"Trước kia có hai thành viên Hồn Điện mất tích bên trong Phược Phong thánh vực, đến tận bây giờ vẫn chưa có tìm thấy tung tích. Ta nghĩ là Phược Phong thánh vực đang có thứ gì đó tác quái, ta sẽ phái người đi điều tra tình huống rõ ràng." Thánh vệ trưởng Trác Nông hồi đáp.
"Chờ Ly Ngân tỉnh lại rồi hỏi hắn, trước đó chúng ta nên đóng cửa Thánh Vực để tránh những người vô tội bị thương." Lão linh sư nói.
"Ừ, đã ra lệnh rồi." Thánh vệ trưởng Trác Nông nói.
"À, lão gia hỏa nào dạy dỗ thanh niên này vậy nhỉ? Thực lực không giống bình thường chút nào, vinh quang tại bậc thang thứ ba xem ra thuộc về Hồn Điện chúng ta rồi."
Lão linh sư gọi Sở Mộ là quái thai, thật ra cũng là một cách tán thành đối với thực lực Sở Mộ. Đồng thời lão cũng âm thầm kỳ quái tại sao trước kia chưa từng nghe nói Hồn Điện có thanh niên cao thủ như vậy.
"Không biết ten thanh niên này từ đâu chui ra nữa, ngươi chuyên tâm chữa thương cho bọn họ, ta đi xử lý mọi chuyện cho rõ ràng. Nếu có người tỉnh lại thì ngươi cho người ta báo ta biết." Thánh vệ trưởng Trác Nông nói.
Nội bộ Hồn Điện.
"Vũ điện chủ, lúc trước ngài dặn dò ta tìm người buôn bán linh vật Hồ tộc trong khu vực quanh đây. Thuộc hạ đã điều tra được, người này tên là Trầm Dịch Thành, là cao thủ kinh doanh của Thương Minh mấy năm gần đây. Hơn nữa hắn cũng là một cường giả bậc thang thứ hai, cái tên Trầm Dịch Thành này thông qua Thương Minh vận hành thu mua rất nhiều linh vật Hồ tộc, sau đó lại thả vào các khu buôn bán. Một khi có người nguyện ý mua sẽ cố ý từ chối hoặc trì hoãn thời gian, hiện tượng này xuất hiện tại phần lớn khu buôn bán. Nhưng bởi vì cuối cùng đều hoàn thành giao dịch cho nên không có cách nào tiến hành lên án hắn."
Một gã thành viên Hồn Điện nửa quỳ trước mặt Vũ điện chủ, chậm rãi tường thuật lại sự tình.
"Đã điều tra xong người này xuất thân và hoạt động ở đâu chưa?" Vũ điện chủ hỏi.
"Điều tra rồi, đoạn thời gian kia hắn quả thật xuất hiện ở Trạm Ly giới, về phần có tiến vào Thải Khung thành hay không thì thuộc hạ không có cách nào tra rõ được. Người này làm việc cực kỳ cẩn thận, tất cả cử động đều đường đường chính chính, bao gồm cả sự tình linh vật Hồ tộc cũng không có bất kỳ vấn đề gì."
Gã thành viên Hồn Điện hồi đáp.
Vũ điện chủ nhíu mày rơi vào trầm tư. Hắn ra lệnh thuộc hạ điều tra rõ ràng sự kiện linh vật Hồ tộc lần này không chỉ đơn thuần là vì Sở Mộ. Sự thật Vũ điện chủ một mực tra xét một chuyện trọng yếu hơn, đó là nhi tử Vũ Lang đến tột cùng chết dưới chỉ thị của ai.
Vũ điện chủ điều tra đến Ly thành cũng đã đoán ra Vu Hạ chỉ là một nhân vật tay sai, sau lưng Vu Hạ khẳng định còn có một đại nhân vật thông qua giết chết Vũ Lang cố ý vén màn mâu thuẫn giữa Hồn Điện và Nguyên Tố môn. Vũ điện chủ bây giờ đang dựa vào thủ đoạn của mình từ từ điều tra tới cái tên Trầm Dịch Thành của Thương Minh.
"Vũ điện chủ, những thế lực khác sẽ không bao giờ hành động ngu xuẩn như thế. Bọn họ biết chúng ta sẽ dễ dàng phát hiện ra hành động mờ ám, một khi bị phát hiện thì bọn họ rất khó thoát thân, cho nên rất nhiều chuyện cần thiết đều để cho thanh niên đồng lứa đi làm. Như vậy bọn họ không những đạt được mục đích, lại còn có thể ẩn núp ở sau lưng chi hối. Nếu như xảy ra điều gì, bọn họ sẽ gặp đem chuyện chuyển sang cái gọi là thanh niên đồng lứa phân tranh, sau đó bác bỏ không còn một mống. Thanh niên đồng lứa của các thế lực lớn đều bị giới luật ước thúc, cho dù là khiêu chiến, giết người, âm mưu …v…v, chỉ cần có thủ đoạn xử lý thật tột vẫn có thể bình yên vô sự. Theo thuộc hạ nhận xét có lẽ sau lưng cái tên Trầm Dịch Thành này còn có một chủ tử vai vế rất lớn." Gã thành viên Hồn Điện tiếp tục phân tích.
Vũ điện chủ hiển nhiên biết một người thanh niên đồng lứa như Trầm Dịch Thành tuyệt đối không thể nào đủ sức vén lên mâu thuẫn giữa hai thế lực lớn. Nhân vật phía sau kia mới là mục tiêu chủ yếu của Vũ điện chủ, mặc dù không thể hoàn toàn xác định nhưng cũng tạm thời khóa định một vài người dã tâm bừng bừng.
Chỉ có điều tất cả mọi người đều là người có thân phận cực cao, dưới tình huống không có căn cứ chính xác sẽ không thể nào vật ngã đối phương được. Bạn đang đọc truyện tại
- http://truyen360.com
Cho dù Vũ điện chủ xác định Trầm Dịch Thành có hiềm nghi rất lớn, nhưng không thể lạm dụng quyền lực của mình đối phó Trầm Dịch Thành, dù sao đối phương chỉ là một người thanh niên mà thôi.
Chuyện này cũng giống như đánh cờ, nếu Vũ điện chủ bây giờ ra bài sớm thì đối phương sẽ phát hiện ý đồ của hắn rồi tiến hành phản công. Một khi hắn lọt vào cạm bẫy rất có thể sẽ thua triệt để cả ván bài.
Thân là một người đứng đầu một Điện sẽ phải gánh vác trách nhiệm nặng nề, nếu không thể nhẫn nại sẽ thất bại hoàn toàn. Bây giờ Vũ điện chủ bắt buộc phải phái người âm thầm tiếp tục điều tra chuyện này cho rõ ràng, sau đó mới đưa ra quyết sách kế tiếp, cuối cùng tìm cách đánh sụp đối phương.
Nếu hiện tại lá bài tẩy của đối phương nằm trong hàng ngũ thanh niên đồng lứa, vậy thì Vũ điện chủ dĩ nhiên phải dùng phương thức tương tự đối phó hắn. Cho nên biện pháp tốt nhất chính là lựa chọn một người thanh niên thủ hạ của mình kiềm chế Trầm Dịch Thành.
Vũ điện chủ đã suy nghĩ rất cặn kẽ, Trầm Dịch Thành là hạng người cẩn thận, tỉ mỉ rất khó đối phó. Dưới trướng Vũ điện chủ mặc dù cũng xuất hiện nhân tài lớp lớp nhưng tạm thời không thể tìm ra người nào có khả năng giằng co Trầm Dịch Thành.
"Thiếu chủ đoạn thời gian này định đi đâu?" Vũ điện chủ mở miệng hỏi.
"Thiếu chủ hình như ẩn danh lịch lãm, bây giờ không biết đang ở địa phương nào." Gã thành viên Hồn Điện đáp.
"Tái Nhâm thế nào, người này tuy là nữ tử nhưng rất có thủ đoạn."
Vũ điện chủ lắc đầu nói: "Vẫn thiếu một chút nhuệ khí."
"Đệ tử Ly Ngân - Ly Triển thì sao? Người này thực lực và thủ đoạn đều vượt xa đám bạn cùng lứa tuổi, có mấy phần phong phạm của Ly Ngân, hắn có thể đảm nhiệm trọng trách này."
Vũ điện chủ suy tư chốc lát, cuối cùng vẫn lắc đầu nói: "Hắn đúng là đủ thành thục, nhưng có phần táo bạo."
Thời gian Sở Mộ hôn mê đại khái ba ngày, khi tỉnh lại đầu óc vẫn còn ngây ngất choáng váng, đây là di chứng kỹ năng Phong hệ cấp chín lưu lại.
Sở Mộ phát hiện thương thế trên người đã khôi phục toàn bộ, hồn lực phục hồi được khoảng bảy thành.
"Thiếu gia, ngài cuối cùng đã tỉnh lại rồi."
Giai Tĩnh thấy Sở Mộ đứng dậy hoạt động gân cốt, vội vàng chạy tới nở nụ cười vui vẻ.
"Ừ, Hồn sủng của ta đâu?" Sở Mộ hỏi.
"Hí..."
Sở Mộ mới vừa hỏi thăm, Dạ Lôi Mộng Thú vốn nằm gục bên cạnh một tấm bình phong chậm rãi xuất hiện, từ từ bước tới bên giường Sở Mộ.
Sở Mộ vui mừng vuốt ve Mộng Giác trên đầu Dạ Lôi Mộng Thú, ánh mắt nó ngó chừng đầu giường Sở Mộ, nhắc nhở chỗ đó đang để một cái không gian giới chỉ.
Sở Mộ đeo chiếc nhẫn vào tay, dùng hồn niệm thăm dò bên trong liền phát hiện cấm chế do hắn tự tay bố trí vẫn còn y nguyên, chuyện này cho thấy không có người nào động tới chiếc nhẫn này.
"Thiếu gia, ngài thật sự là anh dũng nha! Đã bị thương nặng còn cứu giúp Đình Lan tỷ tỷ. Đình Lan tỷ tỷ nghe nói ngài hôm nay hồi tỉnh đã tới thăm mấy lần, hẳn là muốn cám ơn ngài đó!"
Giai Tĩnh dùng ánh mắt sùng bái nhìn chăm chú Sở Mộ, trên mặt vẫn nở nụ cười chân thành nhất.
Sở Mộ nhàn nhạt gật đầu, mở miệng hỏi:
"Ta bảo đi dò xét linh vật Băng thuộc tính thế nào rồi?"
"Ừ, nếu như ngài cần thì Giai Tĩnh sẽ lập tức đi mua ngay. Tháng này ngài còn một đặc quyền chưa có sử dụng." Giai Tĩnh hồi đáp.
"Nhanh lên đi!"
Sở Mộ bây giờ vẫn mơ hồ cảm giác được nhiệt độ ma diễm hành hạ, vì muốn phòng ngừa xuất hiện tình huống Yểm Ma đoạt hồn lần nữa, hắn nhất định phải phục dụng linh vật Băng thuộc tính càng sớm càng tốt.
Giai Tĩnh có hiệu suất làm việc rất cao, thời gian trôi qua không bao lâu đã dùng đặc quyền giảm giá mua Tinh Linh Hàn Băng Lộ mang về cho Sở Mộ.