- Thì ra là thế!
Biết rõ đối phương là siêu cấp thiên tài của Võ Kỹ Điện, trình độ thiên phú không dưới Thạch Hạo, Ngụy Điện chủ nhẹ gật đầu, nhìn về phía Trương Huyền:
- Tôn sư, ta tìm cho ngươi một bộ Võ Kỹ khác đi, Đại Tinh La Chỉ Lực độ khó rất lớn, ở trong hai trăm loại, đã có thể xếp trước năm...
Phong điện chủ, bởi vì lúc trước không phải Chiến Sư, không được hệ thống huấn luyện chính quy, tu luyện chậm một chút thì thôi, nhưng vị thiên tài trước mắt này, cũng hao tốn trọn vẹn bảy năm mới tiểu thành, Đại Tinh La Chỉ Lực, có thể nói là võ kỹ khó học nhất của Võ Kỹ Điện.
- Không cần phiền toái như vậy...
Tiếp nhận bí tịch tiện tay mở ra, Trương Huyền lắc đầu.
Với hắn mà nói, chỉ cần có thể tiếp cận thành Thiên Đạo công pháp, hai trăm Võ Kỹ khảo hạch này, cái nào cũng giống nhau, không có ưu khuyết.
- Vậy ngươi xem trước một chút, nếu như khó có thể tu luyện, chúng ta làm lựa chọn cái khác...
Biết rõ nói nhiều sẽ làm người chán ghét, Ngụy Điện chủ nói.
Thứ này nói vô dụng, chỉ có tự mình tu luyện, mới hiểu được độ khó.
Chờ gia hỏa này té ngã, ngay cả nhập môn cũng làm không được, liền rõ ràng Đại Tinh La Chỉ Lực kinh khủng.
Rất hiển nhiên Tiêu Đàm cũng ôm ý nghĩ này, hứng thú nhìn về phía thanh niên không biết trời cao đất rộng kia, muốn nhìn xem biểu lộ không cách nào lĩnh ngộ của đối phương sau khi xem xong bí tịch.
Bất quá, không đợi được loại vẻ mặt này, chỉ chứng kiến đối phương nhíu mày, một bộ như ăn không ngon.
- Ngươi có ý tứ gì?
Vẻ mặt Tiêu Đàm tràn đầy không vui.
Xem không hiểu liền xem không hiểu, bộ dạng này là có ý tứ gì?
- Không có gì!
Trương Huyền sửng sốt một chút, lần nữa cúi đầu nhìn, một lát sau lại lắc đầu:
- Được rồi, cứ như vậy đi!
Nói xong, một bộ thấy chết không sờn, đứng ở tại chỗ, chậm rãi nhắm mắt lại.
- Ngươi...
Thấy hắn không tình nguyện, biểu lộ còn muốn khoa trương hơn hồi nãy nữa, Tiêu Đàm tức giận sắp xù lông.
Đại Tinh La Chỉ Lực, tuy không phải Võ Kỹ cao cấp nhất gì, nhưng ở Võ Kỹ Điện tuyệt đối được cho gần phía trước, bình thường tu luyện cảm thấy khó khăn, này có thể lý giải, nhưng nhăn nhó, cảm thấy tu luyện bộ Võ Kỹ này giống như ăn chuột chết, thì có chút quá đáng rồi!
- Coi như rất khó luyện thành, xem không hiểu, cũng không cần loại thái độ này? Quả thực vô lễ đến cực điểm...
Hừ lạnh một tiếng, đang muốn nói chuyện, liền thấy bàn tay của thanh niên trước mắt đột nhiên dựng thẳng lên, tay phải ngón trỏ nhẹ nhàng điểm tới.
Ầm!
Chân khí đâm rách không trung, như xé rách trang giấy, phát ra tiếng thiết cắt, đầu ngón tay tựa hồ có tinh thần xoay tròn, làm cho người ta cảm giác mênh mông xa xăm.
Đại Tinh La Chỉ Lực, là trên vạn năm trước, một vị tiền bối của Chiến Sư Đường quan sát mặt trời mặt trăng và ngôi sao sáng chế, một ngón tay đưa ra, chân khí mượn nhờ tinh thần xếp đặt lực lượng, làm cho người ta cảm giác xuyên thẳng qua Vũ Trụ bao la mờ mịt, không chỉ chân khí công kích, trên linh hồn cũng mang theo áp bách rất mạnh.
Nguyên nhân chính là như thế, tu luyện giả bình thường rất khó lý giải, thậm chí cuối cùng cả đời cũng không rõ loại lực lượng tinh thần này, là mượn dùng như thế nào.
Vốn cảm thấy vị Tôn sư này quá mức vô lễ, tính cách khó ưa, muốn quát lớn vài câu, chứng kiến đối phương điểm ra ngón tay, đồng tử kìm lòng không được co rút lại, thân thể Tiêu Đàm run lên:
- Cái này là... Nhập môn?
Cho rằng đối phương căn bản nhìn không hiểu làm sao tu luyện Võ Kỹ, ở đó giả vờ giả vịt, nằm mơ cũng không nghĩ đến, chỉ nháy mắt đã nhập môn!
Lúc trước hắn tu luyện tới nhập môn, là hao tốn trọn vẹn một năm!
Xì xì xì xì...
Đang khiếp sợ không rõ ràng cho lắm, lực lượng chân khí ở đầu ngón tay của thanh niên càng ngày càng mạnh, phát ra thanh âm nức nở nghẹn ngào, tựa như dẫn người vào trong bóng đêm, tinh thần bốn phía tùy thời có thể hạ xuống.
- Cái này là... Tinh thông?
Nuốt ngụm nước miếng, sắc mặt Tiêu Đàm trắng bệch.
Tuy bộ Võ Kỹ này rất khó nhập môn, sau khi thành công nhập môn tiến bộ sẽ nhanh hơn, nhưng lúc này mới bao lâu?
Mười cái hô hấp?
Năm cái hô hấp?
Hay hai cái hô hấp?
Thời điểm ngón tay duỗi ra, là nhập môn, cánh tay vẫn chưa hoàn toàn duỗi thẳng, liền tinh thông rồi...
Ngươi đây không phải tu luyện, mà là đùa giỡn a?
Yết hầu phát khô, quay đầu nhìn về phía Ngụy Điện chủ cách đó không xa, muốn hỏi gia hỏa này đến cùng có lai lịch gì, sao học nhanh như vậy, liền thấy vị Điện chủ này cũng mở to hai mắt nhìn, một bộ gặp quỷ rồi.
Rất rõ ràng, hắn cũng không nghĩ tới, đối phương có thể nhanh như vậy liền từ nhập môn đạt tới tinh thông.
Cái này đã vượt ra khỏi phạm trù thường thức có thể lý giải.
- Ngụy Điện chủ...
Cắn chặt hàm răng, sợ quấy rầy Tôn sư đang tu luyện, truyền âm qua.
- Hả?
Ngụy Điện chủ từ trong lúc khiếp sợ tỉnh táo lại.
- Vị Tôn sư này... Lúc trước, thật không có học qua Đại Tinh La Chỉ Lực?
Nhịn không được nói.
- Hẳn là không có học qua... Loại chuyện nhỏ nhặt này, còn không đến mức nói dối!
Nhớ tới thanh niên đủ loại thần kỳ, dừng lại một chút, Ngụy Điện chủ nói.
Bọn hắn một vị Đường chủ, hai vị Điện chủ liên thủ công kích, cũng không có làm bị thương mảy may, ngược lại bị đối phương mượn nhờ trận pháp đánh một trận... Càng là một chưởng quét ngang mười tấm bia đá của Nội Tức thông đạo...
Nhân vật như vậy, hẳn là không cần phải nói dối, xem ra... Đại Tinh La Chỉ Lực này, đối với bọn họ mà nói khó có thể hoàn thành, nhưng đối với vị này, không khó.
- Không có học qua, thời gian nháy mắt nhập môn, mấy cái hô hấp tinh thông... Ta hao tốn bảy năm mới tiểu thành, sẽ không trong một ngày có thể đuổi theo chứ?
Bờ môi của Tiêu Đàm liên tục run rẩy.
- Chắc có lẽ không... Từ tinh thông đến tiểu thành có đường ranh giới cực lớn, hẳn là không ai nhanh như vậy... A?
Ngụy Điện chủ còn chưa dứt lời, liền thét lên một tiếng.
Chỉ thấy thanh niên nhắm hai mắt, cánh tay cuối cùng duỗi thẳng, một vòng xoáy xuất hiện, tựa như Tinh Hà xoay tròn, còn không có công kích, chỉ nhìn một cái, liền khiến người mê muội, tùy thời có thể hôn mê.
- Tiểu thành...
Hai người đồng thời lui về sau hai bước.
Vừa nói xong hôm nay không thể tiểu thành, đối phương liền đến được rồi...