- Không nên cố gắng phản kháng!
- Phản kháng liền tội nặng thêm một bậc, coi như là trực tiếp miệt thị Hộ Pháp trưởng lão!
- Ngươi không cần lý giải với chúng ta. Là đúng hay sai, tự có Hộ Pháp Điện chúng ta quyết định.
- Mặt khác, cho ngươi một lời cảnh cáo, hiện tại biểu hiện của ngươi đã tỏ ra là bất kính đối với sư huynh, đây là tội lớn!
Ở phía sau, vài tên đệ tử Hộ Pháp Điện thần sắc lạnh lùng, mặt mày vô cảm cứ một người một câu, khiến cho tất cả những lời đã nói thể hiện duy nhất một điều rõ ràng.
- Ngươi, các ngươi...
Trần Âu vừa sợ vừa giận: nguồn TruyenFull.com
- Rốt cuộc ta phạm vào sai sót gì, tại sao muốn bắt ta?!
Vào lúc này, mấy tên đệ tử Hộ Pháp Điện thật sự không có hơi đâu để ý tới chất vấn của hắn, tên đệ tử cầm đầu lập tức nói:
- Ngươi tại Mộ Sắc Vị Diện đã đánh bị thương đệ tử của Thái A Tông. Hiện tại chuyện đã lan đi khắp nơi, tin tức đã truyền tới trưởng lão bên đó. Cho nên,... Đi theo chúng ta đi.
Trần Âu tựa hồ nhớ ra cái gì, mặt liền liên tục biến sắc, thân hình run rẩy:
- Quả nhiên, quả nhiên là cái...này...
- Dẫn hắn đi!
Đệ tử Hộ Pháp Điện cầm đầu vung tay lên, lập tức có hai tên Hộ Pháp Điện một tả một hữu, kẹp lấy tên đệ tử Ngoại Môn, lôi đi ra ngoài.
Lâm Hi và Hộ Pháp Điện hai lần xung đột, lại tiếp tục thêm sự kiện Phong Bạo Chi Môn đã tạo thành đả kích thật lớn đối với danh tiếng của Hộ Pháp Điện. Hiện tại lòng người đang dao động, mọi người đều muốn học theo Lâm Hi, xung đột mạnh mẽ với đệ tử ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A.
Trong khoảng thời gian này, họ biến Lâm Hi trở thành thần tượng, hơn nữa số người noi theo cũng rất nhiều!
Cái tên Trần Âu này chính là nhân tài kiệt xuất trong đó. Vì bắn phải nhằm chim đầu đàn, giết gà có khả năng dọa khỉ. Hộ Pháp Điện sớm đã có tâm tư lại nhằm vào mấy người cứng đầu để khai đao, răn đe. Lập lại uy tín cho Hộ Pháp Điện.
Cái tên Trần Âu này chính là đụng phải mũi giáo.
Hộ Pháp Điện mặc dù không làm gì được Lâm Hi, nhưng chỉ cần trấn áp được đệ tử phía dưới, để cho bọn họ kính sợ thì hiệu quả cũng là như vậy.
Xoạt!
Một nhóm năm tên đệ tử Hộ Pháp Điện, bí mật mang theo Trần Âu, bay ra khỏi gian phòng.
Nhưng vừa mới muốn rời khỏi, quay trở về Hộ Pháp Điện thì bỗng đột nhiên liền ngây dại.
Bên ngoài đại điện im ắng, tuy nhiên trên hướng đi tới của mấy người lại có vài bóng người xếp thành hàng chữ nhất, hình thành một vòng cung. Họ đều khoanh cánh tay đứng thẳng, ánh mắt hài hước nhìn mấy người từ trong phòng đi tới.
Trên người của mấy người kia, trang phục của Chấp Pháp Điện trông cực kỳ bắt mắt.
- Viên Triêu Niên, người của Chấp Pháp Điện các ngươi thật đúng là âm hồn không tiêu tan a. Một nhóm chúng ta vừa hành động, các ngươi liền đã cùng tới. Tất cả tránh ra cho ta, các ngươi là muốn tự rước lấy nhục sao?
Tên đệ tử Hộ Pháp Điện cầm đầu liền quát, nghiêm mặt.
- Ha ha, mở miệng thì không nên nói lung tung. Là người của Hộ Pháp Điện các ngươi làm quá giới hạn.
Viên Triêu Niên vừa nói, tiếng cười chợt tắt, âm thanh lạnh lùng nói tiếp tục:
- Chỉ cần là chuyện đã xảy ra trên Thần Tiêu Sơn, chỉ cần là động đến đệ tử của bản môn trong tông phái, hết thảy đều là thuộc về Chấp Pháp Điện chúng ta xử trí. Từ lúc nào đến phiên Hộ Pháp Điện các ngươi tới bắt người?
- Đánh rắm!
Lý Thái nghe vậy giận tím mặt:
- Tiểu tử này ở bên ngoài gây ra xung đột với người của Thái A Tông. Việc duy trì danh dự tông phái, xử lý quan hệ giữa các môn phái cho tới bây giờ đều là chuyện của Hộ Pháp Điện chúng ta, cùng Chấp Pháp Điện các ngươi có quan hệ cái rắm? Hơn nữa...
Lý Thái vừa nói lạnh lùng cười rộ lên, khoa trương ngoáy ngoáy lỗ tai, xoay người lại ngắm nhìn phía sau, làm ra động tác chăm chú lắng nghe:
- Hơn nữa Chấp Pháp Điện?... Đó là cái gì vậy? Các sư đệ, các ngươi nghe qua sao?
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Mấy tên đệ tử Hộ Pháp Điện ầm ầm cười to.
- Ha ha, chưa từng nghe qua.
- Đúng vậy, đó là cái gì thế hả?
... Mọi người cười lớn.
- Được rồi, Viên Triêu Niên, cút đi cho ta!
Lý Thái vừa nói vừa xua xua tay, tựa như đang đuổi một con ruồi nào đó.
- Đi!!
Lý Thái vừa nói, cũng không thèm nhìn tới Viên Triêu Niên, bước dài đi tới phía trước. Dựa theo kinh nghiệm trong dĩ vãng, chỉ cần đệ tử Hộ Pháp Điện tỏ ra cũng đủ cứng cỏi thì đệ tử của Chấp Pháp Điện chỉ có việc tránh ra, căn bản không ầm ĩ nổi.
Tuy nhiên, một mạch đi tới phía trước. Đám người Viên Triêu Niên cũng lại cứ khoanh cánh tay đứng thẳng, khóe miệng nhếch lên như cười ruồi, vẫn không nhúc nhích. Đến lúc đôi bên cách xa nhau không quá mấy bước, Lý Thái rốt cục ngừng lại, cảm giác được có một bầu không khí không đồng dạng như trước kia nữa nên trên mặt có hơi biến sắc.
- Hắc!...
Viên Triêu Niên buông cánh tay ra, mỉm cười như có như không mà nhìn Lý Thái, rốt cục mở miệng nói:
- Lý Thái, ở trong Thần Tiêu Sơn, chỉ có Chấp Pháp Điện chúng ta mới có thể có tư cách quyết định một người đệ tử có phạm tội hay không. Chỉ có đi qua Chấp Pháp Điện, sau khi quyết định thì Hộ Pháp Điện các ngươi mới có thể bắt người. Nếu không được như thế.... thì ai cũng đừng nghĩ tới chuyện bắt người!
Nói đến câu nói sau cùng, Viên Triêu Niên Phanh một tiếng bước ra phía trước một bước, âm thanh nói năng có khí phách, nụ cười trên mặt không còn sót lại chút gì:
- Hiện tại, buông hắn ra!
Lời vừa nói ra, thiên địa hoàn toàn yên tĩnh.
Thân hình Trần Âu run lên, hắn ngẩng phắt đầu lên, trên mặt lộ ra một dáng vẻ mừng rỡ.
- Viên Triêu Niên, ngươi dám!
Lý Thái quát lên một tiếng lớn, rốt cục ý thức được điều gì, những tia hung tợn trong mắt bắn ra bốn phía:
- Các ngươi muốn khiêu chiến chúng ta ở nơi này, định khiêu chiến Hộ Pháp Điện chúng ta sao?
Lý Thái âm thanh cất cao. Âm thanh to lớn vang dội khắp cả mấy ngọn núi chung quanh.
Hắn cố ý muốn thu hút sự chú ý của các đệ tử khác, và các đệ tử Hộ Pháp Điện khác ở gần đó.
- Ha ha, đây chính là ngươi mở miệng nói ra. Ta cũng không nói như vậy.
Hơn nữa Viên Triêu Niên hơi hơi cụp mí mắt, thản nhiên nói:
- Coi như đúng vậy thì thế nào?
Lý Thái ngây ngốc, tựa hồ căn bản không hề ngờ tới, Chấp Pháp Điện lại sẽ ngang ngạnh như vậy.
- Ha ha ha...
Lý Thái rốt cục lấy lại tinh thần mà cười lớn. Tiếng cười chợt tắt, hắn giơ một ngón tay lên, chỉ thẳng vào Viên Triêu Niên mà lạnh lùng nói:
- Viên Triêu Niên, đây chính là lời ngươi đã nói. Nếu như các ngươi đã muốn tự rước lấy nhục, ta sẽ giúp đỡ cho các ngươi! Tiên Long sư huynh!
Một tiếng Tiên Long sư huynh, mênh mông cuồn cuộn, như tiếng sấm liên tục dội ngang không trung, khiến cho tứ phương bởi vì biến cố mà khiếp sợ.
- Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!
Âm thanh vừa dứt, không trung chấn động, một cỗ khí tức hào hùng, lại còn như nước thủy triều từ phía góc tây bắc Thần Tiêu Sơn truyền đến. Sau đó lập tức nhanh chóng lan về hướng mấy người ở đây như vũ bão.
- Cáp!