Thanh Phạm điện là chỗ Băng Nguyên cung chuyên môn dùng để giam giữ phạm nhân, bị giam trong đó, tám chín phần mười đều là tội ác tày trời, làm ác không chịu hối cải.
Trước khi nàng rời đi tông môn, thiếu cung chủ vẫn là hi vọng cùng tương lai của toàn bộ Băng Nguyên cung, sao thời gian nháy mắt đã bị giam giữ?
- Ngươi hẳn rõ ràng thân phận của ta, tương đối xấu hổ, sự tình hạch tâm nhất trong cung, biết cũng không nhiều, thiếu cung chủ đến cùng phạm sai lầm gì, ta không rõ lắm, chỉ biết tam đại trưởng lão đồng thời ra tay, liên hợp trấn áp, bây giờ thiếu cung chủ bị Khốn Thiên Tỏa khóa lại, động cũng không thể động!
Bạch trưởng lão nói.
- Khốn Thiên Tỏa?
Thân thể Trương Huyền căng thẳng.
Loại vật này, hắn ở trong thư tịch của Thánh Tử điện thấy qua giới thiệu, là một loại hình cụ có thể vây khốn người, người bị khóa lại kinh mạch toàn thân giam cầm, không chỉ không cách nào vận dụng lực lượng, mỗi ngày còn tiếp nhận đau đớn dằn vặt. Không nghĩ tới Triệu Nhã lại bị hình cụ như thế tra tấn! Đáng ghét!
- Vâng, chẳng qua Dương sư yên tâm, thiếu cung chủ hẳn không có lo lắng sinh mệnh, xế chiều hôm nay, đại trưởng lão còn chuyên môn khai báo, bảo ta chuẩn bị thức ăn ngon, đúng thời gian đưa qua, ngàn vạn lần không thể để cho nàng bị đói...
Cảm nhận được trung niên nhân trước mắt, trong cơ thể tản mát ra khí tức băng lãnh, hình như bất cứ lúc nào cũng sẽ chấn vỡ nàng, Bạch trưởng lão dọa đến cổ co rụt lại, vội vàng nói.
Tại sao Đại trưởng lão lại vây khốn thiếu cung chủ, vì sao lại muốn ra tay, nàng đích xác không rõ ràng lắm, chẳng qua căn cứ cử động của đối phương đến xem, hẳn là trong thời gian ngắn không có nguy hiểm tính mạng, chỉ là một loại trừng phạt.
- Dẫn ta đi gặp nàng!
Thanh âm của Trương Huyền băng lãnh.
- Gặp nàng, cái này...
Bạch trưởng lão rầu rĩ:
- Đại trưởng lão tự mình giam giữ, ta cũng chỉ có thời gian đưa cơm, mới có thể tới gần, thời gian khác, căn bản không có cách nào đi qua...
- Ta biết, ngươi dẫn ta đi Băng Nguyên cung, chỉ cần nói cho ta biết Thanh Phạm điện cùng nàng bị giam giữ ở nơi nào là được, còn lại không cần phí tâm!
Trương Huyền khoát tay áo.
Chỉ cần có thể tìm được Triệu Nhã ở nơi nào, lấy năng lực của hắn, liền có cơ hội cứu ra.
Đương nhiên, đến cùng xảy ra chuyện gì, thì phải ngay mặt hỏi rõ ràng mới được. Nếu như là một loại tôi luyện, hắn coi như ái đồ sốt ruột, cũng sẽ không chậm trễ. Trên mặt Bạch trưởng lão lúc trắng lúc xanh.
- Không mang theo ta đi, ta sẽ trực tiếp tiến vào Băng Nguyên cung đòi người, chẳng qua ngươi cần rõ ràng, quang minh chính đại đi qua, cùng như bây giờ đi qua khác biệt bao lớn!
Biết đối phương lo lắng, Trương Huyền nói.
- Ta...
Bạch trưởng lão nói không ra lời.
Mang đối phương đi qua, tương đương phản bội đại trưởng lão, không dẫn đi, đối phương là thái thượng trưởng lão của Tổng bộ Danh Sư đường, một khi nổi giận...tất nhiên sẽ mang đến tai hoạ vô tận cho toàn bộ Băng Nguyên cung.
Thậm chí có thể hủy diệt cả cơ nghiệp!
Coi như đối phương tôn trọng quy định của Danh Sư đường, nhưng thực lực quá cao, đơn đấu...Toàn bộ Băng Nguyên cung không có người có thể chống lại!
- Yên tâm, ta chỉ đi xem đồ tôn của ta một chút, hỏi rõ ràng tình huống, nếu như sai lầm ở nàng, tuyệt sẽ không bao che, đương nhiên, nếu như Băng Nguyên cung các ngươi cố ý tìm phiền toái, tận lực khó xử, ta cũng không để ý nói chuyện với đại trưởng lão của các ngươi, lần nữa định ra quy củ mới!
Vịn góc bàn, Trương Huyền híp mắt lại, mặc dù giọng nói bình thản, lại khó che giấu được khí phách. Dường như chỉ cần đối phương thật oan ức Triệu Nhã, nhất định cho Băng Nguyên cung một giáo huấn cả đời khó quên.
- Cái này...
Nghe nói như thế, biết đối phương tâm ý đã quyết, Bạch trưởng lão cắn răng:
- Được, ta mang Dương sư đi!