Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 1036: Tống hợp thật lực

Cuối cùng, hai con thú lớn giằng co lẫn nhau cũng rời ra, bọn chúng cách nhau vài dặm, thân thể con nào cũng run lên, ánh sáng quanh thân luân chuyển, rõ ràng giao chiến bằng thân thể huyết nhục đều tạo nên thương thế rõ ràng cho cả hai.

Ngẩng đầu, U Minh Ma long thét một tiếng dài, ý chí hận thù vươn thẳng lên tới tận trời cao, tỏ rõ bất bình trong lòng của nó.

Tứ Linh thần thú rống to đáp trả, hai cánh trên lưng vẫy lên, gió mạnh nghiêng trời hội tụ thành hai cột gió trắng bạch tiến gần đến U Minh Ma long.

Cúi đầu, U Minh Ma long thôi kêu gào, thân thể to lớn đột nhiên nghiêng qua, xông thẳng đến Tứ Linh thần thú.

Rất nhanh, U Minh Ma long xông đến gần, nhưng đúng lúc đó, thân thể của nó đã thu nhỏ ba lần, biến thành linh hoạt nhanh chóng, lóe lên đã né tránh được cặp vuốt của Tứ Linh thần thú, xuất hiện bên trái Tứ Linh thần thú, mở miệng bắn ra một cột sáng đen sẫm.

Kinh ngạc hiện lên trong đáy mắt của Tứ Linh thần thú. Nó căn bản không ngờ U Minh Ma long lại biết được một chiêu này, vì thế sơ ý rơi vào hạ phong, đành phải phòng ngự thêm lần nữa.

U Minh Ma long thuận lợi liền không buông tha, thân thể linh hoạt tung bay qua lại, lúc thì Đông, lúc thì Tây, bốn trảo múa lên phát ra những ngọn đao ánh sáng dày đặc, miệng to lớn thở ra cột sáng như mưa. Thế công như vậy liên miên không ngừng, nhanh chóng đẩy Tứ Linh thần thú chìm vào nguy cơ.

Bên ngoài, những người quan sát trận chiến vẻ mặt khác lạ. Lục Vân thần sắc bình tĩnh, Bạch Vân Thiên vẻ mặt âm hiểm lạnh lùng, Kiếm Vô Trần và Sở Hoài Dươn hưng phấn vui mừng, Hải Nữ thì la hét đòi ra tay nhưng bị ba người Bách Linh mạnh mẽ quát bảo ngưng lại.

Giữa trận chiến, Tứ Linh thần thú gào thét không thôi, sau vài lần phản kích không thành công, nó vừa phòng ngự tiến công của U Minh Ma long, vừa thu nhỏ thân hình, cuối cùng cũng nhỏ lại còn một phần ba như U Minh Ma long.

Thế rồi, bầu trời thoáng cái đã trở nên rộng lớn vô cùng, Tứ Linh thần thú di động với tốc độ cao, nhanh chóng thoát khỏi cục diện bất lợi, bắt đầu triển khai công kích.

Thấy Tứ Linh thần thú học theo cách của mình, U Minh Ma long gào nhẹ một tiếng, ánh mắt bắn ra làn sáng âm hiểm, ngay khi Tứ Linh thần thú xông đến, thân thể đột nhiên to lên, hơn nữa còn cuộn lại, ép chặt thân thể của Tứ Linh thần thú bên trong cơ thể huyết nhục của mình.

Cảnh tượng này khiến ba người Bách Linh và Hải Nữ kinh hãi giật mình, Hải Nữ lập tức cố gắng rút tay ra, bên tai liền vang lên tiếng của Lục Vân:

- Không được gấp, Đại linh nhi không dễ dàng thua như vậy, hãy từ từ mà coi.

Nghe vậy, Hải Nữ tâm tình ổn lại, đôi mắt nhỏ chăm chú nhìn vào trận chiến, chỉ thấy thân thể U Minh Ma long không ngừng to lên, chỗ vây lấy Tứ Linh thần thú hệt như một cái bướu thịt, lúc này đang không ngừng nhấp nhô lưu động, máu thịt màu xanh thẫm dần dần chuyển thành đỏ thẫm.

Thời gian trôi qua rất nhanh. Khi thân thể U Minh Ma long không còn to lên nữa, trên toàn thân nó làn sáng màu đen sẫm, xanh lục thẫm điên cuồng hội tụ về chỗ bướu thịt, lập tức áp chế được bướu thịt đó chuyển động.

Nhưng gần như chỉ duy trì được một lúc, Tứ Linh thần thú bị vây bên trong liền hết sức phản kháng, toàn thân bộc phát làn sáng đỏ rực, chỉ trong chớp mắt đã nhiễm đỏ cả vùng da thịt, tán phát ra ngàn vạn làn sáng.

Tiếng kêu thảm cùng với tiếng rống giận dữ phát ra từ miệng của U Minh Ma long. Tứ Linh thần thú bị vây khốn hoàn toàn không chết đi giống như Ma long mong muốn, ngược lại còn khiến thân thể nó bị thương, nổ tung một lổ lớn trên thân thể của nó.

Thân thể thu nhỏ lại, U Minh Ma long nhanh chóng lùi lại, vừa cảnh giác nhìn Tứ Linh thần thú, vừa nhanh chóng hấp thu tà khí trong trời đất để bồi dưỡng lại hao tổn của cơ thể.

Tứ Linh thần thú rống lên gay gắt, nó đã nếm đủ mùi khổ trong lúc bị vây khốn, toàn thân làn sáng tán loạn, cảm giác không khác ngày đó giao đấu với Cự Linh thiên thú.

Thở hào hển trong chốc lát, Tứ Linh thần thú để ý đến thương thế trên người của U Minh Ma long, lập tức phát động tiến công, cặp vuốt múa lên nhanh chóng, vô số đao sáng tung hoành đan xen, hình thành một khu vực tuyệt sát vây U Minh Ma long vào trong đó.

Thấy vậy, U Minh Ma long rống lên một tiếng kỳ quái nho nhỏ, làn sáng âm u trên người lóe lên, lập tức biến mất không thấy bóng dáng, giây lát lại xuất hiện trên không trung của Tứ Linh thần thú. Ngẩng đầu, Tứ Linh thần thú rống giận vang trời, sức mạnh rung chuyển trời đất hóa thành một cột sáng có sức hủy diệt nối thẳng với trời cao.

U Minh Ma long thân thể lay động, vừa thu nhỏ lại để né tránh, vừa phân hóa thành vài chục phân thân để vây lấy Tứ Linh thần thú, triển khai kế hoạch tấn công.

Nhìn thấy cảnh này, Thương Nguyệt kinh ngạc nói:

- Con U Minh Ma long này rất giảo hoạt, không ngờ dung nhập được phương thức công kích của người tu đạo.

Bách Linh vẻ mặt nghiêm túc, nhỏ giọng nói:

- Con U Minh Ma long này rất quỷ dị, tuy không thấy ảo hóa được hình người, nhưng trí tuệ của nó tuyệt đối không dưới Cự Linh thiên thú. Hơn nữa, nó đứng đầu trong ngàn vạn thứ tà ác, nắm vững được sức mạnh âm hiểm quỷ dị, tâm tính tà ác vô cùng. Đối mặt với loại địch nhân tà ác như vậy, Đại linh nhi càng phải cẩn thận.

Nhìn Tứ Linh thần thú đang bị vây khốn, Trương Ngạo Tuyết lên tiếng:

- Đại linh nhi đi theo Lục Vân đã lâu, hẳn phải học được không ít thứ. Cuộc chiến giữa bọn chúng hiện nay còn rất khó xác định được.

Hải Nữ vẻ mặt kiên định, lớn giọng nói:

- Con tin tưởng bảo bối thông minh tuyệt đối sẽ thắng.

Bách Linh và Thương Nguyệt không đáp, chỉ chăm chú quan sát, cẩn thận để ý.

Lúc này, Tứ Linh thần thú chuyển động thân thể, trong mắt lóe lên ánh ngũ sắc, Ý Niệm Thần Ba học được từ Lục Vân vận chuyển rất nhanh, phân tích người thật của U Minh Ma long. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Rất nhanh, Tứ Linh thần thú nắm vững được tin tức cần thiết, nhưng nó lại hoàn toàn không lộ ra, còn cố ý đưa lưng về phía phân thân thật của U Minh Ma long, phát động công kích vào ảo ảnh trước mặt …

Thấy vậy, U Minh Ma long ánh mắt hơi khép lại, thân thể âm thầm xông đến, trảo trước phối hợp với đuôi rồng đồng thời đánh tới Tứ Linh thần thú.

Bốn bề, vài chục bóng ảo ảnh động tác hệt như nhau để che giấu công kích của phân thân thật sự.

Một chiêu sắc bén nhanh chóng đến gần, khi mắt thấy rõ đánh trúng mục tiêu, hai cánh trên lưng của Tứ Linh thần thú giang ra, ở khoảng giữa có ánh sét chớp chói mắt, hình thành một vùng mây sáng ánh chớp vờn quanh, sét điện thoáng hiện.

Vùng mây sáng này đến mau lẹ, chớp mắt đã xuất hiện hơn nữa còn phát ra vài trăm làn chớp, chỉ trong sát na đã hung hăng đánh trúng vào phân thân thật của U Minh Ma long.

Tiếng kêu thảm như sấm rung trời đất, vang vọng mãi đến tận chân trời không dứt.

U Minh Ma long toàn thân run rẩy, thân thể lập tức thu nhỏ lại, hoảng sợ lùi lại phía sau. Tứ Linh thần thú quay lại, ánh mắt lạnh lùng tàn khốc nhìn nó, miệng gầm nhẹ liên miên dường như đang cười nhạo Ma long thật đáng thương.

Không để ý đến điều đó, U Minh Ma long sau khi lùi lại một cự li nhất định, ánh sáng quanh thân liền biến đổi, thân thể màu đen thẫm chuyển thành đỏ thẫm, đen sậm, xanh lục thẫm, cả thân hình toát ra khí tức khủng khiếp.

Thời khắc này, U Minh Ma long dường như bị chọc giận, không còn cố gắng che giấu thực lực nữa, một luồng khí thế âm hiểm bao phủ cả trời đất, khiến cho phương viên ngàn dặm gió âm gào thét, áp lực không khí nặng nề như núi khiến người đang quan sát trận chiến hô hấp rất khó.

Thấy U Minh Ma long khiêu khích như vậy, Tứ Linh thần thú gào lên giận dữ, toàn thân ánh ngũ sắc lóe lên, khí thế uy nghiêm thần thánh như những sóng ánh sáng khuếch tán bốn phía, nơi nào thổi đến liền xua tan âm khí, tỏ lộ ra ánh sáng rạng ngời.

Lại thêm một lần nữa hai con kỳ thú vĩ đại so tài thực lực. Bọn chúng đều dùng hết sở trường, nhất thời khó mà phân cao thấp được.

U Minh Ma long hai mắt hơi khép, miệng gầm gừ nho nhỏ, trao đổi điều gì đó với Lôi Thiên ở trên lưng.

Rất nhanh, bọn họ ngưng trao đổi, U Minh Ma long bắt đầu tiến công, phương thức không khác gì lúc trước.

Tứ Linh thần thú bật cười lạnh, trong lúc hai cánh vẫy vùng, gió lốc như mũi tên hóa thành hai cột sáng rực rỡ bắn thẳng đến U Minh Ma long.

Đồng thời, sét điện trên lưng gào lên, vô số chớp điện màu bạc như thủy triều hùng dũng nhấp nhô, hình thành một khu vực sấm sét bốn phía không gian bao quanh U Minh Ma long.

Thấy vậy, U Minh Ma long hoàn toàn không để ý, nó tiếp tục tiến công của bản thân, Lôi Thiên trên lưng lại thi triển Lôi Thần quyết, lập tức hút lấy ánh sáng lôi điện do Tứ Linh thần thú phát ra.

Cứ như vậy, người và rồng phối hợp tấn công, phân chia rõ ràng, lập tức áp chế được khí thế của Tứ Linh thần thú.

Gào lên một tiếng, Tứ Linh thần thú thân thể xoay tròn, hai cánh dựng đứng và cặp vuốt múa lên, trong lúc xoay tròn tốc độ cao, tạo nên một vùng xoáy ánh sáng với nó là trung tâm, chớp mắt đã nuốt lấy mọi thứ.

Tốc độ đó nhanh vô cùng, sức mạnh đáng sợ nhanh chóng thu nhỏ lại, chỉ trong sát na liền phát nổ, làn sáng do nó tán phát che phủ hết vạn vật, khiến cho trời cao đất dày phải vặn vẹo, mọi thứ đều bị sóng ánh sáng hủy diệt hết.

Chỉ trong chớp mắt, trời đất biến sắc. Khi làn sáng trắng ảo tan biến, chỉ thấy U Minh Ma long toàn thân khí đen phóng ra, cả người điên cuồng giãy dụa, phảng phất như bị một công kích trí mạng.

Nhưng dù sao U Minh Ma long cũng là một tà linh đáng sợ nhất trong trời đất, thân thể nó sau khi tà khí tan hết, hoàn toàn không bị hủy diệt, ngược lại nhanh chóng biến hóa, tạo thành một loại khí vừa tà vừa chính, nhanh chóng bồi dưỡng thân thể của nó.

Tứ Linh thần thú hơi kinh ngạc, nó nhạy bén phát hiện được biến hóa của U Minh Ma long, nhưng điều quan trọng bên trong thì nhất thời nó còn chưa hiểu rõ được.

Đương nhiên, nó không để cho đối phương có cơ hội, lập tức phát động tiến công thứ hai, mở miệng bắn ra một chùm ánh sáng như lửa hướng thẳng về phía U Minh Ma long.

Lúc này, U Minh Ma long thực lực tổn hại nặng nề, tự nhiên không phải là địch thủ của Tứ Linh thần thú.

Nhưng nó không hề né tránh, ngược lại còn để Lôi Thiên trên lưng phát động phản kích. Tình hình này hơi buồn cười, với thực lực của Lôi Thiên có đáng là đối thủ của Tứ Linh thần thú không?

Nhưng kết quả rất bất ngờ, lần này thực lực Lôi Thiên tăng hẳn, dường như trong chớp mắt đã gia tăng vài chục lần, lòng hai bàn tay phát ra cột sáng lôi điện đỡ thẳng lấy lửa sáng của Tứ Linh thần thú, hai bên giằng co không ngừng.

Nhìn thấy cảnh này, Lục Vân vẻ mặt hơi nghi ngờ, mơ hồ phát hiện có điều không thỏa đáng, nhưng thật ra là điều gì thì chàng tạm thời còn chưa hiểu được, chỉ đành tiếp tục quan sát.

Giữa không trung, Lôi Thiên toàn thân run rẩy không ngừng, hai tay giơ cao cũng run lên không ngừng, dường như sắp sửa chịu đựng không nổi.

Nhưng đúng lúc này, làn sáng trên người U Minh Ma long nhanh chóng hội tụ vào hai chân của hắn, rồi đi dọc theo người hắn để dâng lên, nhanh chóng nhiễm một màu xanh lục thẫm toàn thân hắn, ngay cả đầu tóc đỏ rực cũng biến thành màu xanh lục quỷ dị.

Cảnh tượng này kéo dài giây lát, sau đó Lôi Thiên lại phát sinh biến hóa, toàn thân phân ra ngay giữa, bên trái màu đỏ rực sáng chói, bên phải màu xanh lục thẫm quỷ dị, khiến người ta cảm thấy âm tà huyết sát.

Lúc này, Lôi Thiên kêu thảm không ngừng, phảng phất dường như chịu một loại cực hình khốc liệt, miệng phát ra những tiếng kêu đứt lòng, ánh mắt mờ mịt mơ hồ, phảng phất linh hồn bị rút đi, chỉ còn lại cơ thể hoạt động.

Tứ Linh thần thú hơi không hiểu, lập tức thu lại công kích, nhưng tiếng kêu thảm của Lôi Thiên không hề yếu đi, ngược lại càng lúc càng kinh hồn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất