Thiên Hạ Vô Song

Chương 388: Ám Dạ Tập Kích (2)

- Bảo thân vệ tu luyện đấu khí cuồng triều ngày hôm nay ra lực nhiều một chút.

Mạnh Hàn mang trong lòng tâm tư giáo viên chấm thi, cố ý dặn dò Joey một tiếng. Joey gật đầu một cái, xoay người rời đi.

Rất nhiều nô lệ tiến vào thành bảo thi công xây dựng, đương nhiên Mạnh
Hàn sẽ không yên tâm như vậy. Cho dù chế độ đội trưởng quản lý những nô
lệ kia có tác dụng, Mạnh Hàn cũng không thể nào hoàn toàn tín nhiệm
những người này. Trên căn bản, sủng vật đám mây của Mạnh Hàn luôn tản
khắp trong thành bảo, chú ý động tĩnh của đám nô lệ kia.

Những tiếng kêu của động vật vang lên trong đêm tối, rất rõ ràng, đội
ngũ những người đang lén lút tiến về phía cửa lớn của thành bảo rất gấp
gáp. Bọn họ không dám tạo ra bất kỳ tiếng đọng nào, rất sợ sẽ quấy nhiễu những người canh giữ cửa thành. Một khi bị phát hiện, kinh động tới
những thành viên của đội thân vệ đang nghỉ ngơi bên trong, chuyện khuya
hôm nay sẽ phải hủy bỏ.

Nhưng kỳ quái chính là, không biết hôm nay có phải tất cả mọi người đều
vô cùng uể oải hay không. Thật không ngờ bọn họ đi thẳng đến cửa lớn của thành bảo vẫn không phát hiện có người nào canh phòng. Cho dù bên cạnh
cửa lớn thành bảo cũng không có người nào canh giữ. Điều này thật vô
cùng kỳ quái.

Nhưng kỳ quái thì kỳ quái, mọi người đều cảm thấy hết sức vui mừng. Thật không nghĩ tới mọi chuyện lại thuận lợi như vậy. Quả nhiên, thành bảo
dễ dàng công phá nhất chính là lúc công phá từ bêm trong ra. Chỗ này
cũng không ngoại lệ.

Một nhóm người lật đật kéo nhau chạy đến bên cạnh cửa thành bảo. Mười
mấy người bắt đầu đẩy thanh chốt lớn rất nặng của cửa thành bảo. Trước
đó bọn họ chỉ nhìn thấy thanh chốt cửa này lúc vào thành bảo. Lúc này
dùng chút lực, mới phát hiện thanh chốt cửa lớn kinh khủng kia lại có
thể làm toàn bằng kim loại. Cửa thành bảo lớn, tương tự cũng toàn bằng
kim loại. Muốn phá hủy từ bên ngoài, quả thực chính là chuyện không thể
nào. Cho dù có dùng xe mạnh nhất xông lên cũng không thể nào phá nổ
được cửa thành như vậy. May mà đại đầu lĩnh đã sớm nghĩ kỹ đối sách, bảo bọn họ sớm đi vào trong phá hoại. Thật không biết chủ nhân thành bảo
Mạnh Hàn này làm sao bảo người ta mở được cửa lớn.

Điều khiến người ta kinh ngạc nhất chính là, mười mấy người dùng hết lực lượng toàn thân, lại không có cách nào nâng cánh cửa này lên được. Một
đám người nhìn nhau. Cuối cùng, vẫn là người dẫn đầu kia suy nghĩ linh
hoạt. Hắn thấp giọng phân phó nói:

- Mọi người cùng lên một lượt đi. Sử dùng đấu khí. Chỉ cần mở được cái then cửa này ra, sẽ mở được cửa thôi!

Mọi người khẽ quát một tiếng. Tất cả chen chúc đều dựa vào phía dưới
then cửa, cùng kêu lên lớn, bắt đầu phát lực. Lực lượng của nhiều người
hợp lại tương đối lớn, nhanh chóng đẩy then cửa lên từng chút một. Theo
mọi người phát lực, then cửa được đẩy lên càng lúc càng cao.

Thời điểm chỉ còn một lát nữa là sẽ thành công, đột nhiên bọn họ nghe được một tiếng quát to:

- Người nào?

Âm thanh còn tương đối xa, nhưng bọn họ đều hồn phi phách tán. Một khi
không mở được cánh cửa lớn này ra, bọn họ sẽ phải nghênh đón đội thân vệ Hoàng Sa Thành với trang bị cường nỏ trong truyền thuyết. Tới lúc đó
bọn họ ngoại trừ chết, chính là cái chết.

- Liều mạng!

Người dẫn đầu hô to một tiếng. Mọi người dùng thêm lực. Dù sao đi nữa đã bị lộ, bọn họ không tiếp tục kiêng kỵ gì nữa. Hắn hướng về phía bầu
trời hô to một tiếng:

- Hành động!

Âm thanh cao vút. Vừa nghe thấy âm thanh này, một đội khác trốn trong
lều của nô lệ lập tức chạy ra. Những gia hỏa này cầm khúc gỗ đã được đốt cháy, lập tức ném lên trên lều. Lều được làm bằng gỗ lập tức bốc cháy
rừng rực. Một đám đông bắt đầu điên cuồng kêu lên. Tất cả mấy ngàn nô lệ bị thức tỉnh. Vừa nhìn thấy lửa cháy hừng hực, tất cả đều hoảng
loạn, chạy tán loạn khắp nơi. Tất cả mọi người trong khu lều của nô lệ
trong phút chốc hỗn loạn vô cùng.

Nhân lúc hỗn loạn, những gia hoả đang ở cửa lại bắt đầu điên cuồng phát
lực. Dưới tình cảnh nguy cấp, con người luôn có thể đủ phát huy vượt quá trăm phần trăm lực lượng. Nhờ tất cả bọn họ đồng tâm hiệp lực liều
mạng, cái then cửa nặng nề kia đã được đẩy lên thật cao.

Ầm.

Sau đó nó đổ sang một bên. Mấy chục người không dám lười biếng, vội vội vàng vàng bắt đầu mở cửa thành bảo.

Động tĩnh bên trong thành bảo đã sớm kinh động tới đội nhân mã lén lút
tới bên ngoài. Vừa nhìn thấy cửa lớn thành bảo đang chậm rãi mở ra, bọn
họ không thể chờ đợi được nữa bắt đầu vọt lên. Ai cũng biết, nếu như
không thừa cơ hội này vọt vào thành bảo, căn bản cũng không mong có cơ
hội khác. Lần này bọn họ đặc biệt lựa chọn tấn công vào buổi tối, mục
đích chính là muốn đột nhiên tập kích. Nếu như kéo dài thời gian quá
lâu, để đội thân vệ của Mạnh Hàn có chuẩn bị, cho dù là ai nghĩ tới
cường nỏ đội thân vệ của Mạnh Hàn, đều sẽ lắc đầu thở dài.

Cửa đã được mở ra. Đội nhân mã lập tức giơ đuốc xông tới. Vào lúc này,
ma pháp sư không có khả năng có tiêu hao ma pháp chỉ vì cung cấp ánh
sáng cho mọi người. Mục đích mọi người giơ cây đuốc lên vì phóng hỏa,
chứ không phải vì chiếu sáng. Càng hỗn loạn, càng có lợi đối với hành
động của bọn họ.

- Thật là ngu ngốc!

Mạnh Hàn thông qua đám mây sủng vật của mình, nhìn mấy chục người điên cuồng nâng then cửa lớn kia, không nhịn được lắc đầu:

- Lẽ nào bọn họ không biết trang bị một vài loại như ròng rọc hoặc là đòn bẩy. Thật may mắn là bọn họ có thể đẩy được nó lên.

Hai tiểu thị nữ Demi và Diana đang đứng sát bên cạnh Mạnh Hàn. Tuy rằng
các nàng không nhìn thấy tình hình ở cửa thành, nhưng nghe đại nhân của
mình nói thú vị như vậy, bọn họ cũng nhịn không được bật cười thành
tiếng.

Những cặp sinh đôi không có lực chiến đấu trong thành bảo đã được tập
trung lại, đưa đến một chỗ an toàn. Từ sau khi Đại Kiếm Sư đỉnh phong
tập kích lần trước, Mạnh Hàn đã cho xây dựng một pháo đài nhỏ vô cùng
kiên cố. Chỉ cần người đi vào khoá từ bên trong, trong thời gian ngắn, bên ngoài căn bản không có cách nào mở ra được.

Đội thân vệ đã chia thành hai đội. Một đội do Joey và Juli dẫn theo năm
mươi thành viên trong đội đã tu hành đấu khí cuồng triều. Bọn họ trực
tiếp đứng tại nơi cách cửa thành bảo không xa, chờ những người kia xông
tới. Một đội khác thì nhanh chóng đi tới trại nô lệ. Nhiệm vụ của bọn họ rất đơn giản, giết chết những gia hỏa gây sự, duy trì trật tự trong các trại nô lệ. Còn bên nhà xưởng tơ lụa, Mạnh Hàn căn bản không để ý tới.
Nơi đó chỉ dùng để nguỵ trang. Chờ sau khi thu thập đám nhân mã từ bên
ngoài xông tới. Những gia hoả này chính là cá trong chậu, bất kỳ ai cũng không chạy được.

- Joey, Juli, để ta nhìn thấy uy lực thực sự của đấu khí cuồng triều!

Mạnh Hàn nhắm mắt lại, xuyên qua tầm nhìn của sủng vật ma pháp quan sát biểu hiện của mọi người, trong lòng vô cùng chờ mong.

Một đội nhân mã xông tới bắt đầu nhanh chóng tập kết. Đám đồng bọn bên trong cần vũ khí, còn bọn họ lại cần người dẫn đường.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất