- Không biết quý sư là vị nào, không biết ta phải chăng quen thuộc?
Biết Trương Huyền này, trong vòng một canh giờ thuần phục hơn bốn trăm Linh thú, để hắn động tâm thu đồ.
Hắn thấy, Trương Huyền này đã từ loại địa phương nhỏ như Huyễn Vũ đế quốc đến, lão sư tất nhiên không cao minh lắm, thu hắn làm đệ tử không tính là gì, giờ phút này thấy Mạc Cao Viễn biết lão sư của hắn, hơn nữa nghe ngữ khí quan hệ không tệ, nhịn không được hỏi.
Lão sư trước cấp bậc thấp, thu làm học sinh cũng không có gì, nhưng nếu là đồng cấp, thì có chút không thích hợp.
Nhất là thân truyền, chú trọng mặt mũi cùng môn phong, không điều tra rõ ràng, liền tùy tiện thu đồ, sẽ giống như Tào Hùng tranh đoạt Lưu Dương lúc trước, thuộc về hành vi đánh mặt, vô cùng có khả năng tan rã trong không vui.
- Gia sư Dương Huyền!
Trương Huyền vội vàng gật đầu.
- Dương Huyền?
Mi trưởng lão nhíu mày, cẩn thận suy tư cả buổi, nhưng chưa từng nghe qua cái tên này, nhịn không được nhìn về phía Mạc Cao Viễn cách đó không xa:
- Vị Dương sư này là...
- Cái này...
Mạc Cao Viễn chần chờ, không biết nên trả lời như thế nào.
- Gia sư nhàn vân dã hạc, không có danh tiếng gì, Mi trưởng lão không biết cũng rất bình thường!
Nhìn ra Mạc đường chủ khó xử, Trương Huyền mở miệng nói.
- Không có danh khí gì?
Mi trưởng lão tỏa ra điểm khả nghi.
Mạc Cao Viễn là Danh Sư đường đường chủ, địa vị tôn sùng, nếu như chỉ là Danh Sư bình thường, có cái gì không thể nói?
- Ta liền nói thật đi, Dương sư có ân chỉ điểm với ta...
Nhìn hắn không hỏi ra, dường như không cam tâm, Mạc Cao Viễn sợ vị lão hữu này của mình chọc giận tồn tại không nên dây vào, nhịn không được nói.
- Chỉ điểm? Chẳng lẽ...
Con ngươi co rụt lại, Mi trưởng lão vội vàng quay đầu nhìn về phía thanh niên trước mắt.
Danh Sư cùng cấp bậc, bình thường đều dùng các loại từ ngữ như chỉ ra chỗ sai, nghiên cứu thảo luận, giao lưu, lẫn nhau học tập, chỉ có Danh Sư cấp bậc cao, mới dùng từ chỉ điểm.
Mạc Cao Viễn cẩn thận như vậy, chẳng lẽ lão sư của Trương Huyền, là một vị Danh Sư vượt qua hắn?
Hắn và Mạc đường chủ đều là lục tinh đỉnh phong, vượt qua... Há không phải nói đạt đến thất tinh, thậm chí cao hơn?
- Đúng!
Biết hắn nghĩ cái gì, Mạc Cao Viễn vội vàng gật đầu.
- Cái này...
Sắc mặt trắng nhợt, Mi trưởng lão có chút xấu hổ.
Hắn là lục tinh đỉnh phong, muốn thu học sinh của một vị Danh Sư thất tinh làm đồ đệ, rõ ràng đi quá giới hạn.
- Không biết... phương pháp thuần thú của Trương sư, có phải là Dương sư dạy hay không?
Mặc dù xấu hổ, nhưng vẫn còn có chút không cam tâm.
Một học sinh có thể có rất nhiều lão sư, tu vi, thuần thú, thư hoạ, y đạo... Nếu như thuần thú không phải vị Dương sư này truyền lại, hắn thu đối phương làm học sinh thuần thú, cũng không tính là thất lễ.
Thật giống như Trương Huyền thu Lạc Thất Thất là học sinh luyện đan vậy.
Người thành đạt làm sư, coi như Dương Huyền là Danh Sư thất tinh, chỉ cần hắn không dạy thuần thú, sẽ không coi là xúc phạm.
- Chính là gia sư dạy!
Lúc này Trương Huyền cũng nhìn ra ý tứ của đối phương, vội vàng giải thích.
Mặc dù Mi trưởng lão này thực lực mạnh, lại là một trong thập đại Danh Sư, nhưng hắn cũng không muốn bái sư.
Đầu tiên, thân phận “Dương sư” này liền không dễ ăn nói.
“Dương sư” cho tới nay bị hắn biểu hiện ra mạnh mẽ vô địch, ít nhất đạt đến thất tinh, bát tinh, nếu như bỏ qua Danh Sư lợi hại như vậy, đi bái một lục tinh, há không cho thấy, ngay cả Mi trưởng lão cũng không bằng?
Thứ hai, hắn ngay cả Khổng sư thu đồ cũng không đáp ứng, thật muốn đáp ứng tên này, Khổng sư có thể tại chỗ tức giận sống lại hay không?
Mặc dù toàn bộ đại lục đều biết Khổng sư đã phi thăng, nhưng trải qua lần trước “thu đồ”, hắn cảm thấy không đơn giản như vậy.
Lại nói, hắn là Thiên Nhận Danh Sư, tồn tại ông trời cũng thừa nhận, coi như muốn bái sư, chỉ sợ tên này cũng không chịu nổi!
- Cái kia... Luyện khí thì sao? Ta không chỉ thuần thú, luyện khí cũng coi như không tệ!
Thấy thuần thú thật là Dương sư dạy, Mi trưởng lão tiếp tục nhìn tới.
Ngoại nhân đều biết hắn thuần thú mạnh mẽ, nhưng lại không biết hắn luyện khí cũng là nhất đẳng.
- Luyện khí... Cũng là gia sư truyền thụ!
Trương Huyền tiếp tục nói.
- Vậy y đạo thì sao?
Mi trưởng lão không cam tâm.
- Khụ khụ, được rồi, Dương sư học cứu Thiên Nhân, không phải ngươi ta có thể phỏng đoán...
Thấy bạn cũ chưa từ bỏ ý định, từ thuần thú kéo tới luyện khí, y đạo, Mạc Cao Viễn nhịn không được mở miệng cắt ngang.
- Ai, ngươi cũng biết, ta nhiều năm như vậy một mực không thu học sinh chân truyền, cũng không phải không muốn, mà là không tìm được mỹ ngọc chân chính...
Biết Mạc đường chủ là hảo ý, Mi trưởng lão cười khổ lắc đầu.
Nhiều năm như vậy, không phải chưa từng gặp qua thiên tài, nhưng đều không có đi đến tiêu chuẩn trong tâm lý của hắn.
Hắn thu đồ, yêu cầu không cần thiên phú như thế nào, đầu tiên phải tâm tính tốt, làm Danh Sư, muốn có trách nhiệm đối với thiên hạ.
Vị Trương Huyền này, vì cứu người cưỡng ép tăng thực lực lên, còn bất kể hồi báo, chỉ bằng vào hai điểm này, nhân phẩm tâm tính liền phù hợp yêu cầu.
Tốn hao đánh đổi to lớn xin Tử Dương thú khảo hạch tân sinh, chính là muốn tuyển một người phù hợp bản thân, thật vất vả tìm tới, tự nhiên không nguyện ý từ bỏ.
- Ta biết tâm tư của ngươi, nhưng mà...
Mạc Cao Viễn chần chờ một chút:
- Thực lực của Dương sư...
Thời điểm hắn xoắn xuýt, có muốn hơi tiết lộ một chút hay không, để bạn cũ dẹp ý niệm này, liền thấy một lão sinh chịu trách nhiệm khảo hạch vội vã đi tới.
- Bẩm báo trưởng lão, chúng ta đã xét duyệt xong điểm tích lũy của tân sinh rồi!
- Xét duyệt xong?
Ánh mắt Mi trưởng lão sáng lên:
- Tổng cộng có bao nhiêu tân sinh thông qua?
- Bẩm báo trưởng lão, tổng cộng 6487 người!
- Sáu, sáu... Mới sáu ngàn?
Mi trưởng lão ngẩn ngơ.