Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 948: Mặc Kim

Hàn Lập ngồi tại một góc đại điện hẻo lánh, bàng quan nhìn một người trung niên mặc áo bào màu đen ở ngoài trăm trượng, tay cầm một khối tinh thạch màu vàng nhạt đang đơn giản giới thiệu.

" Khương Hoàng tinh*, xuất xứ từ Tây bộ Nam Cương đại sa mạc, chỉ có ở dưới một ngàn thước sa mạc mới có thể tìm được, chất liệu cứng rắn vô cùng, có thể chứa đựng đại lượng thổ thuộc tính linh khí, là tài kiệu cao nhất để luyện chế pháp bảo phòng ngự thổ hệ. Vật này khởi giá tám ngàn linh thạch, mỗi lần tăng gía không thấp hơn một ngàn linh thạch."

Phụ trách chủ trì đấu giá hội là một nguyên anh trung kỳ tu sĩ, thanh âm không nhanh không chậm cũng không khoa trương nói.

* Khương Hoàng: là màu vàng giống như màu củ gừng ấy.

Bất quá như vậy cũng rất bình thường, nếu là một tu sĩ cấp thấp bị mấy trăm tu sĩ cấp nguyên anh cùng lúc nhìn chằm chằm vào thì áp lực cực lớn cũng đủ khiến cho hắn mất hồn mất vía, căn bản không thể mở miệng nói chuyện.

Mà Hàn Lập cẩn thận cảm ứng một chút vị này có tu vi nguyên anh trung kỳ đỉnh phong, khi chưa xuất hiện nguyên anh hậu kỳ đại tu sĩ thì người này có thể nói là tu vi cao nhất trong điện. Cho nên khi chủ trì đấu giá hội này cũng không có ai dám tùy ý đảo loạn.

Mà khối Khương hoàng tinh mặc dù là tài liệu không tồi để luyện chế pháp bảo thổ thuộc tính nhưng giá cả cũng không có gì đặc biệt, chỉ có ba bốn người mấy lần xuất giá liền bị một vô danh tu sĩ đoạt được với giá hai vạn hai ngàn linh thạch.

Tiếp theo đấu giá hội tiếp tục tiến hành bình thường.

Hàn Lập ngồi trên ghế thần sắc bình tĩnh dị thường không có chút kỳ quái.

Lần này đấu giá hội là liên tục mấy ngày, đồ vật ngày đầu đưa ra hiển nhiên không có thể là bảo vật gì. Thứ tài liệu mặc dù đối với nguyên anh tu sĩ cũng xem như là hiếm có nhưng nếu nguyện tốn chút thời gian ở ngoài đấu giá hội cũng có thể tìm được. Cho nên trong điện đại bộ phận tu sĩ ngoại trừ những người cần gấp cũng không có ai tranh đoạt vật này. Chẳng qua đến cuối cùng, hôm nay vẫn đưa ra vài đồ vật tốt, để khơi lên hứng thú của mọi người tiếp tục tham gia ngày đấu giá thứ hai.

Lòng nghĩ như vậy Hàn Lập hiển nhiên sẽ không đặt tâm tư ở đấu giá hội, chỉ là lười biếng lưu ý đến những nguyên anh tu sĩ trong đại điện. Những người này mặc dù chỉ là một phần nhỏ đỉnh cấp tu sĩ của Đại Tấn nhưng lại đại biểu cho những thế lực lớn nhỏ bất đồng của Đại Tấn, bất kể chính ma đều có.

Khiến hắn chú ý nhất là ba gã đại hòa thượng đầu sáng bóng ở giữa đại điện.

Ba gã tăng nhân này, một vị gầy như củi, một vị béo như heo, cuối cùng một vị thì mặt mũi hiền lành, lông mày trắng như tuyết. Ba người đều mặc tăng y màu xám, bộ dáng cúi đầu nhắm mắt như đắc đạo cao tăng.

Đây là lần đầu tiên Hàn Lập nhìn thấy Phật tông cao giai tu sĩ, hiển nhiên nhìn lâu một chút. Kết quả là vị lão tăng nhìn lớn tuổi nhất ngồi chính giữa hơi cảm ứng được, hướng về phía Hàn Lập nhìn lại. Mặc dù ánh mắt bình tĩnh ấm áp, Hán Lập vẫn như cũ không khỏi trong lòng lạnh lẽo.

Vị hòa thượng này thần thức linh mẫn như thế, Phật tông tại Đại Tấn có thể cùng Đạo Nho ngang hàng quả nhiên có chút quỷ môn đạo.

Hàn Lập không muốn vô ý hấp dẫn địch ý lập tức thu hồi thần thức, bộ dáng trên mặt như không có việc gì.

Mà ánh mắt lão tăng sau khi tại Hàn Lập thân thể lướt qua một lần, thần sắc không thay đổi, lại khôi phục bộ dáng ban đầu.

Trong đại điện ngoại trừ vị hòa thượng này, những người bộ dáng kỳ hình dị trạng đều có. Hàn Lập âm thầm so sánh ấn chứng với tình báo về Đại Tấn tận lực nhớ kỹ những người này, nói không chừng sẽ có tác dụng về sau.

Theo từng kiện bảo vật bị bán đi, thời gian đấu giá cũng từng chút trôi qua. Quả như Hàn Lập dự đoán tại tới gần cuối cùng rút cuộc bắt đầu xuất hiện một vài bảo vật hiếm thấy, các tu sĩ vốn bình tĩnh lập tức sôi nổi dần lên.

Sau khi liên tiếp mấy kiện bảo vật được cạnh tranh quyết liệt, nâng lên đến giá trên trời, không khí thoáng chốc trở nên nồng nhiệt hẳn lên. Dù sao vì vật mình muốn tu sĩ cấp nguyên anh cũng sẽ không tiếc rẻ một chút linh thạch. Nếu không đánh mất cơ hội lần này dựa vào chính mình sưu tầm còn không biết là năm nào tháng nào mới có được.

"Mặc kim một khối nặng ba cân bốn lạng, là tài liệu luyện khí hi hữu, khởi giá ba vạn linh thạch, mỗi lần tăng giá không thấp hơn hai ngàn."

Càng là bảo vật quí hiếm tu sĩ chủ trì đấu giá lại càng giải thích đơn giản dị thường. Giờ phút này tay hắn nâng lên một cái ngọc bàn, trên đặt một khối kim loại cổ quái đen như mực nhưng ẩn hiện kim quang chớp động.

Đang mỉm cười Hàn Lập nghe nói đến đây thân thể chợt căng thẳng, trong mắt chợt hiện lên vui mừng

Nhanh như vậy xuất hiện tài liệu mình cần, thật là ngoài dự liệu của hắn. Mặc kim hắn đã tìm kiếm rất lâu nhưng đến giờ vẫn không thể mua được.

Một vạn sáu

Bốn vạn

Bốn vạn năm nghìn linh thạch

….

Mặc kim danh tiếng thật không nhỏ, người biết hàng lại càng nhiều. Hàn Lập còn chưa ra giá trên bàn đấu giá chớp mắt đã có người báo ra mấy cái giá tới.

Hàn Lập nghe vậy nhíu mày, cũng không vội vàng ra giá, nếu vật ấy đã quyết chí phải đạt được thì chờ đến giá cả cao nhất hãy tranh đoạt.

Khi khối mặc kim bị một tu sĩ không biết tên hô đến sáu vạn linh thạch, mấy người vốn vẫn theo sát đột nhiên dừng lại.

"Sáu vạn năm ngàn"

Hàn Lập hướng ngọc bài phía trước điểm một cái trên mặt linh quang chớp động sau khi miệng báo ra giá cả.

"Sáu vạn bảy nghìn linh thạch". Người nọ tựa hồ cũng thật sự cần vật này, do dự một chút vẫn đưa ra giá vượt qua Hàn Lập.

"Bảy vạn". Hàn Lập thanh âm không có chút cảm tình vang lên.

Lần này vị kia tu sĩ im lặng. Mặc kim mặc dù quí hiếm

nhưng linh thạch thật sự có hơi cao, hắn quyết đoán buông tay.

Hàn Lập thấy vậy liền mỉm cười,

Trung niên tu sĩ chủ trì đấu giá phía trước thấy vật ấy bán ra giá tiền cao như vậy trong lòng cũng rất hài lòng. Nhưng vẫn dựa theo thủ tục báo xuất hai lần giá cả, đang muốn hỏi xong làn thứ ba rồi xác nhận đấu giá thành công thì đột nhiên một tiếng lạnh như băng truyền đến.

"Bảy vạn năm nghìn."

Hàn Lập cùng trung niên tu sĩ chủ trì đấu giá giật mình, mặt khác các tu sĩ trong phòng đấu giá cũng đều kinh ngạc.

"Tám vạn"

Hàn Lập sắc mặt bình tĩnh, không cần suy nghĩ mở miệng báo giá.

"Tám vạn hai" vị này lão giả mặt không đổi sắc lại báo giá. Người này cùng Hàn Lập tựa hồ đối với vật ấy nhất định phải đạt được.

Giá lại tăng khiến Hàn Lập sắc mặt khẽ biến, mặt khác tu sĩ cung nhịn không được đem ánh mắt đảo qua.

Mọi người chỉ thấy ở góc đại điện, một vị tu sĩ toàn thân bị sương mù màu đen nhạt bao phủ lặng lặng ngồi tại nơi đó, không thể nhìn rõ nửa phần gương mặt thật nhưng mơ hồ từ quần áo có thể nhìn thấy là một vị lão giả.

Hàn Lập trong lòng buồn bực nhưng không muốn cùng đối phương dây dưa tiếp, sắc mặt trầm xuống bỗng nhiên báo ra giá khiến cho tu sĩ toàn trường trong lòng chấn động.

"Mười hai vạn linh thạch"

Vừa báo ra giá khiến tu sĩ trong điện mặt đều lộ vẻ cổ quái. Gía này có thể mua được một kiện cổ bảo không tồi, căn bản vượt quá giá trị của mặc kim.

Sau một trận tao động có số ít tu sĩ không nhịn được hướng phía Hàn lập nhìn lại.

Nhưng sau khi biến ảo dung mạo Hàn Lập tựa như là một người tu sĩ mặt vàng mang vẻ ấm ức hiển nhiên không có ai nhận ra.

Hàn Lập dối với những người khác cũng coi như không thấy, thủy chung lưu ý đến động tĩnh của lão giả bị hắc khí che phủ.

Lão giả kia nghe đến gía cả cũng cả kinh. Nếu có thể hắn tuyệt đối sẽ xuất ra giá cao hơn cùng Hàn Lập tranh đoạt. Nhưng theo hắn tin tức nhận được phía sau còn có một dạng tài liệu trọng yếu khác phải mua, nếu là tiêu phí nhiều linh thạch như vậy có thể không nắm chắc đoạt được tài liệu kia. Đến khi đó tổn thất còn lớn hơn nữa. Mặt khác nhìn đối phương một lần liền đem giá đề cao như vậy rõ ràng không dễ dàng bỏ cuộc.

Trong lòng tính toán một chút sau đó lão giả cũng không tiếp tục báo giá.

Cuối cùng tài liệu cũng rơi vào trong tay Hàn Lập.

Nhưng như vậy lão giả cùng Hàn Lập liền bị hưũ tâm nhân chú ý.

Hàn Lập hoàn hảo, tiếp theo chỉ ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần tưa hồ ngoài mặc kim đối với mặt khác tài liệu không có hứng thú bộ đán.

Lão giả kia tiếp theo cùng các tu sĩ tranh đoạt một thứ tài liệu càng quí hiếm gọi là Cách hỏa sa sau đó lấy giá cao là hơn hai mươi vạn linh thạch mua được.

Lão giả xuất thủ hào phóng như thế hiển nhiên khiến cho mọi người chú ý.

Lần đấu giá hội này lão giả là tu sĩ tiêu phí linh thạch nhiều nhất.

Cuối cùng đấu giá là cao giai cổ bảo, đan dược tăng tiến tu vi hầu như mỗi kiện đều giá khoảng hai ba mươi vạn linh thạch. Nhưng dùng hơn hai mươi vạn linh thạch mua sắm một loại tài liệu thì không phải tu sĩ bình thường có thể làm được.

Sau khi ngày đấu giá đầu tiên kết thúc, Hàn Lập cùng chúng tu sĩ rời đi phòng đấu giá, nhưng vừa ra khỏi phường thị vài tên Âm La Tông tu sĩ đã sớm không thấy hình bóng, tựa như đã hết hi vọng mà từ bỏ.

Hàn Lập thản nhiên cười không chút hoang mang rời đi phường thị hướng chỗ ở đi tới.

Hàn Lập không biết vị kia lão giả che kín bởi hắc khí kia lại lặng yên xuất hiện tại một khu nhà dân của Tấn kinh. Mà tên Nghiệp gia Ô trưởng lão kia cũng ở trong phòng.

Nhìn thấy Ô quan lão giả không nói hai lời đem túi Cách hỏa sa đấu giá được qua.

"Chuyện Mặc kim, ta đã biết, phiền Cao đạo hữu thông cảm. Ta cũng không nghĩ tới cũng có người ra giá cao như vậy đấu giá vật ấy nếu không sẽ đưa cho đạo hữu mang thêm một ít linh thạch. Theo ta được biết Mặc kim tại mấy ngày sau phòng giao dịch ngầm cũng có trao đổi, muốn có được thật là có chút phiền phức. Tài liệu trao đổi ta đã hỏi thăm rõ ràng cũng đã chuẩn bị tốt cho đạo hữu. Đến lúc đó lại phải phiền đạo hữu lại đi một lần nữa." Ô quan lão giả vừa tiếp nhận tài liệu vừa nói.

"Hắc hắc, Vân Dật huynh một lần thật cấp cho tại hạ rất nhiều linh thạch, Cao mỗ sợ rằng nắm không được. Lần này chỉ là ngoài ý muốn, theo lý thuyết trước đó chuẩn bị linh thạch là dư giả. Giao dịch ngầm mấy ngày sau tại hạ nhất định sẽ qua". Họ Cao lão giả cười khan hai tiếng trả lời.

"Cao đạo hữu làm việc tại hạ tự nhiên yên tâm. Đây là linh đan tại hạ chuẩn bị cho đạo hữu, sau khi việc này kết thúc linh đan còn có thể tăng thêm". Ô quan lão giả hài lòng gật đầu, từ trong trữ vật túi móc ra một cái hộp ngọc đưa cho đối phương.

"Tốt, đạo hữu giữ lời như vậy, mấy ngày sau tại hạ tự nhiên hết sức." Họ Cao lão giả vẻ mặt vui mừng kiểm tra trong linh đan trong hộp ngọc hài lòng liên tiếp gật đầu. Sau đó nhận từ Ô quan lão giả một cái túi trữ vật đựng linh thạch cùng một tấm ngọc giản tình báo về đấu giá hội ngày mai liền cáo từ rời đi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất