Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 825: Thương tang chi chiến

Nhìn thấy ba người tấn công, Ngưng Hương cười lạnh một tiếng, thân thể nhanh chóng chia thành ba, mỗi bóng đều múa kiếm phản kích, Phệ Tâm kiếm ánh xanh lục quỷ dị kêu lên chói tai, hệt như tiếng quỷ rít, cả ba liên kết với nhau tạo thành một kết giới phòng ngự kín màu xanh lục sẫm, đón đỡ công kích ba người Dịch viên.

Hai bên giao chiến, thời gian ngắn ngủi, khi thế công sắc bén của ba người Tĩnh Nguyệt đại sư đến gần, kết giới phòng ngự do ánh kiếm của Ngưng Hương tạo nên dao động kịch liệt, khí tà ác và khí xanh thẫm của Đạo gia gặp nhau, hai bên tương sinh tương khắc, lập tức bộc phát hoa lửa đầy trời.

Khoảng cách về thực lực qua lần giao đấu thứ nhất liền lộ rõ không thể tranh cãi. Ba người Dịch viên tuy tu vi không yếu, cũng có thể nói là có danh vọng trong tu chân giới, nhưng Ngưng Hương vốn là Minh Tiêu các chủ, sau đó lại lấy được Vân Hải Bách Ảo đồ, học được thuật kỳ môn độn giáp, lại thêm đã luyện tập Phệ Tâm kiếm trong tay nhiều ngày, thực lực của cô ta thật kinh người, làm sao ba người Dịch viên có thể so được?

Vì thế, hai bên đua tranh sức mạnh, phải lấy thực lực làm căn cơ, gần như chỉ trong chốc lát, ánh kiếm của ba người Dịch viên liền bị ánh Phệ Tâm kiếm thôn tính.

Phát hiện thực lực Ngưng Hương kinh người, Tĩnh Nguyệt đại sư nói lớn:

- Không thể đấu thẳng, đừng dùng chiêu thức.

Càn Nguyên chân nhân và Phong Viễn Dương nghe thấy liền thu tay lại, nhẹ nhàng lùi lại phía sau, trường kiếm trong tay xoay lật không ngừng, ánh kiếm liên miên không dứt đề phòng Ngưng Hương đánh lén.

Tĩnh Nguyệt đại sư nhìn vẻ mặt của Ngưng Hương, thấy mặt cô ta cười âm độc, không khỏi quát lên một tiếng giận dữ, trường kiếm đột nhiên thoát khỏi tay, cổ tay xoay tròn nhanh chóng, sử dụng chân nguyên khống chế trường kiếm, khiến cho tốc độ xoay tròn của nó chớp mắt đã tăng lên gấp trăm lần, hóa thành một cột sáng đỏ rực phóng thẳng vào ngực của Ngưng Hương.

Ánh mắt lạnh lại, Ngưng Hương chăm chú nhìn chiêu này, hừ giọng nói:

- Không tự lượng sức, ta sẽ cho ngươi thấy uy lực của Phệ Tâm kiếm.

Tay phải vung lên, kiếm độc rung động, tiếng kêu kỳ dị chói tai đến rung hồn, chỉ trong chớp mắt chín lần chín là tám mươi mốt đường kiếm phóng ra, trước khi đón lấy chiêu tấn công của Tĩnh Nguyệt đại sư liền hợp lại làm một mãnh liệt, hóa thành một cột sáng màu đen ngòm tà ác có sức thôn tính và tiêu hủy vạn vật, chạm thẳng vào cột sáng đỏ rực.

Một tiếng vang to, cột sáng đỏ rực gặp phải cột sáng đen ngòm liền giằng co trong giây lát, rồi cột sáng đỏ liền tan nát, biến mất không còn chút gì, cột sáng sắc đen liền thuận thế tiến đến, phân tán thành vô số ánh kiếm bao trùm lấy Tĩnh Nguyệt đại sư.

Thân thể run lên, Tĩnh Nguyệt đại sư thổ ra máu tươi, ánh mắt đau thương và bi quan, đối mặt với nguy hiểm tuyệt đối không né tránh, ngược lại hai tay giang rộng đón lấy.

Bên cạnh, Càn Nguyên chân nhân vẻ mặt thất kinh, quát to:

- Sư muội, muội điên rồi, né nhanh, không cần làm chuyện ngu dại như thế.

Tĩnh Nguyệt đại sư thản nhiên cười đáp:

- Sư huynh, không cần phải đau lòng, thực lực chúng ta còn kém nhiều lắm, đây là cách duy nhất. Cố gắng lên, nếu không sẽ khiến nỗ lực của muội uổng phí.

Nói rồi toàn thân lửa đỏ đốt cháy rừng rực, cả thân thể biến thành trong suốt, hệt như một du hồn phóng thẳng về phía Ngưng Hương.

Càn Nguyên chân nhân đau khổ vô cùng, miệng gầm lên tàn bạo, trường kiếm trong tay kêu lên chuyển động, một luồng kiếm khí to lớn bắt đầu bộc phát, chỉ chớp mắt trong phương viên trăm trượng ngập đầy bá khí dời non lấp biển.

Phong Viễn Dương trong lòng thất kinh, sư phụ rất ít khi điên cuồng như vậy. Điều này khiến Phong Viễn Dương cảm thấy không đúng. Xem tình hình trước mắt, sư phụ và sư thúc đều quên mình tiến lên, trong lòng Phong Viễn Dương cảm nhận sâu sắc, vội vàng bỏ hết tạp niệm, ánh mắt nhẹ nhàng trầm xuống.

Thời điểm này, Phong Viễn Dương cố ý thăm dò tình hình của địch nhân, để ý thấy Ngưng Hương tập trung chú ý đến sư phụ và sư thúc, trường kiếm trong tay Phong Viễn Dương nhẹ nhàng lóe lên, ánh kiếm âm thầm phóng ra.

Ngưng Hương hơi cảm thấy không tốt. Cảm nhận này khiến Ngưng Hương vô cùng cảnh giác, quan sát tính toán hành động của Tĩnh Nguyệt đại sư. Trước mắt, thông qua phân tích tình huống hiện giờ, Tĩnh Nguyệt đại sư rõ ràng đang từ bỏ việc chống cự, nhưng bà có thể ngăn chặn được Phệ Tâm kiếm chăng, rõ ràng là không được. Nếu như đã không được, hành động của bà như vậy hẳn muốn kiềm chế được mình rồi để cho người khác công kích.

Như thế, uy hiếp thật sự hẳn là về phía Càn Nguyên chân nhân. Nghĩ đến điều này, hình bóng Ngưng Hương lóe lên, thân hình thực sự nhanh chóng lùi lại, xoay tay đánh ra một kiếm công thẳng về phía Càn Nguyên chân nhân.

Nhìn thấy bóng kiếm dày đặc bắn đến, Tĩnh Nguyệt đại sư trong đáy mắt lộ ra một chút than thở, chân nguyên trong cơ thể lập tức biến đổi đường lối vận chuyển, toàn thân đột nhiên mờ đi, hoàn toàn biến thành một luồng du hồn, xuyên qua kiếm khí đáng sợ đánh thẳng vào thân thể Ngưng Hương.

Lúc này, thế công của Càn Nguyên chân nhân chuẩn bị hoàn tất, chỉ nghe ông quát lên một tiếng lớn, trường kiếm trong tay từ trên không chém xuống, kiếm khí theo sau có sức mạnh thiên binh vạn mã, hung hăng đánh thẳng vào đầu Ngưng Hương.

- Liệt Sơn quyết, cửu trọng quy nhất vạn sơn diệt! (1)

Vẻ mặt Ngưng Hương hẳn đã mất đi chút khinh thường. Khi một kiếm sắc bén đó chém xuống, Phệ Tâm kiếm đã liên tục múa lên hai mươi bảy lần, vừa dày đặc vừa liên tục.

Liệt Sơn quyết là một trong bốn đại kỳ học của Dịch viên, tuy không thể sánh bằng Lôi Thần quyết, nhưng cũng là tuyệt học cực mạnh của Càn viện, lúc này do Càn Nguyên chân nhân hết sức giận dữ thi triển ra, có thể nói là uy lực tuyệt luân.

Tiếng sấm dày đặc không ngừng, ánh kiếm của Ngưng Hương và Càn Nguyên chân nhân va chạm vào nhau mạnh mẽ, hai bên giằng co không phân thắng bại, tạm thời rơi vào tình cảnh chưa quyết được.

Tĩnh Nguyệt đại sư đi trước đến sau. Khi Ngưng Hương đang đối kháng với Càn Nguyên chân nhân, thân thể bà hệt như một linh hồn, lại thêm luồng khí thần thánh trên thân thể bà lập tức khắc chế được khí tà ác của Ngưng Hương.

Phương pháp này của Tĩnh Nguyệt đại sư rất kỳ dị đặc biệt, nhưng lại rất tàn khốc, bởi vì phải dùng chính mạng sống của mình để đổi lấy một loại khí Đạo gia thuần dương vô cùng thần thánh.

Công kích của Phong Viễn Dương đến âm thầm, khi Ngưng Hương phát giác được thì kiếm đó đã đánh trúng thân thể. Vì thế, Ngưng Hương rất giận, một chưởng trái múa lên đánh bay Phong Viễn Dương, còn bản thân lại bị kiếm khí của Càn Nguyên chân nhân mạnh mẽ đánh lui.

Như vậy, Càn Nguyên chân nhân thắng thế không tha cho đối phương, kiếm khí mạnh mẽ còn dư lại tiếp tục đánh xuống, kiềm chế chặt chẽ Ngưng Hương, không cho Ngưng Hương có cơ hội thoát thân bỏ chạy. Tĩnh Nguyệt đại sư nắm lấy cơ hội, toàn thân chân nguyên gia tăng đến cực hạn, khí thuần dương hệt như ánh Phật rực rỡ bắt đầu ăn mòn thân thể Ngưng Hương.

Gầm lên tàn bạo, Ngưng Hương phát hiện không ổn vội vàng hoang mang vận chân nguyên lên, khí tà ác sắc đen thẫm bộc phát gấp bội, theo sự thúc động của tu vi cực mạnh lập tức đánh bay Tĩnh Nguyệt đại sư, sau đó bắt đầu giao đấu thẳng thắn với Càn Nguyên chân nhân. Nguồn: http://truyen360.com

Tu vi của Ngưng Hương đã mạnh mẽ đến kinh người, tuy ba người Dịch viên phối hợp không chút sơ hở, nhưng cuối cùng không đạt được thắng lợi.

Phong Viễn Dương bị một chưởng đánh bay, thân thể lập tức bị trọng thương, nhưng Phong Viễn Dương không chút để ý, ngược lại tay trái còn múa lên phát ra một luồng chưởng lực ổn định lại thân thể, trường kiếm tay phải lại xuất phát lần nữa, hàng trăm ánh kiếm dệt thành một màn lưới, theo sự thúc động của Phong Viễn Dương tấn công Ngưng Hương lần nữa.

Lúc này, Ngưng Hương vừa hay đánh tan xong một chiêu sắc bén của Càn Nguyên chân nhân, thân thể bị ép lùi lại một bước, vì thế đúng lúc phòng ngự yếu ớt nhất. Khi ánh kiếm Phong Viễn Dương đến gần, Ngưng Hương muốn phản kích đã trễ rồi, chỉ còn bất lực né tránh, đáng tiếc lại mất đi tiên cơ, trong lúc cấp bách lại bị Phong Viễn Dương đả thương thân thể lần nữa.

Rống lên điên cuồng, Ngưng Hương vô cùng tức giận. Tu vi bản thân hơn hẳn ba người lại hai lần bị thương, điều này làm sao không khiến mặt Ngưng Hương tái xanh đi được. Né tránh tập kích của Tĩnh Nguyệt đại sư, Ngưng Hương ngạo nghễ giữa không trung, Phệ Tâm kiếm trong tay tà khí bạo liệt, tầng tầng ánh kiếm đen thẫm, xanh lục thẫm và đỏ thẫm vươn dài ra ngoài, chỉ một lúc liền hình thành một vầng mây ánh sáng ba màu bao phủ phương viên vài dặm.

Âm hiểm nhìn ba người, Ngưng Hương giọng hận thù lên tiếng:

- Thủ đoạn không kém, lòng cũng đủ tàn độc, đáng tiếc ta sẽ không để cho các ngươi có cơ hội, chịu chết thôi!

Kiếm độc giăng ngang, tà sát đến gần, vô số ánh kiếm quỷ bí mang theo sức mạnh thôn tính âm hiểm tà ác từ khắp mọi góc độ hội tụ vào giữa, chớp mắt đã vây chặt ba người giữa không trung, phát động thế công đáng sợ.

Trước đó, ba người Dịch viên đã chủ động tấn công, kết quả không hoàn toàn như ý. Bây giờ bọn họ ở thế phòng ngự bị động, kết quả thế nào tự nhiên không cần nói rõ cũng thấy được.

Trong ba người, Càn Nguyên chân nhân bị kiếm khí Phệ Tâm của Ngưng Hương đánh lui, vẻ mặt không thấy gì, nhưng thực tế bị thương rất nặng. Phong Viễn Dương chịu một chưởng, chính do Ngưng Hương tức giận phát ra, uy lực tự nhiên không thể xem nhẹ được.

Chỉ còn Tĩnh Nguyệt đại sư, do thi triển kỳ thuật, nên ánh Phệ Tâm kiếm kém phần nguy hại với bà, vì thế đúng lúc nguy hiểm này, liền tiếp tục hóa thành một luồng sáng đỏ bao phủ bên ngoài thân thể Ngưng Hương, kháng cự với khí tà ác của Ngưng Hương.

Công kích của Tĩnh Nguyệt đại sư ảnh hưởng rất sâu sắc đến Ngưng Hương. Điều này khiến cho Phong Viễn Dương và Càn Nguyên chân nhân được không ít lợi ích, áp lực lập tức giảm nhẹ. Nhưng Ngưng Hương đã sớm có tính toán, biết chắc Tĩnh Nguyệt đại sư hẳn sẽ làm như thế, vì vậy đã chuẩn bị sẵn, ngay khi bà đến gần, Phệ Tâm kiếm trong tay thu lại, chân nguyên trong cơ thể gia tăng mãnh liệt gấp năm lần, dùng Phệ Tâm kiếm làm trung gian để phát xuất khí tà ác đến cực hạn, lập tức áp chế được khí thuần dương trên người Tĩnh Nguyệt đại sư, thiếu chút nữa đã khiến bà bị hủy diệt thành khói bụi.

Đánh bay Tĩnh Nguyệt đại sư rồi, độc kiếm trong tay Ngưng Hương múa lên nhanh chóng, ánh kiếm sắc bén xông đến tận trời, hội tụ giữa không gian thành một cột kiếm ba màu, lại có khí thế rung trời, ngay khi chém xuống liền phân thành hai đánh vào Phong Viễn Dương và Càn Nguyên chân nhân.

Nhìn thấy cột kiếm đáng sợ đánh xuống, Phong Viễn Dương rống lên điên cuồng, muốn né tránh chiêu này, đáng tiếc bốn bề toàn là ánh Phệ Tâm kiếm, căn bản không có chút sơ hở nào để Phong Viễn Dương né tránh.

Tình hình Càn Nguyên chân nhân hệt như vậy, nhưng ông không hề kích động như Phong Viễn Dương, ngược lại hết sức trầm tĩnh suy nghĩ, khi cột kiếm đến gần, thân thể đột nhiên đảo ngược, cả thân hình chớp mắt đã hóa thành ánh sáng đón lấy một chiêu này.

Tiếng sấm rung trời vang vọng tận tầng mây cao, một kiếm kinh thế hãi tục của Ngưng Hương không những đánh tan thân thể Phong Viễn Dương mà còn khiến Càn Nguyên chân nhân chìm sâu vào lòng đất.

Nguyên thần yếu ớt của Tĩnh Nguyệt đại sư đang lúc điên cuồng lắc lư không ngớt. Khi bụi đất đã tan hết, bà nhìn thấy xa xa chỉ còn nguyên thần của Phong Viễn Dương, không khỏi đau thương hô lên:

- Viễn Dương, con có bị gì không?

Phong Viễn Dương nguyên khí hư hại nặng, yếu ớt đáp:

- Sư thúc không phải lo cho con, con còn chưa chết được, chỉ không biết sư phụ …

Ầm một tiếng, mặt đất bụi bay mù mịt, Càn Nguyên chân nhân phá đất chui lên, lắc lư một lúc mới ổn định được cơ thể.

Quay đầu, Càn Nguyên chân nhân nhìn thấy Tĩnh Nguyệt đại sư và Phong Viễn Dương, vẻ mặt trắng bệch đau thương vô cùng, nhẹ la lên:

- Sư muội, Viễn Dương, hai người có sao không?

Tĩnh Nguyệt đại sư thở dài u oán, hàm chứa bên trong hối tiếc.

Phong Viễn Dương lại kiên định đáp lại:

- Sư phụ yên tâm, môn hạ Dịch viên từ xưa đến giờ không có loại tham sống sợ chết.

Ghi chú:

(1) Liệt Sơn quyết, cửu trọng quy nhất vạn sơn diệt! = pháp quyết Liệt Sơn, toàn bộ sức nặng quy lại thành một, chỉ một thế tiêu diệt cả vạn ngọn núi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất