Hắn cũng bối rối.
Thiên Chùy hồn đạo, là Tiên Tổ Ngọc gia, vì tôi luyện linh hồn hậu bối chuyên môn sáng tạo, trong đó mang theo uy áp mãnh liệt, có thể dùng để rèn luyện hồn phách... Nguyên nhân chính là như thế, Ngọc gia bọn họ vô cùng am hiểu linh hồn, ở trong rất nhiều đế quốc nhất đẳng cũng nổi danh. Không biết bao nhiêu năm, Ngọc gia xuất hiện vô số hậu bối kinh tài tuyệt diễm, đáng tiếc, từ đầu đến cuối không có người có thể xông qua cửa thứ chín, đi vào đại điện... làm sao có ghi chép? Hơn nữa chỉ dùng hai tức? Hôm qua Ngọc Phi Nhi xuất quan, thời điểm vượt quan, kỷ lục này còn không có...
- Chẳng lẽ...
Con ngươi co rụt lại, đột nhiên nhớ tới, hôm nay gặp phải gia hỏa tương tự Vu Hồn kia.
- Đi đại điện nhìn xem...
Hắn nhịn không được nữa, vội vã vòng qua thông đạo, thẳng tắp đi đến đại điện. Với tư cách người quản lý Thiên Chùy hồn đạo, coi như không thông qua hồn đạo, cũng có năng lực đi vào đại điện. Đẩy cửa vào, giương mắt xem xét, da mặt Bạch thúc co giật. Trước đó trong đại điện linh khí hùng hậu, giờ phút này biến mất sạch sẽ, bốn bức tượng Tiên Tổ dùng để ma luyện linh hồn, cũng ảm đạm vô quang, bàn tay nhẹ nhàng đụng một cái, soạt… vỡ vụn đầy đất, biến thành phế tích!
- Đáng giận... Đến cùng là ai?
Bạch thúc sắp muốn điên rồi. Cái điện đường này, ẩn chứa uy áp của tiền bối, hắn cũng không vào được, đến cùng là ai, không chỉ đi vào, còn biến thành như vậy? Đây rốt cuộc là hồn lực mạnh cỡ nào, mới có thể làm đến?
- Không được, phải đi bẩm báo bệ hạ...
Hắn nhịn không được nữa, thân thể nhoáng một cái, thẳng tắp lao tới đại điện của Hoàng đế. Trong đại điện nguy nga nhất Hoàng cung. Ngọc Thần Thanh mới vừa phê chuẩn xong tấu chương, nhắm mắt dưỡng thần.
- Bẩm báo bệ hạ, Danh Sư học viện đưa tin, ba ngày sau cử hành đại lễ tân viện trưởng kế vị, mời bệ hạ đích thân tới dự lễ!
Lão thái giám đi tới nói.
- Ân, đã biết, nói cho bọn hắn, ta nhất định sẽ tới!
Ngọc Thần Thanh nhẹ gật đầu.
Mặc dù Danh Sư học viện ở Hồng Viễn đế quốc, nhưng nếu bàn về địa vị hay lực ảnh hưởng, hắn cũng không sánh nổi học viện viện trưởng. Có thể lên làm viện trưởng, có thể nói, đã là người thứ nhất trong phạm vi Hồng Viễn đế quốc, xem như hắn cũng không dám phản bác.
- Tuân chỉ!
Lão thái giám phân phó một tiếng, lập tức có người đi ra ngoài.
- Đúng rồi, tân viện trưởng là ai? Bọn họ có nói không?
Lúc này Ngọc Thần Thanh mới nhớ ra, nhịn không được nhìn qua.
- Đối phương không nói, chỉ nói do Mộc sư từ tổng bộ tới, tự mình chủ trì!
Lão thái giám suy nghĩ một chút nói.
- Mộc sư? Danh Sư thất tinh, Mộc Viên?
Ánh mắt Ngọc Thần Thanh sáng lên.
- Vâng!
Lão thái giám gật đầu.
- Có thể để cho hắn tự mình chủ trì, xem ra không phải Lục Phong, thì hẳn là Triệu Bính Tuất, như vậy đi, ngươi phái người đi hỏi kỹ càng một chút, sớm biết, chúng ta cũng dễ chuẩn bị lễ vật!
Ngọc Thần Thanh khoát tay áo.
Nếu như là Lục Phong, bọn họ liền chuẩn bị dược liệu quý báu, nếu là Triệu Bính Tuất, thì chuẩn bị khoáng thạch trân quý. Hai người chủ tu chức nghiệp phụ trợ khác biệt, yêu thích tự nhiên không giống. Thân là Hoàng đế, am hiểu sâu đạo này, phải chuẩn bị từ sớm, tranh chiếm được niệm vui của tân viện trưởng, như vậy hoàng quyền của Ngọc gia bọn họ, liền có thể vĩnh cố.
- Bọn họ đã không nói... thần sợ hỏi thăm cũng không ra...
Lão thái giám cau mày.
Đối phương đã không có ghi rõ tân viện trưởng là ai, liền chắc chắn sẽ không nói, lại hỏi cũng hỏi không ra!
- Liền nói ta tự mình hỏi thăm, chắc hẳn mấy vị trưởng lão kia, sẽ cho ta mặt mũi! Huống chi, sớm biết viện trưởng mà thôi, cũng không phải đại bí mật gì.
Ngọc Thần Thanh khoát tay áo.
Thân là người chấp chính cao nhất của Hồng Viễn đế quốc, coi như không bằng Danh Sư học viện viện trưởng, nhưng không kém thập đại trưởng lão bao nhiêu, thật muốn hỏi, đối phương không có khả năng không nói.
- Vâng!
Lão thái giám gật đầu.
- Đúng rồi, sinh nhật yến của Phi nhi bắt đầu chưa?
Đột nhiên nhớ tới sự tình yến hội, Ngọc Thần Thanh nhịn không được hỏi.
- A, bệ hạ chưa tới, sao có thể bắt đầu...
Lão thái giám gượng cười.
- Vậy thì tốt, ta đã đáp ứng nàng, hiện tại liền qua nhìn một chút...
Ngọc Thần Thanh đứng dậy:
- Đúng rồi, Trương Huyền Danh Sư có tới không?
- Bẩm báo bệ hạ, thầy Trương đến rồi!
Lão thái giám gật đầu.
- Có làm loạn không?
Ngọc Thần Thanh nhướng mày, không giận tự uy.
- Hắn vừa đến, liền ngồi không nhúc nhích, hẳn biết đây là hoàng cung, không dám tùy ý làm bậy...
Lão thái giám có con đường tình báo chuyên môn, sớm đã dò ra.
- Vậy là tốt rồi!
Ngọc Thần Thanh nhẹ gật đầu:
- Đi qua nhìn một chút!
Nói xong, đi đầu tới sảnh yến hội.