Vi trưởng lão nói.
- Lợi hại như vậy?
Trương Huyền hoảng sợ.
Thành công Khải Linh, có thể có được sức chiến đấu tương đương Danh Sư cửu tinh, quả thực làm cho người ta động tâm.
Hoàn toàn chính là một bước lên trời.
Hơn nữa còn có thể giữ lại chức nghiệp Danh Sư, lại có gặp gỡ như thế... Nói không động tâm, đó là giả dối.
Thực muốn như thế, sẽ không cần lại vì Tinh Nguyên thượng phẩm, Linh Thạch tuyệt phẩm mà sầu muộn rồi.
Muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu, thực lực của hắn cũng có thể một ngày một cấp bậc, mười ngày, có lẽ có thể đạt tới cao nhất của Đại Lục, trở thành tồn tại tương đương với Khổng Sư.
- Đúng vậy!
Thấy hắn động tâm, Vi trưởng lão nhẹ gật đầu, đưa tới đá kiểm tra.
- Khảo thí rất đơn giản, chỉ cần cầm chặt tảng đá, tâm thần yên tĩnh, sẽ tự động khảo thí ra thiên phú của ngươi...
- Ân!
Tiện tay tiếp nhận, Trương Huyền nhẹ gật đầu.
Hai tay nắm chặt, ánh mắt đóng lại.
Nói thật, hắn cũng muốn nhìn xem, thiên phú ở Khải Linh của mình đến cùng cao bao nhiêu.
Thật muốn phù hợp yêu cầu, đối phương lại không cưỡng cầu từ đi chức nghiệp Danh Sư... đi tới cũng không coi vào đâu.
Ô...ô...ng...
Trong nháy mắt liền tiến vào cảnh giới Tâm Như Chỉ Thủy, nắm lấy đá kiểm tra, tia sáng lóng lánh chói mắt.
- Tốt rồi!
Một lát sau, hào quang tiêu tán, Trương Huyền buông tay ra.
Vi trưởng lão cùng Nguyễn Hội trưởng vội vã nhìn sang, đầu nhìn thoáng qua, lông mi nhịn không được nhảy dựng, nhào nặn ánh mắt, tràn đầy không thể tin được.
- Làm sao vậy?
Thấy biểu lộ của hai người như thế, Trương Huyền có chút kỳ quái, cúi đầu nhìn lại, cũng há to miệng:
- Điều này sao có thể?
Chỉ thấy trên đá kiểm tra, hiển lộ một nhóm chữ...
Ba!
- Ba... Chỉ chính là cấp ba?
Trương Huyền nhịn không được nói.
Mới vừa nói qua, cường đại nhất chính là cấp mười, bản thân nhẹ nhõm đạt tới Khải Linh Sư thất tinh đỉnh phong, coi như không phải cấp mười, ít nhất cũng cấp bảy cấp tám... Ba, là có ý gì?
- Là cấp ba!
Khóe miệng của Vi trưởng lão co quắp.
Nghe xong báo cáo, lại đi xem Công Hội được Khải Linh, cho rằng vị trước mắt này, ít nhất cũng có thể đạt đến cấp chín, như thế nào... Chỉ có cấp ba?
Cũng quá thấp đi?
- Cấp bậc này đại biểu hàm nghĩa gì? Coi như là... Rất yếu sao?
Trương Huyền nhìn qua.
- Cái này...
Trên mặt tràn đầy xoắn xuýt, Vi trưởng lão không biết trả lời như thế nào, dừng lại một chút, chỉ đá kiểm tra trong lòng bàn tay nay:
- Tảng đá kia... Là cấp bốn!
- ...
Trương Huyền.
- Nếu không ta thử lại lần nữa...
Sợ không may xuất hiện, lại liên tục thử mấy lần, kết quả giống như lúc trước, đều là “Ba”.
Chứng kiến con số phía trên, Trương Huyền xoa xoa mi tâm, cực kỳ bất đắc dĩ.
Vốn cảm thấy, thiên phú của hắn không tệ, hiện tại xem ra, ngay cả tảng đá cũng không bằng...
Ngẫm lại liền bực bội.
Xem ra, sở dĩ trở thành Khải Linh Sư nhanh như vậy, hơn nữa thành công Khải Linh Công Hội, cũng không phải hắn thiên phú rất cao, mà là... Thiên Đạo công pháp quá mức nghịch thiên!
- Được rồi, hôm nay liền quấy rầy Trương sư rồi...
Vi trưởng lão cười khổ lắc đầu.
Nếu như một lần là sai, liên tục mấy lần, ngay cả nàng cũng chết tâm.
Vị Trương sư này, thiên phú Khải Linh chẳng những không tốt, còn kém đến không hợp thói thường... Sở dĩ có thể Khải Linh Công Hội, chỉ sợ có cơ duyên xảo hợp ở bên trong.
Còn tưởng rằng có thể xuất hiện một vị có được thiên phú cấp mười, Khải Linh Sư Công Hội được cứu, hiện tại xem ra... ý nghĩ hão huyền rồi.
Nếu như thiên tài cấp mười dễ dàng xuất hiện như vậy, Công Hội các nàng cũng không đến mức hơn năm nghìn năm, vị trí Hội trưởng trống không, một mực trở thành phụ thuộc cho những chức nghiệp khác.
- Không cần khách khí...
Trương Huyền lúng túng nói.
Vừa rồi còn ngôn từ chính nghĩa trả giá với đối phương, kết quả bị khảo thí ra, ngay cả tảng đá cũng không bằng...
Ngẫm lại cũng cảm thấy mất mặt.
- Mong Trương sư không nên để lộ sự tình Công Hội chúng ta!
Truyền âm nói, được trả lời chuẩn xác, lúc này Vi trưởng lão mới gọi Nguyễn Hội trưởng:
- Đi thôi!
Ngay thời điểm hai người muốn đi ra, một thanh âm thanh thúy vang lên.
- Lão sư... Ta có thể thử xem đá kiểm tra này hay không?