Khải linh khá là phiền toái, coi như Khải Linh sư cửu tinh, cũng không có khả năng tùy tiện hoàn thành, nhưng hủy linh tính, chỉ cần ra tay, trong nháy mắt liền có thể thành công. Nhìn thấy dễ dàng như vậy, tam trưởng lão thở phào nhẹ nhõm.
Đã không tổn thương tượng tiền bối, vậy liền để bọn họ tiếp tục là tốt rồi, chỉ cần hủy đi linh tính, trong thời gian ngắn như vậy, hẳn là sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn.
- Vất vả hai vị...
Lần nữa dặn dò.
- Không có gì vất vả, ta sẽ hủy tất cả linh tính...
Khoát tay áo, Ngô trưởng lão đang muốn đi hủy linh tính của tượng đá khác, liền thấy Mạc trưởng lão ở một bên chỉ chỉ, mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt hoảng sợ.
- Làm sao vậy?
Nhíu nhíu mày.
- Trên đầu của ngươi...
Mạc trưởng lão lo lắng.
- Trên đầu?
Tràn đầy nghi ngờ, thần thức của Ngô trưởng lão tản ra, nhìn lên đầu, chỉ nhìn một cái, đầu gối mềm nhũn suýt chút nữa quỳ trên mặt đất.
Chỉ thấy trên đầu hắn mọc đầy cây xương rồng cùng đóa hoa, một cái tiếp lấy một cái, càng ngày càng nhanh, càng lớn càng nhiều.
- Vừa rồi linh tính cũng không hủy mất, mà là... Chui vào nguyên thần của ngươi, ý định tranh đoạt quyền khống chế thân thể của ngươi...
Mạc trưởng lão hiểu được, lo lắng hô lên.
Vừa rồi đối phương dùng nguyên thần hủy diệt linh tính trong tượng đá, vốn cho rằng đã thành công, không nghĩ tới đạo linh tính kia không những không có bị tắt, còn thừa cơ chui vào linh hồn của hắn.
Lần này tốt rồi, đi vào thân thể, bắt đầu tranh đoạt quyền khống chế!
Lấy thực lực của Ngô trưởng lão, loại linh tính cấp bậc này, muốn đoạt xá thành công khả năng không lớn, nhưng đầy đầu cây xương rồng, cỏ đuôi chó... Cũng làm người ta rất sụp đổ ah!
- Đáng ghét...
Ngô trưởng lão kịp phản ứng, tức giận đến mức cả người run run, cây xương rồng trên đầu không ngừng run rẩy, tinh thần nội thị, một lát sau nói:
- Đạo linh tính này ở huyệt điền hải của ta, tự ta với không tới, ngươi giúp một tay, sử dụng phương pháp Tần Trăn Diệt Hư, hủy diệt nó đi!
- Tốt!
Mạc trưởng lão nhẹ gật đầu, mấy bước đi tới trước mặt, hai hàng lông mày nâng lên, một cỗ lực lượng nguyên thần cường đại bỗng nhiên bừng lên, hóa thành khí lưu thẳng tắp đâm tới huyệt điền hải của đối phương.
Lạch cạch!
Thanh âm giống như cây kim đâm rách bóng bay, giống như có đồ vật gì biến mất. Quan sát một hồi, lúc này Ngô trưởng lão mới thở phào nhẹ nhõm:
- Còn tốt, lần này xem như triệt để tắt đi... A?
Lời còn chưa dứt, ngay sau đó nhìn thấy trên đầu Mạc trưởng lão cũng mọc ra một cây xương rồng, xanh tươi ướt át, giống như cái mũ, triệt để bao phủ đầu.
- Ngươi, ngươi...
Bờ môi run rẩy, nói không ra lời.
Chỉ là dùng nguyên thần công kích một chút linh tính, tiếp xúc liền tách ra, làm sao hắn cũng trúng chiêu?
- Ta cũng không biết xảy ra chuyện gì...
Thân thể run rẩy, Mạc trưởng lão sắp khóc.
Người khác mở linh tính, muốn dập tắt, chỉ cần nguyên thần nghiền ép liền có thể hoàn thành, cực kỳ đơn giản, cái này... Đến cùng xảy ra chuyện gì? Làm sao ai động thủ, liền chui vào thân thể người đó?
Đang phát điên, không biết như thế nào cho phải, chỉ thấy cây xương rồng trên đầu đột nhiên run rẩy, đón gió lắc lư, phát ra thanh âm liên tiếp, tựa như nhân ngôn:
- Tại hạ Trương Lăng Nhiên, xin hỏi có gì cần giúp một tay không?
- ...
Ngô trưởng lão.
- ...
Mạc trưởng lão.
- ...
Trương Vô Trần.