Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1933: Cuộc sống truyền kỳ (2)

- Thật muốn thăm nhà tù tăm tối. Các ngươi không biết, trước đây ta bị Cự Quỷ Vương hại thảm, ở trong nhà tù tăm tối làm cai tù. Cho đến có một ngày nhìn thấy được một lão đầu...

Bạch Tiểu Thuần trợn trừng mắt, không quan tâm biểu tình khó coi này của Cự Quỷ Vương, nói với mọi người về cảnh tượng hắn cùng với Cự Quỷ Vương quen biết...

Khi mọi người nghe được cảnh tượng Bạch Tiểu Thuần tự nhiên hành hung Cự Quỷ Vương, thậm chí cầm thân thể Cự Quỷ Vương làm tấm mộc xung phong liều chết ra khỏi nhà tù tăm tối, lại mang Cự Quỷ Vương ở bên trong thành trì này giết tới giết lui, mỗi người đều mở to mắt, nhìn về phía Cự Quỷ Vương, biểu tình đầy đồng tình. Trong đầu bọn họ đều đã có hình ảnh xúc Động. Ở trong hình ảnh này, Cự Quỷ Vương vô cùng thê thảm, bị Bạch Tiểu Thuần coi như vũ khí vung tới vung đi...

- Còn nữa, nói lên Cự Quỷ Vương, ta lại không thể không nói một chút về tiểu quả phụ kia...

Trong khi Bạch Tiểu Thuần nói đến đó, Cự Quỷ Vương nhất thời sốt ruột, mắt thấy như vậy, Bạch Tiểu Thuần cười xấu xa, không nói tiếp tới chuyện quả phụ nữa.

Duy nhất chỉ có Đại Thiên Sư, lúc này cười gượng vài tiếng, ngẩng đầu nhìn sắc trời. Sau đó, hắn bỗng nhiên mở miệng.

- Bệ hạ, thời gian cũng không còn sớm nữa. Chúng ta vẫn trở về đi.

- Đừng nóng vội. Đại Thiên Sư, chuyện của ngươi ta còn chưa nói.

Bạch Tiểu Thuần nhất thời mặc kệ. Mắt thấy Đại Thiên Sư muốn đi, vì vậy hắn tiến lên kéo lại, dẫn theo mọi người trong nháy mắt biến mất. Thời điểm xuất hiện đã ở trong Khôi Hoàng Thành của thế giới Thông Thiên, bên ngoài Thiên Sư Điện trong hoàng cung.

- Thấy được không? Chính là ở chỗ này, năm đó Đại Thiên Sư rất thần bí, ngồi ở bên trong, đối với ta quơ tay múa chân...

Bạch Tiểu Thuần mắt thấy Đại Thiên Sư cười khổ, vì vậy mặt mày hớn hở nói ra chuyện cũ giữa hắn cùng với Đại Thiên Sư.

Đến cuối cùng, Đại Thiên Sư đều trừng mắt lên.

- Ngươi còn không biết xấu hổ nói. Độc kế tuyệt hậu này, còn không phải là ngươi nghĩ ra được, cầm hồn Trúc Cơ nói là hồn Thiên Nhân, lấy cái này tới kiểm tra mọi người!

- Còn nữa, cái Chúng Ân Lệnh kia, cũng là ngươi nghĩ ra được.

Cuối cùng nói tới nói lui, tất cả mọi người chợt phát hiện, Bạch Tiểu Thuần này trên đường đi tới, đi tới nơi nào hình như đều có thể phong sinh thủy khởi. Nhất là loại năng lực gây tại họa này, cũng lật lượt từ trong những câu chuyện này, thể hiện ra rất rõ ràng, có thể nói là truyền kỳ!

Nghĩ tới đây, chẳng biết tại sao, đám người Đại Thiên Sư bỗng nhiên có cảm giác, Nghịch Phàm chúa tể hình thành tai họa lớn, hình như cũng không tính là gì cả... Có Bạch Tiểu Thuần ở đây, dường như cuối cùng đều có thể bị hóa giải.

Loại tự tin này không biết tại sao lại tới, khiến cho tâm tình mọi người đều sung sướng hơn rất nhiều. Bọn họ lại theo Bạch Tiểu Thuần ở thế giới Thông Thiên này đi một vòng. Mọi người lần lượt nói ra chuyện cũ của bản thân. Cho đến khi sắc trời dần dần tối lại, bọn họ mới rời khỏi đó, trở lại Khôi Hoàng Thành.

Mấy ngày kế tiếp, Bạch Tiểu Thuần không tu luyện. Hắn dùng tất cả thời gian của mình đi làm bạn người nhà cùng bằng hữu của mình. Bất luận là Tống Quân Uyển, Hầu Tiểu Muội, Chu Tử Mạch hay Công Tôn Uyển Nhi.

Lại hoặc là Đại Bảo, Tiểu Tiểu, còn có Tiểu Bảo.

Làm trượng phu, làm phụ thân, mấy ngày này, Bạch Tiểu Thuần hình như muốn xem như vượt qua năm tháng vĩnh hằng, nhưng chung quy vẫn có một ngày kết thúc.

Hắn nhất định phải bế quan. Sau khi từ biệt lưu luyến cùng mọi người, Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, đi vào trong mật thất.

Hắn không biết mình có thể thành công hay không, cũng không có cách nào đi phán đoán chuyện sau này. Hắn chỉ có thể cố gắng hết lực lượng lớn nhất của mình, đi hoàn thành đột phá mình nhất định phải làm!

- Hoặc là đột phá, còn có sinh cơ, hoặc là... có thể lần này bế quan, chính là xa nhau.

Bạch Tiểu Thuần thì thào nói nhỏ. Thời điểm lại đi vào mật thất, hắn quay đầu lại lần cuối cùng liếc mắt thoáng nhìn người nhà cùng bằng hữu của mình đang ở bên ngoài nhìn theo. Theo cửa lớn mật thất chậm rãi đóng lại, ngăn cách ánh mắt bọn họ...

Một cánh cửa lớn của mật thất, giống như cắt đứt thành hai thế giới.

Bạch Tiểu Thuần ngồi khoanh chân ở trong mật thất, hai mắt nhắm nghiền, trong lòng bình tĩnh. Sau khi tất cả tâm thần tư tưởng đều từ từ ổn định, lúc hắn lại mở đôi mắt ra, trong mắt của hắn lộ ra sự quyết đoán cùng kiên định!

Ánh mắt như vậy, ở trên người Bạch Tiểu Thuần không thông thường. Theo tu vi tăng trưởng, theo lịch duyệt tăng, theo từng trải các loại khúc chiết đến nay, bản thân Bạch Tiểu Thuần cũng nhận thấy được, bản thân đã trưởng thành lên rất nhiều.

Nhất là trước đó ở bên trong thế giới Thông Thiên được một lần nữa hoàn nguyên, đi qua dấu chân suốt đời, tâm Bạch Tiểu Thuầncũng càng thêm trầm ổn.

Bắt đầu truy tìm suy nghĩ của hắn trước, lại trải qua xác định ý nghĩ của mẹ Vĩnh Hằng...

- Đạo của Nghịch Phàm chúa tể, là hủy diệt tất cả, mất đi tất cả, giống như tắt đèn lửa của tinh không, khiến cho tinh không vô tận, hóa thành tối tăm, không có sinh cơ, chỉ có chết!

- Mà đạo của hắn, nếu như trái lại, chính là một lần nữa thắp sáng từng ngọn đèn đã tắt trong tinh không này... Lại giống như đạo của hắn là mất đi, đạo của ta chính là ánh sáng!

Mắt của Bạch Tiểu Thuần lộ ra ánh sáng màu sắc kỳ dị. Đây chính là tư tưởng của hắn, cũng chính là mục tiêu lần này hắn bế quan, muốn truy tìm!

Về phần đi làm như thế nào, điểm này trong lòng Bạch Tiểu Thuần cũng có phương hướng. Chính xác mà nói, phương hướng này đến từ chính một gốc cây thực vật hắn đã từng nhận được!

Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần nhắm mắt lại, trong lòng khẽ hô hoán. Theo tiếng hô hoán, chỗ mật thất của hắn nhất thời chấn động. Thậm chí hoàng cung cũng rung động. Cuối cùng toàn bộ Khôi Hoàng Thành, đều đang chấn động.

Cảnh tượng như vậy, lập tức lại khiến cho vô số người kinh ngạc nghi ngờ. Nhưng sự kinh ngạc nghi ngờ này không duy trì liên tục bao lâu, đột nhiên ở một chỗ trên mặt đất bên ngoài Khôi Hoàng Thành, mặt đất ầm ầm vỡ nát. Một thực vật cực lớn mọc lên ngập trời. Rất nhanh, dây thứ hai, dây thứ ba, dây thứ tư... Trong chớp mắt, chừng mấy trăm dây trồng mọc lên, bay lượn tám phương.

- Đó là cái g?

- Trời ạ, ở dưới Khôi Hoàng Thành chúng ta, tự nhiên tồn tại thực vật như vậy!

- Khí tức này... Đây đã là khí tức vượt qua Bán Thần, có thể so sánh với Thiên Tôn!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất