- Thánh Vực bát trọng!
Ánh mắt của Trương Huyền lập tức nheo lại.
Tiện tay một chiêu, đã có thể giáo huấn Lạc Huyền Thanh, lại có thể bảo vệ Trương Phong lông tóc không thương, diệu đến đỉnh phong, thực lực hai người khác, hắn không biết, nhưng vị xuất thủ này, tuyệt đối đạt đến Thánh Vực bát trọng Động Hư cảnh trung kỳ, thậm chí hậu kỳ!
Loại thực lực này, ở đại lục cũng được cho đỉnh tiêm, ở đâu cũng có thể khai tông làm tổ, uy chấn một phương.
Bành!
Bị lực lượng phản chấn, khuôn mặt của Lạc Huyền Thanh tái đi, liên tục lui về phía sau mấy bước, ngẩng đầu nhìn về phía ba người trên không, khuôn mặt khó coi.
Hắn cùng Trương Phong vô luận tranh đấu như thế nào, cũng là vãn bối đọ sức, đối phương thân là trưởng lão, lại cưỡng ép nhúng tay, rõ ràng vi phạm quy củ của Thánh Tử điện.
- Ba vị trưởng lão, Trương Phong nhục muội muội của ta, không dạy dỗ một hồi, thực sự nuốt không trôi cơn giận này!
Lạc Huyền Thanh gầm lên giận dữ, con mắt trừng giống như chuông đồng.
- Đủ rồi!
Lão giả xuất thủ sắc mặt âm trầm:
- Lạc Huyền Thanh, trong mắt của ngươi còn có Khải Linh sư công hội, còn có Thánh Tử điện không? Nể tình mặt mũi tiểu công chúa cùng Lạc gia, tùy ý ngươi dỡ xuống kiến trúc không nói gì, còn muốn thế nào? Chẳng lẽ nhất định phải triệt để diệt Khải Linh sư công hội chúng ta, mới từ bỏ ý đồ?
- Ta không có ác ý gì với Khải Linh sư, là Trương Phong tự mình tìm cái chết, giết hắn, ta sẽ cho Trương gia cùng Thánh Tử điện một câu trả lời, mong ba vị trưởng lão đừng ngăn cản.
Tiến về phía trước một bước, Lạc Huyền Thanh xiết chặt nắm đấm. Đối phương sỉ nhục muội muội như vậy, bỏ qua mà nói, thực sự nghẹn không được cơn giận này.
- Làm càn! Trương Phong là Thánh tử của công hội chúng ta, ngươi ra tay với hắn, là miệt thị toàn bộ công hội chúng ta... Cút ngay, có thể không so đo, nếu không, coi như ngươi là người Lạc gia, cũng sẽ để ngươi đánh đổi thảm liệt!
Một vị trưởng lão khác lớn tiếng quát tháo, hai mắt như điện. Làm học sinh, hủy điện đường thành như vậy, còn muốn động thủ, để hắn tức giận sắp bùng nổ.
- Ngươi uy hiếp ta? Lạc Huyền Thanh ta không sợ nhất là uy hiếp!
Hai mắt nheo lại, Lạc Huyền Thanh quát to một tiếng, khí tức trên người lần nữa nhen lửa. Hắn dường như ý định vận dụng lực lượng huyết mạch, dù đối phương có trưởng lão thủ hộ, cũng muốn để đối phương trả giá cả đời khó quên.
- Người này là tên điên...
Nhìn thấy cử động của hắn, con ngươi của Trương Phong co lại, thân thể kìm lòng không được phát run.
Đổi lại những người khác, trưởng lão ra mặt, khẳng định sẽ mượn cơ hội xuống đài, không nói thêm nửa câu nói nhảm, vị trước mắt này ngược lại tốt, không lui bước mảy may, còn ý định Thần chặn giết Thần Phật chặn giết Phật... Quả thực là tên điên, một khi điên cuồng lên, hoàn toàn không để ý tới hậu quả.
- Lạc huynh, còn lại giao cho ta xử lý đi!
Ngay thời điểm ba vị trưởng lão cùng Trương Phong đều âm thầm cảnh giác, chuẩn bị kỹ càng nghênh đón chiến đấu, một bàn tay nhẹ nhàng rơi vào trên bờ vai Lạc Huyền Thanh.
Đám người vốn cho rằng, nói chuyện với gia hỏa nổi khùng như vậy, tất nhiên sẽ bị đánh hoàn toàn thay đổi, ai cũng nhận không ra, lại thấy khí thế của người sau tuôn trào ra, lập tức như thủy triều lui xuống.
- Cái này...
Mọi người nháy con mắt, tất cả đều không hiểu ra sao.
Tính tình cùng thực lực của gia hỏa kia, vừa rồi liền thể hiện hết sức rõ ràng, như là thuốc nổ, trừ muội muội của hắn, một khi nhen lửa thì không cách nào khuyên nhủ.
Thanh niên trước mắt này chẳng qua 20 tuổi, chỉ nói một câu, liền để hắn khống chế lại lực lượng bùng cháy, đến cùng lai lịch như thế nào, có thể để cho hắn nghe lời như vậy?
- Trương sư...
Không để ý tới đám người giật mình, Lạc Huyền Thanh xoay đầu lại, nhìn về phía thanh niên ở sau lưng.
Vỗ bả vai hắn chính là Trương Huyền, cũng không phải hắn muốn áp chế lực lượng, mà là đối phương duỗi tay ra, vừa vặn đặt ở trên mệnh môn kích hoạt huyết mạch, áp chế huyết mạch xuống.
- Yên tâm, ta sẽ thay tiểu công chúa đòi lại lẽ phải!
Biết đối phương nghĩ cái gì, mắt Trương Huyền sáng lên, ngẩng đầu nhìn về phía ba vị lão giả ở trên không.
- Ba vị tiền bối, đây là ân oán giữa Lạc Huyền Thanh Lạc huynh cùng Trương gia, mong các ngươi không nên nhúng tay!
- Tiểu tử, ngươi có biết đang nói chuyện với ai không?
Trưởng lão trước đó quát tháo lần nữa hét lớn.
- Mặc kệ các ngươi là ai, ta chỉ nói một lần, tránh ra, để Lạc huynh và Trương Phong đánh một trận, ta bảo đảm đánh không chết, chuyện này cứ tính như vậy, nếu không trên mặt mọi người rất khó coi.
Khoát tay áo, Trương Huyền nói.
Hắn không muốn gây chuyện, nhưng sẽ không sợ phiền phức, Trương Phong miệng tiện như thế, ngang nhiên chửi bới danh dự của bạn gái mình, không đánh một trận, coi như hắn tính tình khá hơn nữa, cũng không cách nào dẹp lửa giận.
Từ trước đến nay, hắn đều cực kỳ khiêm tốn, hơn nữa loại phẩm chất ưu tú này, đã hòa vào cốt tủy, nhưng gặp được loại sự tình này thực sự không nhịn được, kiêu căng một lần, cũng không quan trọng.
- Tốt, rất tốt!
Không nghĩ tới một gia hỏa 20 tuổi lại ngạo mạn như vậy, ba vị trưởng lão tất cả đều giận quá mà cười.
Ở Thánh Tử điện mấy trăm năm, gặp qua không ít thiếu gia lợi hại, cũng đã gặp không ít thiên tài thiên tư trác tuyệt, nhưng mới đến học viện, liền dám cùng trưởng lão nói chuyện như thế còn là lần đầu tiên thấy. Ngươi cho rằng mình là ai? Điện chủ ư? Thiên Nhận Danh Sư sao?
- Ngày hôm nay chúng ta ngăn ở nơi này, ngươi dám làm tổn thương Trương Phong một sợi lông, là đối nghịch Khải Linh sư công hội chúng ta, để ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong!
Trước đó lão giả nói chuyện mắt sáng lên, khẽ nói.
Bọn họ xuất thủ, nếu lại mặc cho đối phương đánh Thánh tử một hồi, mặt mũi của Khải Linh sư công hội ở đâu? Uy nghiêm ở đâu?
- Tốt a, các ngươi đã không muốn đi, vậy ta liền không khách khí... Thanh Long thú, đánh ba cái cản đường nằm xuống cho ta!
Rống!
Tiếng nói kết thúc, một Địa Ngục Thanh Long thú to lớn bất ngờ xuất hiện ở trước mặt mọi người, gào lên một tiếng, thẳng tắp vọt tới ba vị trưởng lão.