Linh thạch thứ này, hắn còn không biết hỏi ai đòi đây!
Bốn khối linh thạch một giọt... Ngươi trắng trợn cướp đi!
Nâng cằm, Trương Huyền bắt đầu tính toán:
- Nếu máu linh thú thật sự đắt, sau khi khiêu chiến hai mươi lần mười lồng thú, còn lại ta có thể không cần, bán tất cả lại cho các ngươi. Một ngày xông qua một trăm lần, là có thể kiếm lời bốn trăm khối linh thạch. Kiên trì một tháng, lại có hơn một vạn...
- ...
Hai vị đại lão Thú Đường phát điên.
Đại ca, ngươi đây không phải là chưa chơi chết Thú Đường tại Hiên Viên vương quốc chúng ta, thì chưa từ bỏ ý định sao!
Thù gì oán gì, khiến cho ngươi ngoan độc như vậy?
- Được, được! Ngươi muốn hai mươi giọt máu linh thú, ta có thể cho ngươi. Chỉ có điều, có một điều kiện trước tiên!
Nghẹn tới mức ngực sắp nổ mạnh, đột nhiên ánh mắt Tạ Cửu Thần nhất thời sáng lên, nghĩ đến một biện pháp. Hắn vẫy bàn tay một cái, khẽ nói.
Trước không nói để cho đối phương quét xuống như vậy, Thú Đường sớm hay muộn sẽ sụp đổ. Nếu thật sự làm như vậy, mình nhất định sẽ lập tức trở thành trò cười cho vương quốc phong hào xung quanh, mắt mặt tới chết.
- Điều kiện trước tiên?
- Không sai, Thú Đường chúng ta vừa thu được một con man thú, khó có thể thuần phục. Nếu như ngươi có thể nghĩ biện pháp khiến cho nó ra sức vì Thú Đường, đừng nói hai mươi giọt máu linh thú, cho dù cho thêm ngươi mười giọt, cũng không tính là gì cả!
Tạ Cửu Thần nhìn qua:
- Đương nhiên, nếu như ngươi không có cách nào thành công, chuyện khiêu chiến mười lồng thú, lúc đó thôi đi, sau này đừng nhắc lại nữa!
- Cho thêm mười giọt?
Ánh mắt Trương Huyền nhất thời sáng lên:
- Được, ta đáp ứng!
Nhìn bộ dạng đối phương một mực từ chối, tiếp tục khiêu chiến mười lồng thú nhất định là không được. Nếu đối phương đưa ra loại điều kiện này, không đáp ứng mới thật khờ.
Thêm mười giọt, chẳng khác nào xuất hiện thêm bốn mươi khối linh thạch. Thuần phục một con man thú mà thôi, tuyệt đối là kiếm lời lớn.
- Không đáp ứng, chính là bản thân ngươi bỏ quyền. Sau này chuyện khiêu chiến mười lồng thú, đừng nói nữa...
Tạ Cửu Thần đường chủ vẫy bàn tay một cái, nói được phân nửa sửng sốt, trợn tròn mắt:
- Ngươi nói cái gì? Đồng ý?
- Đồng ý. Vì sao không đồng ý!
Trương Huyền gật đầu.
- Nhưng... Ngươi biết ta muốn ngươi thuần phục man thú cấp bậc gì đâu, ngươi đã đáp ứng?
Tạ Cửu Thần cũng sắp kéo râu mép xuống.
Hắn là một thuần thú sư tam tinh, đường đường là cường giả Chí Tôn đỉnh phong còn không có cách nào thuần phục man thú, ngươi liền trực tiếp đáp ứng?
Ban đầu còn nghĩ sử dụng phép khích tướng gì đó, dẫn tới đối phương rút lui. Dù sao, hắn cũng thuần phục không được, hắn không tin đối phương cũng có thể làm được. Hắn cố ý nói như vậy, chỉ là khiến cho đối phương không đánh chủ ý vào mười lồng thú mà thôi.
Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới, còn chưa nói dứt lời đối phương lại đồng ý.
- Cần gì quan tâm nó cấp bậc gì!
Trương Huyền xua tay.
Cấp bậc gì với hắn mà nói, thật sự không có vấn đề gì.
Mấu chốt nhất chính là, chỉ cần có đủ máu linh thú là được.
- ... Được!
Thấy người này tự tin như vậy, Tạ Cửu Thần có chút do dự.
Thật ra không khác mấy với tin tức Phong đường chủ nhận được tin tức. Bọn họ đột nhiên sớm tiến hành trận thi đấu lớn thuần thú, trên thực tế chính là muốn tập hợp thiên tài thuần thú của toàn bộ vương quốc, xem có thể tìm được phương pháp thuần phục con man thú này hay không.
Người trước mắt này có thiên phú thuần thú như vậy, trong thời gian nháy mắt là có thể thuần phục Tật Phong Lang... Có lẽ hắn thật sự có thể nghĩ được biện pháp thích hợp.
Chỉ cần có thể thuần phục con man thú này, cho dù trả giá lớn là hai mươi giọt máu linh thú, cũng thật sự không tính là gì cả.
- Đi thôi, ta dẫn ngươi đi xem!
Có quyết định, Tạ Cửu Thần không rầu rĩ trong vấn đề này nữa. Hắn tùy tiện gọi qua một vị trưởng lão, căn dặn một tiếng, cùng Ngụy Dư Thanh đi về phía sâu bên trong Thú Đường.
Biết đây là kiếm cơ hội lấy máu linh thú, Trương Huyền cũng không chậm trễ, theo sát phía sau.
- Lão sư!
- Thiếu gia!
Đám người Triệu Nhã, Tôn Cường đuổi theo.
- Cùng đi!
Biết không có gì phải giấu giếm mấy người này, Trương Huyền cũng không nói nhiều. Mấy người dọc theo con đường đi tới. Chỉ chốc lát, bọn họ lại đi đến một cái viện rộng.
Tường viện cao vút rất dàt, chừng hơn mười thước, xây dựng giống như tường thành, bên trong có sương mù mờ ảo. Vừa nhìn đã biết có bố trí trận pháp lợi hại.
- Con man thú này đang ở bên trong. Ta nói trước một tiếng! Hiện tại từ chối còn kịp.
Dừng lại ở bên ngoài viện, thần sắc Tạ Cửu Thần ngưng trọng, nói:
- Là con Thanh Yểm thú. Toàn bộ Thú Đường chúng ta tốn cái giá cực lớn mới bắt được nó. Trong cơ thể nó nắm giữ huyết mạch loãng của Long tộc, cương quyết không chịu tuân theo, gần như không có cách nào thuần phục.
- Thanh Yểm thú? Man thú nửa bước Hóa Phàm cảnh?
Trương Huyền sửng sốt.
Tiêu hóa sách của Thú Đường, hắn biết loại man thú này.
Được xưng là một trong những man thú cường đại nhất dưới linh thú, trong cơ thể nắm giữ huyết mạch loãng của Long tộc, vô cùng cường đại. Cường giả Hóa Phàm cảnh sơ kỳ cũng có thể đánh một trận!
Thú Đường này tự nhiên bắt được một con như vậy qua, thật lợi hại!
- Không sai. Con man thú này hung tàn thành tính. Muốn lại gần người nó, cũng khó khăn. Ta có thể dẫn các ngươi tới xem. Nếu như ngươi cảm thấy không có cách nào, liền trực tiếp từ chối. Ngàn vạn không nên mạo hiểm. Đương nhiên, nếu như từ chối, cũng phải đáp ứng, không thể tiếp tục khiêu chiến mười lồng thú.
Tạ Cửu Thần nói ra yêu cầu trước đó.
Hắn sợ đối phương không thuần phục được, lại chạy về, đi khiêu chiến mười lồng thú. Cứ như vậy, nửa ngày cố gắng chẳng khác nào uổng phí.
- Vào xem một chút đi!
Trương Huyền khoát tay chặn lại.
Tạ Cửu Thần, Ngụy Dư Thanh trưởng lão gật đầu, tìm được vị trí then chốt của trận pháp đầu, để dẫn theo mọi người đi vào.
Trong viện rộng rãi bao la, xung quanh không chỉ có trận pháp, còn có lưới sắt do luyện khí sư đặc biệt chế luyện bao phủ. Một khi có man thú rơi vào trong đó, muốn đi ra ngoài, gần như không có khả năng.
Đi dọc theo sân một hồi, một lồng sắt cực lớn xuất hiện ở trước mắt. Một con man thú cực lớn, cao ước chừng hơn năm thước, chiều dài hơn mười thước, yên tĩnh nằm trên mặt đất. Thấy có người qua, mắt nó lập tức ửng đỏ, phát ra một tiếng gào thét điếc tai nhức óc.