- Hầu sư huynh, tay của ngươi!
Âu Dương Nạp Hải lập tức kinh hô một tiếng, chỉ thấy trên cánh tay trái của Khí Thánh Vương, da thịt xoay tròn, một vết kiếm từ vai kéo đến cánh tay, lại kéo xuống, huyết thủy ròng ròng chảy ra không dứt.
Một kiếm này hung ngoan ác độc, vốn là hướng về phía trái tim của Khí Thánh Vương, muốn một kiếm đâm vào trong tim hắn. Bất quá lại bị hắn tránh đi.
- Không có việc gì.
Khí Thánh Vương thản nhiên nói, ánh mắt nhìn về thân ảnh ngọc diện kim quan ở giữa không trung.
Một phen giao thủ vừa mới rồi, hắn thật ra là thất bại, tuy bởi vì là hắn bị thương, thương thế chưa lành, nhưng mà cũng là vì thực lực bản thân của Thập bát hoàng tử cực kỳ khủng bố.
- Không thể tưởng được, một hoàng tử bên trong hoàng triều thế tục lại có công lực bậc này, thật sự là đáng sợ!
Khí Thánh Vương nhìn qua không trung, lo lắng nổi lên.
Thực lực của Thập bát hoàng tử đã lợi hại như thế, chỉ sợ thực lực của Thái Bạch hoàng triều càng thêm đáng sợ. Việc này bất luận kết quả cuối cùng như thế nào chỉ sợ đều khó mà bỏ qua rồi.
... Mà cùng lúc đó, trên bầu trời, Thập bát hoàng tử cũng cảm thấy chấn động cự đại.
- Tiểu tử này rốt cuộc là có lai lịch gì, rõ ràng cũng có kiếm đạo tuyệt học!
Thập bát hoàng tử thật không ngờ, rõ ràng ở chỗ này gặp được một đối thủ ở trong tông phái, tương tự cũng tu luyện kiếm đạo. Hơn nữa, theo tính chất của kiếm khí mà nhìn, tuyệt học của đối phương còn không ở dưới Thái Bạch kiếm đạo gia truyền của mình.
Để cho Thập bát hoàng tử cảm thấy bực bội nhất chính là, hắn rõ ràng cảm giác dược tu vi kiếm đạo của mình đã vượt qua Lâm Hi, ở lúc chiến đấu chiếm cứ ưu thế, nhưng mà chậm chạp không có cách nào đem ưu thế tiến hành tới cuối cùng để hóa thành thắng lợi.
Chân khí của Lâm Hi liên tục không ngừng, mỗi một kích đều đem hết toàn lực mà không có dấu hiệu suy yếu. Ở trong cảm giác của Thập bát hoàng tử, đoán chừng mười ngày nửa tháng sau, Lâm Hi vẫn là có bộ dạng như hiện tại, mà hắn, chỉ sợ cũng sẽ không chịu nổi.
- Thái Bạch niểu thủ!
Thập bát hoàng tử đột nhiên biến đổi kiếm thế, trong kiếm khí vô tận rõ ràng hiện lên một cái đầu lâu đầu tóc bạc trắng to như ngọn núi.
Oanh!
Đầu lâu vỡ ra, một cỗ kiếm khí túc sát kinh thiên động địa nổ tung lên.
Ầm!
Lâm Hi thấy tình thế không đúng đã sớm tế lên Sơn hà ấn cùng Cửu hỏa chân long tráo, nhưng bị cỗ kiếm khí này chấn động một cái cũng từ trên bầu trời rơi xuống, phải lùi lại mấy bước.
- Người kia để cho ta đối phó, những người còn lại, hết thảy đều giết, một tên cũng không để lại.
Thập bát hoàng tử nhẹ nhàng hạ xuống, một ngón tay chỉ vào đám người Lâm Hi hung hăng nói.
Thanh âm chém đinh chặt sắt, không có chút lưu tình nào.
- Ai dám động thủ chính là muốn chết!
Lâm Hi quát lớn một tiếng, hai mắt mở lớn, không giận mà uy.
- Hừ!
Đối với lời nói của Lâm Hi, hồi đáp của Thập bát hoàng tử chính là động thủ. Bàn tay vung lên, dẫn đầu phá không mà ra. Sau lưng hắn hơn mười Hư Tiên, Đạo Quả, cộng thêm hai gã hoàng thất cung phụng thập trọng đại viên mãn, nguyên một đám như mãnh hổ xuất hang, chém giết mà tới.
Một Thập bát hoàng tử sở trường về Thái Bạch kiếm đạo đã là khó chơi chứ chưa cần nói tới hai gã hoàng thất cung phụng cùng với đại lượng Hư Tiên, Đạo Quả.
Nếu là lời nói lúc trước còn chưa thấy được sợ, nhưng hiện giờ Khí Thánh Vương đã thương còn thêm thương, Âu Dương Nạp Hải cũng không khá hơn bao nhiêu. Nhìn cỗ trận thế này không khỏi liên tục biến sắc.
- Đi!
Đối mặt với cỗ áp lực cường đại này, Khí Thánh Vương quyết định thật nhanh, lập tức thúc dục Tiểu na di pháp muốn cùng với đám người Âu Dương Nạp Hải, Bạch Nguyên thoát đi khỏi Ly Long sơn.
Tình thế người ta mạnh hơn, không thể không cúi đầu. Lưu lại rừng xanh, sợ gì không có củi đốt.
Tình huống trước mắt, bảo vệ tính mạng là đệ nhất, mặt khác ngày sau lại từ từ giết hắn.
- Lệ!
Nhìn thấy đám người Khí Thánh Vương chuẩn bị chạy trốn, Thập bát hoàng tử, hai đại cung phụng đồng thời phát ra một tiếng kêu to kinh thiên:
- Trốn chỗ nào!
- Các ngươi trốn không được!
- Ông!
Một cỗ khí tức cường đại từ trên thân ba người nổ tung ra. Ba người không chút nghĩ ngợi lập tức thi triển tuyệt học cùng loại với Tiểu na di pháp.
Mấy người này đều bị tổn thương, căn bàn là trốn không thoát. Nguyên nhân mấu chốt là nếu để cho mấy người này chạy đi, ngày sau lại để cho Thần Tiêu tông biết rõ, sợ rằng có không ít phiền toái.
Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, làm việc phải là tuyệt. Thập bát hoàng tử tuyệt đối không có khả năng cho phép bọn hắn chạy trốn đấy.
- Các ngươi đã muốn chết, đó là không trách được ta!
Nhìn thấy đám người Khí Thánh Vương chạy trốn, còn không biết có thể đào thoát hay không, thời khắc mấu chốt Lâm Hi đột nhiên quát lên một tiếng, trong con mắt bắn ra một cỗ sát cơ nồng đậm.
Ầm!
Không khí nổ tung, Lâm Hi phảng phất như một đạo thiểm điện phóng lên trời, trong chớp mắt liền xuất hiện ở trên không trung mấy ngàn trượng.
- Tứ Cực Đại Uyển, xuất hiện đi!
Vào lúc này Lâm Hi không do dự nữa, hơi chuyển động ý nghĩ một chút lấy ra Lôi hệ thiết bàn, đồng thời triệu hoán Tứ Cực Đại Uyển ở trong đó ra.
Oanh!
Cuồng phong gào thét, quét ngang thiên địa. Lập tức trong tai tất cả mọi người nghe được một trận tiếng ngựa hí lảnh lót.
- Hi duật duật!
Trong tử điện lóe lên, một con tuấn mã cao hơn một trượng, lông bờm màu tía vũ động từ trong hư không nhảy vọt ra. Một cỗ điện quang từ trong cơ thể nó bắn ra phụ trợ cho thần mã.
- Là Tứ Cực Đại Uyển! xem tại TruyenFull.com
Từng đợt tiếng kinh hô từ mặt đất truyền đến, một đám người của Thái Bạch hoàng triều đều nhận ra thớt tuấn mã như rồng này.
Thập bát hoàng tử vốn là muốn đuổi theo đám người Khí Thánh Vương, nhưng lúc này bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, thần sắc địa biến, sắc mặt tại chỗ liền tái nhợt vài phần:
- Không tốt!
Hai gã hoàng thất cung phụng tại chỗ cũng là cả kinh, Thập bát hoàng tử đại khí thong dong là bọn hắn bội phục nhất. Loại bộ dáng sợ hãi này còn chưa bao giờ thấy qua.
- Ngăn cản hắn!
Thập bát hoàng tử hét lớn, thân hình bắn ra, dưới chân chợt mở rộng ra, lập tức liền giống như tia chớp hướng Lâm Hi đuổi theo.
Đối với Lâm Hi hắn vốn là không quá để ý. Dù là biết rõ hắn thuần hóa Tứ Cực Đại Uyển. Nhưng khi kết hợp với cường đại kiếm đạo trên người Lâm Hi, Thập bát hoàng tử liền lập tức minh bạch hắn muốn làm cái gì rồi. Chỉ là Thập bát hoàng tử còn không muốn tin, Lâm Hi thật có thể trong thời gian ngắn như vậy làm được chuyện kia, loại chuyện mà hắn vốn muốn làm nhất.
Oanh!
Thập bát hoàng tử chưa tới nhưng kiếm khí đã tới. Một đạo kiếm khí sắc bén, mênh mông cuồn cuộn, chém đứt hư không, một kiếm liền chém đến chỗ Lâm Hi cùng Tứ Cực Đại Uyển. Nhưng mà hào quang lóe lên, Lâm Hi đã không thấy bóng dáng.
Thập bát hoàng tử cả kinh không phải là chuyện đùa, đang muốn đi tìm bóng dáng của Lâm Hi, trong tai liền nghe được thanh âm Xi.. Xiii của Tứ Cực Đại Uyển.