Phi Kiếm Vấn Đạo

Quyển 4 - Chương 11: Đạo Tàng Các

- Tần tiểu hữu này có thuật phi kiếm thật là lợi hại.

Còn Cung chưởng môn của Cảnh Sơn phái vuốt râu cười nói:

- Đồng thời điều khiển cả mấy thanh phi kiếm, đều có thể ngăn chặn được Phong Đao trận.

- Để cho hắn có được nhiều bảo bối như vậy, thật là gặp vận may quá rồi.

Thập lục Hoàng tử thì lại rất khó chịu trong lòng.

Y Tiêu thì cười tươi nhìn, nàng đúng là có chút hiểu biết đối với thực lực của Tần Vân.

- Tần Vân, ngươi chậm một chút!

“Chu Phong tử” của Hỗn Nguyên tông vọt chạy như bay giống như như sấm sét, vốn là đang cười đến toét miệng, thế nhưng nhìn thấy ở nơi xa Tần Vân không ngờ lại hành động tới ba phương hướng, thu bảo vật ở ba chỗ cùng một lúc, không khỏi vội vàng quát lên. Thế nhưng ngay sau đó hắn liền phát hiện, “Viên Công” và “Bạch Quân Nguyệt” cũng thi triển thủ đoạn giống như vậy, Viên Công cũng phóng thích từng thanh phi kiếm.

Dù sao cũng là Viên Công của thời hiện tại, một số phi kiếm cấp bảy cấp tám tùy thân vẫn phải có một số. Chẳng qua là cần phải đồng thời điều khiển nhiều như thế, hơn nữa còn phải ngăn cản “Phong Đao trận” nên có chút áp lực, Viên Công cũng chỉ giống như Tần Vân vậy, thu bảo vật theo ba đường.

Bên ngoài thân thể Bạch Quân Nguyệt không ngờ lại có từng đạo tinh thần lưu chuyển, thời khắc này lại có rất nhiều tinh thần chia ra làm ba đường, phân bổ phóng về những phương hướng khác nhau. Nàng không ngờ lại có thể làm được chuyện thu bảo đến bốn đường!

- Hộc, hộc.

Ở đây lão giả đầu trọc Cơ Liệt thực lực mạnh nhất không ngờ lại là người tu hành theo mạch Thần Ma, chẳng qua là lợi hại về mặt cận chiến, nhưng không giọi về việc điều khiển pháp bảo từ cự ly xa. Lão lập tức gầm một tiếng nhẹ, điên cuồng chạy như bay, đồng thời song chưởng phồng to ra nhanh, mỗi một cái cánh tay đều tăng vọt đến mười mấy trượng, bàn tay cũng biến thành khổng lồ. Đây chính là thần thông “Thông tí”, cũng là một môn thần thông Cơ Liệt am hiểu nhất.

Cánh tay lớn phồng lên, bàn tay khổng lồ còn lớn hơn so sánh với một căn phòng, chụp phủ xuống, túm một cái là đã chụp được pháp bảo từ nơi xa. Lão lại nhanh chóng tiến tới một chỗ khác! Chỉ có thể dựa vào tốc độ tận lực tranh chấp.

Một khoảng bên ngoài của phủ đệ của Tiên gia này, dựa vào tốc độ của Tần Vân và những người tu hành bọn họ, chỉ thời gian mấy nhịp hô hấp, đã càn quét không còn gì.

Tần Vân mở miệng túi càn khôn trong tay ra, phi kiếm từ nơi xa cuốn quét đến từng món pháp bảo, tất cả đều bay vào trong túi càn khôn.

"Tu hành, cần Pháp Tài Lữ Địa (*), Pháp ta có rồi, “Tài” cũng là trọng yếu nhất. Y Tiêu nàng ta tu phù pháp cần một lượng lớn vật liệu, ta tu bản mệnh phi kiếm, ngoại trừ yêu cầu đối với kiếm ý càng ngày càng cao, cũng cần đủ loại thiên địa kỳ trân. Còn có Tần gia ta còn nhiều người tu hành nương dựa vào như vậy, tiểu bối của Tần gia sau này tu hành, mỗi một người tu hành đều cần một lượng bảo bối lớn. Cũng là do tiến vào tiên phủ, chứ bình thường nào có cơ hội có thể tùy ý thu hoạch bảo bối như vậy.”

Tần Vân ngầm vui mừng trong lòng.

"Ta tổng cộng lấy được sáu chỗ bảo bối, có một món pháp bảo nhị phẩm! Pháp bảo tam phẩm có hai món, pháp bảo tứ phẩm tám món, ngoài ra còn có những bảo vật linh tinh khác." Tần Vân thầm nói.

Người tu hành ở bậc Tiên Thiên Kim Đan, nếu như sử dụng bản mệnh pháp bảo, bình thường cũng chỉ là tứ phẩm!

Bởi vì bản mệnh pháp bảo chỉ có thể dựa vào bản thân mình từ từ đề thăng, yêu cầu đối với cảnh giới, đối với các phương diện khác đều cực cao. Giống Tần Vân và Viên Công vậy, giờ này đều dùng bản mệnh Phi kiếm tứ phẩm!

Mà nếu không phải là bản mệnh pháp bảo, bình thường đều sử dụng pháp bảo tam phẩm! Có thể sử dụng pháp bảo nhị phẩm pháp bảo nhất phẩm, bình thường đều là có tông phái hoặc là gia tộc sau lưng tích lũy rồi. Giống loại “Cửu tử nhất sinh” tiến vào Động phủ Cảnh Dương liều mạng này, tông phái gia tộc đều là không cho phép mang pháp bảo nhất phẩm nhị phẩm trấn tộc theo đi vào! Do đó Tần Vân lần này có được sáu món bảo bối, phát hiện lại có một món pháp bảo nhị phẩm, cho nên rất là vui mừng.

Đương nhiên.

Lần này sáu khối phù bài tề tựu, sơn môn khai mở! So với những kẻ dùng sức mạnh tiến vào Động phủ Cảnh Dương an toàn gấp mười gấp trăm lần, do đó bọn Viên Công, Bạch Quân Nguyệt, Cơ Liệt đều cầm pháp bảo lợi hại vào! Nếu như đến để “Chịu chết”, Viên Công e là cũng chỉ mang theo một thanh bản mệnh phi kiếm, công thêm một hai món pháp bảo hộ thân là được rồi.

- Lần này bọn họ kiếm lớn rồi.

- Nhiều bảo bối như vậy.

Hai vị tu hành cảnh giới tiên thiên thực đan của Cảnh Sơn phái kia cũng có chút nóng mắt.

Y Tiêu cũng cười nhìn Tần Vân ngự kiếm bay tới. Chung quanh Tần Vân còn có một thanh phi kiếm bay quanh, dễ dàng đỡ được từng cái đao gió.

- Phù...

Tần Vân đáp xuống trên đường lát đá xanh.

"Lần thu hoạch này thật lớn."

Y Tiêu cười truyền âm: "Ta vừa rồi nhìn thấy rồi, Bạch tiên tử hẳn là được nhiều nhất, lấy tám chỗ. Ngươi và Viên Công đều lấy sáu chỗ giống nhau! Cơ Liệt lấy bốn chỗ, còn Chu Phong và nhị thúc của ta đều lấy được ba chỗ."

Tần Vân cũng nhìn thấy Bạch Quân Nguyệt tiên tử đáp xuống ở một bên, sắc mặt vẫn lạnh lùng.

"Bạch tiên tử này vừa rồi sử dụng dường như là ‘Tiểu chu thiên tinh thần’ của Bạch gia trong truyền thuyết." Tần Vân truyền âm nói.

"Ừ, uy lực cực lớn." Y Tiêu gật đầu.

Bạch gia ở Linh Bảo sơn, có một Linh bảo trấn tộc tên là “Chu Thiên tinh thần”, ở thời thượng cổ, cũng như trong quá trình lịch sử có rất nhiều biến đổi, đều đã từng bùng lên ánh hào quang dữ dội!

Năm tháng kéo dài xuống, Bạch gia cũng luyện chế thành công ra hai bộ “Tiểu chu thiên tinh thần”, đều là pháp bảo nhất phẩm! Một bộ “Tiểu chu thiên tinh thần” là do 36 vì tinh tú hợp thành, đơn độc mỗi vì tinh tú đều là pháp bảo tứ phẩm! Tổ hợp lại không ngờ lại là pháp bảo nhất phẩm. “Tiểu chu thiên tinh thần” có thể nói là pháp bảo tấn công hay phòng thủ gì đều cực hoàn mỹ, lần này cho Bạch Quân Nguyệt mang đến, có thể thấy được dã tâm của họ.

- Tiểu chu thiên tinh thần!

Lão giả đầu trọc Cơ Liệt bay trở về, cũng liếc mắt nhìn Bạch Quân Nguyệt, đồng tử hơi hơi co rụt lại.

"Cùng là pháp bảo nhất phẩm, nhưng cái nào cũng có cái hay của cái ấy." Y Tiêu truyền âm: "Tiểu chu thiên tinh thần, là thứ rất là hoàn mỹ."

Y Phong cốc chậm nhất, Chu Phong tử cũng đã trở về đến rồi.

- Bảo vật do người tu hành chết ở dưới “Phong Sa trận” để lại suốt ba ngàn năm, giờ này đều bị sáu vị lấy đi rồi.

Cung chưởng môn cười nói:

- Đương nhiên những người chết ở dưới Phong Sa trận ở bên phía ngoài nhất này, thực lực cũng không tính là quá mạnh mẽ. Kẻ lợi hại chân chính, cho dù là Phong Sa đại trận hoàn toàn bạo phát, cũng có thể dùng cứng chọi cứng mà đi qua. Bọn họ sẽ tiếp tục xâm nhập, chết tại một chỗ nào đó trong động phủ.

Mọi người ở hiện trường ai cũng mắt sáng rực lên.

Đúng, chết ở phía ngoài cùng này đều là những kẻ thực lực hơi yếu.

- Chúng ta nhanh chóng vào đi thôi.

Cung chưởng môn cười, ông ta rất bình tĩnh thản nhiên, căn bản không để ý qua những bảo vật đó, không nói gì khác, Cảnh Sơn phái tuy rằng thế yếu rồi, nhưng cũng là có một vị Nguyên Thần Tiên nhân trấn giữ! Lúc trước cũng là Đạo gia Thánh Địa, lưu truyền xuống bảo bối có một số đã thất lạc, nhưng có một số vẫn còn ở tại Cảnh Sơn phái. Bàn về nguồn lực cơ sở thì có thể nói là mạnh hơn nhiều so sánh với Việt môn cùng các tông phái đứng đầu rồi.

Mọi người tiếp tục tiến lên.

"Đây là cho ngươi."

Tần Vân truyền âm cho Hồng Cửu ở một bên.

Hồng Cửu nhìn túi càn khôn đưa tới trong tay mình, liền nhận ngay lấy, cảm ứng xong hắn liền giật bắn cả người, vội truyền âm cho Tần Vân:

"Quá nhiều rồi, cái này quá nhiều rồi, ngay pháp bảo tam phẩm đã có hai kiện, pháp bảo tứ phẩm sáu món, đây cũng quá nhiều rồi."

"Ta vừa rồi vừa khéo lấy được một món pháp bảo nhị phẩm, nói ra thì, so ra giá trị tương đương."

Tần Vân truyền âm nói:

"Đã nói rõ rồi, chia 50 - 50. Không có phù bài của ngươi, ta đâu có tiến vào đây được."

"Cái này có được cũng quá nhiều rồi, mới vừa vào sơn môn, còn chưa vào bên trong phủ mà, liền có được nhiều như vậy..."

Hồng Cửu truyền âm:

"Ta mặc dù có chút dã tâm, nhưng có thể có được nhiều như vậy ta đã thỏa mãn rồi. Dù sao thực lực của ta bây giờ yếu, quá nhiều bảo bối ta có chút sợ rồi. Như vầy đi, bảo bối sau này, ta nhìn trúng thì ngươi lại cho ta chút ít, những cái khác cũng không cần nữa."

"Bàn kỹ rồi là chia 50 - 50, huống chi, nói không chừng là ngươi có được bảo bối lợi hại, đưa cho ta thì sao?"

Tần Vân truyền âm đáp:

"Hơn nữa hiện tại làm trái lời hứa, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến đạo tâm của ta."

"Cái này, được thôi."

Hồng Cửu truyền âm tiếp:

"Chẳng qua là chúng ta hay là chờ rời khỏi tiên phủ này xong rồi hãy phân, ngươi đưa cho ta quá nhiều, ta sợ bọn họ để mắt tới ta, ta là thứ cánh tay chân nhỏ, gánh vác không nổi đâu."

Tần Vân cười rồi.

"Được thôi, dù sao chẳng qua là bảo vật ở vòng ngoài, bọn họ cũng không phải quá coi trọng. Hơn nữa ta chỉ là đưa cho ngươi cái túi càn khôn, bọn họ e rằng chỉ nghĩ pháp bảo bên trong cũng không nhiều."

Tần Vân truyền âm trấn an:

"Sau này, chờ ra ngoài rồi hẳn phân."

Hai người tiếp tục truyền âm trò chuyện.

Thật nhanh, cả đám liền đi được hơn một dặm, tới cửa phủ của một tòa phủ có quy mô rất lớn.

- Ầm ầm.

Cung chưởng môn hơi tra xét xong, liền đẩy cửa bước vào.

Cửa phủ ầm ầm mở ra.

Mọi người liền thận trọng tiến vào trong cửa phủ, mới vào vào, liền là một nhà vườn rất to lớn, vườn rước rất rộng, e rằng có phạm vi 200 trượng.

Bên trái vườn trước là một ngôi lầu các, trên lầu các có tấm biển “Đạo Tàng”.

- Đạo Tàng các?

Đám ba người của Cung chưởng môn ánh mắt đều sáng lên.

- Chư vị, đã bàn kỹ rồi, điển tịch thuộc về Cảnh Sơn phái ta, những cái khác do các ngươi đi tranh chấp.

Cung chưởng môn chỉ về phía đại điện trước mặt:

- Tiến vào đại điện liền có rất nhiều chỗ nguy hiểm, cũng có rất nhiều nơi cất giấu bảo vật ở bên trong. Cảnh Sơn phái ta sẽ không đi cùng chư vị nữa! Chỉ có thể nói cho chư vị biết... Càng là bảo vật lợi hại, trận pháp bày ra càng lợi hại hơn. Bảo bối là tốt, nhưng tánh mạng cũng trọng yếu, chư vị châm chước nhé.

- Chúng ta đi.

Nói xong, đám ba người Cung chưởng môn liền chạy thẳng tới Đạo Tàng lâu.

Tần Vân cùng với người tu hành của sáu phe nhìn về phía tòa lầu các đó. Lão giả đầu trọc Cơ Liệt ánh mắt có chút tỏa sáng, cười nói:

- Đạo Tàng lâu, chính là nơi đặt điển tịch cốt lõi nhất của Cảnh Sơn phái trong thời kỳ Cảnh Dương chân nhân. Lấy được những thứ đó, Cảnh Sơn phái ở rất nhiều pháp môn và phương diện e rằng đều bức thẳng tới sát Thần Tiêu môn, Hỗn Nguyên tông rồi.

Vừa nói, Cơ Liệt còn liếc về phía hai phe người tu hành của Y thị, Chu thị:

- Dường như Thần Tiêu môn và Hỗn Nguyên tông đối với chuyện này đều không có ý nghĩ gì.

Y Phong cốc mỉm cười nói:

- Thiên Hạ đạo môn vốn là một nhà, bọn chúng ta tu hành pháp môn của nhà mình đến mức tận cùng là đã khó khăn vạn phần rồi, không cần tham điển tịch của những tông môn khác chứ?

- Hỗn Nguyên tông chúng ta Nhục Thân Thành Thánh, không cần những điển tịch đó.

Thiếu niên đẹp trai Chu Bát bĩu môi nói.

- Hai người các ngươi là tán tu, cũng không muốn lấy những điển tịch kia à?

Cơ Liệt liếc mắt nhìn Tần Vân, Hồng Cửu.

- Ta là một kiếm tiên, cũng không có cách nào chuyển tu, cần lấy những điển tịch đó để làm chi?

Tần Vân cười đáp.

Hồng Cửu thì liền đáp:

- Pháp bảo hoặc có thể là chúng ta trải qua gian nguy hiểm mới có thể lấy được đến tay, còn điển tịch này, nếu như đệ tử của Cảnh Sơn phái đi vào rồi, chúng ta đi vào nữa làm chi? Chỉ sợ bỏ mạng cũng không đụng được điển tịch.

Đối với việc truyền thừa một tông phái, điển tịch là thứ trọng yếu nhất.

- Được, vậy bọn ta liền tiếp tục đi vào đi.

Cơ Liệt mỉm cười, tâm tình của lão rất tốt.

Bởi vì Cung chưởng môn cùng mọi người đi vào Đạo Tàng các, như vậy chỉ còn lại có sáu phe, mà trong sáu phe này, Cơ Liệt lão là kẻ có thực lực mạnh nhất.

"Giờ này thực lực ta mạnh nhất, Cảnh Dương chân nhân lưu lại những linh bảo bảo vật này tự nhiên là ta ắt phải có được."

Cơ Liệt thầm nói.

Tần Vân và Hồng Cửu khiêm tốn đi theo mọi người, đi hướng vào chính giữa của đại điện.

(*) Pháp Tài Lữ Địa: Bốn thứ quan trọng nhất của người tu hành, gồm Công pháp, Tiền tài, Bạn lữ, và Địa điểm tu hành.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất