Liên tục hai lần thất bại, tay trái của Hắc Ám tôn chủ nhanh chóng đánh ra, gặp ngay tay trái của Lục Vân cũng đã âm thầm chờ sẵn, hai bàn tay liền dính chặt vào.
Giữa không trung, hai tay của Lục Vân và Hắc Ám tôn chủ khóa chặt vào nhau, Hóa Hồn phù lập tức nuốt lấy nguyên thần của Hắc Ám tôn chủ, còn Trấn Hồn phù trấn áp linh hồn hắn, đưa hắn vào thế bị động hoàn toàn. Lúc này, mọi người xung quanh đều nhận thấy không bình thường, Tam Nhãn Long Lang lập tức tiến lên trước một bước, lợi dụng lúc hai tay của Lục Vân không rảnh, phát xuất luồng thúc phược chi quang (luồng sáng có tính gông/khóa), bao quanh thân của Lục Vân.
Bất ngờ bị đánh, Lục Vân quát lên một tiếng mạnh bạo, thân thể dưới sự tấn công của thúc phược chi quang đó, chân nguyên toàn thân liền quay trở về, bị bức phải đánh bay Hắc Ám Tôn Chủ, toàn lực phản công. Đòn tấn công của Tam Nhãn Long Lang nằm hoàn toàn trong dự tính của Lục Vân, chỉ tiếc là xảy ra vào thời điểm tối quan trọng khiến cho trong lòng chàng vô cùng phẫn nộ. Bởi vì chỉ cần thêm một khoảng thời gian ngắn nữa, Lục Vân chắc chắn sẽ có cơ hội hủy diệt Hắc Ám tôn chủ, đáng tiếc…
Bỏ qua những suy nghĩ hỗn loạn, Lục Vân phân tích thúc phược chi quang quanh thân lập tức trong lòng chấn động, thân thể hóa thành hào quang ngũ sắc, muốn đánh tan khối lực lượng bao vây đó nhưng đáng tiếc đã không thành công. Phát hiện ra việc tấn công mạnh bạo chưa được, Lục Vân vừa phòng ngự chống lại sự co thắt của thúc phược chi quang, vừa suy nghĩ tìm đối sách, làm thế nào để thoát khỏi tình trạng này. Bạn đang đọc truyện tại
TruyệnFULL.com - http://truyen360.com
Giây lát sau, Lục Vân đột nhiên ngẩng đầu trông về phía thanh Như Ý Tâm Hồn kiếm đang lơ lửng ở xa xa, miệng quát lên một tiếng nhỏ, thần kiếm tự động bay về, hướng về Tam Nhãn Long Lang đánh tới. Thấy thế, Tam Nhãn Long Lang không lo lắng gì, cười lạnh thốt:
- Đã bị vây hãm còn cố chống cự, ngươi không nhận thấy đã quá trễ rồi sao?
Lục Vân lạnh nhạt nói:
- Trễ hay không thì phải thử mới biết được, xem chiêu đi!
Tam Nhãn Long Lang quát nhẹ một tiếng, toàn thân kim quang lấp loáng, thúc phược chi quang đang bao vây bên ngoài thân thể của Lục Vân lập tức thắt chặt lại. Thần kiếm đang bay đánh đến bị bức dừng lại cách thân thể Tam Nhãn Long Lang hơn hai trượng, mãi cũng không có cách nào tiến lên.
Nhận thấy toàn thân bị đóng cứng lại như vậy, Như Ý Tâm Hồn kiếm đột nhiên rung lên, lập tức một đạo huyết ảnh lóe lên, hung linh của quỷ vực Thiên Ảnh Huyết Mỵ xuất hiện giữa không trung, rống lên dữ dội liên tục phá nát mười chín tầng kết giới phòng ngự của Tam Nhãn Long Lang, xuất hiện ngay trước ngực của hắn.
Một tiếng kêu thất thanh vang lên, biến cố bất ngờ xảy ra làm cho Tam Nhãn Long Lang tâm thần hoảng loạn, hoang mang tập trung toàn bộ chú ý lên người Thiên Ảnh Huyết Mỵ, luồng ánh sáng vàng kim xung quanh tự động điều chỉnh, nhằm vào Huyết Mỵ trói lại. Vào đúng lúc đó, Lục Vân nhanh chóng nắm bắt thời cơ, toàn thân chân nguyên bạo phát gấp ba lần, chỉ một cái đã phá vỡ sự khống chế của Tam Nhãn Long Lang, bay ra xa mười trượng, ánh mắt chứa nét cười lạnh quét ra tứ phía.
Đưa tay lau vết máu nơi khóe miệng, ánh mắt Lục Vân lạnh lẽo lấp loáng ánh máu, một chút khí tà ác bắt đầu tràn ra bên ngoài, chỉ một lúc, khí thế Lục Vân phát ra bao bọc toàn bộ trường đấu. Giữa chiến trường, Thiên Ảnh Huyết Mỵ cảm nhận được khí huyết sát trong thân thể Lục Vân, trở nên vô cùng linh động, di chuyển nhanh chóng rực rỡ, làm cho Tam Nhãn Long Lang cũng phải đau đầu.
Phát giác sự dị thường của Lục Vân, Hắc Ám tôn chủ cố gắng che giấu tâm ý vừa giận vừa hận, một mặt toàn lực đẩy lực hóa hồn ra khỏi thân thể, một mặt nhìn cẩn thận lên không, vẫy tay với những người còn lại nói:
- Hãy cẩn thận, Lục Vân đó rất tà môn, không cần gấp rút hành động để tránh bị hắn lừa.
Sáu cao thủ bốn phía nghe thấy lời đó lập tức giãn ra bao vây chung quanh, cảnh giác nhìn Lục Vân, ai nấy đều tập trung tinh thần, sẵn sàng đối phó với biến cố phát sinh.
Đứng yên giữa không gian, toàn thân Lục Vân lấp loáng ánh máu, khí tà mị bao bọc bốn phương, phối hợp cùng ánh sáng hồng đỏ của thần kiếm, khiến gương mặt ngọc hồng lên có phần yêu mị rực rỡ, tạo cho mọi người một cảnh giác lạnh lẽo cay độc. Đúng lúc đó, huyết sát chi khí ẩn sàng sâu trong thân thể Lục Vân bắt đầu đột phát cấm chế, tìm cách xâm chiếm tư duy và ý chí của Lục Vân, làm cho ý muốn báo thù của Lục Vân nhuốm vài phần âm lạnh.
*********************
Nằm ở trung du Trường Giang là vùng Lục Bàn Thủy, phong cảnh thật tú lệ. Nhưng vào lúc này, sấm chớp liên tục lóe lên cùng với tiếng ầm ì không dứt, mây mù vừa đen vừa lạnh lẽo giăng mắc từng từng lớp lớp, bụi đất cây cỏ bay đầy trời. Mặt trời núp vào trong những đám mấy đen, giữa không trung âm u vô số thân ảnh lấp lánh bay qua bay lại, từng đợt từng đợt sấm sét nổ ra,hào quang bay tứ phía, khiến cho sông núi diễm lệ tăng thêm vài phần quỷ dị.
Xa xa vài dặm, trên tầng mây, quỷ vực Sát Huyết Diêm La đang từ xa nhìn vào trường đấu đó, bên cạnh là Vô Gian Quỷ sát, Bất Tử Huyết Lệ, Vô Hồn Âm La, Âm Thi Quỷ Vương, Vô Phách năm đại cao thủ.
Lúc đó, Vô Gian Quỷ Sát cất tiếng:
- Diêm Quân, lúc này ma đồng Dao Quang đang liên tục giết vô số cao thủ của Huyết giới, đánh ma thần Viêm Huyết trọng thương, lại đang giao chiến cùng Huyết Giới tôn chủ, đây là cơ hội rất tốt cho chúng ta, người xem chúng ta nên triển khai hành động ngay bây giờ chưa?
Huyết Sát Diêm La cười âm trầm một tiếng, giọng lạnh lùng tàn bạo nói:
- Không gấp, Dao Quang hiện tại đang chiếm ưu thế so với Huyết Giới tôn chủ, kỳ thú của hắn vẫn còn chưa động tĩnh. Nếu bây giờ tiến đánh, đối với chúng ta có thể nói là còn hơi sớm, hãy xem thêm rồi mới tính. Vô Phách, ngươi hãy đi chuẩn bị trước đi, việc tiến công ngươi không cần quan tâm, chỉ cần lưu ý đến con cá nào lọt lưới thì xử lý luôn. Bốn người các người hãy trông theo ta mà hành động, đợi cơ hội đến lập tức nhất loạt tiêu diệt bọn chúng.
Dứt lời, Vô Phách ứng thanhđi liền, còn lại bốn cao thủ quỷ vực im lặng không nói, chỉ quan sát chăm chú vào chiến trường ở phụ cận Lục Bàn Thủy.
Nhìn xa xa, trên tầng không Lục Bàn Thủy mây đen cuồn cuộn, một đạo thân ảnh nhỏ nhoi xuyên qua xuyên lại, ánh ma như điện làm rung chuyển không gian, gió xoáy rít lên xoay chung quanh thân thể của hắn hình thành những đám ma vân, bao phủ cả khu vực rộng tới trăm trượng. Bên cạnh, một luồng ma ảnh đen lấp loáng ma quang đẹp mắt, toàn thân tia chớp điện sắc đen phân bố dày đặc có tiếng sấm xé nát tầng không, liên tục đối kháng với thân ảnh nhỏ nhoi.
Hoa lửa sắc đen lấp lánh tập trung dày đặc giữa tầng mây. Giữa trường giao chiến, ma đồng Dao Quang thân pháp nhanh như điện, liên tục trăm lần giao phong cùng với Huyết Giới tôn chủ, kết quả đều bị đánh thối lui, khuôn mặt nhỏ anh tuấn mà lạnh lẽo bất ngờ xuất hiện nét trầm trọng. Đứng yên, Dao Quang cừu hận nhìn địch nhân, trong ánh mắt lấp lánh sắc lạnh lẽo tàn khốc.
Giao chiến cho đến bây giờ, Dao Quang đã liên tục tiêu diệt nhiều cao thủ của Huyết Giới, lại đánh trọng thương ma thần Viêm Huyết, chân nguyên thân thể dĩ nhiên bị tiêu hao nghiêm trọng, vào lúc này lại gặp phải cao thủ bá đạo như ma tôn, tình trạng sẽ thế nào trong lòng hắn hoàn toàn hiểu rõ. Nhưng cho dù hiểu rõ thế nào, chỉ cần huyết thù của sơn thôn chưa báo được, thì Dao Quang dù biết là nguy hiểm thế nào đi nữa cũng không hề thối lui, đề tụ chân nguyên trong thân lần nữa, không ngừng khóa chặt hành tung của Huyết Giới tôn chủ.
Âm trầm nhìn Dao Quang, Huyết Giới tôn chủ trong mắt bừng bừng lửa giận, giọng nóng nảy hét lên:
- Tiểu tử tàn ác, từ lúc bổn tôn tiến nhập vào nhân gian, ngươi đã liên tục gây sự vô lối, liên tục đánh chết một số cao thủ của ta, hôm nay ta không giết ngươi, làm sao còn mặt mũi nào đối diện với người khác, đối diện với chính ta.
Dao Quang vẻ mặt lành lạnh nói:
- Đó chính là do ngươi tạo ra, ngày đó ngươi dung túng cho thủ hạ tiêu diệt toàn thôn của ta, ta cũng lại một mực tìm người gây sự. Có nhân thì có quả, ngươi diệt toàn thôn của ta, ta diệt Huyết giới của ngươi, đó chính là giá máu phải trả mà ngươi nhận được.
- Muốn diệt Huyết giới của ta ư, tiểu tử ngươi còn non nớt lắm. Tình thế hôm nay trong lòng ngươi đã rõ, với tình hình trước mắt mà phán đoán, ngươi thấy ngươi có khả năng rời khỏi Lục Bàn Thủy của ta sao?
Cười một tiếng lạnh lẽo, Huyết Giới Tôn Chủ tựa hồ vô cùng giận dữ, trong tiếng cười ẩn chứa mấy phần cuồng điên.
Dao Quang lại bất cần, đáp trả:
- Giao chiến nãy giờ, lần đầu tiên đó ngươi không phải cũng muốn tiêu diệt ta hay sao, vậy lần đầu tiên đó ngươi có thành công chứ? Xưa kia, ngươi đã từng một lần bỏ trốn, chỉ để cho thủ hạ chịu chết. Hôm nay bọn họ kẻ đáng chết đều đã chết, kẻ không chết thì cũng sẽ sớm thôi, ngươi cho rằng sẽ có cơ hội trốn thoát ư?
Hét lên một tiếng giận dữ, Huyết Giới tôn chủ quát:
- Câm miệng, trước kia bổn tôn chủ chỉ là không muốn phải tự thân ra mặt. Còn hôm nay ngươi đừng hòng còn cơ hội thoát khỏi nơi đây. Hiện tại ta muốn đưa ngươi xuống địa ngục ngay, tiếp chiêu!
Trong tiếng quát lớn, hai tay Huyết Giới tôn chủ huy động về trước, mây đen tức thì bộc phát huyết quang, hai cánh máu hình quạt phá không hiện ra, mang theo quầng lửa máu kéo dài hàng trăm trượng hiện ra hai bên Dao Quang.
Sắc mặt thoáng lạnh lại, Dao Quang phẫn nộ rống lớn, hai tay xoay chuyển liên tục trước ngực, ngưng tụ quang cầu màu đen trước mặt vị trí giao nhau của hai cánh máu, mãnh liệt khuấy động không gian. Đồng thời, ma ảnh lấp loáng sau lưng Dao Quang, một long ảnh màu đen nhanh chóng bành trướng, hóa thành ma long lớn hàng trăm trượng, xoay thân múa đuôi gầm thét, trong miệng phát ra ngọn lửa màu đen.
Cười lạnh một tiếng, Huyết Giới tôn chủ quát lên:
- Lại là chiêu này, vốn đã quá cũ rồi, ngươi hãy xem ta làm sao tiêu diệt ma long của ngươi đây.
Nói rồi hai tay liền đưa ra trước kết ấn giữa không trung, một ma hoàn (vòng ma) màu đen hiện ra giữa không, hóa thành luồng ma quang quỷ dị, trong chớp mắt đã trải ra thành hàng ngàn hàng vạn ma hoàn, hình thành một khối liên hoàn đan xen mật thiết với nhau, tổ chức thành ma liên (sợi xích ma) to lớn xuất hiện bên cạnh ma long.
Ma long hút hết quang cầu do Dao Quang phát xuất, toàn thân lưỡi lửa ma rực lên khí thế hoành tráng, một lượt đánh tan đôi cánh màu máu của Huyết Giới tôn chủ. Sau đó, cái đuôi vĩ đại quét sạch khắp bốn phương, miệng rồng mở rộng ma quang như điện, đón đánh ma liên của Huyết Giới Tôn Chủ.
Giữa không, từng từng lớp lớp những ngọn lửa sắc đen biến hóa thành hàng ngàn, hàng vạn, vừa gặp phải ma liên liền va chạm ma sát, phát ra hoa lửa sáng như ngọc, hình thành bốn quầng lửa chói mắt, bất ngờ xuất hiện xung quanh ma long.
Phát giác tình huống không ổn, Dao Quang hét lên một tiếng hung bạo, trong ý thức xuất hiện ý muốn tiến công, chân nguyên toàn thân đề thăng đến cực hạn, phối hợp cùng với hành động của ma long, đánh ra một chiêu vô cùng mạnh mẽ. Đang tiến về phía trước, thân thể Dao Quang xoay chuyển, hai tay chuyển động cực nhanh thành dạng hoa sen nằm trên đỉnh đầu, hai đạo ma mang xoay vòng đan xen hợp lại thành cơn lốc màu đen, mật độ tập trung rất cao như cột sáng thực sự, đánh ngay vào trước ngực Huyết Giới Tôn Chủ.
Ánh mắt lạnh lại, Huyết Giới tôn chủ rống lên giận dữ, sau khi phát động ma liên thân thể liền xoay tròn, dùng phương thức trái lại phi thân bay lên nghênh đón, giữa hai tay chuyển động liên tục lóe lên tia chớp dệt thành cột, ánh điện sắc đen rít lên như sấm, hóa thành một luồng điện đường kính hơn mười trượng to lớn hủy diệt quầng lửa, chớp mắt đã chạm thẳng với thế công kích của Dao Quang.
Sấm nổ chấn động bầu trời, hào quang rực rỡ vô cùng giữa mây đen như mặt trời lúc đứng bóng, hình thành một quang cầu (quả cầu ánh sáng) đáng sợ với đường kính trên hai trăm trượng, chỉ trong giây lát hóa thành sóng sáng có sức hủy diệt mạnh mẽ, đảo điên càn khôn.
Trên không trung, ma long lúc này bị ma liên khóa chặt, xung phá kịch liệt muốn thoát ra ngoài. Nhưng một tiếng nổ khủng khiếp đột nhiên vang lên, ma long còn chưa biết được chuyện gì xảy ra, toàn thân thể to lớn của nó như bị ánh sáng hủy diệt nuốt lấy, ma long giận dữ rống lên được nữa chừng đã biến mất ngay lập tức.
Bên dưới, ở trung tâm của vụ nổ, Huyết Giới tôn chủ toàn thân ma mang biến mất, xuất hiện rõ khuôn mặt vốn có, dòng máu xanh kỳ lạ nhuộm khắp thân, cùng với ánh mắt phẫn nộ, phảng phất như ma quỷ khủng khiếp âm trầm.