Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 1021: Ngây người đọc sách pháp (1)

Dưới đài.

- Đọc sách nho nhã hơn nhiều, Trương sư... Hẳn sẽ không kiếm chuyện nữa a!

- Có lẽ... Sẽ không a!

Đám người Khang đường chủ, Tô sư lau lau mồ hôi lạnh trên đầu.

Vị Trương sư này mỗi một lần khảo hạch đều làm cho người ta kinh hãi, không hù chết người thì sẽ không thôi.

Trước đó bọn họ còn lo lắng cửa thứ ba có thể dẫm vào vết xe đổ của hai cửa trước hay không, hiện tại xem ra, hẳn bọn họ đã nghĩ nhiều rồi.

Đọc sách học tập tri thức, không giống như xông Quỷ Vực huyễn thành, đối kháng với Dị Linh tộc, khá là nho nhã, nhất định sẽ tốt hơn không ít so với hai cửa trước đó.

- Ủa? Trương sư làm gì vậy?

Đang âm thầm nhẹ nhàng thở ra một hơi thì đã nghe thanh âm của Lăng sư vang lên, hai người đồng thời giật nảy mình, nói:

- Làm sao vậy? Hắn làm rơi giá sách, hay là đốt sách đi?

Vừa nói hai người vừa vội vàng nhìn về phía phương hướng của Trương sư, lại phát hiện ra đối phương vẫn đang đọc sách, đồng thời cũng không làm ra bất luận chuyện khác người gì.

Bọn họ đã bị tên này tra tấn tới mức có bóng ma tâm lý, nghe xong câu hỏi đều cảm thấy có phải người này lại làm chuyện gì thương thiên hại lí, cực kỳ bi thảm hay không hay không.

Thấy bộ dáng khẩn trương của hai người, Lăng sư im lặng, chỉ về phía trước rồi nói:

- Không phải, các ngươi nhìn xem... Người khác đang vội vàng độc sách, mà hắn thì mới cầm lấy một bản đa đứng bất động tại chỗ?

- Ồ?

Khang đường chủ, Tô sư cũng kịp phản ứng.

Vị Trương sư này vừa tới trước mặt giá sách thì bọn họ đã thấy. Trước tiên người này vuốt ve giá sách một lần, giống như muốn nhìn một chút xem có những sách gì, ngay sau đó lại rút ra một quyển sách rồi bắt đầu... Ngây người!

Giống như vừa rồi đối mặt với Dị Linh tộc vậy, chẳng lẽ... Hắn ngây người là có ý nghĩa đặc thù gì đó?

- Chẳng lẽ dùng phương pháp ngây người để đọc sách? Đôi mi thanh tú của Triệu Phi Vũ nhíu lại, nói thầm một tiếng.

- Phương pháp ngây người đọc sách?

Đám người Khang đường chủ không rõ ràng cho lắm, cả đám lơ ngơ không thôi.

- A, là như vậy. Khi Trương sư khảo hạch những nghề nghiệp khác từng sử dụng qua phương pháp đánh thuần thú, liệu pháp đánh ngất xỉu, một cước phá trận pháp, ta nghĩ đây rất có thể là phương pháp chuyên môn thích hợp với hắn!

Triệu Phi Vũ có thời gian dài tiếp xúc với Trương Huyền, đã thấy hắn thi triển không ít thủ đoạn, tất cả đều kinh thế hãi tục. Nói ra khiến cho người ta không thể tin được.

- Đánh thuần thú pháp? Liệu pháp đánh ngất xỉu trị? Một cước phá trận pháp?

Ba vị Danh sư tứ tinh, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, tất cả đều không hiểu ra sao cả.

Đây là có ý gì chứ?

Làm sao bọn họ nghe lại không hiểu vậy?

- A, là như vậy...

Triệu Phi Vũ nói một lần kỹ càng về những cái tên này.

- Còn có việc này sao?

Nghe xong, tất cả ba đại Danh sư đều trừng to mắt, có cảm giác như là đang nằm mơ.

Đánh man thú một trận là có thể thuận lợi thuần phục, đánh người ngất xỉu là có thể trị tổn thương, mặc kệ trận pháp gì cũng chỉ dùng một cước là có thể phá giải... Sao càng nghe càng cảm thấy không có khả năng chứ?

Chỉ là, dường như tên này không thể dùng lẽ thường để phán đoán, nếu không... Nhất định sẽ phát điên.

Đã có nhiều tiền lệ như vậy... Có lẽ, ngây người như vậy thật sự có thể là một loại phương pháp đọc sách kỳ lạ.

- Chỉ là, coi như thủ đoạn đặc thù, chỉ nhìn một tờ như vậy thì cũng vô dụng a!

Sau khi hết khiếp sợ, thứ càng nhiều hơn trong lòng bọn họ chính là nghi hoặc.

Coi như cái gọi là phương pháp ngây người đọc sách của ngươi rất nghịch thiên, có thể rất nhanh đã nhớ kỹ nội dung trong đó. Thế nhưng... Chỉ cầm một quyển sách đã không buông tay, ngay cả một trang cũng không lật, thì sao có thể nhìn thấy nội dung khác chứ?

Muốn nhớ kỹ tri thức trong sách, đầu tiên phải lật giấy ah. Giống như trước khi muốn kiếm sống thì phải có cơm vậy, chỉ có một cái cái chén không, ăn cái gì mà ăn chứ?

- Trương sư, chẳng lẽ từ bỏ ở cửa này sao?

Không chỉ có mấy người mê hoặc, những người khác cũng đều lơ ngơ.

Liên tục hai quan làm cho Hồng sư sắp phát điên. Tất cả mọi người ở phía dưới lại phát hiện ra vị Trương sư này rất đặc thù.

Biết hắn lợi hại, đương nhiên sẽ càng thêm chú ý. Vốn cả đám cho rằng hắn sẽ giống như những người khác, vừa đến đã nhanh chóng lật thư tịch xem. Đùng năng lực lớn nhất để ghi nhớ, ai ngờ sau khi xuất ra một quyển sách... Lại bất động.

Hiệu suất cũng quá thấp a!

Như vậy nhất định so ra sẽ kém những người khác.

Không phải hai cửa trước quá nghịch thiên, tiêu hao sạch tích lũy, đã tới lúc hết thời rồi đo chứ?

...

Không đi quản mọi người phỏng đoán như thế nào, sau khi mở Thiên Đạo bí tịch Trọc Thanh cảnh vừa mới hợp thành ra, Trương Huyền nhìn sang, hai mắt lập tức tỏa sáng.

Vốn hắn còn nghĩ, Thiên Đạo bí tịch cấp bậc này có khả năng cần phải đi Huyễn Vũ đế quốc mới có thể sưu tập được hoàn chỉnh. Không nghĩ tới chỉ cần tham gia cái thi đấu tuyển chọn đã thành công ngoài ý muốn rồi.

Bí tịch có, linh thạch cũng đủ, xem ra muốn tấn cấp đến Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong có lẽ sẽ rất đơn giản.

Thế nhưng, hiện tại đang tiến hành thi đấu tuyển chọn, nhất định không thể trực tiếp tu luyện, bằng không cũng quá kinh thế hãi tục.

Hắn đành phải liên tục nhìn nội dung hai lần, hoàn toàn lý giải ý tứ trong đó. Đồng thời còn nhớ kỹ trong đầu, lúc này hắn mới nhìn về phía những quyển sách khác.

- Không nghĩ tới còn có bí tịch liên quan tới linh hồn...

Quét qua trong đầu một lần, Trương Huyền lập tức phát hiện ra có không ít thư tịch liên quan tới linh hồn, trên cơ bản cũng đều là bút ký và lý giải của bản thân Hồng sư.

Hồng Thiển là cường giả Hóa Phàm lục trọng Kiều Thiên cảnh, hồn lực mạnh mẽ, có lý giải rất đặc biệt về tu luyện linh hồn.

- Chính xác!

Tụ tập những bút ký liên quan tới linh hồn này vào một chỗ, lại tiến hành dung hợp với công pháp mà Mặc Hồn Sinh cho hắn.

Rất nhanh, một quyển sách đã xuất hiện ở bên cạnh hắn.

Công pháp Vu hồn Hóa Phàm cảnh ngũ trọng!

- Không nghĩ tới khảo thí lại lấy được hai quyển Thiên Đạo công pháp...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất