Thần Tọa

Chương 294: Tam thái tử phát uy

Tiền trong thẻ không đủ trả hàng hóa sẽ phát ra âm thanh này và hào quang màu đỏ.

Chúng nữ trong quán Mộng Điệp cũng oán hận tam thái tử Tam Tiên Đảo tự tiện xông vào quán, lại ý đồ đánh chủ ý lên Thượng Quan Dao Tuyết, trực tiếp giúp hắn nổ một cái thẻ hoàng kim là được.

- Thái tử!

- Thái tử!

...

Đệ tử Tam Tiên Đảo cầm thẻ ứa mồ hôi lạnh, nhưng vẫn đánh bạo đánh thức Tam thái tử Hoàng Nha.

- Như thế nào? Không thấy được ta đang ngắm mỹ nữ sao? Ồ, tại sao dừng lại?

Tuy Tam thái tử trong miệng đáp lời nhưng con mắt vẫn nhìn thẳng, không có hoàn toàn phục hồi tinh thần lại.

- Bạo!

Đệ tử Tam Tiên Đảo nói chuyện thật cẩn thận.

- Bạo? Cái gì bạo?

- Bạo tạp rồi!

- Cái gì bạo tạp? (Bạo tạp là nổ thẻ, ghi theo tiêu đề chương trước)

"Tam thái tử" vẫn không hiểu.

- Thẻ hoàng kim nổ rồi, chính là thẻ mà Trương phu nhân cho ngươi, hết tiền rồi!

Đệ tử Tam Tiên Đảo trả lời.

- Cái gì!

Trong lòng Tam thái tử cả kinh, hắn giống như bị giội nước lạnh, triệt để tỉnh táo lại.

Thời tiết không có nóng nhưng trên trán Tam thái tử xuất hiện mồ hôi lạnh.

- Làm sao có thể! Thẻ của ta là thẻ hoàng kim mà, bên trong có tới ba ngàn vạn Tiên La Đan! Mua một ngàn quán Mộng Điệp cũng đủ, làm sao có thể nổ được?

Tam thái tử thoáng cái đẩy tên đệ tử nói chuyện, đi qua cầm "Thẻ hoàng kim" nằm ở chỗ giao dịch.

Âm thanh vù vù và hào quang màu đỏ hiện ra trong quán Mộng Điệp hoàn toàn không được tự nhiên.

- Không có khả năng!

Hai mắt Tam thái tử trợn trừng, hắn thử xoát thẻ một cái nhưng không có kết quả.

- Tam thái tử, bộ y phục này ngài còn chưa trả tiền đấy!

Cách đó không xa ngón tay Tần Tư Cầm cầm một cái váy sợi tơ lắc lư, trong mắt mắt lại trào phúng.

- Ngài không trả nổi nha! Đồ bên trong quán Mộng Điệp có nhiều thứ còn chưa bán cho ngài đấy.

Ngón tay của nàng chỉ vào sau lưng, xác thực nhiều thứ chưa bán xong.

Gương mặt Tam thái tử lúc trắng lúc xanh, giờ phút này làm gì còn chút thần sắc mê luyến sắc đẹp chứ. Những nữ tử thiên kiều bá mị lúc trước, giờ khắc này trong mắt của hắn còn đáng sợ hơn cả la sát.

Bá!

Một lần! Hai lần! Ba lượt!... Mười lần, mười một lượt...

Tam thái tử giống như bị trúng tà, điên cuồng xoét "Thẻ hoàng kim" vào máy giao dịch. Nhưng mỗi lầm xoát là âm thanh vù vù cùng hào quang màu đỏ hiện ra. Mỗi lần kết quả đều giống nhau như đúc.

Ba ngàn vạn nha!

Đây chính là thu nhập của Tam Tiên Đảo tại "Đại lục" hơn trăm năm mới có, bán không biết bao nhiêu bảo bối mới gom được cái thẻ này. Là mẫu thân đại nhân giao cho mình đi hoạt động tại đại lục, là hoạt động tài chính khai thác thế lực của "Tam Tiên Đảo"!

Bây giờ cứ như vậy không còn nữa!

Cảm giác của Tam thái tử bây giờ là nội tâm chảy máu, nếu như mẫu thân biết được chắc chắn sẽ giết hắn.

- Phanh!

Không hề có dấu hiệu, đột nhiên Tam thái tử đánh ra một chưởng, lập tức đánh vào tên đệ tử Tam Tiên Đảo ở bên cạnh. Do không kịp đề phòng nên tên đệ tử Tam Tiên Đảo bị đánh bay ra ngoài, ngã xuống đất phun ra một ngụm máu tươi.

- Đồ đáng chết, tại sao lại tiêu nhiều tiền như vậy. Tiêu hết ba ngàn vạn, sao ngươi không nhắc nhở ta?

Thần sắc Tam thái tử dữ tợn, trong mắt hiện ra sát khí trùng thiên.

- Thái tử, ta nói rồi, ta nói rồi, nhưng mà ngươi nói mua, mua...

Tên đệ tử Tam Tiên Đảo này phun máu tươi, sau đó ủy khuất tru lên.

Đầu óc Tam thái tử chấn động, rốt cục nhớ tới hắn bị đám nữ nhân quán Mộng Điệp câu dẫn, không ngừng nói mua, mua. Nhưng mà hắn nhớ rõ ràng mỗi kiện đồ vật chỉ có giá một ngàn Tiên La Đan!

- Đây rốt cuộc là chuyện gì! Chỉ vài món son phấn bọt nước làm sao có thể tiêu hết ba ngàn vạn Tiên La Đan? Tiền tiêu hết chạy đi đâu?

Hai mắt Tam thái tử đỏ bừng, tức giận quát lên.

- Thái tử, tiêu hết tiền vào đây này!

Một gã đệ tử Tam Tiên Đảo sợ hãi rụt rè chỉ vào sau lưng, chính là một đống son phấn bọt nước

- Khanh khách, Tam thái tử không hổ là kẻ có tiền. Bộ y phục này có giá bốn mươi vạn Tiên La Đan, không ngờ con mắt không nháy là mua xuống.

- Đúng nha, đúng nha! Còn cây bút họa mi này, Tam thái tử trực tiếp ra giá tám mươi vạn mua nó. Thật sự là hào sảng nha!

- Ha ha, chỗ ta có một hộp mắt kính, Tam thái tử hào phóng dùng một trăm vạn Tiên La Đan mua nó nay.

- Hì hì, chỗ ta có cái trăm cài tóc, hai trăm vạn Tiên La Đan, tiện nghi bán cho ngươi...

...

Đúng lúc này đám nữ tử trong quán Mộng Điệp cầm tùng kiện từng kiền đồ vật nhìn qua Tam thái tử, ánh mắt tràn đầy mỉa mai.

Tiện nghi của nữ nhân không dễ chiếm như vậy đâu!

Sắc mặt Tam thái tử âm tình bất định, tới lúc này hắn mà không biết những nữ tử này âm hắn thì hắn chính là con lừa, bắt đầu từ một ngàn Tiên La Đan, sau đó tăng lên mười vạn, gần trăm vạn, căn bản chính là từng bước dẫn hắn vào tròng.

Chúng nữ quán Mộng Điệp ban đầu càng báo giá ít. Càng về sau trực tiếp tỉnh lược giá cả, chỉ đưa con số vào trong trận pháp giao dịch.

Tam thái tử có tới ba ngàn vạn Tiên La Đan, cho dù xài không hết cũng phải làm cho hắn phun máu. Không ngờ chúng nữ ác như vậy, trực tiếp xoát sạch thẻ hoàng kim của hắn.

- Các ngươi là đồ tiện nhân, cho mặt không biết xấu hổ, không ngờ dám âm ta.

Gương mặt Tam thái tử bắt đầu vặn vẹo, trong mắt tỏa ra sát khí.

- Người tới! Bắt lấy toàn bộ đám tiện nhận này cho ta! Ta muốn mang các nàng về Tam Tiên Đảo, hảo hảo lăng nhục mới tiết mối hận trong lòng của ta!

- Vâng!

Đệ tử Tam Tiên Đảo hưởng ứng, ba ngàn vạn Tiên La Đan không phải chuyện đùa.

Làm không tốt thì bọn họ cũng mất mạng. Dù thế nào cũng phải mang những nữ nhân này về Tam Tiên Đảo, thuận tiện cũng bắt các nàng giao ra đủ tiền!

- Ai dám! Nơi này là Tiên Đạo Đại Thương Minh, không được làm bậy!

Thời khắc mấu chốt Điệp Vũ Lan đứng ra, thần sắc bất thiện.

- Hừ! Tiên Đạo Đại Thương Minh thì thế nào? Còn không quản được Tam Tiên Đảo chúng ta! Các ngươi là lũ tiện nhân, thực cho rằng tiền của Tam Tiên Đảo dễ cầm như vậy sao, động thủ.

- Hừ! Ai dám!

Một tiếng hét to, Lâm Hi đứng trước chúng nữ. Dưới chân đạp mạnh, phanh một tiếng, lập tức hỏa diễm hừng hực tận trời, trong ngọn có hư ảnh Liệt Nhật Quân Vương hiện ra rõ ràng.

Nhìn thấy bóng lưng "Liệt Nhật Quân Vương" thì đệ tử Tam Tiên Đảo thần sắc cứng lại. Công pháp hỏa hệ của Lâm Hi hỏa hầu quá sâu. Hoàn toàn vượt qua tất cả đệ tử Tam Tiên Đảo, khắc chế công pháp của bọn họ quá mạnh.

Thế cho nên Lâm Hi không cần làm cái gì cả. Chỉ cần đứng ở đó là đủ tạo áp lực tâm lý to lớn cho bọn họ rồi.

Đây là khắc chế trời sinh của công pháp.

- Đúng là không biết sống chết! Chuyện vừa rồi còn chưa tính sổ với ngươi, ngươi bây giờ đưa lên tới cửa! Giết chết hắn! Trừ hắn ra bắt tất cả lại cho ta.

Tam thái tử nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt tái nhợt:

- Còn có tiểu nha đầu này, cũng mang theo luôn. Thượng Quan Dao Tuyết, ta vốn chuẩn bị đủ cấp bậc lễ nghĩa, muốn mang ngươi quay về Tam Tiên Đảo ăn ngon uống sướng. Không nghĩ tới Thượng Quan Thánh Thông không tán thưởng, cự tuyệt. Ngươi cũng là đồ đui mù, vốn muốn khách khí mời ngươi tới Tam Tiên Đảo. Nhưng mà hiện tại không cần. Bắt về! Chờ ta gạo nấu thành cơm, xem Thượng Quan Thánh Thông đáp ứng hay là không đáp ứng.

Trong lòng Tam thái tử cười lạnh.

Tuy tổn thất ba ngàn vạn Tiên La Đan, nhưng chỉ cần bắt con gái Thượng Quan Thánh Thông và gạo nấu thành cơm. Tới lúc đó ván đã đóng thuyền, Thượng Quan Thánh Thông muốn đổi ý cũng vô dụng.

Chỉ cần kết thành thân gia với Thượng Quan Thánh Thông thì cả Tiên Đạo Đại Thương Minh còn không phải của hắn sao. Cần gì phải quan tâm tới ba ngàn vạn Tiên La Đan.

Chuyện này hoàn thành thì đó là côn lớn. Mẫu thân cũng không trách cứ hắn. Hơn nữa còn thuận tiện bắt lấy nhiều mỹ nhân xinh đẹp như vậy về!

Tam thái tử Hoàng Nha nghĩ đến đây, trong nội tâm cũng gấp lên, muốn nhanh chóng làm thành chuyện này.

- Muốn chết!

Nghe được Tam thái tử nói muốn mang Thượng Quan Dao Tuyết về Tam Tiên Đảo, trong mắt Lâm Hi phát lạnh, hiện ra sát cơ lẫm liệt. Vốn không muốn làm quá mức, nhưng nếu hắn đã đánh chủ ý lên người Thượng Quan Dao Tuyết thì hắn phải chết.

Trong tai nghe Tam thái tử hét to.

- Động thủ!

Oanh!

Khí lãng trùng thiên, một cột nước cuồn cuộn phóng lên trời. Hơn mười tên cao thủ Tam Tiên Đảo chân khí phóng ra ngoài, nối lại với nhao tạo thành trận pháp, sóng lớn phập phồng. Cả quán Mộng Điệp giống như đang ở trong biển sâu ngàn trượng. Trong sóng biển hiện ra đủ hư ảnh, hải ngư, hải sa, sư tử biển, hải báo, biển kình, sứa..., phàm là thuộc về biển cả đều hiện ra.

Trong thế giới này chính là biển sâu. Chỉ có công pháp thủy hệ mới có thể phát huy uy lực lớn nhất. Cho nên đệ tử hải ngoại tiên đảo trên cơ bản đều tu luyện công pháp thủy hệ chiếm đa số. Hơn nữa công pháp phần lớn có liên quan tới sinh vật nào đó.

Những đệ tử Tam Tiên Đảo này công pháp hỏa hầu không bằng "Liệt Nhật Quân Vương" của Lâm Hi. Nhưng nhiều người liên kết với nhau, khí tức tương hợp với nhau, trợ giúp nhau thì uy lực vô cùng mạnh mẽ.

Trong khoảng thời gian ngắn, Lâm Hi cảm giác tựa mình đang ở trong sóng lớn khôn cùng, phóng lên trời như vạn mã bôn đằng ập vào người mình, muốn triệt để nhấn chìm hắn vào trong biển sâu.

- Ông!

Lâm Hi mày kiếm nhíu lại, chẳng những không có sợ hãi, ngược lại ánh mắt sáng như tuyết, chiếm ý hừng hực bốc lên. Đối chiến với hơn mười cao thủ Luyện Khí liên thủ, Lâm Hi trước giờ chưa từng đối mặt qua. Nhưng mà chuyện này không ảnh hưởng tới chiến ý của hắn.

- Ông!

Lâm Hi sử dụng Thất Hỏa Chân Long Tráo, chuẩn bị dùng pháp khí hỏa hệ này phối hợp "Liệt Nhật Quân Vương" ra tay thì đột nhiên bên cạnh truyền ra âm thanh ngăn cản.

- Lâm Hi, ngươi lui ra, chiếu cố Dao Tuyết là được rồi. Những tôm tép nhãi nhép này giao cho chúng ta đối phó.

Thân hình Tần Tư Cầm nhảy lên, bay vào trong tràng.

Tần Tư Cầm dáng người gợi cảm, ưa thích dùng bộ ngực to và cái đùi thon dài tuyết trắng hấp dẫn Lâm Hi, lúc này trong mắt phượng ẩn chứa sát khí, hiển lộ tư thái khí chất hoàn toàn trái ngược trước kia.

Oanh!

Một cổ chân khí âm nhu từ trong cơ thể của nàng hiện ra ngoài, chân khí hội tụ sau lưng nàng hình thành "Mị hoặc thiên nữ". "Mị hoặc thiên nữ" này nửa thân trần, gương mặt có bảy phần tương tự Tần Tư Cầm, nhưng mà trên người mang theo khí tứ thế giới cổ xưa.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất