Một tháng trước, tên này mới Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, sau khi dung hợp, vậy mà trực tiếp tăng hai cấp bậc, thật là đáng sợ!
Ai, bên cạnh ta đều là người gì ah, một cái biến thái hơn một cái, để hắn áp lực rất lớn...
Học sinh của mình Triệu Nhã, nghe Trần Nhạc Dao nói, tu vi khẳng định cao hơn hắn hiện tại...
Thuộc hạ cũng nắm giữ thực lực Thánh Vực thất trọng khó mà chống lại, thật vất vả có cái phân thân thực lực không mạnh, nhưng bản tôn còn ngày ngày chịu đòn...
- Ta luyện hóa đại não, truyền thừa xuống rất nhiều kiến thức, nhất là Vu Hồn chi đạo, một mực đến Thánh Vực cửu trọng, tất cả đều có...
Ngoan Nhân nói tiếp.
- Quá tốt rồi!
Mắt Trương Huyền sáng rực lên.
Trước đó từ trong tay Mặc Hồn Sinh chỉ lấy được công pháp Hóa Phàm cảnh, đến Thánh Vực, bởi vì không có cách nào tu luyện mà dừng lại một đoạn thời gian, về sau từ chỗ Thanh Điền Hoàng đạt được pháp quyết trước Thánh Vực tứ trọng, giờ phút này cũng đã tu luyện đến đỉnh phong.
Có cái này, về sau liền có thể tìm kiếm pháp quyết tu luyện liên quan tới hồn phách, dung hợp Thiên Đạo công pháp, mau chóng tăng lên lực lượng Vu Hồn.
- Không đúng... pháp quyết Vu Hồn không phải đặc thù của Vu Hồn sư sao? Vì sao Ngoan Nhân lại biết?
Một cái ý nghĩ hiện lên ở trong đầu.
Căn cứ Mặc Hồn Sinh lưu lại kiến thức, công pháp Vu Hồn là truyền thừa của Vu Hồn sư, Ngoan Nhân là Dị Linh tộc, làm sao lại biết? Hơn nữa còn là bản hoàn chỉnh?
- Trước không nghĩ nhiều như vậy...
Biết nghĩ những thứ này cũng vô dụng, trong lòng Trương Huyền tiếp tục hỏi:
- Trừ công pháp Vu Hồn, thì có pháp môn tu luyện chân khí không?
Ngoan Nhân là cường giả siêu cấp có thể chiến đấu với Khổng sư, bản thân tu luyện công pháp, tất nhiên cũng cực kỳ tinh diệu, nếu có thể học tập, thực lực của hắn tăng lên cũng có trợ giúp rất lớn.
- Có pháp môn tu luyện của Dị Linh tộc nhân, nhưng không thích hợp thể chất của chủ nhân, hiện tại ta liền truyền cho ngươi...
Ngoan Nhân nói xong, Trương Huyền lập tức cảm thấy vô số kiến thức chảy vào trong óc.
Hắn cũng có thể làm được ý niệm truyền thừa kiến thức, đối phương dung hợp ký ức của Ngoan Nhân, đương nhiên càng thêm dễ dàng.
- Quả nhiên không thể tu luyện...
Xem hết kiến thức truyền đến, Trương Huyền lắc đầu.
Công pháp Vu Hồn có thể tiến hành nghiên cứu, nhưng pháp môn tu luyện của Dị Linh tộc thì không có tác dụng gì. Thể chất của Nhân loại cùng Dị Linh tộc có chênh lệch rất lớn, coi như hắn tu luyện Thiên Đạo công pháp, cũng không cách nào bù đắp, bởi vậy pháp quyết của đối phương, coi như thiên phú của hắn cực cao, cũng không cách nào luyện thành.
- Đáng tiếc...
Trương Huyền cảm khái một tiếng, trong lòng nhịn không được than thở.
Nếu có thể tu luyện, về sau sưu tập những công pháp khác liền sẽ đơn giản hơn không ít, tu vi đột phá cũng trở nên càng thêm dễ dàng. Bất quá bây giờ xem ra, vẫn là nghĩ quá ngây thơ rồi.
Lại trò chuyện một hồi, mặc dù thôn phệ ký ức của Ngoan Nhân, nhưng năm đó bị thương nghiêm trọng, lại thêm cách nhau mấy vạn năm, không ít ký ức rất mơ hồ, tỷ như sự tích liên quan tới Khổng sư, chỉ có thể nói ra đại khái, còn chi tiết thì không cách nào nói được.
- Đúng rồi, ngươi mới vừa nói, đây là Khổng sư lưu chữ, có ý tứ gì?
Biết sau khi đối phương tỉnh lại, không ít chuyện có thể hỏi thăm kỹ càng, không cần thiết chậm trễ thời gian, nhớ tới đối phương mới nói, Trương Huyền nhịn không được hỏi.
- Chữ Trí này, là Khổng sư tự tay viết, hơn nữa cảnh giới so với trước đó ở Phong Thánh đài thì cao minh hơn nhiều lắm, nếu như có thể để cho ta thôn phệ... có thể để cho lực lượng bạo tăng, phát huy ra thực lực mạnh hơn!
Ngoan Nhân tràn đầy hưng phấn nói.
- Thôn phệ?
Mặt Trương Huyền nhất thời đen lại.
Cái tên này thực dám nghĩ a.
Đây là Thánh Tử điện, đại lục đệ nhất học phủ, ngươi chạy đến thôn phệ chữ Khổng sư lưu lại của người ta...
Đoán chừng còn chưa hoàn thành, đã bị đánh chết tại chỗ!
Làm không cẩn thận, mình cũng chạy không được!
- Chuyện này, ngươi nghĩ biện pháp quên nó đi...
Trương Huyền hừ một tiếng, tiếp tục nhìn lại chữ viết.
Khó trách quen mắt, hắn nghiên cứu qua thư tay trên Phong Thánh đài rất nhiều lần, đã sớm quen thuộc kiểu chữ của Khổng sư.
- Chữ Trí này mượt mà sung mãn, như trong đầu lóe ra ánh sáng, thường xuyên quan sát, có thể khiến trí tuệ người ta sung mãn, linh trí mở rộng...
Thấy hắn đứng ở tại chỗ, Trần Nhạc Dao cười nói.
- Ừm!
Trương Huyền gật đầu.
Cái chữ này, quả thực cường đại hơn Khổng sư viết ở Phong Thánh đài rất nhiều, bất kể là ý cảnh hay thần vận đều cao minh hơn, xem như hắn, nhìn thời gian dài cũng có thể gột rửa vẩn đục, tư duy trở nên càng thêm nhanh chóng.
Không hổ là tác phẩm của Khổng sư...
Chữ của Khôi Thánh tới so sánh, vẫn kém một đoạn rất lớn.
- Khó trách con em của đại gia tộc khác đều tới nơi này, trở thành học viên của Thánh Tử điện...
Không nói cái khác, chỉ nói chữ này, liền có tác dụng định Nguyên Thần, củng cố tu vi, giúp người đột phá, có khả năng áp chế tâm ma, để cho người không sinh tạp niệm!
Trong lòng Trương Huyền cực kỳ rung động, không khỏi cảm khái.
Thánh Tử điện có chữ của Khổng sư trấn áp, xem như tâm ma cũng không dám làm loạn. Chỉ sợ nguyên nhân chính là như vậy, tất cả đại gia tộc mới bằng lòng đưa hậu bối ưu tú nhất đến nơi này, tiếp nhận truyền thừa cùng chỉ điểm.
- Đi vào đi!
Trương Huyền nhìn một hồi, lĩnh ngộ không ít, tràn đầy cảm khái nói.
- Ừm!
Trần Nhạc Dao nhẹ gật đầu, hai người cùng đi vào.