Phi Kiếm Vấn Đạo

Quyển 4 - Chương 7: Sáu Bên Hội Tụ

Lúc Tần Vân và Hồng Cửu bay về Cảnh Sơn phái, năm thế lực khác có phù bài cũng đang lên đường, có người còn đã đến Cảnh Sơn phái.

Một đám mây mù, trên có một thanh niên cường tráng và một thiếu niên.

Thiếu niên cười tủm tỉm, bên hông mang một thanh đao.

- Bát đệ, ta thì không hiểu chút gì về trận pháp, nhưng mà ta thấy đệ ngày ngày chỉ ăn rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn, trận pháp Cảnh Dương tiên nhân bố trí đệ thật sự làm được sao? Thật không biết lão tổ nghĩ thế nào, để cho đệ cùng ta đi.

Thanh niên cường tráng lầm bầm.

- Ta cảm thấy Nhị gia gia đi cùng ta mới an tâm hơn.

- Huynh yên tâm đi, nói về trận pháp Nhị gia gia còn kém ta. Huynh chỉ cần nghe lời ta, đảm bảo chính xác không sai.

Thiếu niên khoanh chân ngồi ở trên đám mây, lấy ra từ trong túi càn khôn một túi đựng bánh ngọt, bắt đầu ăn bánh.

- Hơn nữa Hỗn Nguyên Chân Thân của đại ca đã tu luyện đến tầng thứ sáu, thân thể giống như là pháp bảo, còn sợ nguy hiểm gì?

- Cẩn thận là hơn, cẩn thận là hơn.

Thanh niên cường tráng nói thầm.

Thiếu niên liếc mắt nhìn đại ca của mình.

Trong ba đại Thánh địa Đạo gia, Hỗn Nguyên tông là Nhục Thân Thành Thánh nhất mạch. Đại ca tu hành còn là pháp môn trấn tông Hỗn Nguyên Chân Thân của Hỗn Nguyên tông, hơn nữa còn tu luyện đến tầng thứ sáu. Có thể nói, phóng mắt nhìn cả thiên hạ, không quan tâm là Thần Ma nhất mạch của triều đình hay là một vài pháp môn tu luyện ma thân của cửu mạch yêu ma, hay là pháp môn tu luyện của tứ hải Long tộc, chỉ riêng ở cấp độ Tiên Thiên Thực Đan Cảnh, nói về nhục thân mạnh mẽ, đại ca hắn xem như là giỏi nhất.

- Chỉ là quá nhát gan.

Thiếu niên nói thầm.

- Đại ca, lần này đi Cảnh Sơn phái có hoàng tộc, còn có một vài đại gia tộc khác, huynh cũng đừng làm Chu gia chúng ta mất mặt.

- Ta hết thảy đều nghe theo đệ.

Thanh niên cường tráng liền nói.

- Ừm.

Thiếu niên gật đầu.

Chu thị Nguyên châu cũng là đại gia tộc, một trong những đại gia tộc có thể đếm được trên đầu ngón tay trong thiên hạ. Bọn họ không hề kém cạnh gì Y thị Côn Lôn châu, hay là Chung Ly thị Không châu, thậm chí còn có vẻ hùng mạnh hơn! Chu thị Nguyên châu là thuộc về ba đại Thánh địa Đạo gia Hỗn Nguyên tông, giống như Y thị và Thần Tiêu môn cùng tiến cùng lùi, các đệ tử Chu thị Nguyên châu thường cũng là bái nhập Hỗn Nguyên tông.

Vả lại đệ tử Chu thị cũng không thua kém ai, cường giả danh chấn thiên hạ của Hỗn Nguyên tông không ít người là đệ tử Chu thị.

Có thể nói, ba phần mười đệ tử của Hỗn Nguyên tông là đến từ Chu thị!

Phải biết rằng, pháp môn Nhục Thân Thành Thánh là pháp tu luyện nhục thân mạnh nhất. So với Thần Ma nhất mạch, Ma Thần nhất mạch, nó còn mạnh hơn một cấp, đệ tử Chu thị cũng là lưu manh có tiếng.

Một nơi khác.

Hai nữ tử cưỡi mây mà đến, dung mạo hai người bọn họ đều là cực đẹp, nhưng một người thì lạnh lùng, một người thì ôn hòa hơn rất nhiều.

- Tỷ tỷ, cũng không biết năm phe khác là ai đến.

Nữ tử áo đỏ cười nói.

- Lần này Bạch gia chúng ta phải nghĩ biện pháp lấy được Đâu Suất Thần Hỏa Phù Lục. Linh Bảo thế này ở trong tay Cảnh Sơn phái thật là lãng phí.

- Ừm.

Nữ tử áo trắng sắc mặt lạnh nhạt, nhưng mà gật đầu nói.

- Cảnh Dương chân nhân trước đây rất mạnh, nhưng lúc này Cảnh Sơn phái yếu hơn trước kia rất nhiều. Đâu Suất Thần Hỏa Phù Lục cho bọn họ, bọn họ cũng không phát huy được bao nhiêu uy lực. Trong thiên hạ, nói về khống chế Đâu Suất Thần Hỏa, vẫn là Tam lão tổ am hiểu nhất. Ta và muội liên thủ, lại có bảo vật lão tổ ban thì cũng có khả năng lấy được Đâu Suất Thần Hỏa Phù Lục.

Nữ tử áo đỏ cũng gật đầu, tràn ngập ý chí chiến đấu.

Bạch gia chính là gia tộc cổ xưa nhất trong thiên hạ.

Tương truyền vào ngày trước, từ khi Linh Bảo thiên tôn giảng đạo trên một ngọn núi vô danh, thiên hạ này mới lưu truyền Đạo gia. Ngọn núi vô danh kia trở thành Linh Bảo sơn, mà Bạch gia lão tổ đã nghe Linh Bảo thiên tôn giảng đạo lúc đó. Trải qua năm tháng dài dằng dặc, Bạch gia truyền tiếp đến nay, cũng trở thành đệ nhất gia tộc ở Linh Bảo sơn khởi nguồn Đạo gia này.

Quảng Lăng quận cách Dung Đàm quận cũng tương đối gần, vả lại Tần Vân hiện giờ thi triển ngự kiếm phi hành lại càng nhanh. Chưa đến nửa canh giờ, bọn họ đã đến dưới chân núi Cảnh Sơn phái.

- Tần đạo hữu.

Viêm đạo nhân nhiệt tình chủ động bay ra đón tiếp.

- Vị này chính là Hồng Cửu đạo hữu sao, tuổi còn trẻ mà đã bước vào Tiên Thiên, thật là cho lão đạo ta hâm mộ. Mấy lão già một chân bước vào quan tài như chúng ta đây, sống qua một ngày là bớt đi một ngày.

- Không phải lần này là Cảnh Dương động phủ mở ra sao, đến lúc đó điển tịch lộ ra. Nói không chừng thực lực của Viêm đạo hữu lại tiến thêm một bước, bước vào Tiên Thiên Kim Đan.

Tần Vân cười nói.

- Như vậy là lại có thêm hai trăm năm tuổi thọ rồi.

Viêm đạo nhân há miệng cười ha hả:

- Cảm ơn lời chúc của Tần Vân đạo hữu. Đi vào đi, ta đưa hai người đi vào, lần này sáu bên đã có ba bên đến rồi.

- Vâng.

Tần Vân và Hồng Cửu đi theo vào Cảnh Sơn phái.

Cảnh Sơn phái hôm nay đề phòng cực sâm nghiêm, rất nhiều trận pháp đang vận chuyển.

Tần Vân và Hồng Cửu cũng không dám đi bừa.

Dưới sự dẫn dắt của Viêm đạo nhân, không lâu sau bọn họ đã đi đến một khu vườn lịch sự tao nhã, trong vườn cũng đã có vài người tu hành đang nói chuyện phiếm.

- Hử?

Tần Vân lập tức chú ý đến một lão giả. Lão giả kia cũng nhìn về phía Tần Vân.

- Vị này chính là Viên Công đương thời của Việt môn.

Viêm đạo nhân thấy thế lập tức giới thiệu.

- Viên Công, vị này chính là Tần Vân của Quảng Lăng Giang châu ta.

- Mặc dù ta ở Việt Châu nhưng cũng đã nghe nói qua đại danh Tần Vân, tán tu không môn không phái lại có thể tự mình gõ mở Tiên môn của Kiếm Tiên nhất mạch. Tuổi còn trẻ mà đã có thể chém giết tam đại yêu vương ở Ác Long Sơn, khá lắm.

Viên Công cười nói. Một người trung niên bên cạnh hơi chắp tay:

- Tại hạ Phương Ngu, ra mắt Tần đạo hữu.

Tần Vân thấy thế thì lập tức đáp lễ:

- Tần Vân ra mắt Viên Công, ra mắt Phương đạo hữu.

Hồng Cửu cũng tiến lên hành lễ.

Hai bên tán gẫu một chút, Viên Công và Tần Vân còn có thể trò chuyện được, dù sao cũng cùng là Kiếm Tiên.

- Lần đi vào Cảnh Dương động phủ này, xem ra chỉ ngươi và ta là Kiếm Tiên.

Viên Công cười nói.

- Đến lúc đó, chúng ta nên liên thủ hợp sức. Dù trận pháp Cảnh Dương tiên nhân bố trí cực khó, mọi người hợp sức thì cũng là có khó khăn, nếu còn nội đấu lại càng nguy hiểm hơn.

- Đến lúc đó còn nhờ Viên Công dìu dắt vãn bối như ta.

Tần Vân khiêm tốn nói.

Hắn vừa nhìn đã biết rõ, ở đây không chỉ một có một Tiên Thiên Kim Đan.

Nếu như vậy, hắn tất nhiên phải khiêm tốn. Bộ dạng ta đây là tiểu bối, ta chỉ là một Thanh Lệnh Tuần Thiên sứ! Để cho năm phe khác hạ thấp cảnh giác với mình thì hắn càng có thể cầm đi thêm vài bảo bối.

Hàn huyên một hồi, Tần Vân và Hồng Cửu đứng một bên chờ.

- Bạch gia đến rồi, họ chính là đệ nhất gia tộc ở Linh Bảo sơn, gia tộc cổ xưa nhất thiên hạ. Lần này bọn họ cũng phái đến một người tu hành Tiên Thiên Kim Đan.

Hồng Cửu nhận ra, truyền âm nói.

- Một gia tộc, vì động phủ tiên nhân mà phái một vị Tiên Thiên Kim Đan đến mạo hiểm, nội tình của Bạch gia quả thực rất sâu.

- Viên Công cũng là Tiên Thiên Kim Đan.

- Chu gia thuộc Hỗn Nguyên tông lại phái hai Tiên Thiên Thực Đan Cảnh, nhưng mà Chu Bát của Hỗn Nguyên tông có thể suy diễn quá khứ tương lai, e là về mặt trận pháp cũng không thua gì ta.

Hồng Cửu truyền âm nhận định:

"Hoàng tộc cũng đến rồi, bọn họ chắc chắn là gia tộc đệ nhất thiên hạ. Lão đầu kia ta không biết nhưng mà thoạt nhìn là khí thế mạnh nhất ở đây, hẳn là tầng thứ ba của Tiên Thiên Kim Đan Cảnh. Bên cạnh chính là Thập Lục hoàng tử. Nhân Hoàng cũng khá yêu thích hắn."

Tần Vân liếc nhìn.

Thập Lục hoàng tử là một vị thanh niên cao gầy lạnh lùng. Hắn cũng nhìn về phía hướng Tần Vân, ánh mắt vẫn đầy vẻ lạnh lùng.

- Nghe nói hắn cũng đang theo đuổi Y Tiêu.

Tần Vân thầm nghĩ.

- Y thị cũng đến rồi.

Hồng Cửu nhìn về phía cửa.

- Y thị không sai phái Tiên Thiên Kim Đan. Cũng phải, Y thị hiện giờ chỉ có một người tu hành Tiên Thiên Kim Đan, không nỡ đến mạo hiểm. Ừm, sáu phe lần này, Viên Công của Việt môn, Hoàng tộc, Bạch gia, ba thế lực này đều phái Tiên Thiên Kim Đan. Chúng ta và Y thị, Chu thị đều không có Tiên Thiên Kim Đan.

- Tình hình còn tốt, thực lực chúng ta không tính là quá yếu.

Hồng Cửu truyền âm nói.

Ánh mắt Tần Vân cũng rơi vào một dáng hình đang đi vào từ cửa, chính là Y Tiêu.

- Y Tiêu cô nương.

Thập Lục hoàng tử cũng hô lên, gương mặt tràn đầy nhiệt tình.

Y Tiêu nhìn Thập Lục hoàng tử, gật đầu.

Y Tiêu lập tức đi về phía Tần Vân. Tần Vân cũng đi đến, cách xa nhau hơn bốn tháng, hai người đều lo lắng cho đối phương.

- Tần Vân.

- Y Tiêu.

Hai người đứng bên nhau, nhìn vào đối phương, rõ ràng rất thân mật.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất