gật đầu.
 
Lập tức, Hàn Phong đột nhiên nhớ ra điều gì đó, nhìn sang lão giả hỏi:
 
- Tiền bối, vì sao nơi này cứ tới buổi tối xung quanh lại xuất hiện gió lạnh thấu xương như vậy?
 
Đường Vũ Nhu phía sau nghe được câu này của Hàn Phong, trong lòng biết được hắn đang lo lắng cho mình, không khỏi ấm áp một trận.
 
Mà lão giả nghe được Hàn Phong hỏi vậy, đầu tiên là sửng sốt, sau lập tức kịp phản ứng, không khỏi trêu tức nói;
 
- Ngươi đang lo lắng cho nữ oa nhi này?
 
Không đợi Hàn Phong trả lời, lão giả lắc đầu, như cố thuyết phục mình nói:
 
- Quên đi, xem ngươi là hậu nhân của Trữ Băng, ta sẽ truyền cho ngươi một bộ khẩu quyết có thể giúp ngươi chống lại âm khí nơi này, cứ như vậy ngươi không phải mỗi đêm đều bị tiểu tử này chiếm tiện nghi nữa.
 
Nghe được lão giả nói, sắc mặt Đường Vũ Nhu hóa thành một mảnh phiếm hồng.
 
Mà Hàn Phong lại có chút xấu hổ, hắn cũng không nghĩ tới, lão giả này dĩ nhiên cũng biết chuyện của bọn họ.
 
Không để ý tới phản ứng của hai người, lão giả liền truyền cho Đường Vũ Nhu một bộ khẩu quyết đơn giản.
 
Khẩu quyết này cũng không khó, Đường Vũ Nhu chỉ nghe hai lần là có thể nhớ kỹ.
 
Tiếp theo, lão giả thấy mọi việc xong xuôi, cũng không dừng lại lâu, chẳng qua nhàn nhạt nói một câu:
 
- Đợi lực lượng của ngươi khôi phục, ta sẽ lại tới tìm ngươi!
 
Dứt lời, lão giả liền một lần nữa tiêu thất không thấy.
 
Đợi cho lão giả tiêu thấy, Hàn Phong liền quay sang Đường Vũ Nhu nói:
 
- Việc này không nên chậm trễ, ta sẽ bắt đầu tu luyện công pháp này, tranh thủ sớm ngày rời khỏi nơi đây.
 
Đường Vũ Nhu nhìn Hàn Phong, cũng không nói gì, chỉ đơn giản gật đầu.
 
Kế tiếp. Hàn Phong tự nhiên đi tìm một chỗ sạch sẽ, án chiêu theo nửa bộ Cửu Chuyển Huyền Công vừa có được, bắt đầu tu luyện.
 
Mà Đường Vũ Nhu bên cạnh lại thay hắn hộ pháp, tuy rằng trong sơn cốc này cũng không có bất luận chút nguy hiểm nào, nhưng Đường Vũ Nhu vẫn kiên trì với ý nguyện của mình.
 

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất