Ta đã nói muốn lấy một cánh tay của ngươi, tuyệt đối không nuốt lời! Há cho phép ngươi dễ dàng chạy trốn như vậy!
Một vòi máu vọt ra từ cánh tay phải Nhạc Vũ, Thương Ngô đã tiến vào thời không loạn lưu xa xa nhất thời gầm lên giận dữ, nửa cánh tay bên phải gãy đoạn, ở trong hư không hóa thành mười mấy nhánh cây khổng lồ.
Nhạc Vũ phát hiện thương thế của mình cũng không đáng ngại, Thương Ngô đã bị thương nặng suy giảm tới bổn nguyên, hắn dùng thiên ý kiếm trong tay tấn công, lực cắn trả cũng hạ xuống thấp nhất.
Chẳng qua trên bả vai hắn lưu lại một vết thương khá sâu mà thôi, toàn thân cũng không việc gì, ngay lập tức hắn dùng Thập Phương Môn phá vỡ không gian, dùng pháp lực còn sót lại đánh ra thủ ấn Hỗn Nguyên cực lớn, đem những cành Thiên Hỏa Tử Đồng rơi rụng toàn bộ nắm lấy.
Thương Ngô cũng không dám quay lại tranh đoạt với Nhạc Vũ, ánh mắt âm tàn nhìn lại, liền lao vào bên trong thời không loạn lưu biến mất.
Ngay lúc này Huyền Sát Chiến Ma chân khí bên trong cơ thể Chiến Tuyết cùng cương sát lực toàn bộ nổ tung, Thập Ngự Phục Ma kiếm trận quanh thân tổng cộng tạo ra hàng trăm kiếm quang chém khắp bốn phía, đem hỏa lực cùng thần hồn tứ tán chém thành tro bụi, dưới lực xung kích của cương sát lực toàn bộ nứt vỡ.
Nhạc Vũ thu hồi ánh mắt, thoáng cảm thấy có chút tiếc nuối. Thật ra nếu nói tốc độ xuyên toa không gian, tuy Thương Ngô là Yêu Vương nhưng cũng không thể sánh kịp với hắn, phương pháp Mộc độn kia cũng có thể bị Thanh Đế Trường Sinh Quyết của hắn khắc chế.
Nếu hắn cương quyết truy kích, người này tuyệt không chạy thoát khỏi lòng bàn tay của hắn. Nhưng khả năng xuyên qua không gian của hắn hơn phân nửa đều nhờ Thập Phương Môn cùng Càn Khôn Dịch Bàn, với pháp lực hôm nay của Nhạc Vũ, thật sự khó có thể khống chế.
Khẽ lắc đầu, Nhạc Vũ vỗ lên Thông Thiên Long Kích Ấn, đem Bất Diệt Niết Bàn Du Suất Chân Diễm bay tứ tán thu vào bên trong ấn tỳ. Sau đó ánh mắt lóe tinh mang nhìn vào viên hỏa yêu đan tinh thuần trong tay.
Không cần dùng thần hồn cặn kẽ cảm giác, Nhạc Vũ có thể cảm thấy được bên trong viên hỏa yêu đan tràn đầy viêm lực cùng hỏa chủng của Bất Diệt Niết Bàn Du Suất Chân Diễm!
Chẳng qua ngọn lửa màu đỏ này đã lộ vẻ suy yếu, cần phải tỉ mỉ đào tạo tế luyện hồi phục lại như lúc ban đầu mới có thể sử dụng.
Phàm thuộc loại Phượng Hoàng, đều có khả năng bất diệt. Mặc dù đã bỏ mình, nhưng chỉ cần còn sót lại một tia nguyên linh, là có thể dục hỏa trùng sinh.
Loại bản lĩnh này phần lớn nhờ hỏa chủng mà đến. Chỉ cần Nhạc Vũ đem đi luyện hóa, khi tu vi đạt tới trình độ nhất định cũng có được khả năng này.
Bất Diệt Niết Bàn Du Suất Chân Diễm chính là hậu thiên hỏa chủng cao cấp nhất trên thế gian. Khi tiến hóa tới mức tận cùng, không hề kém hơn Tiên Thiên Du Suất hỏa chủng nào khác.
Bất quá hiện nay phẩm chất của hỏa chủng này vẫn còn ở trình độ cực thấp, không đủ tinh thuần. Chỉ cao hơn Huyền Thiên Tịnh Hỏa trong cơ thể hắn một chút, là hỏa chủng tuyệt hảo tu tập Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết tầng mười một. Nếu có thêm được yêu đan Băng Ly…
Nhớ tới Lệ Bi Hồi đã bỏ chạy, Nhạc Vũ nhất thời trầm xuống. Bất quá còn chưa tới thời gian luyện tập tầng mười một, cuối cùng cũng sẽ có một ngày hắn có thể bắt được Yêu Vương tân tấn này.
Chiến Tuyết chém ra Thập Ngự Phục Ma kiếm trận, đem toàn bộ nguyên linh của Thất Linh Hỏa Hoàng thanh trừ, lúc này mới thu lại thần thông huyền binh, thấp thỏm bất an đứng bên cạnh Nhạc Vũ nói:
Thiếu gia, cũng là Tuyết nhi không tốt! Mới vừa rồi không nên để nàng bay xuống…
Nhạc Vũ khẽ lắc đầu, cũng không có ý trách móc nàng. Thất Linh Hỏa Hoàng đã hóa thành hỏa diễm, không có thật thể, muốn đi liền đi, muốn ở lại liền ở lại, làm sao Chiến Tuyết có thể ngăn cản được?
Thật ra vừa rồi nếu không phải nàng tìm một đường sinh cơ cho Thương Ngô mà một mình lưu lại ngăn trở, hơn phân nửa chính hắn cũng không thể nào lấy được hỏa yêu đan mà nàng đã tu hành suốt mấy ngàn năm dễ dàng như vậy.
Cho tới lúc này Nhạc Vũ chợt cảm giác tay phải của mình vô cùng đau đớn, hắn nhìn xuống, chợt thấy long lân bao phủ bàn tay đã bị đốt cháy, thân thể Đại Thừa Kim Thân cũng không thể ngăn cản được hỏa diễm.
Nhạc Vũ vội vàng lấy ra vài tờ giấy trống vẽ phù, dùng máu tươi vẽ phù văn dán lên trên yêu đan. Bên trong yêu đan vẫn còn nguyên linh của Thất Linh Hỏa Hoàng, vì vậy không thể không cẩn thận.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyen360.comNhạc Vũ lấy ra linh thạch đặt biệt bày ra một linh trận bên trong giới chỉ của mình, lúc này mới thật cẩn thận đặt yêu đan vào bên trong.
Ngay khi hắn vừa đem hỏa yêu đan xử trí xong, liền cảm giác ở gần đó truyền ra một trận không gian ba động. Ngay sau đó Nông Dịch Sơn cùng Đoan Mộc Hàn không hề có chút dự báo đã xuất hiện cách đó không xa.
Ngay lúc này hỏa diễm bốc cao đầy trời chưa từng giảm bớt, Nông Dịch Sơn thoáng cau mày, dùng tay áo phất qua, mây đen tầng tầng hội tụ, chỉ trong mười mấy lần hô hấp liền tuôn xuống cơn mưa thật lớn. Tiếp theo hắn đưa mắt tập trung lên mười mấy cành Tử Mộc khổng lồ màu tím ngay trước người Nhạc Vũ, nhất thời cau mày, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc:
Thiên Hỏa Tử Đồng, ngươi thật sự chặt xuống cánh tay của Thương Ngô rồi sao?
May mắn mà thôi!
Nhạc Vũ khẽ gật đầu, đây không phải lời nói khiêm tốn, mà là thật sự rất may mắn. Vốn cho rằng trận đại chiến này có thể trì hoãn được cho tới khi nhóm người Nông Dịch Sơn đến hỗ trợ mới chấm dứt, nhưng không ngờ Thương Ngô tự tìm đường chết, lại dám công kích thần hồn của hắn, dẫn động nghịch thiên kiếm ý của Quảng Lăng Tán Nhân lưu lại trên thế giới này. Nhìn thấy ánh mắt Nông Dịch Sơn vẫn tràn đầy vẻ cổ quái, lúc này Nhạc Vũ cũng không giải thích cặn kẽ, lắc đầu nói:
Còn con yêu thú đi chung với hắn, đầu Thất Linh Hỏa Hoàng đã bị đệ tử giết chết. Thật ra hiện tại Thương Ngô hẳn còn ở gần đây, nếu muốn truy đuổi vẫn có thể đuổi kịp.
Tuy Thương Ngô có thân thể Yêu Vương, yêu lực mạnh mẽ hơn hắn, nhưng vừa rồi bị trọng thương liên tục, đoán chừng tình hình giờ phút này không khá hơn mình bao nhiêu, quả thật không thể bỏ chạy được quá xa.
Nông Dịch Sơn có Nguyên Dương Đao Luân, bản lĩnh xuyên qua không gian hơn xa hắn. Chỉ là không có được Càn Khôn Dịch Bàn như Nhạc Vũ mà thôi. Nếu họ muốn truy kích, Thương Ngô quả thật không thể trốn thoát.
Nông Dịch Sơn nghe lời Nhạc Vũ, đầu tiên cơ hồ chết lặng, tiếp theo liền lắc đầu nói:
Không cần đuổi theo nữa! Thanh Châu Yêu tộc nếu tổn thương thực lực quá mức, cũng không còn sức chế trụ Trung Nguyên chư tông phụ cận. Một khi không thủ được căn cơ, muốn bắc thượng làm khó Quảng Lăng đệ tử, ngược lại không tốt. Tình hình trước mắt không còn gì tốt hơn. Thanh Châu chư yêu thực lực còn sót lại hơn phân nửa, các tông phụ cận, còn có Thanh Châu Vân gia…
Nói tới đây, Nông Dịch Sơn chợt cười khổ, nhìn lên thiên không nói:
Cho dù chúng ta muốn giết, chỉ sợ cũng không giết được. Ngoại trừ Vân Lân, tựa hồ còn có người khác lợi hại không kém. Thôn Tinh tổ sư hôm nay cũng chưa chắc làm gì được bọn hắn.
Nhạc Vũ nhướng mày, chỉ cảm thấy âm thầm kinh hãi. Thật ra Tiên Thiên Huyền Âm Thần Lôi của Vân Lân không hề kém cỏi, ngược lại được xem là một loại công pháp lôi hệ cực mạnh. Chỉ là Đại Thôn Diệt Thuật của Thôn Tinh thật sự quá biến thái mà thôi.
Nhưng đại thần thông có khả năng diệt thế này, nhất định không thể sử dụng quá nhiều. Nếu không cẩn thận tùy tiện sử dụng, tuy Thôn Tinh có thể áp chế Vân Lân, nhưng chưa chắc có thể một lần áp chế được hai đầu Yêu tộc có cao cấp huyết mạch mười lăm cấp.
Vân Lân chính là nhân vật Yêu tộc nổi danh vạn năm, có thể xem là bắc phương Vạn Yêu Chi Tổ. Bọn hắn có ba huynh đệ, tung hoành vô địch trong thế giới này. Chẳng qua từ sau khi tổ sư chúng ta xuất thế, bọn hắn đã mai danh ẩn tích. Lần này Thương Ngô xâm phạm, không phải toàn bộ đều do chuyện của Lệ Bi Hồi, có lẽ có liên quan tới tổ sư gia. Vị Thanh Châu Yêu Vương này cùng ba vị kia có sâu xa thâm hậu, vì thế mới có thể hiệu lệnh Thanh Châu.
Nông Dịch Sơn giải thích, tiếp theo nhìn mười mấy cành cây khổng lồ màu tím:
Bất Diệt Niết Bàn Du Suất Chân Diễm thật thích hợp cho Vũ nhi luyện tập Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết, nhưng những Thiên Hỏa Tử Đồng này đối với Vũ nhi cũng vô dụng, ta đành làm mặt dày thay mặt tông môn đòi hỏi thôi, có được vạn năm đồng mộc này, đủ đào tọa được hai ba đệ tử tu tập Thanh Đế Trường Sinh Quyết!
Nhạc Vũ gật đầu, cũng không hề để ý. Cho dù Thanh Đế Trường Sinh Quyết không yêu cầu căn cốt quá khắc khe, nhưng không phải người nào cũng có thể tu luyện thành công. Cần phải có đại nghị lực cùng đại cơ duyên, lại thêm phương diện mộc hệ có chút thiên phú. Kinh nghiệm thật nhiều năm khổ tu mới có thể thành tựu, mười mấy cành Thiên Hỏa Tử Đồng nhìn có vẻ nhiều, nhưng nếu dùng tu luyện Thanh Đế Trường Sinh Quyết quả thật chỉ đủ dùng để Trúc Cơ cho hai ba người.
Hơn nữa hắn đã có Hồng Ngọc Phù Tang Sinh Mệnh Linh Dịch, Nhạc Vũ tự hỏi bản thân mình chưa tới mức vô tư dâng hiến tất cả ra ngoài. Vật này liên quan tới thành tựu tương lai của Thanh Đế Trường Sinh Quyết của bản thân, lại càng là cơ duyên thành đạo của mình, nếu lãng phí mới là ngu xuẩn.
Thấy Nhạc Vũ đáp ứng, Nông Dịch Sơn mỉm cười thu hết toàn bộ Thiên Hỏa Tử Đồng, lại nói tiếp:
Sau trận chiến này Quảng Lăng Tông không còn họa lớn. Trong vòng hai mươi năm, vô luận bế quan tu hành hay ra ngoài tìm cơ duyên, đều theo ý ngươi. Chẳng qua hôm nay ở đây không ít người rình rập, ngươi hãy cẩn thận một chút!
Nói xong, Nông Dịch Sơn liền phá vỡ hư không rời đi, trong nháy mắt đã biến mất vô ảnh vô tung.
Hai mươi năm sao?
Nhạc Vũ cau mày, quay đầu nhìn Đoan Mộc Hàn đang trầm mặc.
Suy ngẫm một chút, Nhạc Vũ mơ hồ suy đoán được vài phần, liền hỏi dò:
Thất Linh Hỏa Hoàng chính là Hỏa Vân Nhân?
Đoan Mộc Hàn cau chặt đôi mày, chần chờ nói:
Hẳn là nàng không sai! Ban đầu Chu Tước kiếm ý của ta tìm hiểu được từ trên người nàng, lại nói xem như nàng từng gián tiếp cứu mạng của ta.
Trong lòng Nhạc Vũ chợt trầm xuống, nếu chỉ tìm hiểu kiếm ý thì không nói gì, nhưng ân cứu mạng cũng là nhân quả khó giải. Hắn trầm ngâm một thoáng, cuối cùng thở dài:
Ta không ngăn cản nguyên linh của nàng trọng sinh là được!
Như vậy cũng không cần thiết!
Đoan Mộc Hàn nghe vậy cười khổ, trong lòng chợt có quyết định, cuối cùng không thể vì chuyện của mình tạo thêm cường địch cho Vũ nhi.
Ta có thể giết nàng một lần, liền có thể giết nàng lần thứ hai! Vậy cũng là vì tiêu trừ kiếp số cho ngươi!
Nhạc Vũ nghiêm mặt, tiếp theo đánh ra một giọt chân long tinh huyết, cười nói:
- Đệ tử muốn mượn vài giọt bổn mạng tinh huyết của sư phụ dùng một chút, dùng chân long tinh huyết trao đổi được không?