Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2298: Thiên hạ tạo phản (1)

- Những năm gần đây Trường Sinh đạo huynh mai danh ẩn tánh, ẩn cư nơi này ngược lại cũng tiêu dao vui vẻ. Hiện tại ta chuẩn bị dựng cờ khởi nghĩa, phản kháng chính sách tàn bạo của Thái Hoàng, cầu hiền như khát nước, bởi vậy đặc biệt tới mời Trường Sinh sư huynh tương trợ!

Hách Liên Khuê Ngọc khách khách khí khí, nói:

- Lần này có thể tìm được quý phủ, quả thật đúng là nhờ có Thiên tương trợ. Thật không dám giấu diếm, phần Thánh dược mà đạo huynh đang thiếu kia, trong tay của Thiên có phân nửa, trong tay của Thái Hoàng có phân nửa. Tin tức này, có thể mời được đạo huynh xuất thủ tương trợ không?

Ánh mắt Trường Sinh Đế chớp động, cười ha hả, nói:

- Trong tay của Thái Hoàng có phân nửa Thánh dược, nếu ta đầu nhập vào Thái Hoàng, giúp Thái Hoàng diệt trừ Thiên, chẳng phải cũng có thể đạt được mục đích, đạt được toàn bộ Thánh dược hay sao?

Hách Liên Khuê Ngọc nhất mực cung kính, nói:

- Ta nghe nói Thái Hoàng cho tới hiện tại vẫn thường xuyên tưởng niệm Viêm Hoàng và Tử Quang, thỉnh thoảng còn tế điện hồi tưởng!

Sắc mặt Trường Sinh Đế cứng đờ, phun ra một ngụm trọc khí, nói:

- Năm xưa Mục Tiên Thiên mượn ta Táng Đế Ma Trữ, dùng để ám toán Khương Y Kỳ, kết quả liên lụy Tử Quang cũng vì cái chết của Khương Y Kỳ mà tự tuyệt tạ tội, liên quan gì tới ta? Thái Hoàng ngược lại ghi hận ta, thật sự là lẩm cẩm rồi! Những năm qua ta ẩn cư cũng là sự bất đắc dĩ, bị Thái Hoàng bức cho không thể không trốn đông trốn tây, chỉ là không chịu cô đơn lại không thể không tịch mịch. Nếu đã như vậy, ta xuất sơn giúp ngươi cũng được! Bất quá, phân nửa Thánh dược trong tay Thiên kia, còn phải cho ta trước!

Hách Liên Khuê Ngọc còn đang do dự, đột nhiên bên ngoài Trường Sinh Điện vang lên thanh âm của Thiên, nhàn nhạt nói:

- Trường Sinh đạo hữu, phân nửa Thánh dược kia, ta đã mang tới rồi!

Từng gốc từng gốc Thánh dược nhao nhao bay tới, có tới hơn hai trăm gốc, trước trước sau sau bay vào Trường Sinh Điện.

Trường Sinh Đế nhất thời đại hỉ, mỉm cười nói:

- Thiên, ngươi không sợ sau khi ta đạt được Thánh dược sẽ không làm sao?

Thanh âm Thiên từ từ đi xa, văng vẳng truyền tới:

- Thái Hoàng nắm giữ trong tay hơn hai trăm gốc Thánh dược còn lại, nếu ngươi muốn đạt được đám Thánh dược kia, sẽ không thể không làm gì!

- Thiên, quả nhiên hiểu rõ lòng ta!

Trường Sinh Đế cười ha hả, thu hồi đám Thánh dược này, từng gốc từng gốc một kiểm tra, tránh cho bị Thiên động tay chân gì trong đó. Đợi sau khi kiểm tra cẩn thận một lần, lúc này mới yên lòng lại, mỉm cười nói:

- Bệ hạ, ta đi theo ngươi!

Hách Liên Khuê Ngọc nhất thời đại hỉ, khom người bái tạ, nói:

- Ta được Trường Sinh đạo huynh tương trợ, tất sẽ không ai địch nổi!

Bên cạnh hắn, một vị Địa Hoàng Hách Tư thị hỏi:

- Xin hỏi Trường Sinh đạo huynh có những thủ đoạn gì?

- Ta sắp sửa khôi phục lại thân thể Linh căn, tu thành Thất Đạo Luân Hồi. Dị tộc đạt được Thánh dược của ta, chỉ cần một gốc thôi đã đủ để cho bọn họ mở ra Bí cảnh thứ bảy. Mà ta cũng có thể mở ra cánh cửa thuận tiện, để cho dị tộc càng dễ dàng mở ra Bí cảnh thứ bảy hơn!

Trường Sinh Đế thản nhiên nói:

- Hơn nữa, ta còn có tam bảo. Một bảo vật có thể trị thương, không có thương tổn nào không thể trị! Một bảo vật có thể đầu độc, ngay cả Thần Vương Thái Cổ cũng có thể độc chết, ngoại trừ ta ra, không có thuốc chữa. Một bảo vật cuối cùng chính là chiến lực của ta, ta có mở ra Thế Giới Chi Lực. Đợi tới lúc thân thể ta khôi phục lại hoàn chỉnh, chiến lực sẽ sánh ngang Đạo Thần, bước vào Đạo Giới cũng là dễ như trở bàn tay. Nhưng hiện tại, chiến lực của ta hẳn là ngang bằng với Thiên đạo hữu!

Sắc mặt đám người không khỏi khẽ động.

Hách Liên Khuê Ngọc nghe được ba bảo vật này của hắn, trong lòng cũng mừng rỡ.

Chữa thương, đầu độc, chiến lực, cả ba phương diện, Trường Sinh Đế đều là tiêu chuẩn đỉnh cấp, quả thật không tầm thường.

Càng huống chi hắn còn có thể trợ giúp người khác mở ra Bí cảnh thứ bảy, đã bớt đi vô số thời gian tự mình tìm hiểu. Điểm này liền đủ để giúp Hách Tư thị chế tạo ra không biết bao nhiêu cao thủ, khiến cho chiến lực cao cấp của Hách Tư thị càng nhiều hơn, tồn tại Đế cấp càng nhiều hơn.

Trường Sinh Đế cười hắc hắc, nói:

- Ta ẩn cư mấy ngàn năm, hiện tại cũng nên xuất sơn rồi, trùng chấn một chút uy phong! Bệ hạ chuẩn bị khi nào khởi nghĩa?

Hách Liên Khuê Ngọc nói:

- Thiên dự định hạ thủ với Càn Đô Thần Vương trước, bắt giữ Càn Đô, thôn phệ hắn. Mà trước đó, còn cần phải liên lạc những có chí chi sĩ khác, tan rã giang sơn của Thái Hoàng. Luân Hồi Thánh Vương hiện cũng đang gấp rút luyện chế trọng bảo, còn cần chút thời gian. Đợi tới lúc sự tình chuẩn bị thỏa đáng, ta đơn giản dựng cờ khởi nghĩa, tuyên bố lật đổ chính sách tàn bạo của Thái Hoàng, tự lập làm Thiên Đế. Khi đó thế như lửa lớn thiêu đốt đồng cỏ, đốt lên chiến hỏa khắp nơi trên mặt đất, Thái Hoàng đầu đuôi khó chu toàn, sẽ có thể giết chết Càn Đô!

Trường Sinh Đế không cho là đúng, mỉm cười nói:

- Không khỏi quá cẩn thận rồi a? Thái Hoàng vẫn còn đang bế quan, đối kháng Đạo quang Đạo Giới và lạc ấn Hỗn Độn. Chúng ta hẳn là thừa dịp này thống hạ sát thủ, bằng không vạn nhất để hắn giải khai được lạc ấn Hỗn Độn, khôi phục lại thực lực, chẳng phải là nguy hiểm rồi sao?

Đột nhiên ngoài điện chợt truyền tới một đạo thanh âm, mỉm cười nói:

- Lạc ấn Hỗn Độn không phải dễ dàng sẽ có thể phá giải như vậy. Cho dù là Đạo Thần cũng khó có thể giải khai, nhiều nhất chỉ có thể tạm thời áp chế mà thôi. Ngay cả Đại Tư Mệnh, nhục thân cũng bị đồng hóa thành Hỗn Độn. Đời này Thái Hoàng cũng không cách nào giải khai được lạc ấn, Trường Sinh đạo huynh cứ việc yên tâm!

Trường Sinh Đế theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một vị Đại Đế trẻ tuổi khí vũ hiên ngang tiến vào Trường Sinh Điện, thi lễ với đám người, trong lòng không khỏi kinh ngạc:

- Hắn chẳng phải chính là con trai của Phong Đạo Tôn, Vô Kỵ Thiên Vương năm xưa sao? Nhiều năm không gặp, hắn cũng đã trở thành Đại Đế rồi! Sao hắn lại đầu phục Hách Liên Khuê Ngọc? Cái tên này là một sao chổi, vô cùng xui xẻo. Năm xưa hắn đầu phục kẻ nào, kẻ đó liền chết. Đế Minh, Đế Hậu, Mục Tiên Thiên toàn bộ đều bị hắn khắc chết không có chỗ chôn. Lá gan Hách Liên Khuê Ngọc ngược lại đủ lớn, ngay cả hắn mà cũng dám dùng!

- Vô Kỵ tiên sinh!

Hách Liên Khuê Ngọc vội vàng hoàn lễ, mỉm cười nói:

- Lần này Vô Kỵ tiên sinh tới đây, chẳng lẽ là có tin tức tốt muốn nói cho Trẫm biết?

Phong Vô Kỵ cười hắc hắc, nói:

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất