Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1038: Ngang tàng

Chung Nhạc không bận tâm cái gọi là đệ nhất của ba nghìn Lục Đạo Giới. Hắn chỉ quan tâm khoảng cách giữa mình và Tư Mệnh rốt cuộc là bao xa.

Đối với hắn, Tư Mệnh giống như cái vực không thể vượt qua, là mục tiêu để hắn theo đuổi. Lần này hắn luyện hóa pháp lực thành Tiên Thiên chi khí, cho dù tốc độ phản ứng có chậm hơn nửa nhịp nhưng công kích lực có thể đạt tới mức bằng ba lần rưỡi trước kia. Có thể nói là sự tăng tiến cực lớn!

Cho dù như vậy hắn cũng không dám nói mình đã đuổi kịp Tư Mệnh.

Hắn biết rõ mình và Tư Mệnh vẫn còn khoảng cách, hắn vẫn chưa thể bằng nàng ta, nhưng khoảng cách rút ngắn được bao nhiêu thì hắn không biết. Nhưng hắn cảm thấy chắc hắn không còn cách Tư Mệnh quá xa nữa.

- Ba Đích! Ba Đích! Ba Đích!

Bên ngoài có tiếng ồn ào, tiếng nói kinh thiên động địa, đại tỉ thí ba nghìn Lục Đạo Giới đã kết thúc, xác định được thứ hạng của ba nghìn Lục Đạo Giới, cũng đã biết mười luyện khí sĩ mạnh nhất ba nghìn Lục Đạo Giới.

Tiếng gọi “Ba Đích! Ba Đích!” là tiếng hoan hô của Thần Ma và luyện khí sĩ của Ba La Lục Đạo Giới. Chung Nhạc ra khỏi chỗ ở ngẩng lên nhìn thì thấy hàng vạn Thần Ma và luyện khí sĩ tập trung đông nghịt, quần tinh bồng nguyệt, vây quanh một luyện khí sĩ khí độ cao quý, Ba Đích đế tử.

Ba Đích cưỡi một con thần long do một vị Thần Hoàng biến thành, bay trên bầu trời Thiên Đình, thần long uốn lượn, Ba Đích đế tử đứng trên thần long, tiếp nhận sự hoan hô của luyện khí sĩ Ba La Lục Đạo Giới.

Hắn không phụ sự kỳ vọng của mọi người, bảo vệ vinh dự của Ba La Lục Đạo Giới, trở thành đệ nhất luyện khí sĩ của ba nghìn Lục Đạo Giới. Khoảnh khắc này hắn trở thành tâm điểm của sự chú ý, mọi vinh quang đều thuộc về hắn, cho dù là Giới Đế của các Lục Đạo Giới khác cũng từ trên cao nhìn xuống mà gật gù không thôi.

- Ba Đích đế tử giành quán quân không có gì phải tranh cãi, không hổ là con trai của Ba La Giới Đế. Yến Sư Lục Đạo Giới ta thua tâm phục khẩu phục.

Một vị Giới Đế cảm khái.

Lúc này, các luyện khí sĩ tham gia đại tỉ thí ở Lục Đạo Giới khác thì trầm mặc không nói, đi qua phía dưới các Thần Ma đang hoan hô trên không trung, trở về chỗ ở của mình, có người đã thu dọn xong hành lý, chuẩn bị trở về Lục Đạo Giới của mình.

Còn có chín vị luyện khí sĩ ở lại, họ nằm trong thập cường của cuộc tỉ thí này. Lần này mười người đứng đầu đều có tư cách tới Tử Vi Tinh Vực để tu luyện, có truyền thừa cao cấp hơn, cơ duyên tốt hơn, được những người cường đại hơn chỉ điểm.

- Chung huynh, lần này huynh không tham gia, bọn ta vẫn thua, nhưng cũng không bị đứng bét.

Dư Bá Xuyên tự cười mình:

- Trận chiến này cuối cùng cũng được gặp cao thủ thiên hạ, cũng không phải công cốc.

Cư Ẩn thở dài:

- Núi này cao còn có núi khác cao hơn, câu nói này đúng không sai. Thiên hạ nhiều cao thủ như vậy, muốn danh động thiên hạ thực quá khó.

Hắn cũng tự đánh giá mình khá cao, rất kiêu ngạo, nhưng lần này gặp phải cường địch bị loại một cách thảm hại, thua một cách tâm phục khẩu phục.

Đả kích lần này với họ có thể nói là chuyện tốt cũng có thể nói là chuyện xấu. Nếu không vượt qua được bóng đen thất bại thì sẽ là chuyện xấu, đạo tâm bị phủ kín, chắc chắn sẽ ảnh hưởng tu hành sau này. Nếu vượt qua được, trấn tĩnh lại được thì sẽ là chuyện tốt.

Thất bại cũng có thể giúp luyện khí sĩ trưởng thành.

Thạch Âm Cơ thì hoàn toàn không bị đả kích, nhìn Chung Nhạc với ánh mắt ấm áp, khẽ rung cây roi nhỏ trong tay, nghĩ bụng:

- Cha ta và các Giới Chủ khác đều ở đây, không tiện hạ thủ, đến khi lên thuyền sẽ cho hắn nếm thử cây roi của ta. Quất cho hắn kêu gào thảm thiết, muốn mà không được!

Chung Nhạc ngẩng lên nhìn Ba Đích trên không trung, tán thưởng:

- Đúng là vinh quang chói lòa!

Tiếng hoan hô vẫn tiếp tục, Thần Ma của Ba La Lục Đạo Giới vẫn đang chúc mừng. Thượng Thiên Vương tiến lại, mừng rỡ cười:

- Lần này may mắn, quá may mắn. Uy Thần Lục Đạo Giới chúng ta cuối cùng cũng không xếp hạng bét nữa rồi. Chư vị, nói để mọi người biết, trận tỉ thí này Uy Thần Lục Đạo Giới chúng ta đã có tiến bộ vượt bậc, xếp thứ hai nghìn năm trăm tám mươi tư trong ba nghìn Lục Đạo Giới, phía dưới còn có ba trăm mười sáu Lục Đạo Giới khác!

Dư Bá Xuyên, Cư Ẩn bọn họ khó có thể phấn khởi được với tin tức này.

Thượng Thiên Vương nhận ra thần thái của họ nhưng không để tâm, nói:

- Xếp hạng này đã là hiếm có rồi. Uy Thần Lục Đạo Giới chúng ta xếp bét đã quá nhiều năm, hiếm khi không xếp hạng cuối. Lần sau Uy Thần Lục Đạo Giới ta chắc chắn sẽ tiến xa hơn!

Hoa Trấn Xuyên lắc đầu:

- Nếu Chung huynh xuất chiến thì…

Thượng Thiên Vương không tiếp lời, dặn mọi người thu dọn hành lý chuẩn bị trở về. Hắn nói:

- Các ngươi đều là công thần, lần này Giới Đế chắc chắn sẽ luận công ban thưởng, đều sẽ có lợi ích không tầm thường. Còn Nhạc Hầu ta nghĩ Giới Đế chắc cũng có phong thưởng, sẽ không bạc đãi ngươi đâu.

Hắn truyền âm:

- Ngươi bị Ba La Giới Đế ám toán, trúng kế của hắn, không thể tham gia tỉ thí, việc này các Giới Đế đều thấy, trong bụng hiểu rõ. Ba La Giới Đế dù sao cũng là đệ nhất Giới Đế, Vân Sơn Giới Đế lực bất tòng tâm, nên đành phải để ngươi chịu thiệt thòi, nhưng sau này nhất định sẽ có bồi thường cho ngươi.

Chung Nhạc mỉm cười, hắn không bận tâm cái gọi là phong thưởng. hắn đã có đủ rồi, thực lực cũng có tăng tiến đáng kể.

Ba La Giới Đế truyền thụ cho hắn Tiên Thiên Thánh Tế Huyền Công, đây đúng là sự giúp đỡ cực lớn!

Mọi người thu dọn xong xuôi, từ trong Thiên Đình bay lên các con thuyền lớn di chuyển về hướng Lục Đạo Giới của mình. Những con thuyền đó là của các Lục Đạo Giới khác. Truyền tống đại trận trong Thiên Đình khó lòng đưa hết tất cả thuyền rời đi, buộc phải thông qua truyền tống trận khác mới đảm bảo đưa đi hết thuyền của các Lục Đạo Giới khác được.

Thượng Thiên Vương dẫn bọn Chung Nhạc đi ra ngoài Nam Thiên Môn, Phúc Thiên Vương vội vàng chạy tới, cười:

- Chư vị tốt lành, tốt lành! Thượng huynh, ta tới tiễn mọi người. Nhạc Hầu, thời gian vừa rồi chiêu đãi không chu đáo, mong Nhạc Hầu thông cảm. Ta đã chuẩn bị một vài món lễ nhỏ cho Nhạc Hầu, mong Nhạc Hầu nhận cho. Chúng ta có chút hiểu lầm, Nhạc Hầu nhận chút lễ mọn này, mọi người cười một cái là ân oán qua hết! Mau đưa lễ vật của Nhạc Hầu lên đây!

Một tiếng gầm lớn vọng lại, vô cùng kinh người. Mọi người nhìn thì thấy bốn con tê giác trắng kéo một cỗ xe kim bích huy hoàng. Bốn con tê giác này to lớn dị thường, đầu và thân chiếm một nửa toàn bộ độ lớn cơ thể, hơn nữa còn có ba cái đầu, mỗi đầu mọc một đôi sừng sáng lóa.

Cỗ xe đó treo lủng lẳng ngọc quý, rèm cửa bằng ngọc bội, lưu ly làm cửa sổ, còn có thể bỏ cửa sổ thành chiến xa, cực kỳ sa hoa.

Bên trong xe là một nữ tử yểu điệu xinh đẹp, nằm nghiêng trên bảo tọa da hổ, quyến rũ khó tả, hiển nhiên đây cũng là một trong các lễ vật “tặng” cho Chung Nhạc.

Chung Nhạc mắt sáng lên, cười:

- Xe tốt!

Thượng Thiên Vương cũng ngưỡng mộ không thôi, quan sát tỉ mỉ bốn con tê giác trắng, sắc mặt hơi biến đổi, vội nói:

- Bốn con tê giác trắng này lẽ nào là Bích Tà Thần Tích tộc mang huyết mạch Bích Tà thần tộc?

Phúc Thiên Vương gật đầu tự đắc:

- Chính là Bích Tà Thần Tích tộc, ta khó khăn lắm mới tìm được chúng, nuôi tới giờ, cuối cùng cũng thành thần thú.

Thượng Thiên Vương lẩm bẩm:

- Tốt thật, ngay cả thần thú cỡ này ngươi cũng nỡ đem tặng đi. Phúc huynh, huynh đúng là rất rộng rãi!

Chung Nhạc hỏi:

- Thiên Vương, bốn con tê giác trắng này có điểm gì hay?

Thượng Thiên Vương nói:

- Sừng của Bích Tà Thần tộc có thể tránh tà, mọi pháp lực đều không xâm nhập được. Chỉ cần cầm thần giác của Bích Tà thần tộc là nhục thân có thể xuống Địa Ngục Luân. Đừng nói luyện khí sĩ, cho dù là Thần Ma vào Địa Ngục Luân thì cũng chỉ có linh hồn mới vào được. Trừ phi có chỉ ý của Giới Đế thì nhục thân mới vào được. Nhưng nhục thân cũng bị đại đạo quy tắc của Địa Ngục Luân trấn áp. Thực lực càng mạnh thì áp chế càng lớn. Vì thế sừng của Bích Tà thần tộc rất quý giá, chỉ là, địa vị Bích Tà thần tộc chỉ đứng sau hoàng tộc, ai dám lấy sừng của họ chứ?

Phúc Thiên Vương cũng rất đau đầu:

- Mà Bích Tà Thần Tích tộc có huyết mạch của Bích Tà thần tộc, sừng tê giác cũng có công dụng tương tự. Bốn con thần tích này đủ để hình thành chiến lực, giúp ngươi vượt mọi trở ngại trong Địa Ngục. Nếu không phải ta rất thích lão đệ thì cũng sẽ không tặng thần thú này đâu.

Chung Nhạc mừng rỡ, cười:

- Sao ta lại dám không nhận hậu lễ của Phúc Thiên Vương chứ? Ta chắc chắn phải đáp lễ.

Nói rồi hắn tiến lại, mời cô nương trong xe ra, rồi tặng lại Phúc Thiên Vương.

Vị cô nương đó chính là con gái Phúc Thiên Vương, Thi Thiếp Nhi, giương đôi mắt to còn long lanh nước vẫn chưa hiểu gì đã bị Chung Nhạc coi như lễ vật tặng lại.

Phúc Thiên Vương cũng trố mắt há mồm, nghĩ bụng:

- Vị Nhạc Hầu này không thích mỹ nữ mà thích tê giác, đúng là ngang tàng! Ta bỏ thể diện kết thân với hắn, hắn cũng không chịu.

Mọi người định lên thuyền thì nghe một tiếng nói vang vọng:

- Nhạc Hầu của Uy Thần Lục Đạo Giới, xin hãy dừng bước!

Mọi người nhìn theo hướng tiếng nói, hàng nghìn vạn Thần Ma vây quanh đế tử Ba Đích, đứng trên không, Ba Đích nói lớn:

- Nhạc Hầu, ta nghe nói ngươi là một thiên tài, được tôn là đệ nhất Luyện Khí sĩ của Uy Thần Lục Đạo Giới, còn được gọi là Chung Tà Thần, Thần Đao, đáng tiếc ngươi phạm quy trước khi tỉ thí nên không gặp ta.

Hắn đứng trên hư không, bước tới, nhàn nhã nói:

- Tuy tỉ thí đã kết thúc nhưng ta và ngươi vẫn ở đây. Không biết Chung Tà Thần có hứng thú kiểm chứng không? Chưa biết chừng ngươi thắng được ta, trở thành đệ nhất của ba nghìn Lục Đạo Giới?

Thuyền trên không trung đồng loạt dừng lại, luyện khí sĩ, Thần Ma các Lục Đạo Giới khác đều đứng trên mũi thuyền nhìn về hướng này. Tiếng của Ba Đích rất vang khiến họ đều nghe rõ, cường giả các giới không thể không tò mò, muốn dừng lại xem trận chiến đó.

Thạch Âm Cơ cười khảy, nói nhỏ:

- Vô sỉ!

Cư Ẩn, Dư Bá Xuyên mấy người họ đại nộ. Cư Ẩn cười khảy:

- Cả nhà Ba La Giới Đế muốn danh, muốn lợi, muốn cả thể diện! Mọi người đều biết ngươi bị ám toán đoạt mất tư cách tham gia tỉ thí chính là để nhường đường cho Ba Đích, để hắn giành đệ nhất. Giờ hắn nhảy ra khiêu chiến ngươi, nếu ngươi ứng chiến, thua trong tay hắn thì hắn có thể nói ngươi căn bản không bị ám toán. Ngươi thua chỉ là vì ngươi không bằng hắn!

Dư Bá Xuyên gật đầu:

- Còn Ba La Giới Đế sẽ nhân cơ hội này xóa bỏ vết nhơ ám toán ngươi, vẫn không có bất cứ vết bẩn nào. Ngươi sẽ chỉ tự chuốc nhục vào thân thôi, liên tục bị sỉ nhục hai lần, không đáng!

Thạch Âm Cơ lạnh lùng nói:

- Trong Thiên Nguyên Luân Cảnh có rất nhiều cơ duyên, đế tử Ba Đích có được vô số cơ duyên, thực lực đại tăng, không thể so sánh với trước tỉ thí. Giờ hắn khiêu chiến ngươi, nếu ngươi ứng chiến chắc chắn là thua. Cả nhà Ba La Giới Đế đúng là còn hạ lưu hơn cả cha ta, chẳng trách Ba La Giới Đế lại trở thành đệ nhất Giới Đế!

Hãm hại Chung Nhạc trước, khiến hắn không thể tham gia tỉ thí, cho đế tử Ba Đích nắm chắc danh hiệu đệ nhất. Thực lực Ba Đích tăng vọt, sau khi giành đệ nhất lại khiêu chiến Chung Nhạc, đánh bại Chung Nhạc trước luyện khí sĩ và Thần Ma của ba nghìn Lục Đạo Giới, như vậy Ba La Giới Đế sẽ giũ bỏ mọi vết nhơ, đây chính là tính toán của Ba La Giới Đế và đế tử Ba Đích!

- Ta đồng ý!

Chung Nhạc vẻ mặt vô cùng bình tĩnh đáp.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất