Giải thích như thế nào thuần phục những Dị Linh tộc này, khẳng định phải tốn hao miệng lưỡi, thậm chí nói ra Thiên Đạo thư viện tồn tại, cho nên liền nghĩ để Dương Huyền tới cứu trận, tinh thần câu thông phân thân, để hắn ngụy trang thành Dương Huyền xuất hiện.
Vốn nghĩ chấn nhiếp mọi người một chút là được, nằm mơ cũng không nghĩ tới, trang bức lớn như thế! Nhìn xem bốn phía một vùng phế tích, Trương Huyền che trán. Hắn bổn ý là để phân thân ngụy trang một chút, chứng minh bản thân không phải Dị Linh tộc là được, tên này ngược lại tốt, Danh Sư học viện của người ta, toàn bộ trưởng lão viện bị phế...
Khí tức cường đại như thế, đoán không sai, là Ngoan Nhân làm ra. Tên này từng nói, chỉ cần cho hắn bản chép tay của Khổng sư, có thể để khí tức trở nên thuần khiết, không mang theo sát lục của Dị Linh tộc.
Phong Sư điện sụp đổ, hẳn là bản chép tay của Khổng sư mang tới lực uy hiếp, dù lúc Khổng sư lưu chữ, thực lực còn không đến đỉnh phong, nhưng cũng là Khổng sư, rất nhiều ý niệm tiên hiền không dám chống lại.
Còn Thiên Nhận Danh Sư, linh hồn phân thân, cùng hắn xuất từ đồng nguyên, cũng trải qua thiên địa công nhận, lại thêm có Ngoan Nhân giúp đỡ, xuất hiện loại hiệu quả này, vẫn là rất đơn giản. Sau cùng biến mất, cũng không phải thuấn di, mà là... bọn hắn thu vào Thiên Nghĩ Phong Sào.
Thu vào không gian chồng chất, thật giống như đi vào một thời không khác, tự nhiên không cách nào tuần tra. Một phen động tác làm rất trôi chảy, nhưng huyên náo lớn như thế, có phải quá mức hay không? Mục đích của hắn, chỉ muốn tiểu đả tiểu nháo, làm cho đối phương không nghi ngờ là được, hiện tại... những người này đều có chút kính sợ! Chính đang xoắn xuýt, không biết đằng sau nên làm cái gì, chỉ thấy Mộc sư tới gần, ôm quyền, khom người nói:
- Sư thúc!
Từ trong buồn bực khôi phục lại, Trương Huyền chỉ gật đầu:
- Không cần đa lễ!
Trước đó ngụy trang thành “Dương Huyền”, nói là sư tổ của hắn, người ta xưng hô như vậy, không có bất cứ vấn đề gì.
- Sư thúc?
Khóe miệng Lục Phong co giật, suýt chút nữa ngất đi. Mộc sư là Danh Sư thất tinh, hắn muộn một đời, đối phương xưng hô Trương Huyền sư thúc... Há không biểu hiện, bối phận của mình lại biến thành đồ tôn? Mới vừa rồi còn là hiền chất... Hiện tại lại mở miệng, đã biến thành hiền tôn... Đây là chuyện gì!
Không chỉ hắn phát điên, mắt Đổng Hân càng tối sầm. Trước đó Long Thương Nguyệt nói, lại tìm Trương Huyền phiền phức, có thể trực tiếp từ đồ tôn, biến thành đồ chắt không... Lúc đó còn xem thường, cảm thấy không có khả năng, hiện tại không cần phải nói, đã chứng minh... Lão sư nàng Lục Phong, biến thành đồ tôn, nàng không phải chắt thì là cái gì? Danh Sư học viện, tứ đại học hội, Hồ Yêu Yêu tuyên chiến đầu tiên, biến thành học đồ. Tiết Chân Dương làm cái thứ hai, biến thành đồ tôn. Mình cái thứ ba tìm phiền toái... thành cháu chắt! Nước mắt không cầm được chảy ra, sớm biết như vậy, cần gì tìm phiền toái chứ, cái này được rồi... Về sau gặp lại Hồ Yêu Yêu, chỉ sợ phải gọi nàng là sư tổ...
- Cái này...
Thấy Mộc sư đi đầu hô sư thúc, sắc mặt đám người Mạc Cao Viễn đỏ lên, không biết xưng hô như thế nào.
- Hiện tại ta có thể rửa sạch oan khuất hay không? Có lẽ sẽ không hoài nghi là Dị Linh tộc nữa chứ?
Không để ý tới vẻ mặt của mọi người, Trương Huyền nhìn về phía Mộc sư.
- Tự nhiên không có!
Mộc sư vội vàng gật đầu.
Ngươi là học sinh của Dương sư, Dương sư là Thiên Nhận Danh Sư, tự nhiên không thể nào là Dị Linh tộc. Rất nhiều Danh Sư khác cũng liền vội vàng gật đầu.
- Đã không phải, thì không có gì phải thẩm vấn, ta có thể đi chưa?
Trương Huyền nói tiếp.
- Đương nhiên!
Mộc sư gật đầu.
- Vậy là tốt rồi...
Trương Huyền lên tiếng.
Bộ dáng hiện tại của Lục Phong, coi như không cần hắn ra tay, cũng sẽ bị trừng phạt, bản thân là gia gia, cũng không cần phải so đo với cháu trai. Thật muốn không buông tha, phân thân thật vất vả giả ra, khẳng định sẽ giảm điểm không ít. Dù sao hắn không tìm đối phương phiền phức, viện trưởng khác cũng sẽ không bỏ qua, còn không bằng cho bọn hắn một không gian tự do phát huy, tránh trước lại nói. Đang muốn rời đi, chỉ thấy Mi trưởng lão tiến về phía trước một bước, ngăn ở trước mặt:
- thầy Trương, trước không vội!
- Còn có chuyện gì?
Trương Huyền nhìn qua, đối với Mi trưởng lão, hắn vẫn có hảo cảm rất lớn. Vừa rồi “Dương sư” không xuất hiện, vẫn giúp mình nói chuyện.
- Là như vậy, Mộc sư từng nói qua, học viện ai tìm được Tử Dương tiền bối, người đó là viện trưởng, hiện tại tiền bối được ngươi tìm ra, đồng thời thành thú sủng... Cho nên, ta đề nghị, ngươi kế vị thành tân nhiệm viện trưởng của học viện!
Giải thích xong, Mi trưởng lão nhìn quanh một vòng:
- Không biết chư vị ý như thế nào?
Hiện tại học viện loạn thành như vậy, nhất định phải có người chủ trì, mà Trương Huyền này, tuyệt đối là người chọn lựa thích hợp nhất. Thực lực của hắn khả năng còn chưa đủ, nhưng bất kể thân phận hay lý giải những nghề nghiệp khác, đều việc nhân đức không nhường ai! Huống chi, Tử Dương tiền bối thuần phục, có thú sủng như thế làm chỗ dựa, ai dám phản bác?
- Không sai, ta cũng đang có ý này!
Triệu Bính Tuất gật đầu.
- thầy Trương trở thành viện trưởng, ta không ý kiến!
Vệ Nhiễm Tuyết lên tiếng.
- Ta đồng ý!
Tưởng Thanh Cầm gật đầu.
- Ta cũng đồng ý!
Võ Kỹ học viện Tu Trường Thanh chần chờ một chút cũng nhẹ gật đầu. Đám người Vương Dĩnh là khách khanh trưởng lão của học viện hắn, nếu như thầy của bọn hắn thành viện trưởng, khẳng định sẽ càng thêm tận tâm giảng bài. Thời gian nháy mắt, mười đại học viện liền có một nửa đồng ý.
- Sư thúc là học viên của Danh Sư học viện, lại thỏa mãn rất nhiều điều kiện, nếu như có thể thành viện trưởng, tự nhiên tất cả đều vui vẻ!
Ánh mắt Mộc sư sáng lên, cũng nhẹ gật đầu:
- Đề nghị này... Ta đồng ý!
Mục đích hắn từ tổng bộ xuống, chính là vì xác lập tân viện trưởng. Vị sư thúc này, mặc dù tuổi tác rất nhỏ, tu vi không đủ, nhưng bối cảnh mạnh mẽ! Lại thêm thiên phú dị bẩm, chỉ sợ không dùng mấy năm, liền có thể chân chính xứng chức, dẫn đầu Hồng Viễn Danh Sư học viện, một đường hướng về phía trước.
- Các ngươi thì sao?