Tiết Chân Dương ngẩn ngơ, trong mắt hưng phấn, thời gian nháy mắt biến thành biểu lộ muốn khóc, chỉ Trương Huyền, giống như gặp quỷ, không thể tin được:
- Sư, sư... Sư tổ?
Thời điểm hắn đi ra Chân Dương hội, đám người Trịnh Dương còn không có nhảy lên đài cao, do đó không biết, vị lão sư thương pháp của mình, sư thừa lai lịch đến cùng là ai.
Mà bây giờ, đột nhiên nghe lão sư mở miệng, nói truyền thừa là Trương Huyền, đả kích kịch liệt, sắp muốn điên rồi.
Thuộc hạ của mình, tìm Trương Huyền này phiền phức, kết quả bị thuần phục, Chân Dương hội cũng nhận đả kích cực lớn.
Vì báo thù, rửa hận, hắn mang thương rời học viện, du lịch bốn phương, mục đích đúng là đột phá Lạc Diệp thương pháp đệ thập trọng!
Sau đó ở trên thương pháp vượt qua Trương Huyền, trọng chấn uy danh của Chân Dương hội, làm cho tất cả mọi người biết, Tiết Chân Dương hắn vẫn là thiên chi kiêu tử, không người có thể thay thế...
Phí hết tâm huyết, thật vất vả bái sư đột phá, nhưng nói cho hắn biết... mình biến thành tôn nhi!
Mẹ nó!
Ta không muốn làm cháu trai, ta muốn vượt qua hắn, ta muốn rửa sạch nhục nhã, ta muốn trở thành cường giả...
Trong lòng điên cuồng hét lên, ý nghĩ còn không có kết thúc, cái ót lần nữa tê rần, lại bị lão sư quất một tát.
- Chỉ chỉ cái gì? Một chút quy củ cũng không có! Đây chính là sư phụ lão nhân gia ta nói cho ngươi, còn không mau quỳ xuống, lề mề cái gì?
Trịnh Dương không vui.
Nhìn thấy sư phụ, muốn giới thiệu đồ tôn thiên tài cho hắn nhìn xem, kết quả tên này một chút lễ phép cũng không có, trực tiếp phát ngốc, thật là thịt chó lên không được đại tịch.
- Lão nhân gia?
Khóe miệng Tiết Chân Dương co giật, cảm thấy muốn hỏng mất.
Trương Huyền này chỉ có hai mươi tuổi, già chỗ nào? Lão nhân gia... Trước ngươi nói như vậy, vẫn cho là sư tổ là Danh Sư bảy tám mươi tuổi...
Kết quả, lại là kẻ địch muốn đối phó!
Cái này gọi là chuyện gì!
Ta là khoe khoang khoác lác, muốn chiến thắng hắn... Hiện tại loại thân phận này làm sao so?
Tiết Chân Dương sụp đổ, đám người Long Thương Nguyệt xem náo nhiệt cũng nhoáng một cái.
Tứ đại học hội bọn họ, hai cái xông pha chiến đấu đi tìm Trương Huyền phiền phức, một cái biến thành học đồ, một cái biến thành đồ tôn... Bối phận một cái so với một cái càng thấp.
- Ngươi nói, chúng ta lại đi tìm phiền toái... Có thể biến thành đồ chắt hay không?
Long Thương Nguyệt nuốt ngụm nước bọt.
- Nói đùa cái gì đó! Đồ chắt, nói rõ bối phận còn cao hơn chúng ta ba bối phận, ngươi ta là viện trưởng thân truyền, cao hơn chúng ta ba bối phận, chẳng phải viện trưởng cũng thành đồ tôn?
Đổng Hân hừ lạnh một tiếng:
- Không nên diệt tự khí thế của mình, trướng uy phong người khác!
- Nhưng tên này thực sự rất cổ quái...
Long Thương Nguyệt nói.
- Là có chút cổ quái,... Ngươi không cảm thấy như vậy mới có tính khiêu chiến sao?
Đổng Hân khác biệt, con mắt tỏa ánh sáng.
Nàng là thiên tài, từ trước đến giờ không chịu thua, mặc dù Trương Huyền thoạt nhìn cực kỳ nghịch thiên, vượt xa cùng thế hệ, nhưng đối với nàng, càng thêm kích phát đấu chí.
- Khiêu chiến? Được rồi, ta sợ khiêu chiến qua đi, Thương Nguyệt hội chúng ta không còn... Muốn khiêu chiến, vẫn là chính ngươi tới đi!
Long Thương Nguyệt lắc đầu liên tục.
Nói đùa, tứ đại học hội, cái nào yếu hơn bọn hắn?
Hai cái khiêu chiến, đều biến thành như vậy, thậm chí đường đường phó viện trưởng, cũng bị chỉnh nửa chết nửa sống... Hắn cũng không muốn lại chạm vào vũng nước đục này.
- Ngươi đã không nhúng tay, ta liền đến, yên tâm đi, ta nhất định có thể tìm được nhược điểm của hắn, đánh bại hắn!
Nhẹ nhàng cười một tiếng, ánh mắt Đổng Hân lấp lóe.
Chỉ cần là tu luyện giả, liền có thiếu hụt, coi như Trương Huyền này nghịch thiên lại như thế nào?
Nàng không tin đối phương hoàn mỹ!
Chỉ phải cẩn thận quan sát, cẩn thận tìm kiếm, cuối cùng có thể tìm được sơ hở!
Đến lúc đó, Đổng Hân hội các nàng, tuyệt đối sẽ trở thành học hội lớn nhất toàn bộ học viện, lại không người có thể thay thế!
Hồ Yêu Yêu minh tranh ám đấu nhiều năm như vậy, cũng khẳng định có thể thành kết quả.
- Ngươi thu Tiết Chân Dương làm đồ đệ?
Đổng Hân lời thề son sắt, nhìn Tiết Chân Dương quỳ ở trước mắt, Trương Huyền cũng có chút choáng váng.
Trịnh Dương làm sao thu tên này làm đồ đệ? Hơn nữa, khách khanh trưởng lão lại là chuyện gì xảy ra?
- Thiếu gia, là ta để hắn thu, tên này đóng học phí, nhất định muốn bái sư, Trịnh Dương cũng chỉ có thể nhận...
Sợ thiếu gia nổi giận, Tôn Cường vội vàng đi tới, đưa tới một cái không gian giới chỉ:
- Đây là mấy ngày nay, đám người Trịnh Dương giảng bài lợi nhuận!
- Giảng bài?
Càng nghe càng kỳ quái, Trương Huyền cúi đầu nhìn về phía không gian giới chỉ, lập tức giật nảy mình.
Chỉ thấy trong giới chỉ, linh thạch trung phẩm tích tụ như núi, chừng mấy trăm ngàn viên, coi như chuyển đổi thành linh thạch thượng phẩm, cũng tuyệt đối vượt qua năm mươi viên.
Cái này con mẹ nó là đi cướp đoạt, hay là đi dạy học?
- Đúng vậy, là như vậy...
Tôn Cường vội vàng nói sự tình đám người Trịnh Dương trở thành khách khanh trưởng lão một lần.
- Còn có loại sự tình này?
Trương Huyền sững sờ, lập tức giật mình.
Hắn truyền thụ đám người Trịnh Dương, mặc dù chỉ là công pháp và võ kỹ bản rút gọn, nhưng huyền diệu tuyệt đối vượt qua bí tịch cao minh nhất của thế giới này.
Tiết Chân Dương, Tu Trường Thanh đều là Danh Sư, làm sao nhìn không ra lợi hại?
Biết rõ ràng tình huống, bái thành khách khanh trưởng lão cũng là chuyện đương nhiên.
- Thiếu gia... Để đám người Trịnh Dương thu đồ, tất cả đều là chú ý của ta, nếu như ngươi mất hứng, quở trách ta là được...