Chứng kiến ý thức của đối phương biến mất, Trương Huyền lắc đầu.
Còn Danh Sư bát tinh, một chút khí độ ch không có... Khó trách toàn bộ Thanh Nguyên đế quốc đều chướng khí mù mịt, Danh Sư Đường càng cực kỳ lộn xộn.
Biết rất rõ ràng ta bị ủy khuất, còn không lập tức cho đi... Không nói chết ngươi thì nói người nào?
Dù sao cũng là tới đây xông đường, vậy xông các ngươi tâm phục khẩu phục.
...
Ngoài Danh Sư tháp.
- Tầng thứ hai đèn sáng, nói rõ Trương Sư gặp Triệu Chân Danh Sư!
Ngẩng đầu nhìn trong tháp cao để lộ ra ngọn đèn, trong lòng Ngô sư phỏng đoán:
- Triệu Chân Danh Sư, nắm giữ võ kỹ đạt đến tình trạng nghe rợn cả người, hắn khảo hạch võ kỹ, coi như là Trương Sư có thể thông qua, sợ rằng cũng phải tiêu phí không ít thời gian...
Thân là Danh Sư Đường Phó đường chủ, ở chỗ này chờ đợi không dưới mấy trăm năm, hết sức quen thuộc cửa ải Danh Sư tháp, còn nhìn thấy tận mắt.
Vù vù!
Đang tính toán, chỉ thấy ngọn đèn tầng thứ hai lập tức phá diệt.
Xông Danh Sư tháp, gặp được cửa khẩu, sẽ tự động thắp sáng, một khi thông qua, ngọn đèn sẽ tắt.
- Cái này... Thông qua được?
Nhịn không được sững sờ.
Vừa rồi còn đang suy nghĩ, coi như có thể thông qua, khẳng định cũng cần tiêu phí không ít thời gian, nằm mơ cũng không nghĩ đến... Nhanh như vậy!
Nhiều nhất ba phút, liền thông qua... Đường đường Danh Sư bát tinh, làm sao sẽ dễ dàng thuyết phục như vậy?
- Hả? Mau nhìn, lại sáng?
Không biết người nào hô một câu.
Ngẩng đầu nhìn lên, Ngô sư sửng sốt.
Chỉ thấy tầng thứ hai vừa mới tắt đèn, chẳng biết tại sao đột nhiên lại sáng lên.
Đèn sáng, đại biểu không có vượt qua kiểm tra, chẳng lẽ... Trương Sư không có thông qua?
- Không đúng, đây là ngọn đèn của Hàn Sư ở tầng thứ ba, màu sắc không giống...
Đang kỳ quái khó hiểu, chợt nghe thanh âm của Cẩu Đường Chủ vang lên.
Vội vàng nhìn lại, Ngô sư quả nhiên cũng phát hiện không đúng.
Lần này ngọn đèn sáng lên, hoàn toàn chính xác có chút bất đồng, lúc trước màu da cam, lần này lại là màu trắng sữa.
- Đây là cửa ải Hàn Sư thủ, không sai a, Hàn Sư là Danh Sư tám ngàn năm trước đi ra, tuy là bát tinh hạ phẩm, nhưng so với Triệu Sư thì cường đại hơn không ít, vốn trấn thủ tầng thứ ba, như thế nào xuất hiện ở tầng thứ hai?
Thanh âm của Cẩu Đường Chủ tiếp tục vang lên.
Ngô sư nhíu mày.
Những người khác cũng có chút kỳ quái.
- Dưới tình huống bình thường, đơn thuần xông cửa, chỉ cần thông qua, sẽ dập tắt, vị trí cửa khẩu sẽ không di động...
Cũng có chút khó hiểu, Cẩu Đường Chủ nói một nửa, thân thể đột nhiên cứng đờ, trong mắt tràn đầy không thể tin được:
- Chẳng lẽ... ý thức của Triệu Sư ở cửa thứ hai tiêu tán?
- Ý thức tiêu tán?
- Phải, truyền thuyết nói ý thức tổ tiên trấn thủ Danh Sư tháp, một khi tiêu tán, Danh Sư thủ hộ cửa khẩu phía trên sẽ tự động tới đây thay thế...
Yết hầu của Cẩu Đường Chủ phát khô:
- Chỉ là xông đường, nhiều nhất khảo hạch thoáng một phát, ý thức làm sao sẽ tiêu tán?
Tổ tiên đối phó xông đường, nhiều nhất khảo hạch, chỉ cần có thể thông qua, sẽ không quá khó xử...
Ý thức tiêu tán... Đến cùng xảy ra chuyện gì?
Đang không biết làm sao, chỉ thấy quang mang bạch sắc lắc lư một cái, trực tiếp biến mất, ngay sau đó, một hào quang màu lam nhạt ở tầng thứ hai sáng lên.
- Ý niệm của Hàn Sư cũng đã biến mất...
Cẩu Đường Chủ lần nữa ngẩn ngơ, đột nhiên mãnh liệt nhảy dựng lên:
- Nguy rồi, nhanh ngăn cản Trương Sư tiếp tục... Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc, hơn một vạn năm qua, tổng cộng chỉ ra mấy vị cường giả này, để lại vài đạo ý niệm, một khi tất cả đều biến mất, Danh Sư Đường chúng ta thật sự xong đời...
Những ý niệm tiền bối này, lưu lại Danh Sư tháp, bọn hắn đạt tới đỉnh phong, nếu có cái gì không hiểu, còn có thể học tập... Tất cả đều biến mất, Danh Sư Đường cái gì cũng không có, thật sự tương đương với triệt để xong đời.
- Ngăn cản? Trương Sư xông đường, hơn nữa Tổng bộ đồng ý, dựa theo tình huống bình thường, là không cho phép ngăn cản...
Ngô sư sửng sốt một chút, hiểu rõ tính nghiêm trọng của sự việc, tràn đầy sốt ruột, nhưng cũng biết quy củ, vội vàng nói.
- Ta biết không có thể ngăn cản... vậy chúng ta nhận thua còn không được sao?
Cẩu Đường Chủ sắp khóc.
- Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc chúng ta nhận thua, thừa nhận hắn xông đường thành công, có lẽ có thể ngăn cản...
Cẩu Đường Chủ khẽ đảo cổ tay, lấy ra lệnh bài đại biểu Đường chủ, bàn tay dựng thẳng lên, cắn nát đầu ngón tay, mãnh liệt đừa vào.
Ô...ô...ng...
Một đạo hào quang bắn thẳng đến bầu trời.
Ầm ầm!
Ngay sau đó một cỗ lực lượng khổng lồ từ trong Danh Sư Đường bốc lên, làm cho người ta cảm giác uy áp đậm đặc.
Một thanh âm hùng vĩ chậm rãi vang lên.
- Danh Sư Đường của Thanh Nguyên đế quốc thừa nhận Trương Huyền xông đường thành công, chủ động nhận thua, mời đình chỉ xông đường... A, không cần, đã xông xong rồi...
Tiếng nói còn không có chấm dứt, chợt nghe két... một tiếng, Trương Huyền từ trong Danh Sư tháp đi ra, vẻ mặt nghi hoặc.
- Danh Sư tháp này của các ngươi, đến cùng xảy ra chuyện gì vậy, sao tất cả người khảo hạch, đều chạy đến tầng thứ hai làm gì?