Nhìn biểu tình của hắn biến hóa, trên tay Trương Huyền tiếp tục, ánh mắt nhìn lại.
Đúc kinh mạch, chỉ cần không gián đoạn là được, nói chuyện gì đó cũng không ảnh hưởng.
- Là... quản gia kia của sư huynh!
Dương sư vội vàng nhìn qua.
- Quản gia? Ngươi nói Tôn Cường? Hắn làm sao vậy?
Trương Huyền nhíu mày.
Lúc trước rời đi Thánh Tử điện lo lắng, không rảnh chiếu cố đối phương, có điều chỉ cần tên này không tìm đường chết rời đi, hẳn là hết sức an toàn, sẽ không có người tìm phiền toái.
- Biết hắn là giả mạo... Ta để cho người đưa hắn đến Tổng bộ Danh Sư đường, ai biết... biết chân tướng, hắn quá mức thất lạc, tu luyện ra sự cố, bất cứ lúc nào cũng sẽ tử vong...
Dương sư dừng lại một chút, nói ra nội dung trên ngọc bài.
- Điều đó không có khả năng!
Ánh mắt Trương Huyền híp lại:
- Phương pháp tu luyện của hắn đều là ta tự mình truyền thụ, cộng thêm có chút lười biếng, làm sao có thể xuất hiện sự cố, còn dẫn đến tử vong?
Công pháp của Tôn Cường, là hắn tự mình truyền thụ, coi như không phải cấp bậc Thiên Đạo, nhưng cũng đạt đến cấp bậc tinh giản, sai lầm cực ít, chỉ cần nghiêm túc tu luyện, tuyệt đối không có nguy hiểm tẩu hỏa nhập ma... Làm sao lại bởi vì thất lạc, mà xuất hiện vấn đề?
- Có thể là Danh Sư đường, có người muốn từ trên người hắn dò xét công pháp của sư huynh, lúc này mới xuất hiện sai lầm...
Dương sư hơi đỏ mặt nói.
Những người kia của Danh Sư đường, hắn hết sức rõ ràng, cũng không phải ác ý, mà là tò mò cùng khiếp sợ.
Một quản gia tư chất hết sức bình thường, có thể tiến bộ nhanh như vậy, không tò mò công pháp của hắn đó là giả!
Lại thêm thế giới quan của Tôn Cường triệt để sụp đổ, bị Danh Sư cửu tinh vây quanh, cẩn thận hỏi thăm, coi như không tiết lộ công pháp, dựa theo phương pháp của đối phương tu luyện cũng rất bình thường. Như vậy cùng trước kia tu luyện sinh ra xung đột, sẽ rất dễ dàng xuất hiện tình huống tẩu hỏa nhập ma.
- Ừm! Hẳn là như vậy...
Nghe hắn phân tích, Trương Huyền nhẹ gật đầu, sắc mặt tái xanh, muốn đi cứu người, nhưng nhìn thấy Triệu Nhã còn không có kết thúc, đành phải ngừng lại:
- Sư đệ, ta đi không được, khả năng còn phải làm phiền ngươi mang Tôn Cường tới, hắn từ Thiên Huyền đế quốc liền theo ta, ta không muốn để cho hắn nhận bất cứ thương tổn gì!
Đối phương là Dương sư, chỉ cần hắn ra mặt, Tôn Cường chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện, hơn nữa ở Tổng bộ Danh Sư đường, hắn xuất hiện, so với mình càng tốt, huống chi hiện tại quả thực đi không được.
- Cái này đơn giản, người là ta lệnh mang tới tổng bộ, tự nhiên phải chịu trách nhiệm...
Dương sư gật đầu cười, ngay sau đó nhíu mày:
- Chỉ là, ngươi đúc lại kinh mạch không thể bị người quấy rầy, ta rời đi như thế, vạn nhất xuất hiện nguy hiểm...
Đúc lại kinh mạch, cực kỳ rườm rà phức tạp, hơn nữa không thể bị quấy rầy, hắn ở bên cạnh, có thể hộ pháp, một khi rời đi xuất hiện biến cố, muốn cứu cũng không kịp.
- Ta bên này không có gì, ngụy trang thân phận, trừ ngươi sẽ không có người biết được, ngươi thông báo người Luyện Khí sư công hội một tiếng, sẽ không có người dám tới làm loạn, cho nên không có nguy hiểm gì... bên Tôn Cường không thể bị dở dang!
Trương Huyền nói.
Dù liên minh đế quốc có Danh Sư đường, nhưng mà dùng năng lực ngụy trang của hắn, muốn điều tra ra còn rất sớm, lại nói Dương sư chỉ là biểu hiện ra thân phận Luyện Khí sư cửu tinh, cũng không biểu hiện ra thân phận Danh Sư, sẽ không để cho người khác nghi ngờ.
Lại thêm kinh mạch trong cơ thể Triệu Nhã đã khôi phục hơn phân nửa, nhiều nhất hai ba canh giờ, liền có thể hoàn toàn kết thúc, hơn nữa kinh mạch sau khi sửa chữa, không nguyện ý bị đối phương nhìn thấy, có cớ để hắn rời đi, không còn gì tốt hơn.
- Tốt, ta sẽ triệt để phong ấn nơi này... Đi tổng bộ, ta có thể dùng truyền tống trận của Băng Nguyên cung, thời gian sẽ không quá dài...
Suy tư một chút, biết đối phương nói không sai, chuyện Tôn Cường không thể bị dở dang, Dương sư nhẹ gật đầu, bàn tay lăng không trảo một cái, triệt để phong ấn bốn phía, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, bàn chân đạp mạnh, bay về phía Băng Nguyên cung.