Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 403: Tình huống gì vậy? (1)

Không nghĩ tới người này dứt khoát như vậy, quyết đoán như vậy, nói hôn mê liền hôn mê, hoàn toàn không dây dưa. Trương Huyền bất đắc dĩ một hồi.

- Khụ khụ, ý của ta là... giải quyết thì có thể giải quyết, còn cần thêm tiền. Ngươi hôn mê hư vậy, ta tìm ai tính toán đây?

Giúp người này giải quyết khế ước cổ, điều kiện trao đổi là dẫn hắn đi Độc Điện. Hiện tại đã hoàn thành giao hẹn, đối phương còn muốn trị liệu thân thể bị tổn thương, cũng không thể bảo mình tiêu hao chân khí một cách vô nghĩa!

Còn chưa nói dứt lời, ngươi lại té xỉu, có phải đối với y sư ta, rất không tôn trọng hay không?

Nghe được hắn lẩm bẩm, Lộ quản gia ở bên cạnh ho khan một tiếng, vội vàng đi lên phía trước:

- Khụ khụ, lão gia nhà chúng ta cũng muốn để cho ngài nhanh chóng trị liệu một chút thôi. Bạch y sư có yêu cầu gì, trực tiếp nói với ta là được. Ta nhất định sẽ thỏa mãn yêu cầu!

- Vậy còn tạm được!

Trương Huyền gật đầu:

- Như vậy đi, các ngươi không phải bán dược liệu sao? Cái ma hồn tán này hẳn phải có không ít đi. Chuẩn bị cho ta ba phần... không, tới mười phần đi.

Nếu như sớm có sự chuẩn bị, cũng không cần động thủ đối với người khác, đập hắn hôn mê.

Hiện tại nếu đã biết, tất nhiên phải lấy thêm mấy phần. Không làm thịt nhà giàu trước mắt này một chút, còn giết ai?

- Mười phần ma hồn tán?

Lộ quản gia sửng sốt, mắt chớp chớp.

- Đúng vậy, lẽ nào các ngươi đường đường là đại dược vương phủ, không lấy ra được sao?

Lông mày Trương Huyền nhíu lại một cái, đồng thời trong lòng lo sợ, có thể mở miệng đòi quá nhiều, đối phương không lấy ra được hay không?

- Cái... cái này...

Vẻ mặt Lộ quản gia rầu rĩ, giống như táo bón:

- Là thứ này quá rẻ...

Ma hồn tán chỉ là tiêu chuẩn bào chế đơn giản nhất của y sư. Một phần phân phối xuống, chỉ có mấy trăm kim tệ. Mười phần đóng lại cũng không quá mấy nghìn. Chút tiền ấy có thể cứu chữa mạng của lão gia...

Đường đường là mạng của đại dược vương, cũng không tránh khỏi quá hạ giá đi!

- Rẻ?

Trương Huyền thoáng sửng sốt một chút, nhìn về phía Mạc Vũ đứng bên cạnh. Sau khi thấy người sau lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, gật đầu, hắn mới lúng túng cười:

- Cái này... Đúng rồi, phủ đệ các ngươi có bí tịch tu luyện nửa bước Tông Sư và Tông Sư cảnh hay không? Không quan tâm cấp bậc, càng nhiều càng tốt. Nếu như các ngươi có thể thu thập hơn một nghìn quyển, cũng có thể xem như là tiền thù lao.

Tu vi của hắn bây giờ đã đạt được Thông Huyền cảnh đỉnh phong. Muốn đột phá, chỉ có thể thu thập càng nhiều bí tịch khác cao cấp hơn.

Cấp bậc Thiên Huyền vương quốc quá thấp, cao nhất cũng chỉ là Thông Huyền cảnh. Số lượng bí tịch nửa bước Tông Sư thật sự quá ít. Hồng Liên thành này là một thành thị của vương quốc nhất đẳng, lại là trung tâm giao dịch dược liệu, có lẽ lại có thể tìm tới công pháp đủ cấp bậc.

- Bí tịch nửa bước Tông Sư, Tông Sư cảnh? Hơn một nghìn quyển?

Không nghĩ tới vị Bạch Thiềm y sư này muốn thứ cổ quái như vậy, Lộ quản gia suy nghĩ một chút, nói:

- Đại dược vương chúng ta khống chế tất cả dược liệu của Thiên Vũ vương quốc cùng với mười hai vương quốc xung quanh, có không ít người tu luyện không có tiền mua, không thể làm gì khác hơn là sử dụng bí tịch độc môn trao đổi.

- Bởi vậy, nhiều năm qua, bí tịch nửa bước Tông Sư, đại khái tích lũy mấy trăm quyển. Chỉ có điều, thật sự muốn, đại dược vương phủ chúng ta ra lệnh một tiếng, trong khoảng thời gian ngắn thu thập hơn một nghìn quyển không thành vấn đề. Về phần bí tịch công pháp Tông Sư cảnh... Không yêu cầu cấp bậc, thu thập lớn mấy trăm quyển không thành vấn đề. Hơn một nghìn quyển sợ rằng có chút khó khăn.

- Được, ta lại muốn thứ này!

Nghe được bí tịch nửa bước Tông Sư có thể thu thập hơn một nghìn quyển, bí tịch Tông Sư cảnh cũng có thể thu thập lớn mấy trăm quyển, ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên, liền vội vàng gật đầu.

Không hổ danh là thành thị của Thiên Vũ vương quốc, quả nhiên cấp bậc cao hơn rất nhiều.

Chỉ cần những bí tịch này thu thập đúng chỗ, có thể dễ dàng đột phá nửa bước Tông Sư, thậm chí ngay cả Tông Sư cảnh cũng có thể đột phá. Đến lúc đó, cho dù ở Độc Điện có nguy hiểm gì, cũng coi như có năng lực ứng phó.

- Được, ngươi đi an bài đi. Ta hiện tại lại chữa trị cho lão gia nhà các ngươi!

Có nhiều bí tịch như vậy làm thù lao, tâm tư Trương Huyền thoải mãn nói một câu, ngón tay đè lên kinh mạch của đại dược vương. Một luồng chân khí thiên đạo được truyền vào bên trong.

Sức sống của đại dược vương tiêu hao như vậy, trên thực tế chính là kinh mạch bế tắc, khí không thông suốt. Chỉ cần dọn sạch sẽ những chỗ bế tắc, chân khí Tông Sư cảnh hùng hậu tất nhiên sẽ một lần nữa săn sóc ân cần tinh, khí, thần, khiến cho hắn khôi phục lại sự khỏe mạnh.

Ầm ầm!

Chân khí tinh thuần dọc theo kinh mạch bế tắc xông mạnh tới. Gông cùm xiềng xích trước đó đều bị phá vỡ. Di chứng do khế ước cổ lưu lại, giống như tuyết trắng gặp phải nắng gắt, lại không có bất kỳ đường nào trốn thoát.

Tai hoạ ngầm trong cơ thể được giải trừ, thân thể bên ngoài đại dược vương khô quắt, da thịt trùng nhão, lại khôi phục sự co dãn và sức sống, giống như trong nháy mắt trẻ hơn mười tuổi.

- Chuyện này...

Đứng ở một bên, Mạc Vũ không ngừng chớp mắt.

Trước đó nàng cho rằng Trương Huyền trị liệu cho đối phương, cũng sẽ giống với các y sư khác, cần phải phối hợp các loại dược liệu, cần phải tích lũy thời gian tháng ngày chồng chất. Dù thế nào nàng cũng không nghĩ tới, hắn nắm cổ tay đối phương, liền trực tiếp khôi phục...

Đây thật sự là thủ đoạn y sư?

Thế nào nàng lại chưa từng nghe nói qua?

Đi cùng người này không được mấy ngày, vô số chuyện nàng nhận thức trước đây, đều bị phủ định, thế giới quan cũng bị hoàn toàn phá vỡ.

- Được rồi!

Chân khí rất nhanh chảy xuôi ở trong cơ thể đối phương một lần, chỗ bế tắc trong toàn thân đều bị dọn dẹp sạch sẽ, Trương Huyền đứng dậy, thở hắt ra.

So với tính toán trước đó còn muốn đơn giản hơn một chút.

Giải quyết tai hoạ ngầm, đại dược vương cũng thoải mái tỉnh dậy. Nhìn thấy được làn da đã khôi phục lại sự mềm mại, cùng lực lượng toàn thân dâng trào, tuy rằng trong lòng hắn xúc động, nhưng không có chấn động kinh ngạc như Mạc Vũ.

Vị trước mắt này, ngay cả khế ước cổ vô số y sư, độc sư cũng không biết phải làm thế nào, hắn còn có thể trị hết. Khôi phục tổn thương loại chuyện nhỏ này, trị không hết mới thật sự gọi là gặp quỷ.

- Cảm ơn Bạch Thiềm y sư!

Sắc mặt đỏ lên, đại dược vương lại quỳ rạp xuống đất.

Nếu như không phải nhờ vị trước mắt này, sợ rằng hiện tại hắn đã chết.

Loại ân tình này, đã không phải là chuyện tiền tài có thể so sánh được.

- Giao dịch mà thôi! Ta chỉ là kỳ quái, loại địa vị giống như ngươi, tại sao phải ký kết khế ước cổ này, khiến cho bản mình chịu sự khống chế của người khác?

Trương Huyền khoát tay, nghi ngờ nhìn qua.

Ngay cả Mạc Vũ cũng nghĩ không thông.

Đại dược vương ở Hồng Liên thành, ngay cả vương thất Thiên Vũ cũng không dám phái binh ra ngoài thảo phạt, đủ thấy đáng sợ. Người như thế tự nhiên ký kết khế ước cổ. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, nàng nghĩ cũng không dám nghĩa.

- Ai, chuyện này nói ra rất dài dòng. Nếu như các ngươi biết, khiến cho ta ký kết khế ước chính là ai, các ngươi cũng sẽ không nghĩ như vậy!

Nhìn ra được sự nghi ngờ trong mắt hai người, đại dược vương cười khổ.

Đối phương cứu tính mạng của hắn, trải qua sinh tử, hắn cũng biết không có gì không có thể nói. Hắn không có ý định giấu diếm.

- Cùng ta ký kết khế ước chính là... điện chủ của Độc Điện!

- Điện chủ của Độc Điện?

- Ừ!

Đại dược vương gật đầu, ánh mắt phức tạp:

- Đại dược vương thoạt nhìn uy vũ, cường đại, ở Hồng Liên thành không có người nào dám chọc, trên thực tế, chỉ là người phát ngôn của Độc Điện mà thôi! Không chỉ là ta, mỗi một đời đại dược vương chúng ta đều phải cùng điện chủ của Độc Điện ký kết khế ước, thành khôi lỗi để bọn họ đặt ở bên ngoài.

- Mỗi một đời?

Hai người Trương Huyền, Mạc Vũ chắt lưỡi, cũng lập tức lại bừng tỉnh.

Hồng Liên thành là cửa ngõ duy nhất tiến vào Độc Điện. Nếu như phía sau không có Độc Điện ủng hộ, mỗi đời làm sao có thể làm đại dược vương, khống chế thị trường dược liệu với lợi nhuận khổng lồ như vậy? Lại làm sao có thể đối mặt với vương quốc cũng hoàn toàn không có chút sợ hãi nào. Ngay cả vương tử, công chúa cũng dám chém giết?

Cũng chỉ có Độc Điện loại thế lực quỷ dị khó lường này ở sau lưng ủng hộ, mới có nội tình như vậy.

Nếu không, một thành thị suy bại cổ xưa mà thôi, cho dù khống chế dược liệu lưu thông, khẳng định cũng không dám đối đầu cùng vương quốc lớn như Thiên Vũ!

Thiên Vũ vương quốc lại có danh sư nhị tinh, thậm chí còn một vị vượt xa hơn.

Có loại danh sư giáo hóa này, mặc dù không phải người người như rồng, nhưng tu vi chỉnh thể tất nhiên vượt qua Thiên Huyền vương quốc rất nhiều. Đại quân vừa ra, long trời lở đất, dời núi lấp biển. Nếu không có Độc Điện ở sau lưng ủng hộ, một Hồng Liên thành nho nhỏ, làm sao có thể biến thành loại địa phương ngoài vòng pháp luật giống như hiện tại?

Chắc hẳn đã sớm bị san bằng.

- Chỉ có chủ nhân thi triển cổ này tử vong, khế ước cổ mới có thể phát tác. Lẽ nào...

Trương Huyền nghĩ đến cái gì, không nhịn được nhìn qua.

- Không sai!

Đại dược vương gật đầu:

- Lần này điện chủ chết!

- Trước đó Lộ quản gia đã nói, Độc Điện gần đây nội chiến, rất nguy hiểm, không gặp gỡ người ngoài, không phải là nói chuyện giật gân! Lần này điện chủ của Độc Điện đột nhiên chết bất đắc kỳ tử. Ba truyền nhân của hắn đều muốn tranh đoạt vị trí điện chủ, lúc này mới phát sinh hỗn loạn. Cho dù là ta, cũng không dám tùy ý qua đó. Bằng không, chết cũng không biết chết như thế nào.

Đại dược vương cười khổ:

- Đối với bọn họ mà nói, ta chính là một khôi lỗi mà thôi. Chỉ cần Độc Điện tồn tại, sau đó có thể một lần nữa lập một người mới.

Mặc dù không muốn thừa nhận, Trương Huyền cũng biết đây là sự thực.

Chỉ cần có Độc Điện ở sau lưng ủng hộ, nâng ai lên làm đại dược vương, còn không phải là chuyện một câu nói sao?

Trước mặt người ngoài, đại dược vương uy phong lẫm lẫm, lại chỉ là khôi lỗi có cũng được không có cũng được. Nếu không phải chính tai nghe nói, hắn cũng khó có thể tin được.

Đại dược vương nhìn về phía Trương Huyền, trong mắt mang theo sự nghiêm trọng:

- Bạch Thiềm y sư, ngươi đã cứu ta, lấy điều kiện trao đổi, dẫn ngươi đi Độc Điện là chuyện ta nên làm. Chỉ có điều... hiện tại ba truyền nhân đang tranh vị. Toàn bộ Độc Điện khắp nơi đều nguy hiểm đáng sợ. Ai qua đó cũng chỉ có một con đường chết. Nếu như ngươi có thể chờ, không ngại ở lại chỗ này của ta, ta cũng sẽ luôn luôn tìm hiểu tin tức cho ngươi. Một khi xác lập điện chủ mới, chúng ta sẽ đi qua, có thể tránh được không ít nguy hiểm.

Tranh đoạt Độc Điện, không khác mấy so với vương tử đoạt đích, tràn ngập âm mưu và giết chóc.

Người ngoài tiến vào trong, chuẩn bị không tốt sẽ bị trở thành quân cờ, chết cũng không biết chết như thế nào.

Có thể nói, Độc Điện hiện tại tuyệt đối là rất rối loạn, rất nguy hiểm.

Chỉ có điều, một khi điện chủ được xác định, cần phải lôi kéo lòng người, chèn ép người thất bại, ngược lại sẽ ổn định cục diện, an toàn hơn một chút.

- Ta không đợi được!

Biết đối phương nói rất chính xác, không có ý tứ lừa dối, nhưng Trương Huyền vẫn không chờ được.

Khí độc trong người, tuy rằng bị chân khí thiên đạo áp chế, nhưng ai cũng không dám bảo đảm khi nào sẽ cắn trả.

Để cho hắn chờ ba ngày, năm ngày, mười ngày nửa tháng còn có thể. Chờ một hai năm, khẳng định hắn kiên trì không được.

- Thật ra... nếu như Bạch y sư quả thật sốt ruột, cũng không phải là không thể được.

Thấy vị ân nhân cứu mạng này có chút nóng nảy, muốn nhanh chóng đi tới Độc Điện, đại dược vương trầm tư một chút, nói:

- Ba đại đệ tử của lão điện chủ, đều khống chế một phần ủng hộ của Độc Điện, thế lực ngang nhau. Dựa theo tình huống bình thường, không một hai năm, quả thực rất khó cân nhắc quyết định xuống được. Chỉ có điều, cũng không nhất định!

- Nói rõ một chút!

Ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên.

Đại dược vương nói:

- Độc Điện giống như nghiệp đoàn luyện đan sư, nghiệp đoàn luyện khí sư, cũng có tổng bộ và rất nhiều phân bộ. Hồng Liên sơn mạch này của chúng ta, chỉ là một phân bộ nho nhỏ trong đó mà thôi!

Trương Huyền gật đầu.

Thông qua quan sát các loại sách, hắn cũng biết, chỗ vị trí hiện tại so với thế giới này chỉ là muối bỏ biển, căn bản không tính là cái gì.

Độc Điện của Hồng Liên sơn mạch, danh tiếng tuy rằng rất lớn, cũng chỉ ở phạm vi quản của Thiên Vũ vương quốc lý, mới có vẻ lợi hại.

Đến quốc gia càng cao hơn, tất nhiên có tồn tại phân bộ lợi hại hơn.

- Theo ta được biết, lão điện chủ đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, không truyền vị trí cho bất kỳ kẻ nào. Trong điện, tất cả trưởng lão đã phái người đưa tin tức này đi tới tổng bộ! Nếu như tổng bộ nguyện ý quản lý, phái đặc sứ qua, bình định nội loạn, xác định điện chủ sẽ phải đơn giản hơn không ít, thời gian cũng sẽ rút ngắn!

Đại dược vương nói.

- A? Còn có chuyện này sao?

Ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên.

Chỉ cần là phân bộ, phải nghe theo an bài từ tổng bộ.

Điện chủ của phân bộ tử vong, tổng bộ phái người qua, cho dù lại loạn nữa, cũng nhất định có thể trong giải quyết khoảng thời gian ngắn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất